Tay phải của Diệp Quỷ đặt lên trên Huyền Minh Kiếm, sau đó nhanh chóng rút kiếm ra khỏi vỏ.
- Ái chà, còn dám ra tay...
Vèo!
Trong nháy mắt kiếm khí lóe lên, trên mặt kiếm ánh lên nụ cười chế giễu của ba bóng người. Khuôn mặt Diệp Quỷ cực kỳ lạnh lùng, thậm chí còn không nói gì nhiều. Ba người Lục Vũ chậm rãi ngớ ra, sau đó trên cổ đã xuất hiện một đường máu. Nhanh! Quá nhanh rồi! Nhanh đến mức đến bọn họ cũng không thể tưởng tượng nổi.
Khi Diệp Quỷ chưa thành lập Kiếm Đan, đan điền vẫn là đồ phế, chỉ có lực đan môn thôi.
Khi đó, đối với cùng cấp thì sức chiến đấu của hắn gần như là bất khả chiến bại. Cho dù hôm nay hắn không thể sử dụng đan điền của mình thì vẫn không phải là thứ mà Lục Vũ và những bọn đạo chích khác có thể bắt nạt được.
- Ngươi... ngươi...
Mạc Bất Thành ôm lấy cổ của mình, khó khăn lắm mới nói ra được hai chữ. Sau đó, sự hoảng sợ không kiềm chế được trong ánh mắt dần chuyển sang tuyệt vọng, cả ba người bất lực ngã quỵ xuống. Vốn dĩ ban đầu đi đến đây với ý định làm nhục Diệp Quỷ, nhưng cuối cùng lại bị Diệp Quỷ chém giết một cách quá dễ dàng.
Diệp Tàn để Diệp Quỷ ở đây một mình vì hắn ta biết rất rõ rằng ngay cả khi Diệp Quỷ không sử dụng được đan điền thì vẫn không có ai ở Siêu Phàm cảnh này có thể làm đối thủ của hắn được. Thậm chí Diệp Quỷ còn trực tiếp từ chối việc để Vệ Linh ở lại chiếu cố, vì Diệp Quỷ biết rõ hoàn cảnh của chính mình nên vẫn chưa đến mức cần người khác chiếu cố.
- Diệp Quỷ ca ca!
Một giọng nói khẩn trương vang lên, sau đó một bóng người vô cùng quyến rũ bước vào, trên mặt hiện lên đầy vẻ lo lắng, hiển nhiên là bị trận pháp và cánh cửa tan nát bên ngoài hù cho sợ hãi.
Sau khi tiến vào, Ngô Nhiên Nhiên có hơi ngẩn ra nhìn ba bóng người nằm rạp trên mặt đất, Diệp Quỷ ngồi ở trên giường, Huyền Minh Kiếm chậm rãi cắm vào vỏ kiếm.
- Diệp Quỷ ca ca, ngươi, ngươi không sao chứ!
Mặt Ngô Nhiên Nhiên mang đầy vẻ lo lắng.
Diệp Quỷ hờ hững liếc nhìn Ngô Nhiên Nhiên, sau đó cố gắng làm cho giọng nói của mình nhẹ nhàng hơn:
- Ta không sao!
- Diệp Quỷ ca ca, xin… xin lỗi, có phải Bách Bách đã làm gì đó quá đáng rồi không? Ta thay nàng ta gửi lời xin lỗi đến ngươi.
- Không cần đâu, nàng ta không sai, chuyện này cũng không liên quan gì đến ngươi, ngươi đến tìm ta có việc gì hay không?
- Ta...
Nghe giọng điệu xa cách của Diệp Quỷ, Ngô Nhiên Nhiên không tránh khỏi có chút buồn bã, sau đó lại nhẹ giọng nói:
- Ta chỉ là đến để gặp ngươi thôi, để ta ở lại đây chăm sóc cho ngươi có được không?
- Xin lỗi, ta không quen được người khác chăm sóc.
