Trường thương chậm rãi phục hồi lại như cũ, mặc dù Tử Nhứ Ngưng sắp tìm hiểu ra văn lộ trong đó, nhưng nàng lại sắp không kiên trì được nữa.
Từ bỏ, sao có thể can tâm, nhưng một khi mở át chủ bài của bản thân ra, thời kỳ suy yếu kia đương nhiên sẽ khiến nàng bỏ lỡ cơ hội với công pháp cường đại phía sau.
Tử Nhứ Ngưng đi vào cảnh lưỡng nan, cuối cùng thở dài một hơi, nguyên lực ngừng vận chuyển, nàn từ bỏ lần khiêu chiến này.
Hai người Diêu Vân Triển lập tức sửng sốt, tổng cộng cũng hơn nửa canh giờ, cuối cùng Tử Nhứ Ngưng cũng thất bại, nói cách khác, đổi thành bọn họ rất có thể hai mươi phút cũng không kiên trì được, mà hai mươi phút có thể tìm hiểu ra được phù văn thần bí phía trên trường thương này, đây quả thật là điều khó tưởng tượng.
Sớm nghe nói ở Vạn Đạo giới rất nhiều công pháp, nhưng lại hiếm có người nào có thể thu hoạch đủ được truyền thừa, xem ra tuyệt đối không phải nói ngoa, khiêu chiến khó khăn như thế, ai có thể khiêu chiến thành công?
Đương nhiên cũng không phải không có cơ hội, nếu như thực lực bọn hắn đủ mạnh thì có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian, thời gian lĩnh hội nhiều đương nhiên cơ hội sẽ lớn lên, có điều đây cũng không phải nói người tu vi càng cao thời gian kiên trì càng dài, áp lực trường thương là căn cứ vào tu vi người khiêu chiến quyết định.
Chỉ có thể nói đối với nguyên lực và người có cương lực năng lực chưởng khống càng mạnh hoặc là người có lực lượng càng lớn, thời gian kiên trì sẽ càng dài.
Tử Nhứ Ngưng rời khỏi, kế tiếp đương nhiên là Diệp Phàm, ánh mắt mọi người bị Diệp Phàm hấp dẫn, lấy năng lực khủng bố, siêu việt và giai chiến lực của Diệp Phàm, cơ hội của hắn là lớn nhất, mọi người rất mâu thuẫn, bọn hắn vừa hy vọng Diệp Phàm có thể thông gia truyền thừa, vừa hy vọng hắn không thông qua.
Hy vọng hắn thông qua là bởi vì nhất định phải có người có thể có được truyền thừa, bọn họ mới có thể tiến vào bia đá khiêu chiến tiếp theo, mà không hy vọng hắn thông qua là bởi vì hắn thông qua được khiêu chiến, người phía sau sẽ vô duyên với bia đá thứ nhất.
Diệp Phàm đi thẳng qua, hai tay nắm lấy trường thương, tiếp đó tay trái trực tiếp biến thành long trảo, quát lớn một tiếng: Lên!
Vạn quân lực đạo bám vào, trường thương dưới vẻ mặt không thể tin của mọi người bị hắn mạnh mẽ rút ra.
Tất cả mọi người ngu ngơ nhìn một màn trước mắt, cái này còn là người sao? Đây là cự thú hình người mới đúng.
Tử Nhứ Ngưng duy trì bất động cũng đã cực kỳ miễn cưỡng, Diệp Phàm vậy mà thừa thế xông lên trực tiếp rút ra, muốn chơi như vậy hay không.
Đương nhiên trọng lượng cả hai trường thương không giống nhau, trường thương của Diệp Phàm là căn cứ vào tu vi Siêu Phàm nhị trọng của hắn cố định trọng lượng, mà trường thương của Tử Nhứ Ngưng đây là căn cứ vào tu vi Siêu Phàm lục trọng của nàng mà biến hóa.
