Vô Địch Thiên Đế

Chương 66: Nhất thời phong cảnh

Chương Trước Chương Tiếp

Những người khác cũng không khỏi sửng sốt. Có người hả hê, cũng có người thương hại, đáng tiếc, còn có người đau lòng.

- Có phải bia đá đo mạch xảy ra vấn đề không? Nếu ba người Diệp Phàm đều là phế phẩm, tu vi của bọn họ làm sao có thể cao như vậy?

Triệu Linh Nhiên không tin nói, nàng có tình cảm đặc biệt với Diệp Phàm, bởi vì Diệp Phàm mạnh mẽ, vô địch, toàn năng. Khi nàng phát hiện ra Diệp Phàm chẳng qua là mạnh mẽ nhất thời, chênh lệch quá lớn này khiến nàng rất khó chịu.

Tư chất phế phẩm, cho dù bây giờ Diệp Phàm có mạnh hơn nữa, vẫn chắc chắn sẽ bị người khác vượt qua, cả đời hắn cao nhất có thể không đạt tới Cương Thể cảnh?

Một nam nhân như vậy lại làm cho mình động tâm, có phải đây là phủ định với chính mình? Ta không tin, tuyệt đối không tin.

- Tấm bia đá không có vấn đề. Lúc ta ở trong nhà Diệp ca ca, ta đã xem qua bọn họ tu luyện, bọn họ sử dụng đan dược đặc biệt, làm cho cơ thể đều vỡ ra rồi khôi phục, bọn họ có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, không phải dựa vào thiên phú mà là ý chí, còn ngoan độc với chính mình nữa.

Bắc Cung Tuyết đột ngột dịu dàng nói. Chính vì Diệp Phàm như vậy, mới khiến nàng động tâm.

Thì ra là thế!

Tất cả mọi người nghe vậy cũng hiểu ra. Thế gian này quả thật có loại đan dược như vậy, nó có thể kích phát tiềm lực thân thể con người, từ đó thu được một chút thực lực mạnh mẽ.

Nhưng cứng rắn nâng cao như vậy không chỉ rất nguy hiểm còn cực kỳ đau đớn, hơn nữa còn tổn hại căn cơ, làm vậy không thể đột phá Cương Thể cảnh được. Bởi vì cường giả Cương Thể cảnh chính là khai quật tiềm lực của cơ thể, từ quá trình đó thu được thiên phú Linh Cương.

Người sử dụng thuốc cố tu luyện, căn bản không tồn tại đạo lý khai quật tiềm lực.

Trên cơ bản, rất nhiều gia tộc cũng dùng cách này để bồi dưỡng một ít tử sĩ.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Phàm cũng thay đổi. Đông Hoàng Vũ còn bật cười:

- Vô dụng đúng là vô dụng, cho dù là dựa vào đan dược để tăng tu vi, cũng chỉ là nhất thời phong cảnh thôi.

Diệp Phàm nghe vậy lạnh lùng nhìn hắn, khinh thường nói:

- Chung quy còn mạnh hơn rác rưởi chui qua háng của người khác.

- Ngươi nói gì? Diệp Phàm, bây giờ ngươi mạnh mẽ, nhưng đến Thiên Phủ, ngươi sẽ phát hiện ra sự chênh lệch giữa chúng ta.

Đông Hoàng Vũ hừ lạnh nói.

- Được rồi ca, sau này sẽ có cơ hội. Bây giờ chúng ta cứ để cho hắn nhảy nhót một lát đã sao. Tư chất phế phẩm, nếu không phải tối qua mượn cơ hội đánh bại mấy vị sư huynh Thiên Phủ để nhận được lời hứa trúng tuyển, sợ rằng hôm nay muốn tiến vào Thiên Phủ cũng khó.

Đông Hoàng Thiến Thiến cũng cười nói.

Triệu Linh Nhiên liếc nhìn Diệp Phàm với ánh mắt phức tạp. Đúng vậy, giả chung quy vẫn là giả, cho dù là nhất thời phong cảnh, theo thời gian trôi qua, cuối cùng sẽ trở nên bình thường. Chút thiện cảm ngu xuẩn của mình cũng nên kết thúc. Chỉ có cường giả chân chính mới là mục tiêu của Triệu Linh Nhiên ta.

