Vô Địch Thiên Đế

Chương 615: Không gần nữ sắc?

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi còn động thủ với hắn? Hắn thổi một hơi cũng có thể văng chết ngươi, truyền thừa xong rồi hồn phách lão tự tiêu tán, nhưng mà ngoại trừ truyền thừa, hắn có nói với ngươi chuyện gì khác không?

Thu Nguyệt hỏi, nhìn kỹ vẻ mặt của Diệp Phàm, nàng không biết lão tổ có nói cho Diệp Phàm biết chuyện Vạn Đạo học phủ muốn phụng hắn làm chủ không.

- Không có, sau khi ta tiến vào huyết sắc thạch bia lão tiền bối kia một câu cũng không nói đã tiến hành truyền thừa, sau đó hắn phi thăng, ta bị vây ở trong huyết sắc thạch bia, vừa rồi ta cảm ứng được trận pháp của các ngươi chấn động, cho nên theo trận pháp về tới nơi này, ngay sau đó không hiểu rõ chuyện gì đã bị ngươi thu thập một trận.

Nói tới chỗ này, Diệp Phàm cũng có chút im lặng, nói một hồi lâu cũng không phải vì chuyện tàn hồn, vậy đang yên đang lành ngươi đánh ta làm gì? Ta tu luyện cũng sai sao?

Đánh Diệp Phàm một trận, tâm trạng Thu Nguyệt rõ ràng tốt lên không ít, lúc này cao giọng nói:

- Ngươi trở về tắm rửa đi, dọn dẹp một chút, cùng ta lên đường tiến về Bá thể học phủ.

- Tiến đến Bá thể học phủ?

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi nghi ngờ nói.

- Bảy ngày trước, tam đại học phủ cùng đi đến Vạn Đạo học phủ ta. . .

Sau khi Thu Nguyệt đơn giản nói xong mọi chuyện, khuôn mặt vẫn rất khó chịu nói:

- Ta muốn lần này ngươi tới hung hăng thu thập tam đại học phủ một phen, muốn bao nhiêu phách lối có bao nhiêu phách lối.

- Viện trưởng, ta không phải là người phách lối.

Diệp Phàm khoát tay áo.

- Nếu khiến ta hài lòng, ta có thể thưởng ngươi một vài thứ.

Thu Nguyệt nhíu mày nhìn về phía Diệp Phàm, đôi môi đỏ tươi, trên gương mặt mang theo một tia hồng nhuận phơn phớt, vóc người hoàn mỹ, đường cong hoàn hảo không chút khách khí đánh thẳng vào lòng Diệp Phàm.

Trong lòng Diệp Phàm lập tức có chút nóng lên, âm thầm nói: Yêu tinh, thực sự là yêu tinh, sắc tức là không, sắc tức là không, sắc tức làkhông . . .

- Viện trưởng yên tâm, ta không phải là vì phần thưởng của viện trưởng, ta không thể giương mắt nhìn người khác chà đạp Vạn Đạo học phủ.

Diệp Phàm ngôn từ chính nghĩa nói, không chớp mắt nhìn Thu Nguyệt đẫy đà, không chút nghiêm chỉnh nói.

- Tiểu lưu manh, được rồi, mau trở về đi, đợi từ tam đại học phủ trở về, cho ta nhìn thấy ngươi ở Vạn Đạo giới học được cái gì.

Thu Nguyệt phong tình vạn chủng trừng mắt nhìn Diệp Phàm, ngay sau đó đứng lên trực tiếp rời đi.

Tích Xuân nhìn bóng lưng của Thu Nguyệt, lại nhìn Diệp Phàm, trong lòng âm thầm thở dài một hơi, làm sao cũng cảm thấy có chút không đúng.

Diệp Phàm nhìn bóng lưng của Thu Nguyệt, không thể không nói, làm một nam nhân, không thể nào phủ nhận mị lực của Thu Nguyệt, có lẽ rất nhiều người ưa thích tiểu nữ nhân ngây thơ, nhưng nhiều nam nhân lại thích nữ nhân vũ mị xinh đẹp, bởi vì loại nữ nhân này có thể khơi gợi dục vọng nguyên thủy nhất của nam nhân.

