Vô Địch Thiên Đế

Chương 656: Minh vương thức tỉnh

Chương Trước Chương Tiếp

- Diệp đại ca, Tô Trọng ta lấy Minh Vương thương tuyên thệ, trường thương của ta, chỉ vì một mình đại ca mà sát phạt thiên hạ, nếu có một ngày đại ca thành Thần, ta chính là Thần chi thủ, quét sạch tất cả kẻ địch mạo phạm đại ca, nếu có một ngày đại ca thành Ma, ta nguyện rơi vào ma đạo, thần cản giết thần, phật cản giết phật, Tô Trọng ta sau này, tất nhiên sẽ không không khiến cho đại ca thất vọng.

Tô Trọng nhìn bóng lưng của Diệp Phàm, lẳng lặng nắm chặt trường thương âm thầm thề.

Trở lại chỗ ở cũ nát, Tô Trọng cảm nhận được thân thể suy yếu, nhưng trong lòng nghĩ tới nữ tử mà hắn ta yêu, sở dĩ hắn ra ngoài, chính là bị nữ tử mà mình yêu lừa gạt, không chỉ có như thế, nữ nhân kia vậy mà ngay trước mặt hắn cùng La Thâm tằng tịu với nhau, ánh mắt khinh thường kia thực sự kích thích Tô Trọng.

Một người sau khi đã trải qua vài chuyện, chung quy vẫn phải trưởng thành, ánh mắt tinh khiết của Tô Trọng chậm rãi biến thành thâm thúy hắc ám, trong cơ thể hắn, một cỗ khí thể màu đen bắt đầu bộc phát ra ngoài, những sự thay đổi này rất nhỏ Tô Trọng căn bản không phát hiện ra được, hắn vô cùng trân trọng đeo trường thương sau lưng, ngay sau đó lấy ra ký ức thủy tinh mà Diệp Phàm giao cho hắn.

Tiếp theo, lộ tuyến vận chuyển Minh Vương thần ấn xuất hiện trước mắt Tô Trọng, lúc này Tô Trọng thử n tu hành khiến cho hắn không tưởng tượng được là võ kỹ Thánh giai cao cấp vậy mà có được vô cùng sự dung hợp tự nhiên nhập vào bên trong Tô Trọng.

Ngạc nhiên, hắn căn bản không lý giải bộ võ kỹ này, nhưng mà thân thể lại giống như bản thân có thể học tập.

Ba canh giờ sau, trên người Tô Trọng đã hoàn toàn bị khí thể màu đen che kín, tu vi của hắn tăng lên một cách đáng sợ, từng đạo từng đạo truyền thừa ký ức cuồng phong bạo vũ tiến vào trong thần hồn của Tô Trọng.

Minh Vương thể! !

Minh Thần chi lực truyền thừa! !

Hai mắt Tô Trọng hoàn toàn bị màu đen thay thế, một loại rét lạnh thấu xương rét lạnh cùng ánh mắt thâm thúy hiện lên trong mắt hắn, tiếp theo, từng ý cười khủng bố vang lên phá nát căn phòng ở nơi này.

- Vốn dĩ, ta không phải nhân loại, ta là Ma Linh, ha ha ha, bị Ma Linh ném bỏ, bị hiến tế Ma Linh, ta là tế phẩm sao, mở ra cánh cửa tế phẩm của thế giới này, đáng buồn, có lẽ cũng đáng buồn cười, đây là vận mệnh, Diệp đại ca nói không sai, người tu hành chúng ta, muốn phá vỡ mệnh vận, nghịch chuyển nhân sinh, Ma Linh cũng được, nhân loại cũng được, bây giờ ta Tô Trọng, ta tuyệt đối sẽ không lần nữa trở thành một tế phẩm đáng buồn! !

Tô Trọng lẩm bẩm nói, tà ý khủng bố lập tức bạo liệt, phòng tu hành cũ nát chấn vỡ, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, Tô Trọng vẫn là Tô Trọng đó, nhưng lại có sự thay đổi khiến người ta không thể nói rõ là gì được.

. . .

Diệp Phàm không trở về Vũ Anh viện, khoảng cách tới Chí Tôn học phủ chỉ có thời gian một tháng, trong vòng một tháng hắn nhất định phải lĩnh ngộ Vạn Đạo Pháp Nhãn nhưng mà đối với Diệp Phàm có được Thiên Đế Đồ Lục, hẳn không có vấn đề gì quá lớn.

Trực tiếp hao tổn trăm vạn tích phân đi vào thánh địa tu hành có thể tăng lên một tỷ lệ đặc thù, ngay sau đó Diệp Phàm lấy Thiên Yêu Nhãn ra bắt đầu luyện hóa.

. . .

Quân Hành học phủ, sau khi yến hội kết thúc, Diệp Tàn cùng Đãng Thải Nhi trở lại học phủ, Diệp Quỷ đi theo Lục Bách Bách tới Lục gia.

Trong đại viện Lục gia, giờ phút này đang có không ít cường giả phân thành hai phe.

Một lão giả ngồi trên cùng, lão giả có chòm râu màu trắng, bên cạnh có một cây trường thương cắm thẳng xuống lòng đất, phía dưới lão giả, là một đám nhân vật cao cấp của Lục gia hoặc là thiên tài thế hệ trẻ tuổi.

Diệp Quỷ theo Lục Bách Bách đi vào, trên mặt mặt không chút biểu tình, khá là lạnh lùng, nhưng mà sau khi nhìn thấy đông đảo trưởng bối Lục gia, vẫn lễ phép chắp tay hành lễ.

- Gia gia, đây chính là Diệp Quỷ, nam nhân người ta ưa thích.

Lục Bách Bách lanh lợi đi đến bên cạnh lão giả, dịu dàng nói.

