Vô Địch Thiên Đế

Chương 662: Thời không chi lực

Chương Trước Chương Tiếp

- Diệp Phàm!

Giọng nói động lòng người vang lên, mang theo vẻ ngượng ngùng và chút mừng rỡ, sau đó nàng ta lại cố gắng che giấu cảm xúc.

- Tố Tố, đang bận sao?

- Không bận đâu, à…

- Vậy sao?

- Không, không sao. Diệp Phàm, ngươi tìm ta có việc gì không?

Lạc Tố Tố của Thần Nguyên học phủ có hơi khóc không ra nước mắt nhìn đan dược đã bị tổn hại ở trước mặt, âm thầm nhổ nước bọt: Vì sao lúc nào cũng luôn truyền âm vào lúc ta đang luyện đan chứ, ba mươi vạn tích lũy đã không còn, tên khốn kiếp này.

- Là thế này, Tố Tố, ngươi có thể giúp ta tra một chút tình hình sinh hoạt gần đây của hai đệ đệ của ta được không, ví dụ như có ai ra tay với bọn họ hay không.

Diệp Phàm lập tức nói, chuyện này nằm trong phạm vi giao dịch của bọn họ.

- À được, ta sẽ cử một số người đi kiểm tra xem, còn gì nữa không?

- Không có, cảm ơn ngươi.

- Không… có?

Lúc này Lạc Tố Tố chu miệng lên, dung nhan động lòng người tràn đầy ủy khuất.

- À, không có, chỉ có chuyện này thôi.

Diệp Phàm chắc chắn nói. Hắn biết rõ, mặc dù bản thân có giao dịch với Lạc Tố Tố nhưng cũng không thể thường xuyên yêu cầu người khác giúp đỡ mình, cho nên Diệp Phàm vẫn hiểu rõ về phương diện này. Vấn đề là, chuyện mà Lạc Tố Tố hỏi là chuyện này sao?

- Diệp Phàm, ngươi thật sự không có chuyện gì khác sao?

- Không có, à lần trước đưa ngươi Võ Đạo Nguyên Linh Đan, hiệu quả thế nào rồi? Ta đã lâu rồi không luyện chế ra đan dược này, cũng không biết kết quả ra sao, nếu khó dùng thì đừng để ý đến.

Diệp Phàm suy nghĩ, sau đó xác định chắc là mình không có nợ Lạc Tố Tố cái gì chưa trả. Không phải lần trước hắn đã thông qua người Lạc gia giao cho nàng ta Vạn Niên Khổ Tủy của Thiên Ẩn trận bàn sao.

- Dùng rất tốt, ngươi… ngươi ở Vạn Đạo học phủ vẫn tốt chứ?

- Ta rất tốt, ta không bắt nạt người khác thì đã không tệ rồi. Được rồi, không nói chuyện với ngươi nữa, phải đi tu hành rồi.

Diệp Phàm cao giọng nói.

- À, được…

Lạc Tố Tố khẽ đáp, ngược lại Diệp Phàm rất dứt khoát ngắt liên lạc. Lạc Tố Tố nhìn thủy tinh truyền âm trong tay, nhẹ giọng oán hận:

- Cũng không biết hỏi người ta một chút xem sống có tốt không, đúng thật là, mỗi lần truyền âm tới đều muốn ta trợ giúp, tên khốn, người ta rảnh rỗi như vậy à, mỗi ngày đều làm những chuyện này cho ngươi sao?

- Ta tức giận cái gì, đây là giao dịch trong hiệp ước, ta sẽ không thích hắn chứ, trời ơi, không thể nào, ta là đệ nhất mỹ nhân của Thần Nguyên học phủ, như hoa như ngọc, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành. Hắn không đến theo đuổi ta mà còn muốn ta thích hắn á? Tự đề cao mình quá.

- Nói thế nào cũng phải là hắn theo đuổi ta, theo đuổi ta cũng được thể diện đấy. Ôi, phiền quá đi, khốn kiếp, lại làm hỏng đan dược của bổn cô nương!

Lạc Tố Tố nói xong thì nghiến răng nghiến lợi, nhìn như hung dữ nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp lại mang theo vẻ nhu tình khó nói thành lời.

Đương nhiên Diệp Phàm không biết suy nghĩ của Lạc Tố Tố. Lạc Tố Tố là một mỹ nhân là điều không cần bàn cãi, Diệp Phàm cũng không phủ nhận rằng bản thân rất thưởng thức nét đẹp của nàng ta. Thậm chí nếu có một ngày, Diệp Phàm trở thành người mạnh nhất thì nữ nhân hắn muốn tìm chính là kiểu nữ nhân như vậy.

Nhưng mà điều này không phải tình yêu mà là chiếm hữu, những kẻ mạnh có thể giữ lấy những gì mình muốn, nếu nói về tình yêu…

Chẳng biết tại sao trong đầu Diệp Phàm lại hiện lên hình ảnh đêm đó Lạc Tố Tố ăn mặc tỉ mỉ, cực kỳ kinh diễm, vẻ ngượng ngùng, dịu dàng kia, còn có dáng vẻ đáng yêu cố gắng che giấu đi nữa, khiến cho Diệp Phàm ấn tượng rất sâu sắc, đây là một cô nương ngọt ngào.

Xua đi tạp niệm trong đầu, Diệp Phàm lấy ra Vạn Đạo Pháp Nhãn. Với hắn mà nói chỉ có tu hành và báo thù, tìm Huân Y về, đây chính là chuyện trước mắt hắn cần phải làm.