Đương nhiên, vũ mị xinh đẹp cùng dơ là hai việc khác nhau, ngây thơ và sạch sẽ cũng là hai việc khác nhau, thế giới này, có vài nữ nhân nhìn như ngây thơ, phía sau lại không biết có bao nhiêu dơ bẩn, mà có nữ nhân trông như vũ mị, lại thường giữ mình trong sạch, vạn sự không tuyệt đối.

Diệp Phàm đơn thuần thưởng thức vẻ đẹp của Thu Nguyệt, những ý tứ khác, tuyệt đối không có, cũng không phải bởi vì tuổi tác, Thu Nguyệt một trăm năm mươi tuổi, Diệp Phàm làm người hai đời, đồng thời hơn một trăm tuổi, khi tu vi của một người đạt tới một mức độ nhất định, tuổi tác chính là một chuyện cười, đây vẫn chỉ là Thiên Vũ đại lục, đợi đến Tiên giới, động một tí là lão yêu quái sống mấy ngàn năm.

Quan trọng là trong lòng Diệp Phàm đã có người khác, hắn cũng không phải một nam nhân giữ mình trong sách, cùng nữ nhân phát sinh một vài tiếp xúc thân thể Diệp Phàm cũng không bài xích, thế giới này chính là chân thật như vậy, những chiếc mặt nạ dối trá ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé thực sự vô cùng nực cười.

Nhưng mà Diệp Phàm sẽ không đi lừa gạt tình cảm của người khác, người như hắn cũng sẽ không bao giờ dấu giếm cảm xúc của mình, ưa thích thì tiếp nhận, không thích thì rời xa, thế giới này nào có nhiều khuôn sáo như vậy, Diệp Phàm không cần người khác vì hắn mà thay đổi, hắn cũng sẽ không bởi vì người khác mà đổi thay.

Nói đến châm chọc, Diệp Phàm cũng là một người có tiêu chuẩn song trọng, nữ nhân của hắn chỉ có thể thân mật với hắn, chính bản thân hắn lại không bài xích việc tiếp xúc với nữ nhân khác, đây chính nam nhân đại biểu cho sự cặn bã tuyệt đối của nam nhân, mà ở thế giới nam tôn nữ ti, ngươi làm sao có thể yêu cầu một nam nhân có tư tưởng bình đẳng nam nữ chứ?

Đương nhiên, Diệp Phàm tôn trọng nhân cách của mỗi người, nơi này nam tôn nữ ti là tương đối, thời điểm nữ nhân đủ mạnh, nữ nhân đồng thời có thể có rất nhiều nam nhân, bởi vì cường giả vi tôn, cường giả xác định quy tắc, đây là một thế giới cực kỳ thuần túy, có thực lực, ngươi có thể muốn làm gì thì làm, không có thực lực, ngươi cũng chỉ có thể làm một phế vật mà sống sót qua ngày.

Diệp Phàm là cường giả, đối với điều này, bản thân hắn tin tưởng không nghi ngờ, cho nên, hắn chế định quy tắc, chỉ đơn giản như vậy, muốn ở bên cạnh hắn, vậy thì phải tiếp nhận ý nghĩ của hắn, không muốn thì rời xa, thứ gọi là tình yêu này, ở trong thế giới tu đạo, cũng không có thần thánh như trong tưởng tưởng của phàm nhân, ở trước mặt vĩnh sinh, thất tình lục dục, ý muốn khống chế, chuyên tình cũng là trò cười.

Diệp Phàm trở về Vũ Anh viện, mở cửa, tứ nữ vừa vặn giáp mặt với Diệp Phàm.

- Ngươi xuất quan rồi sao?

Tứ nữ đồng thời lộ ra vẻ vui mừng, Diệp Phàm nghe vậy lộ ra vẻ tươi cười, nhìn sắc mặt Thu Thủy Nhi, hơi nghi hoặc một chút nói:

- Ngươi sao thế?

- Chuyện mấy ngày tước tam đại học phủ đếnVạn Đạo học phủ chúng ta ngươi biết không?

- Ta biết!