Lão giả kia đánh giá Diệp Quỷ, khẽ chau mày, rõ ràng cũng không phải là vô cùng hài lòng, điều này cũng rất bình thường, Diệp Quỷ xưa nay bất thiện ngôn ngữ, trên mặt có chút lạnh lùng, không thích lấy lòng nịnh nọt, mặt khác, lão giả để cho Lục Bách Bách dẫn Diệp Quỷ về nhà, rõ ràng là đã điều tra tình hình của Diệp Quỷ rồi.

Kết quả có được khiến cho Lục Thiên Đê cực kỳ không đồng ý, đệ tử của một tiểu gia tộc ở Đông Linh cảnh, thanh thiên may mắn còn sống sót của Thiên phủ, có hai huynh đệ, bối cảnh không có, tư chất xem như thiếu niên cấp độ Chí Tôn, phương diện khác không còn gì khác.

Lục Bách Bách là ai, viên minh châu của nhất đẳng gia tộc Lục gi, tôn nữ Lục Thiên Đê lão ta sủng ái nhất, cho dù muốn gả, cũng phải gả cho một truyền nhân dòng chính của Chúa Tể gia tộc, có được tài nguyên tu hành tốt nhất.

Làm sao có thể gả cho một võ tu bình thường không có gì chứ?

Cho dù Diệp Quỷ là thiếu niên Chí Tôn thì thế nào? Tư chất hắn có mạnh hơn, cũng không đủ tài nguyên tu hành, vẫn kém hơn các thiếu niên Chí Tôn khác, huống hồ, mặc dù có tư chất tốt, muốn đột phá tới Tôn cảnh, cũng phải gặp được cơ duyên cực cao, cho dù là thiếu niên Chí Tôn, cũng chưa chắc có thể đột phá tới Tôn cảnh, bởi vì Chí Tôn cảnh là chạm đến cấp độ thần hồn nhất đạo, muốn đột phá tới Tôn cảnh, chỉ dựa vào tư chất là không được.

Đây cũng là lý do tại sao thiên tài ở Thiên Vũ đại lục rất nhiều, nhưng cường giả chí tôn của mỗi gia tộc cũng không nhiều, thành Tiên thì càng ít, dù sao lôi kiếp cũng không phải nói đùa.

Sắc mặt Lục Thiên Đê có chút nghiêm túc, cũng không bởi vì Lục Bách Bách nũng nịu mà tỏ ra ôn hòa, lão ta nhìn Diệp Quỷ, lạnh nhạt nói:

- Gặp tiền bối cũng không hành lễ sao?

- Thưa tiền bối, vừa rồi vãn bối đã hành lễ rồi.

- Chắp tay một cái chính là hành lễ sao? Chưa nói đến quỳ, ít nhất cũng phải cúi đầu chứ.

Lục Thiên Đê nói tiếp.

Diệp Quỷ nghe vậy không khỏi khẽ nhíu mày, ngược lại nhìn Lục Bách Bách có chút sốt ruột, trong lòng có chút mềm nhũn, ngay sau đó cúi người chào nói:

- Chào tiền bối!

Với tính tình của Diệp Quỷ, chắc chán sẽ không ăn nói khép nép như thế, nhưng mà người hắn coi trọng là Lục Bách Bách, vì người mình yêu, ủy khuất một lần cũng không sao cả.

Trong lòng Lục Bách Bách có chút cảm động, nàng rõ ràng không ngờ rằng gia gia xưa nay cực kỳ sủng ái nàng hôm nay vậy mà lại làm khó dễ Diệp Quỷ.

- Hừ, người xuất thân thì nới thấp kém cũng chỉ có như vậy thôi, một chút giáo dưỡng cũng không có, nếu không phải nữ nhi của ta thích ngươi, loại người như ngươi không thể bước vào đại môn của Lục gia ta, nhưng mà, cho dù nữ nhi của ta coi trọng ngươi, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể có được tài nguyên tu hành của Lục gia.

Một nam nhân trung niên làm việc dưới tay lão giả lạnh lùng nói, người này chính là phụ thân Lục Kỳ của Lục Bách Bách, người này vẫn luôn muốn gả Lục Bách Bách cho Trần Thư Lý, lại không ngờ Trần Thư Lý ở học phủ bị Diệp Tàn trảm, bởi vì việc này, Trần gia và Lục gia ầm ĩ không vui ver.

Lục Kỳ bởi vì việc này, cảm quan với Diệp Quỷ cực kém, mà trong chuyện này, Lục Thiên Đê cũng khá là đồng ý, bởi vì một tiểu bối mà khiến cho Lục gia cùng Trần gia trở mặt khiến cho người Lục gia đều hoặc nhiều hoặc ít có ít câu oán hận, huynh đệ Diệp Quỷ quả nhiên là không biết trời cao đất rộng, bây giờ có Quân Hành học phủ bảo vệ, Trần gia không biết làm gì, nhưng hai người Diệp Tàn cũng không thể cả đời ở lại học phủ được.

Khoản nợ này, ngày sau vẫn sẽ tính, nếu để cho Lục Bách Bách và Diệp Quỷ ở bên nhau, chính là đại biểu Lục gia sẽ che chở cho huynh đệ hai người bọn họ, đây là việc làm không lý trí.

Huống hồ, Lục Thiên Đê cũng chướng mắt Diệp Quỷ, cho nên hôm nay bảo Lục Bách Bách dẫn Diệp Quỷ trở về cho lão ta nhìn một chút, chẳng bằng nói là lão ta cố ý muốn chia rẽ Diệp Quỷ và Lục Bách Bách, nhân lúc Lục Bách Bách hoàn toàn chưa động lòng với Diệp Quỷ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)