Vô Địch Thiên Đế

Chương 638: Thắng lợi trở về

Chương Trước Chương Tiếp

- Tưởng viện trưởng, lần này, dù sao cũng nên có chơi có chịu rồi?

Thu Nguyệt không khỏi đắc ý nói, Diệp Phàm trận chiến này, Phong Thần!

Vạn Đạo học phủ trận chiến này, thế hệ trẻ tuổi của ngũ đại học phủ không người nòa dám gây hấn với hắn.

Không chỉ có như thế, còn có Vạn Đạo pháp nhãn, kỳ vật như vậy Thu Nguyệt tự thấy bản thân mình cũng không thể luyện hóa được, nhưng Diệp Phàm lại không giống vậy, nàng cảm thấy Diệp Phàm là người có thể tạo ra kỳ tích.

Tưởng Phong nghe vậy dừng một chút, ngay sau đó lạnh nhạt nói:

- Ta đi lấy, Thu viện trưởng chờ một lát.

Tưởng Phong nói xong thì rời đi, Phí Kỳ phụ trách tiếp đón Thu Nguyệt, ánh mắt hắn ta vô cùng phức tạp nhìn Diệp Phàm, thậm chí hắn ta còn âm thầm suy nghĩ, có phải tất cả mọi thứ là do Thu Nguyệt sắp đặt, ngay từ lúc bắt đầu, Diệp Phàm chưa từng bế quan, Thu Nguyệt bày ra một ván cờ lớn, tuyết tàng Diệp Phàm chính là vì Vạn Đạo pháp nhãn.

Đệ tử Thần Nguyên học phủ bắt đầu chậm rãi bàn luận, chủ đề đương nhiên là về Diệp Phàm, Diệp Phàm một thân một mình đứng trên diễn võ trường, giờ phút này thần thái giống như một vị Đế Vương, nhìn xuống thương sinh, hắn đứng thẳng đấy, giống một ngọn núi, đè ép tất cả đệ tử Thần Nguyên học phủ khiến bọn họ không dám lớn tiếng nói.

Có lẽ ngay từ đầu, bọn họ sẽ bởi vì Diệp Phàm phách lối mà khó chịu, nhưng mà giờ phút này, bọn họ càng tò mò cùng chiêm ngưỡng, Thiên Vũ đại lục cường giả vi tôn, mặc kệ bọn hắn nói khó nghe, nhưng không thể không thừa nhận, từ đáy lòng bọn họ khuất phục Diệp Phàm.

Diệp Phàm động, ánh mắt của tất cả mọi người dường đi đuổi theo động tác của Diệp Phàm.

Diệp Phàm đi tới trước mặt Lạc Tố Tố, lập tức, vô số tình tiết rất nhiều xuất hiện trong đầu đệ tử Thần Nguyên học phủ.

Mang theo phong thái đại thắng tỏ tình với Lạc Tố Tố sao?

Thể hiện sự cường đại của bản thân giống như Trần Giác, đùa giỡn Lạc Tố Tố?

Không phải hắn có quan hệ gì với Lạc Tố Tố đấy chứ, ví dụ như thanh mai trúc mã? Dù sao gia thế Tố Gia nhà Lạc Tố Tố là Cung tu các các chủ của Vạn Đạo học phủ đấy.

Liên tiếp phỏng đoán, nhiều hơn là sự hâm mộ, nam nhân hâm mộ Diệp Phàm có thể lại gần Lạc Tố Tố như vậy, Lạc Tố Tố là ai? Đệ nhất mỹ nhân Thần Nguyên học phủ, hoặc có lẽ là, trong ngũ đại học phủ, không có nữ tử nào có dáng vẻ khuynh thành như Lạc Tố Tố đâu.

Không chỉ có như thế, Lạc Tố Tố cũng là đệ nhất thiên tài của Thần Nguyên học phủ, chỉ là tuổi tác nàng còn nhỏ, tu vi không đủ cao, tu vi Siêu Phàm tam trọng có thể có được chiến lực như bây giờ đã được coi là cực kỳ nghịch thiên rồi.