Diệp Quỷ suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu nói. Hắn không muốn có loại tình cảm như vậy cùng với nữ nhân nữa, tình yêu sẽ khiến hắn mất đi khả năng phán đoán nhất định. Hắn là một thanh kiếm sắc bén nhất của Diệp Phàm, hắn không cho phép bản thân để xuất hiện loại tình huống này lần thứ hai nữa.
Ngô Nhiên Nhiên thoáng chốc đã trở nên choáng váng, trước đây Diệp Quỷ đã chấp nhận nàng ta rồi, thậm chí nàng ta còn mơ tưởng đến việc cùng Lục Bách Bách hầu hạ cho Diệp Quỷ, nhưng đến hôm nay Diệp Quỷ cứ giống như đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác vậy. Nàng ta biết rõ là bởi vì chuyện của Lục Bách Bách nên mới khiến Diệp Quỷ không muốn dính líu đến tình yêu nam nữ nữa, nhưng nàng ta vô tội mà, nàng ta không phải Lục Bách Bách.
- Ta xin lỗi, Nhiên Nhiên, thực chất trong số các ngươi không ai hiểu rõ được ta cả. Mạng của ta là do đại ca ban cho, cả đời này của ta chỉ muốn trở thành thanh kiếm của đại ca, bảo vệ những gì đại ca muốn bảo vệ, giết chết những thứ mà đại ca muốn giết. Ta không thích hợp để yêu đương, bởi vì tình yêu sẽ không bao giờ có được vị trí cao nhất trong trái tim của ta.
Diệp Quỷ nhìn vẻ mặt có phần chán nản của Ngô Nhiên Nhiên, không khỏi nhẹ nhàng nói, sau đó ngồi trên giường nhắm mắt lại. Diệp Quỷ trực tiếp rơi vào giấc ngủ, vẻ mặt này hiển nhiên là muốn bảo Ngô Nhiên Nhiên rời đi.
Thực ra Diệp Quỷ không phải là không có cảm giác gì với Ngô Nhiên Nhiên, chỉ là Ngô Nhiên Nhiên và Lục Bách Bách là tỷ muội tình thâm, mà hắn cùng Lục Bách Bách chắc chắn sẽ trở thành người xa lạ, nếu đến cuối cùng xảy ra chuyện gì đó với Ngô Nhiên Nhiên, hắn cũng không thể đảm bảo rằng tình cảm giữa họ sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Mà bản thân Diệp Quỷ biết rất rõ rằng hắn chỉ là có cảm giác với Ngô Nhiên Nhiên, nhưng không phải loại tình yêu khắc cốt ghi tâm kia, vì vậy hắn cũng không muốn nữ nhân này vì hắn mà mất đi người tỷ muội tốt nhất của mình.
...
Vạn Đạo học phủ.
Thiên Yêu Nhãn là bảo vật tối cao để tu luyện Đồng Thuật, vật này đẳng cấp không cần phải nói, vật phẩm đẳng cấp càng cao thì càng khó tu luyện. Thế nhưng Diệp Phàm có được Thái Sơ Hóa Vật Quyết, phàm là thứ khó tu luyện thì vào trong tay hắn rồi là sẽ không có vấn đề gì lớn nữa cả.
Chỉ trong hai ngày, Thiên Yêu Nhãn đã được Diệp Phàm luyện hóa sơ bộ, bước tiếp theo là dùng công pháp Đồng Thuật phù hợp kết hợp với Thiên Yêu Nhãn, tinh luyện chúng thành mắt của chính mình, và rồi thu được Đồng Thuật.
Mang Thiên Yêu Nhãn cất vào trong, lấy ra Vạn Đạo Pháp Nhãn, Diệp Phàm khẽ nhíu mày, sau đó lấy ra thủy tinh truyền âm ra, giao diện thông tin đại diện cho Diệp Tàn đang lập lòe.
Khi giao diện sắp sáng lên, giọng nói mang theo phần lo lắng của Diệp Tàn lập tức vang lên:
- Đại ca!
- Nhị đệ, làm sao thế? Nghe giọng của ngươi có vẻ khẩn trương, bị đệ muội mắng rồi phải không?