- Trần Giác của Thần Nguyên học phủ, lúc cùng Thủy Nhi tỷ tỷ tác chiến, khinh bạc nàng, còn sờ mặt nàng, nhưng mà Thủy Nhi tỷ tỷ bởi vì chuyện này vẫn luôn rất là không thoải mái.

Hoa Vũ Vân cao giọng nói.

- Ách, có phải ngươi có bệnh thích sạch sẽ không?

Diệp Phàm nhìn Thu Thủy Nhi nói, nói thật, sờ mặt quả thực rất quá đáng, nhưng cũng không cần khó chịu cả một tuần chứ.

- Ta không có bệnh thích sạch sẽ, nhưng mà ta thấy hắn buồn nôn, hừ, thực sự là đáng giận, Diệp Phàm, ngươi giúp ta trừng trị hắn một trận!

Thu Thủy Nhi thở phì phò nói, nghĩ đến sắc mặt Trần Giác, nàng ăn không ngon, nàng lớn như vậy, chưa bao giờ bị nam nhân khác chạm qua, Trần Giác vậy mà ngay trước nhiều người như vậy mặt khinh bạc nàng, không chỉ vô lễ với với nàng, càng là chối bỏ học phủ của nàng.

- Yên tâm, đợi ta đến Thần Nguyên học phủ, ta dùng chân giẫm mặt hắn thế nào?

Lúc này Diệp Phàm đồng ý lên tiếng nói.

- Ừm, giẫm mặt hắn cho ta, Diệp Phàm, nếu ngươi giúp ta báo thù, ta sẽ rất vui cũng sẽ cho ngươi một vài lợi ích.

Nói xong, sắc mặt Thu Thủy Nhi hơi đỏ lên, cắn môi, có chút giống nụ hoa chớm nở, Diệp Phàm lập tức sửng sốt, thật đúng là không phải người một nhà không vào một cửa, tiểu ma nữ này ngày sau không chừng sẽ giống với cô cô nàng ta, thật đúng là họa thủy.

- Ta không vì chút lợi ích đó mà đi đâu, tốt xấu gì ngươi cũng là bằng hữu của ta, khi dễ bằng hữu ta, ta đương nhiên phải ra mặt.

Diệp Phàm lời nói nghĩa chính nói, hai mắt không khách khí đánh giá Thu Thủy Nhi, âm thầm lẩm bẩm, gen Thu gia quả thực không tồi, bất luận là dáng người hay là tướng mạo, đều đủ để khiến cho người ta phạm tội!

Vứt bỏ ý nghĩ nhàm chán, Diệp Phàm có chút cạn lời của bản thân mình, có vẻ như bị dục niệm hồn lực của Thu Nguyệt ảnh hưởng tới, tại sao có thể có loại ý nghĩ cổ quái này, sau này vẫn phải cách xa Thu Nguyệt một chút, dục niệm hồn lực quả nhiên danh bất hư truyền, thay đổi một cách vô tri vô giác đã có thể dẫn ra bản năng.

Tứ nữ nghe vậy nhẹ gật đầu, trong ấn tượng của các nàng, Diệp Phàm đúng là một người không gần nữ sắc, dáng vẻ vừa rồi của Thu Thủy Nhi đối với bất kỳ một nam nhân nào cũng đều là tuyệt sát, nhưng đừng nhìn Diệp Phàm thản nhiên thưởng thức nàng như vậy, nhưng tuyệt đối hắn không hề có ý tứ gì khác đâu.

Người này chính là một nam nhân không hiểu phong tình, hoặc có lẽ là, nam nhân này căn bản không có suy nghĩ gì với nữ nhân, sợ là thích nam nhân rồi!

Diệp Phàm làm sao biết suy nghĩ của tứ nữ, nếu không thật sự muốn phun một ngụm máu tươi…

Diệp Phàm cũng không phải là không có suy nghĩ gì về thân thể các nàng, chỉ là hắn có ý nghĩ cùng lực khống chế mạnh cũng không xung khắc, hắn cũng không phải nam nhân bị nửa thân dưới chi phối, càng không phải là nam nhân ưa thích xum xoe.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)