Lý Khúc, cường giả thiên tài Siêu Phàm cửu trọng, xem như người mạnh nhất trong Vạn Đạo học phủ Siêu Phàm cảnh ngoại trừ Diệp Phàm.
Nhất Thủ Bách Lý Hành Vân Kiếm ở Trung Linh cảnh cũng rất có tiếng tăm, vừa vào sân, Lý Khúc đã biểu hiện chiến lực cực cao.
Đang đang đang!
Hai bóng người trên không trung không ngừng đối trảm, khí thế của Lý Khúc àng ngày càng kinh khủng, nhưng mà Trần Giác vẫn hời hợt, thoạt nhìn cực kỳ nhẹ nhõm, hiển nhiên thực lực giữa hai người không ngang nhau.
Vạn Đạo học phủ không ít đệ tử đều vây xem phía dưới, những năm qua cũng có những trận cọ xát như này, nhưng mà Vạn Đạo học phủ đều thất bại tan tác mà quay trở về, không còn cách nào khác, các học phủ khác hoặc nhiều hoặc ít đều có một hai thiếu niên cáo thủ cấp độ Chí Tôn, Vạn Đạo học phủ vẫn kém hơn một chút.
Phía sau có rất ít người vây xem, vây xem cũng chỉ là tự rước lấy nhục, nhưng mà năm nay có Diệp Phàm, lúc trước hình ảnh Diệp Phàm trong một canh giờ đả thông Vạn Đạo tháp vẫn còn lưu tại trong ký ức của không ít người, chỉ cần Diệp Phàm xuất thủ, tam đại học phủ chắc chắn thất bại.
Cho nên lần này, gần như toàn bộ đệ tử Vạn Đạo học phủ đệ tử đều tự giác vây quanh, năm nào cũng bị chà đạp, năm nay phải rửa nhục, bọn họ đương nhiên cực kỳ hăng hái.
- Trần Giác sao lại mạnh mẽ như vậy chứ?
- Lý sư huynh đã sắp phải dùng toàn lực ứng phó rồi, nhưng Trần Giác vâng khí định thần nhàn, thực lực chênh lệch quá xa.
Có người lắc đầu, trận chiến đầu tiên, Vạn Đạo học phủ đã phái ra đại tướng, nhưng mà kết quả cũng không khiến cho người ta vừa ý.
Đang!
Trần Giác đá ngược, đánh bay Lý Khúc, trường đao trong tay xẹt qua một đường vòng cung quỷ dị, ngay sau đó trực tiếp đâm thủng kiếm khí bình chướng của Lý Khúc.
- Không chịu nổi một kích!
Trường kiếm của Trần Giác đặt trên cổ Lý Khúc, cười lạnh nói.
Sắc mặt Lý Khúc khẽ động, ngay sau đó chán nản thở dài một hơi, thực lực đối phương đã có thể nghiền ép hắn ta, bọn họ không phải cùng một đẳng cấp, mặc dù Lý Khúc đã toàn lực ứng phó.
- Ta sớm nghe nói Lý Khúc của Vạn Đạo học phủ là đệ nhất Siêu Phàm cảnh, bây giờ xem ra, cũng chỉ có vật, ta ngay cả Linh Cương thiên phú cũng chưa dùng mà đã đánh bại được hắn, rốt cuộc là thiên tài Vạn Đạo học phủ quá bất tài hay là ta quá mạnh?
Trần Giác thu hồi trường đao, nhìn tất cả đệ tử Vạn Đạo học phủ khiêu khích nói, không chút chú ý đến cảm giác của Vạn Đạo học phủ.
Ân oán của Thần Nguyên học phủ và Vạn Đạo học phủ đã có từ xưa đến nay, sự trào phúng này cũng không phải là không có chỉ thỉ của những người đứng đầu Thần Nguyên học phủ , đương nhiên, nơi này thiên tài cũng chỉ là những người trẻ tuổi vừa mới chừng hai mươi tuổi, ở độ tuổi này có thành tựu cao như vậy, tuổi trẻ khinh cuồng là không thể tránh được.
Có vài người thích thông qua việc giẫm đạp người khác mà giành được niềm vui cho riêng mình, Trần Giác chính là như vậy người.