- Ơ, đại ca đang nói đùa hay sao, Linh Nhi mà lại dám mắng ta, thật là dở hơi, ha ha, nhưng mà thật sự có chuyện gấp.
Diệp Tàn cố nén sự khẩn trương của mình, quay sang vẻ thoải mái một chút, vì hắn ta đã hứa sẽ không nói chuyện của Diệp Quỷ cho Diệp Phàm nghe nên hắn ta nhất định phải cẩn thận. Hắn ta biết rõ trực giác của đại ca mình nhạy bén đến mức nào.
Diệp Phàm khẽ cau mày. Suy nghĩ của Diệp Tàn không hề sai, trực giác của Diệp Phàm quá đỗi nhạy bén, chỉ một câu nói này thôi đã khiến Diệp Phàm có chút nghi hoặc, hắn đã cảm giác được là đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
- Nhị đệ, đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Phàm nói thẳng.
- Không có chuyện gì... thôi được rồi, ta sẽ không giấu giếm ngươi nữa, chính là chuyện tam đệ tu luyện Diêu Lôi Thần Quyết. Diêu Lôi Thần Quyết là phải ngưng tụ lôi đan, mà đan điền của tam đệ lại thuộc dạng Kiếm Đan, cả hai có chút xung đột gì đó, gần đây tình hình của tam đệ không được tốt lắm, đan điền sắp hỏng rồi nên ta mới khẩn trương đến như vậy.
Diệp Tàn cao giọng nói.
- Diêu Lôi Thần Quyết? Kiếm Đan của tam đệ chính là cảm ngộ với kiếm hoàn toàn dung nhập vào trong đan điền, đồng thời thông qua ấn pháp đặc thù mà tạo nên đan điền kỳ dị, cũng không phải là công pháp tu luyện hình thành đan điền, sao lại có thể xung đột với Diêu Lôi Thần Quyết được? Điều này là không thể nào đâu.
Khi nghe được lời này, Diệp Phàm cất cao giọng nói, sau đó nghĩ đi nghĩ lại, có lẽ Kiếm Đan kia còn có điều gì đó mà hắn không biết, nhị đệ của mình cũng sẽ không bao giờ nói dối.
Nghĩ đến đây, Diệp Phàm lại lớn tiếng nói:
- Trước tiên cứ mặc kệ nguyên nhân cụ thể là gì, ta sẽ truyền cho ngươi một bộ công pháp, ngươi đưa cho tam đệ tu luyện, ta đặt tên bài công pháp này là Quy Nhất Quyết, nó có thể dung hợp được đan môn và đan điền, đạt được đan điền lớn mạnh hơn nữa, hơn nữa còn đồng thời có thể thực hiện được cả hai bộ công pháp.
Diệp Phàm chuẩn bị truyền nội dung chủ yếu của Quy Nhất Quyết cho Diệp Tàn, sau đó nói tiếp:
- Đúng rồi, ngươi dành chút ít thời gian đến thăm Lâm gia đi, để Phong Lâm thương hội truyền ra tin tức.
- Quy Nhất Quyết, tốt quá rồi, đại ca quả nhiên là toàn năng, ha ha, dùng cách này thì tam đệ được cứu rồi. Đúng rồi, đại ca muốn truyền ra tin tức gì thế?
- Tin tức của Phiêu Miểu Tiên Cung...
Sau khi Diệp Phàm nói rõ về chuyện của Phiêu Miểu Tiên Cung thì đóng liên lạc với Diệp Tàn lại, trong lòng cũng thầm suy tính.
- Xung đột giữa Diêu Lôi Thần Quyết và Kiếm Đan... Nhị đệ từ trước đến nay chưa bao giờ nói dối ta, nhưng nếu như tam đệ khiêu khích phải một cường giả... vậy thì ta nhất định phải tìm hiểu xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Nghĩ đến đây, Diệp Phàm nhấn giao diện truyền âm cùng Lạc Tố Tố sáng lên.