Nữ thần như vậy, thiên tài theo đuổi nàng có thể xếp từ đại điện của viện trưởng Thần Nguyên học phủ đến cửa ra vào học phủ, đồng thời ngay cả Võ tu cũng không có dũng khí theo đuổi nàng, chưa từng nghe thấy có ai theo đuổi thành công cả, tối đa cũng chỉ có Lý gia Lý Thương Ảnh thân cận với nàng hơn một chút, nhưng Lạc Tố Tố cũng chỉ xem Lý Thương Ảnh như bằng hữu bình thường.

Mà giờ phút này Diệp Phàm đứng ở nơi gần Lạc Tố Tố như vậy, Lạc Tố Tố không hề nhíu mày, không đúng, mặt nàng có chút hồng nhuận phơn phớt, đây là . . . Thẹn thùng sao? Trời ạ, nữ thần vậy mà thẹn thùng? Không thể nào, không phải nàng có ý gì với Diệp Phàm đấy chứ.

Nữ nhân hâm mộ Lạc Tố Tố, các nàng khát vọng muốn có được dung mạo tuyệt thế cùng tư chất tuyệt đỉnh như Lạc Tố Tố, cứ như vậy, các nàng có thể đứng gần yêu nghiệt độc nhất vô nhị kia.

Không sai, giờ phút này Diệp Phàm đã không còn thằng hề trước đó nữa, hắn là truyền kỳ, một truyền kỳ chân chính.

Tứ đại yêu nghiệt Siêu Phàm cảnh của một học phủ, trong đó còn có sự tồn tại của thiếu niên Chí Tôn, vậy mà không thể ngăn được một quyền của Diệp Phàm, đây không phải truyền kỳ thì là gì?

Truyền kỳ như vậy, các nàng không có tư cách tiếp cận, thế nhưng, Lạc Tố Tố chỉ đứng ở nơi đó, nam nhân này đã chủ động đi tới.

- Thật đúng là một sắc phôi hoa tâm!

Thu Nguyệt khẽ chau mày thấp giọng nói, cũng không phải cảm giác khó chịu gì, nàng đối với Diệp Phàm quả thực vô cùng thưởng thức, thậm chí có một tia ý vị khác, nhưng cũng chỉ thế thôi, nàng cũng không phải tiểu nữ nhân, càng không muốn tồn tại ý niệm chuyện nam nữ, nhưng mà, nàng không ngại nhấm nháp tiểu gia hỏa này một chút đâu.

Tim Lạc Tố Tố đập rộn lên, một nam nhân giành được thắng lợi, nam nhân giẫm đạp tất cả thiên tài dưới lòng bàn chân, giờ phút này mị lực của Diệp Phàm vô cùng to lớn, quan trọng hơn là, nam nhân này ngay trước tất cả mọi người mặt đi tới trước mặt nàng.

Hắn muốn làm gì? Thổ lộ sao? Thế nhưng ta còn chưa chuẩn bị xong đâu, đột ngột quá, làm sao bây giờ, nếu hắn thổ lộ ta nên đáp ứng không? Không thể đáp ứng, ta không thích hắn, hơn nữa hắn không hiểu phong tình chút nào cả.

Không đáp ứng cũng không được, vẫn là đáp ứng đi, ta còn nợ hắn nhân tình mà, coi như trả nhân tình đi, ai ya, nhân tình sao có thể dùng loại phương thức này chứ?

Thế nhưng mà, thật rối rắm quá, Diệp Phàm thật sự rất đẹp trai, phi phi phi, cái tên hỗn đản này đẹp trai chỗ nào chứ, thật là phiền phức quá đi, làm sao bây giờ, hắn đến đây, mùi hương rất dễ ngửi, ai ya, Lạc Tố Tố à Lạc Tố Tố, ngươi đang suy nghĩ gì đấy?