- Người tiếp theo, một mình ta xử lý gọn mười người các ngươi, đương nhiên, các ngươi có thể lựa chọn cùng nhau tiến lên.
Trần Giác dùng đao chỉ vào đám người Thu Thủy Nhi, lúc này đám thiên tài Thu Thủy Nhi cắn răng nghiến lợi, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Ta tới chiếu cố ngươi!
Uông Trùng gầm thét một tiếng, ngay sau đó nguyên lực dưới chân vận chuyển, cả người bay ra.
- Uông gia Uông Trùng!
- Uông gia?
Trần Giác nghe vậy khẽ chau mày, ẩn tàng thế gia Uông gia, gia tộc vốn có đao hồn bí pháp, một khi đao hồn mở ra, thực lực sẽ được tăng lên rất cao, chỉ là…
- Nếu như đệ đệ ngươi Uông Như Giang ở đây, ta còn sợ hắn ba phần, Uông Trùng, ngươi không được.
Trần Giác cao giọng nói, Uông Như Giang là tuyệt đỉnh thiên tài thế hệ Uông gia, đồng thời là thiếu niên cấp độ Chí Tôn, hơn nữa còn được Chí Tôn học phủ nhận làm thiếu niên Chí Tôn đệ tử.
Đương nhiên, mấy người Trần Giác cũng có được tư cách tiến vào Chí Tôn học phủ chỉ là thường có câu, thà làm đầu gà không làm đuôi rắn, hắn ta ở Chí Tôn học phủ chỉ có thể coi là thiên tài bình thường, các phương diện về tài nguyên cũng không có quá nhiều, mà ở Thần Nguyên học phủ, hắn ta có thể được toàn lực bồi dưỡng.
- Được hay không, thử qua mới biết được, không nên quá cuồng ngạo.
Uông Trùng quát to nói, ngay sau đó trường đao ra khỏi vỏ, đao hồn xuất hiện, một đao, đao khí tung hoành.
Đang!
Trần Giác nâng đao ngăn cản, nguyên lực nổ tung, Trần Giác hơi nhún chân, bay ngược, tránh thoát khỏi đao hồn kỳ dị này của Uông Trùng, ngay sau đó, trường đao quay lại, toàn phong trảm, đao khí khủng bố lập tức chém xuống, Uông Trùng ngay cả Linh Cương thiên phú cũng không dùng, trực tiếp bị trọng thương đánh bay.
Một đao đã chém bay Uông Trùng, đây chính là Trần Giác!
- Ha ha ha, không chịu nổi một kích, không chịu nổi một kích nhỉ!
Trần Giác cười sang sảng nói, trong đôi mắt tràn đầy khinh bỉ, giờ phút này hắn ta đứng trên diễn võ trường, như là ngôi sao sáng chói mắt nhất.
Hắn ta cố ý nhìn thoáng qua Lạc Tố Tố, nhưng mà Lạc Tố Tố hiển nhiên không có bất kỳ hứng thú gì với hắn cả, đôi mắt to tròn xinh đẹp kia không chút để ý nhìn xung quanh, cũng không biết đang tìm cái gì.
Trần Giác âm thầm cắn răng, nữ nhân này thật đúng là kiêu ngạo, cho dù hắn đã ưu tú như vậy, vẫn không thể nào khiến nàng liếc nhìn hắn ta một cái, ngược lại trên con đường này, hết lần này đến lần khác nàng khuyên nhủ Phí Kỳ từ bỏ trận đánh cược này, nói Diệp Phàm của Vạn Đạo học phủ Diệp Phàm mạnh đến mức nào.
Thật sự đáng giận đến cực điểm.
- Trần Giác, ngươi đã làm nóng người xong rồi, không bằng để cho ta tới đánh với ngươi một hồi, đệ tử Vạn Đạo học phủ mặc dù không có thực lực gì, nhưng mà để cho ta nóng người cũng không tệ.
Ngô Trọng ở phía dưới cao giọng nói, lập tức không ít đệ tử Vạn Đạo học phủ nghiến răng nghiến lợi, một học phủ lớn như vậy, lại bị người ta làm nhục như thế, quả thực đáng giận.