Rất nhanh, Diệp Phàm liền tiến vào trong cõi tu hành, Thần Văn Nguyên Lực bắt đầu điên cuồng vận chuyển, Vạn Đạo Pháp Nhãn cũng không phải là một quyển sách mà là một loại ngọc giản kỳ lạ. Trên ngọc giản phủ đầy dấu vết năm tháng, chỉ dựa vào mắt thường thì không thể nhìn thấy cái gì.

Thần Hồn Chi Lực vận chuyển rất mơ hồ, loại mơ hồ này có một loại ý vị chưa trọn vẹn, hiển nhiên là loại câu pháp này còn chưa trọn vẹn.

Diệp Phàm lập tức nhíu mày, dựa vào Thần Hồn Chi Lực của hắn thì ngay cả Vạn Đạo Pháp Nhãn thấp nhất cũng không thể tiếp xúc được. Hơn nữa, công pháp này chưa trọn vẹn cũng cực kỳ nghiêm trọng. Nếu Diệp Phàm đoán không sai thì có hăng trăm đường thần văn khắc họa trên đó, nhưng Diệp Phàm chỉ tiếp xúc được với mấy đạo thần văn tương đối rõ ràng.

Thần Văn Nguyên Lực vận chuyển, Diệp Phàm thử kết nối Thiên Đế Đồ Lục, rất nhanh, thần văn trên Vạn Đạo Pháp Nhãn theo thần văn trong cơ thể Diệp Phàm cùng nhau vận chuyển rồi giao hòa dung hợp lại!

Rất nhanh, Diệp Phàm liền cảm giác mình đã dễ dàng tiếp xúc với trung tâm của Vạn Đạo Pháp Nhãn, đạo vận thần bí không ngừng tiến vào trong thần hồn của hắn, cảm nhận với Vạn Đạo Pháp Nhãn cũng càng ngày càng rõ ràng. Diệp Phàm lấy ra Thiên Yêu Nhãn, Thần Văn Chi Lực rót vào trong Thiên Yêu Nhãn, đồng thời Thiên Yêu Nhãn chai ra hai cái rồi chậm rãi dung nhập vào trong hai mắt của Diệp Phàm.

Nguyên lực chợt hiện lên, Thiên Yêu Nhãn chậm rãi tản ra, đôi mắt Diệp Phàm trở nên thâm thúy và sáng rõ hơn, nhưng lúc này Đồng Thuật còn chưa thành hình.

Diệp Phàm tinh tế cảm ngộ Vạn Đạo Pháp Nhãn, càng cảm ngộ thì hắn càng cảm thấy đồng tử lớn hơn, Vạn Đạo Pháp Nhãn cũng không phải là một loại đồng tử định hình mà là một loại Đồng Thuật có độ đàn hồi rất mạnh.

Vạn Đạo có thể chứa ngàn vạn pháp tắc trong thiên địa, hình thành Đồng Thuật Chi Lực độc đáo, thật ra Vạn Đạo Pháp Nhãn luyện hóa pháp tắc thiên địa, dùng ấn pháp đặc thù phong ấn trong hai mắt, từ đó ánh mắt nhìn đến chỗ nào là có thể dùng lực lượng thiên địa để giết địch, giam cầm kẻ địch, nhìn thấu mọi huyễn trận.

Năng lực của Vạn Đạo Pháp Nhãn căn cứ vào pháp tắc thiên địa mà chủ nhân dung hợp, hơn nữa loại dung hợp pháp tắc này cũng không đơn giản như thế. Diệp Phàm có được Vạn Đạo Pháp Nhãn không trọn vẹn cho nên trước mắt hắn chỉ có thể dung hợp hai loại pháp tắc chi lực.

Mà pháp tắc chi lực có thể dung nhập vào Vạn Đạo Pháp Nhãn thì nhất định phải là thiên địa chí bảo cực kỳ cao cấp chứa đựng được thiên địa pháp tắc, có thể nói là điều kiện vô cùng hà khắc.

Diệp Phàm có loại pháp tắc chi lực này sao?

Ngũ Hành Pháp Tắc?

Ngũ Hành Linh Cương của Diệp Phàm khiến năng lực khống chế Ngũ Hành của hắn cực mạnh nhưng muốn dung nhập vào trong đồng thuật thì còn kém xa.

Pháp tắc khác… Hiện giờ hắn cũng chỉ là một Võ tu, còn chưa từng tiếp xúc với thứ gọi là pháp tắc này, chỗ nào có thể có được thứ này thì trong lòng Diệp Phàm càng không biết, làm nửa ngày mà đồng thuật này căn bản là không có tác dụng gì.

A!

Diệp Phàm âm thầm kinh ngạc thốt lên, loại dao đồng này… Thời Không Chi Lực?

Thời Không Chi Lực thuộc về lực lượng của Thần Linh, phun ra từ trong cơ thể Diệp Phàm, theo thần văn mà trút vào trong đôi mắt một cách điên cuồng. Lúc trước sau khi Diệp Phàm hấp thụ Thời Không Chi Hạch xong thì ngoại trừ Đại Diễn Thiên Quyết tăng lên ra thì cũng không có những lợi ích khác, lại không ngờ lúc này Thời Không Chi Lực lại xuất hiện lần nữa.

Thời Không Pháp Tắc bao gồm cả hai loại pháp tắc thời gian và không gian, vừa vặn đạt đến giới hạn Vạn Dạo Pháp Nhãn mà Diệp Phàm nắm giữ. Diệp Phàm đè nén sự mừng rỡ như điên trong lòng, nếu hắn có thể khống chế Thời Không Chi Lực… Chỉ nghĩ thôi mà cũng thấy sợ rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)