Bắc Cung Tuyết không biết một câu nói của mình tự nhiên lại gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy. Lúc này, nàng áy náy nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm chỉ mỉm cười đáp lại.

Dương Thương cũng thấy đáng tiếc. Cũng đúng, nếu có thiên tài tuyệt thế như vậy, làm sao có thể xuất hiện ở một Sở Quốc nhỏ bé. Dù sao tư chất của một người có liên quan rất lớn tới di truyền.

Nhưng nhận ba người có tư chất phế phẩm, nếu để cho ba đại học phủ khác biết, còn không biết bọn họ sẽ chê cười hắn thế nào. Đương nhiên, Dương Thương vẫn không đến mức đổi ý, lúc này cao giọng nói:

- Bây giờ phân phối Vũ Phong.

Vũ Phong chính là các nhánh bồi dưỡng của Thiên Phủ. Thiên Phủ tổng cộng có mười phong lớn. Phong đứng đầu tất nhiên là Thần Vũ Phong. Đệ tử trên đó phải có ý chí tệ nhất trung đẳng trở lên, ngộ tính khoảng thượng đẳng, cùng với tư chất tu luyện trên Thiên phẩm thất tinh.

Người trên Thần Vũ Phong ít nhất, nhưng mỗi người đều là nhân vật số một số hai trong cả Thiên Phủ, bất luận là tài nguyên cho đệ tử hay sư phụ đều tốt nhất trong cả Thiên Phủ, có người nói trước mắt cũng chỉ có sáu người.

Chín phong khác theo thứ tự là Thiên Phong: ở gần với Thần Vũ Phong, võ tu có tư chất Thiên phẩm nhất tinh đến Thiên phẩm thất tinh.

Địa Phong là dành cho võ tu có tư chất Địa phẩm trở lên.

Dược Phong là nơi tập trung các Luyện Dược Sư.

Khí Phong là nơi tập trung các Luyện Khí Sư.

Trận Phong là nơi tập trung các Trận Pháp Sư.

Còn có bốn phong cực kỳ đặc biệt, Linh Phong là hầu hết các con cháu gia tộc lớn trong Thiên Phủ, nắm giữ tài nguyên gần với Thần Vũ Phong, cường giả trong đó có tư chất không đồng đều, chênh lệch khá xa.

Phượng Minh Phong đều là nữ tử. Ngoại trừ Thần Vũ Phong, Linh Phong và Tiềm Long Phong, nữ tử của các phong khác đều ở đây. Tài nguyên trên đó được phân phối căn cứ theo thực lực cá nhân.

Võ Các Phong là nơi tiếp nhận nhiệm vụ, giao dịch, buôn bán linh thú, Phường thị võ tu, công khai dạy một số hoạt động đặc biệt.

Tiềm Long Phong là một phong đặc biệt nhất, tài nguyên ít nhất, bên trong là một số võ tu có thiên phú dị bẩm nhưng duy nhất chỉ có tư chất tu hành là cực kém, trước mắt cũng chỉ có hai người.

- Bắc Cung Tuyết, Dương Nhược Huyên đi tới Thần Vũ Phong. Triệu Linh Nhiên, Thượng Quan Thính Vũ, Đông Hoàng Thiến Thiến, Triệu Triệu Linh Hi Tiền đi tới Phượng Minh Phong. Bắc Cung Thanh Sơn, Thượng Quan Phi Độ, Tiễn Hoành, Ngô Tùng, Đông Hoàng Vũ đi tới Thiên Phong. Đinh Xuân Thu đi tới Dược Phong.

Nói đến đây, Dương Thương nhìn về phía ba người Diệp Phàm:

- Diệp Phàm, Diệp Quỷ, Diệp Tàn đi tới Tiềm Long Phong.

Hắn vừa dứt lời, đám người lại bàn tán ầm ĩ. Không ít người thấy hơi đáng tiếc, Tiềm Long Phong, nghe tên cũng không tệ lắm nhưng gần như đã bị phán tử hình.

- Dương gia gia, có thể để cho ba người Diệp ca ca đi Thiên Phong không? Ta không cần đi Thần Vũ Phong, ta sẽ ở Thiên Phong, chi một ít tài nguyên của ta cho Diệp ca ca được không.

Bắc Cung Tuyết vội vàng nói.

Dương Thương nghe vậy, không khỏi ngây người.

- Tuyết Nhi!

