- Diệp Tàn, ngươi là được đại ca ngươi đưa vào con đường tu hành sao?
Vũ Hồng Ảnh cao giọng nói.
- Không sai.
- Trách không được, ha ha, cho nên ngươi sùng bái mù quáng với đại ca ngươi mà thôi, trên thế giới này làm sao có thể có cường giả Siêu Phàm cảnh đáng sợ như thế, bất kỳ người nào ở nơi này của chúng ta cũng toàn lực ứng phó, đều có thể đào thoát từ trong tay cường giả Hợp Thánh cảnh, ngươi nói người này có thể một người chiến tất cả chúng ta, bất quá là bởi vì ngươi sùng bái hắn, xem hắn thành thần thoại mà thôi.
Vũ Hồng Ảnh cao giọng nói, sau đó chắp tay về hướng Quân Mạc:
- Phó viện trưởng, chúng ta đường đường là Quân Hành học phủ sẽ không bởi vì một câu của đệ tử lại bị hù dọa, nếu đại ca Diệp Tàn thật sự có mạnh như vậy, ta sẽ tự ngăn lại.
- Ngươi ngăn không được!
Diệp Quỷ vẫn một mực im lặng đột ngột lạnh lùng nói, tính tình Diệp Quỷ tương đối lạnh lùng, ân oán rõ ràng, Quân Hành học phủ xác thật đối xử với hắn không tệ, biết rõ phải thua mà còn muốn đi Vạn Đạo học phủ, loại chuyện này Diệp Quỷ tuyệt đối không cho phép nó phát sinh.
Huống chi trước mắt giao tình giữa Quân Hành học phủ và Vạn Đạo học phủ cũng không tệ lắm, nhưng là một khi đưa ra ý muốn tiến vào Vạn Đạo giới tu hành, tất nhiên sẽ khiến cho Vạn Đạo học phủ khó chịu, nếu là thật sự có thể tiến vào Vạn Đạo giới, cái kia còn chưa tính, điểm mâu thuẫn ấy không tính là gì.
Nhưng điều đó không có khả năng, không ai có thể tiến vào Vạo Đạo giới dưới sự ngăn cản của Diệp Phàm, đừng nói đến tứ đại học phủ khác, coi như ngươi là đệ tử Chí Tôn học phủ cũng không làm được, đây chính là lòng tin của bọn họ đối với Diệp Phàm.
Nói hai người Diệp Tàn có chút sùng bái mù quáng Diệp Phàm cũng không có sai, có điều Diệp Phàm quả thật có thực lực để người ta mù quáng.
- Không thể cản được không phải ngươi nói là tính, các ngươi hiện tại còn không đại biểu được tầng đệ tử Siêu Phàm cảnh Quân Hành học phủ chúng ta.
Vũ Hồng Ảnh cao giọng nói.
- Ngươi có thể thắng được ta, ta không ngăn căn, nếu như ngay cả ta cũng đấu không lại vậy thì từ bỏ tiến về Vạn Đạo học phủ, trước mặt đại ca ta thì ta không qua được mười hiệp.
Diệp Quỷ cao giọng nói, sau đó lấy Huyền Minh kiếm phát ra ánh sáng lạnh từ sau lưng ra.
- Ha ha, khiêu chiến ta, tốt lắm, ta đã sớm muốn đấu một trận cùng hai huynh đệ các ngươi, cùng lên đi.
Vũ Hồng Ảnh nghe vậy hừ lạnh nói, tay phải đặt lên truonfg kiếm ở sau lưng, ngạo nghễ mà tự tin..
- Ngươi không xứng!
Diệp Quỷ lạnh nhạt hô một tiếng, Huyền Minh Kiếm xoay tròn, rơi vào trong tay trái của hắn, tiếp đó tay phải ấn lấy chuôi kiếm, Lôi Đình nổ tung, Diệp Quỷ lập tức biến mất.
Thật nhanh!
Nhất thời mọi người giật mình trong lòng, giây tiếp theo trùng thiên kiếm chợt hiện ra, kiếm quang hiện lên, thân ảnh Diệp Quỷ đã xuất hiện sau lưng Vũ Hồng Ảnh, mũi kiếm dài chạm vào cổ Vũ Hồng Ảnh.
Vũ Hồng Ảnh hoàn toàn sững sờ ngay tại chỗ, nhanh, quá nhanh, còn có kiếm ý bộc phát lập tức kia, loại kiếm ý này giống như băng thạch vô cùng lạnh, lập tức đưa hắn ta vào cảm giác bị đông lại.
Bàn về năng lực bộc phát lập tức, Diệp Phàm còn phải kém một chút so với Diệp Quỷ, dù sao tất cả thủ đoạn của Diệp Quỷ là đề cao công kích, mà Diệp Phàm là phát triển toàn diện, dưới tình huống Diệp Quỷ mở ra kiếm tâm, kiếm của hắn còn muốn sắc bén hơn lưỡi hái tử thần.
Trừ phi Diệp Phàm mở ra Thanh Long biến mới có thể đối trảm với kiếm tâm mở ra của Diệp Quỷ, nếu không lấy hắn mạnh lẽ cũng không thể tránh né mũi nhọn.
Vũ Hồng Ảnh xác thật mạnh mẽ, cũng là thiên tài không tầm thường, nhưng lại không cách nào tránh thoát một kiếm của Diệp Quỷ, quá nhanh, quá sắc bén.
Tất cả mọi người ngây ra tại chỗ, đều biết Diệp Quỷ và Diệp Tàn rất mạnh, nhưng cũng không biết bọn họ đã mạnh tới loại trình độ này.