- Những người này cũng xứng để cho ta làm nóng người sao? Ta ngay cả làm nóng người mà vẫn chưa nóng đây.
Lúc này Trần Giác không khách khí nói, phách lối trước mặt toàn bộ đệ tử của Vạn Đạo học phủ, loại cảm giác này cực kỳ sảng khoái, hắn ta cảm giác mình đang giẫm đạp một học phủ, mà Thu Nguyệt thân là cường giả Thánh Hiền lại không làm gì được hắn ta, đây chính là sự ưu tú của hắn.
Một đệ tử Siêu Phàm nhục nhã một học phủ, mạnh mẽ không gì sánh bằng.
Ngô Trọng muốn tiến lên huênh hoang một phên, đề nghị này Trần Giác cũng không thích.
Rất nhanh Thu Thủy Nhi là người thứ ba tiến lên.
- Chậc chậc, ngươi chính là chất nữ của Thu viện trưởng nhỉ?
Trần Giác cười sang sảng nói.
- Chính là ta!
- Thực lực thoạt nhìn rất kém cỏi, ngươi còn kém xa cô cô mình, nhưng mà đã có cô cô mỹ mạo khuynh thành rồi, ta thực sự không nỡ động thủ.
Trần Giác rõ ràng quá trớn, trực tiếp ngay trước tất cả mọi người đùa giỡn Thu Thủy Nhi:
- Trận chiến này kết thúc, nếu Thu cô nương nguyện ý ở cùng ta một đêm, trận chiến này ta có thể nhận thua.
- Cùng ngươi qua một đêm, ta buồn nôn.
Thu Thủy Nhi nghe vậy cao giọng nói, trong đôi mắt đẹp uy nghiêm đáng sợ.
- Ha ha, thật sao, chỉ dựa vào thực lực nhỏ yếu của ngươi sao?
Trần Giác nghe vậy hai mắt có chút hất lên, ngay sau đó cả người hóa thành quang ảnh, nhất đao trảm dưới.
Nhanh, quá nhanh!
Thu Thủy Nhi chẳng qua chỉ là Siêu Phàm ngũ trọng, mà Trần Giác đã Siêu Phàm cửu trọng, một phương diện khác, tư chất của Trần Giác cũng mạnh hơn Thu Thủy Nhi, cùng giai Thu Thủy Nhi cũng chưa chắc là đối thủ của Trần Giác, huống chi tu vi của hai người chênh lệch đến tứ trọng.
Oanh!
Thu Thủy Nhi bay lên, thân hình Trần Giác lần nữa xuất hiện phía dưới Thu Thủy Nhi, tay phải sờ khuôn mặt nàng, cười nói:
- Chậc chậc, xúc cảm không tồi.
- Trần Giác!
Phí Kỳ có chút khó chịu nói, Trần Giác nghe vậy lập tức giật mình, ngay sau đó hắn ta theo ánh mắt của Phí Kỳ nhìn về phía Thu Nguyệt, trên người Thu Nguyệt, một cỗ sát ý dày đặc đã vận sức chờ phát động, trong lòng lập tức kêu lộp bộp.
Viện trưởng Vạn Đạo học phủ chính là yêu nữ, thiên tài bị đánh bại trong tay nàng cũng không ít, cọ xát bình thường là một chuyện, nhưng mà ngay trước mặt nàng khinh bạc chất nữ của nàng, đây chính là khiêu khích điểm mấu chốt của Thu Nguyệt.
Ầm!
Trần Giác một quyền đánh bay Thu Thủy Nhi, ngay sao đó dừng hình, cao giọng nói:
- Một kích như vậy cũng không chịu nổi.
Khóe miệng Thu Thủy Nhi tràn ra một ngụm máu tươi, trong đôi mắt trong suốt tràn đầy khuất nhục.
Trần Giác cười cười, không thèm để ý chút nào, nhưng vào lúc này, thanh âm của phó viện trưởng Lý Triệu của Ngũ Hành học phủ vang lên:
- Ba đệ tử của Thần Nguyên học phủ đã đánh bại ba đệ tử của Vạn Đạo học phủ, tiếp theo nên để đệ tử Ngũ Hành học phủ chúng ta lên đài rồi.