Thiếu nữ đỏ mặt giống như quả táo chín, ngay sau đó con hàng Diệp Phàm này đến rồi nói một câu:

- Lạc Tố Tố, sao mặt ngươi đỏ như vậy? Bị nội thương sao? Không thể nào, ta chỉ dùng nửa phần lực thôi mà.

Phốc . . .

Tất cả đệ tử thiếu chút nữa nhịn không được phun ra một ngụm máu, con hàng này mẹ nó sao lại nghĩ được như thế chứ?

Lạc Tố Tố nghe vậy lập tức sửng sốt, ngay sau đó thở phì phì nhìn chằm chằm Diệp Phàm, dịu dàng nói:

- Ta nửa phần lực cũng không dùng đến, ngươi cho rằng chỉ có ngươi là thiên tài thôi sao!

Nói xong, bàn chân nhỏ nhắn của Lạc Tố Tố nhẹ nhàng dẫm lên trên mặt đất, dáng người hoàn mỹ phác hoạ ra hình ảnh động lòng người.

Lời này thoạt nhìn có chút tức giận, nhưng thực ra cũng có một tia nũng nịu, nếu lúc này Diệp Phàm ôm chầm Lạc Tố Tố, ngay sau đó trực tiếp hôn nàng, không chừng có thể lập tức bắt được lòng của vị thiếu nữ này, nhưng hiển nhiên, Diệp Phàm căn bản không có suy nghĩ về phương diện này.

Thế giới này thứ gì đáng ghét nhất? Nếu như muốn Diệp Phàm nói thì chính là chuyện tình cảm, hắn cũng không muốn nói lời yêu đương, nhân sinh quan của hắn xem tương đối hiện thực và trực tiếp, con người sống, chính là không ngừng có được năng lực càng mạnh mạnh, chỉ cần ngươi có năng lực cường đại, ngươi có thể có được nữ nhân ưu tú nhất thế giới này.

Cho dù một ngày đổi một nữ nhân thị tẩm thì như thế nào? Hoặc là, chăn lớn cùng ngủ, không cần bị chuyện tình cảm quấy rẫy ?

Đương nhiên, người có năng lực người phải gánh vác trách nhiệm của bản thân, Diệp Phàm chưa bao giờ trốn tránh trách nhiệm của bản thân, đồng thời, hắn cũng là một tục nhân, thất tình lục dục hắn chưa bao giờ kháng cự.

Tình yêu với Huân Y thực ra bản thân Diệp Phàm cũng trốn tránh, nhưng có một số việc hắn không thể khống chế, có một Huân Y, một Mộng Vũ, hắn đã không nghĩ có nữ nhân thứ ba.

Nếu như Lạc Tố Tố không có tình cảm với hắn, chỉ là chiêm ngưỡng sự cường đại của hắn, Diệp Phàm sẽ không từ chối nữ nhân hoàn mỹ này, nhưng mà ở giới hạn của dục vọng, nếu như Lạc Tố có tình cảm với hắn, hắn sẽ kính nhi viễn chi, càng không dễ dàng yêu thương nàng.

Vì sao?

Bởi vì tình cảm sẽ ảnh hưởng đến chuyện tu hành của hắn, quyết định của hắn, nguyên tắc của hắn!

Thứ hắn theo đuổi là vĩnh sinh, theo đuổi chí cao Thiên Đạo, vĩnh sinh trước mắt, tình yêu không nên chiếm một phân lượng nào quá lớn.

- Ở, mặt ngươi đỏ như vậy . . . Không phải là thẹn thùng đấy chứ? Ngươi cũng biết thẹn thùng sao?

Lúc này Diệp Phàm kinh động giống như gặp thiên nhân nói.

Lạc Tố Tố nghe vậy lập tức hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Diệp Phàm, cái tên hỗn đản nhà ngươi, nghĩ hay quá nhỉ, ai thẹn thùng vì ngươi chứ!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)