Trên mặt già nua của Quân Mạc lập tức lộ vẻ vui mừng, hai tiểu bối Diệp gia rất không tệ, nếu dốc sức bồi dưỡng, ngày sau cũng có thể trở thành đại nhân vật gánh vác Quân Hành học phủ.
Có điều đồng thời lão cũng nghĩ tới đại ca Diệp Quỷ và Diện Tàn, người này được hai người Diệp Tàn tôn sùng như thế, chẳng lẽ thực sự là một dạng tồn tại kiểu một thiếu niên Chí Tôn, không đúng, tư chất của Diệp Quỷ trước mặt đã đạt đến cấp độ thiếu niên Chí Tôn, như vậy đại ca bọn họ chẳng phải là siêu việt thiếu niên Chí Tôn?
Vạn Đạo học phủ thật đúng là nhặt được bảo bối.
- Nếu như thế thì chúng ta đi Ngũ Hành học phủ đi, hảo hữu luận bàn là việc chính, cái xương cứng Vạn Đạo học phủ giao cho Thần Nguyên học phủ.
Quân Mạc cao giọng nói, Diệp Quỷ và Diệp Tàn nghe vậy thở dài một hơi, người của học phủ khác bọn họ không sợ, duy chỉ có thể không thể chống lại đại ca của bọn họ, bởi vì không có phần thắng.
- Lấy đức hạnh của Thần Nguyên học phủ, hừ, có trò hay để nhìn.
Quân Mạc có chút hả hê nói.
Không giống với Quân Hành học phủ coi trọng thiên tài, các học phủ là cũng là trực tiếp chọn người, tiếp đó tiến về các học phủ khác luận bàn, thực lực đệ tử Thần Nguyên học phủ mơ hồ muốn vượt qua tứ đại học phủ khác, có điều bởi vì tính tình Thu Nguyệt quái dị, từng nháo ra mâu thuẫn với viện trưởng học phủ Thần Nguyên, cho nên mỗi một năm luận bàn, Thần Nguyên học phủ đều sẽ tìm Vạn Đạo học phủ.
Hơn nữa đương nhiên sẽ thu hoạch được một vài chỗ tốt trở về, chỉ có điều những năm qua thời gian luận bàn và thời gian Vạn Đạo giới mở ra không nhất trí, chó nên không có người đánh chủ ý lên Vạn Đạo giới, mà năm nay Vạn Đạo giới mở ra rất sớm, vừa vặn đụng phải.
Vạn Đạo giới này mở ra một mặt là bởi vì Tử Nhứ Ngưng, quan trọng hơn là Thu Nguyệt đồng ý với Diệp Phàm, hoàn toàn là bởi vì hai nguyên nhân này cho nên năm nay Vạn Đạo Giới mở ra trước thời hạn mấy tháng.
Thời gian như nước, thời gian nửa tháng thoáng cái mà qua, Diệp Phàm đã hoàn toàn lâm vào bên trong giác ngộ, Diệu Lôi Thần Quyết cực kỳ thâm ảo, muốn hoàn toàn nắm vững trong thời gian ngắn là không thể nào làm được, có điều dù sao cũng là công pháp tu hành, chỉ cần nhỡ kỹ hoàn chỉnh đường lối vận công, chậm rãi tu hành là được.
Lại qua năm ngày, hai mắt nhắm chặt của Diệp Phàm bỗng nhiên mở ra, một vòng Lôi Đình trong tay hắn nổ tung, tiếp đó chậm rãi biến mất, Diệu Lôi Thần Quyết tầng thứ nhất, thành công!
Nguyên lực thần văn lưu chuyển, mà ở bên trong nguyên lực thần văn huyền ảo, một tia nguyên tố Lôi Đình xuyên tới xuyên lui, cũng bất giác, tu vi Diệp Phàm từ Siêu Phàm nhị trọng đột phá đến Siêu Phàm tam trọng.
- Có được thuộc tính Lôi Đình thêm vào, thực lực tổng thể của ta tăng lên không ít, nếu hiện tại sử dụng Lôi Sát Ngũ Linh kiếm, trong đó bổ sung thêm Lôi Đình, tốc độ, cường độ đều sẽ tăng lên cực lớn.
Diệp Phàm lẩm bẩm nói, trong đôi mắt lộ ra vẻ hưng phấn, từ sau khi đan điền phục hồi, hắn vẫn không có một cái công pháp tu hành đan điền cao cấp, nếu không phải thủ đoạn hắn không ít, nguyên lực thông qua Vạn Niên Khổ Tủy cô động, tăng thêm Ngũ Hành Trận Pháp sinh sôi thuộc tính không ngừng, nguyên lực đan điền của hắn căn bản không bằng những thiên chi kiêu tử chân chính kia.
Dù sao công pháp tu hành của người khác là Thánh giai, mà lúc trước hắn tu hành chẳng qua là Thiên giai mà thôi.
Chọn rời khỏi nơi truyền thừa, lần này không tiến vào chỗ khiêu chiến bia đá thứ ba, mà là trực tiếp đi vào nơi khiêu chiến bia đá thứ tư.
Hiển nhiên, bia đá thứ ba đã có người thành công thông qua được khiêu chiến, cái này cũng bình thường, dù sao hắn tiến vào bia đá thứ hai đã hơn hai mươi này, những người khác không có khả năng hai mươi ngày cũng không thông qua một cái khiêu chiến.
Huống chi, nếu như những người khác không thông qua khiêu chiến, mà Diệp Phàm ở trong tấm bia đá thứ hai tu hành, vậy những người khác đã thừa nhận thất bại toàn bộ, mất đi cơ hội khiêu chiến.