Diệp Phàm nghe xong, không khỏi nghiêm giọng quát, sau đó nhìn về phía Dương Thương:

- Viện trưởng, ba người chúng ta đi tới Tiềm Long Phong, ta không có ý kiến.

Dương Thương nghe vậy, khẽ gật đầu. Theo lý, ba người Diệp Phàm không có khả năng có tư cách tiến vào Thiên Phủ. Dù sao bọn họ có tư chất phế phẩm, tới chỗ nào cũng không ổn. Nhưng trước đó hắn đã chấp nhận cho bọn họ vào. Mặt khác, Diệp Phàm cứu cháu gái của hắn, làm vậy xem như trả lại ân tình.

Phân chia các phong xong, Dương Thương căn dặn bọn họ ba ngày sau theo hắn vào Thiên Phủ, sau đó dẫn theo Dương Nhược Huyên rời đi.

Đông Hoàng Vũ nhìn ba người Diệp Phàm cảm thấy buồn cười. Tiềm Long Phong, ha ha, đó không phải là phong vô dụng trong Thiên Phủ sao? Đúng là phù hợp!

Đám người Đinh Xuân Thu đi tới chắp tay chào Diệp Phàm, định nói vài lời an ủi nhưng không biết nên nói thế nào.

Diệp Phàm tươi cười nói:

- Đến Thiên Phủ, các vị cố gắng lên!

- Diệp Phàm!

Thượng Quan Phi Độ cao giọng nói, trên gương mặt đẹp trai lộ vẻ chờ mong:

- Ngươi là người duy nhất thắng ta trên phương diện tìm hiểu võ kỹ. Ta không hy vọng ngươi bởi vì tư chất mà biến mất trong đám đông.

- Ha ha, tư chất phế phẩm còn có gì mà không biến mất trong đám đông chứ?

Ngô Tùng cười lạnh, xem thường rời đi.

Diệp Phàm nói chuyện với đám người Đinh Xuân Thu một lúc, sau đó đều từ biệt. Bọn họ có thiện cảm với Diệp Phàm. Khi Hán Quốc công kích, Diệp Phàm bảo vệ Sở Quốc, muốn nói quan hệ cũng không quá sâu.

Mặc dù bọn họ không nói ra những lời giễu cợt hắn, nhưng cũng không đến mức phải an ủi nhiều.

Sau đó là Bắc Cung Thanh Sơn. Hắn không nói tới phương diện tư chất mà thần thần bí bí nói:

- Mùi vị Lý Hương Ngữ thế nào?

Diệp Phàm lập tức đen mặt:

- Bản thân ngươi đi thử xem!

Bắc Cung Thanh Sơn nghe vậy không khỏi ngây người, sau đó lắc đầu:

- Phụ hoàng ra nghiêm lệnh cho ta, không thể làm gì Lý Hương Ngữ.

- Hóa ra lâu như vậy, ngươi vì nguyên nhân này mới không động vào nàng sao?

Diệp Phàm không khỏi nghẹn lời, âm thầm dựng thẳng ngón tay giữa.

Bắc Cung Tuyết cúi đầu đi theo Bắc Cung Thanh Sơn, nhìn Diệp Phàm, khẽ nói:

- Diệp ca ca, dù thế nào, ngươi cũng là Diệp ca ca của ta.

Trong lòng Diệp Phàm cảm thấy ấm áp, tay phải bất giác xoa tóc nàng:

- Đúng, ngươi cũng là Tiểu Tuyết đáng yêu nhất.

Bắc Cung Tuyết chưa từng được người khác thân thiết như vậy, lập tức đỏ mặt, cảm nhận hơi ấm trên đầu, ngượng ngùng liếc nhìn Diệp Phàm, sau đó đi theo Bắc Cung Thanh Sơn tới chỗ của Bắc Cung Hàn Tiêu.

Bắc Cung Hàn Tiêu phất tay với Diệp Phàm, sau đó dẫn theo hai người về cung.

Bọn họ chỉ có ba ngày chuẩn bị, tất nhiên phải thu xếp rất nhiều chuyện.

Bắc Cung Hàn Tiêu cũng có rất nhiều chuyện phải nói với hai người con của mình.

Rất nhanh, trên đài cao chỉ còn lại Triệu Linh Nhiên và Thượng Quan Thính Vũ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)