Diệp Phàm nắm chặt trường thương trong tay, trong lòng hơi động một chút, đường vân trên trường thương này sao quen vậy....Í, hình như là...Luân Hồi Ấn?
Hoàng Thiên Ấn, Luân Hồi Ấn, chẳng lẽ hai cái này có liên hệ gì?
- Khiêu chiến thành công, thu hoạch được tư cách truyền thừa.
m thanh không có chút tình cảm nào của lão giả vang lên lần nữa, có điều Diệp Phàm luôn cảm giác lão giả này phảng phất như có ý thức.
Trên tấm bia đá phun trào quang mang, thân ảnh Diệp Phàm biến mất không thấy, tiếp đó những người khác trực tiếp đi vào cái bia đá thứ hai.
Tử Nhứ Ngưng hơi có chút thất bại, nàng còn đang suy nghĩ lĩnh hội thần văn, Diệp Phàm trực tiếp dùng lực lượng tuyệt đối hoàn thành khiêu chiến, loại phương pháp hoàn thành này hiển nhiên chính là không giảng đạo lý, có lẽ thiết lập những dại năng khiêu chiến này cũng không có cân nhắc đến loại tình huống này, có thể thấy được ở cấp độ Siêu Phàm nhị trong này, khoảng cách thực lực của Diệp Phàm lớn bao nhiêu.
Không gian dao động truyền đến, giây tiếp theo, Diệp Phàm đã xuất hiện ở trong bia đá, tiếp theo vô số hư ảnh xuất hiện, những hư ảnh này bắt đầu diễn luyện Hoàng Thiên ấn.
Diệp Phàm đầu tiên là sững sờ, sau đó trong lòng mừng như điên, hắn thật đúng là sợ những truyền thừa khác là loại truyền thừa thần văn kia, phải tự mình lĩnh hội.
Truyền thừa thần văn ở trong tất cả truyền thừa là loại phương thức truyền thừa cặn kẽ nhất, đơn giản nhất, chỉ cần hiểu được thần văn là có thể hoàn toàn nắm vững một môn võ học, mà hư ảnh truyền thừa là hiếm thấy nhất, bởi vì gần như xem người khác sử dụng một loại võ kỹ, muốn thông qua hình thức võ kỳ này chậm rãi tìm hiểu ý nghĩa sâu xa bên trong, đối với một cá nhân yêu cầu năng lực cực cao.
Mặc dù loại truyền thừa này sẽ biểu thị đơn độc ra từng cái lộ tuyến vận hành nguyên lực, vẫn có yêu cầu cực kỳ cao độ.
Nhưng Diệp Phàm sợ nhất chính là truyền thừa thần văn, năng lực của hắn không thấp, nhưng tuyệt đối không tính là quá cao, để cho hắn đi lĩnh hội, thời gian tốn hao tuyệt đối không ít, phải biết lúc hắn khảo thí tư chất, năng lực khủng bố không biến giới kia hoàn toàn là Thiên Đế Đồ Lục giao phó cho hắn.
Đồng dạng, tuy rằng năng lực bản thân ngươi không tính quá mức xuất chúng, nhưng hắn có Thiên Đế Đồ Lục, Thiên Đế Đồ Lục không sợ nhất chính là người khác diễn luyện công pháp ở trước mặt hắn, chỉ dựa theo hình ảnh vận chuyển nguyên lực, gần như trong nháy mắt, Diệp Phàm đã nắm giữ Hoàng Thiên ấn.
Mà làm cho Diệp Phàm không nghĩ tới là Hoàng Thiên ấn vậy mà thật sự có quan hệ cùng với Luân Hồi ấn, hai loại ấn pháp kỳ thật là hai bộ thần ấn từ trên xuống dưới Minh Vương võ kỹ Thánh Giai cao cấp.
Thần ấn Minh Vương, lấy đặc thù thủ quyết ngưng kết thiên địa chi ấn có thể công có thể thủ.
Minh Vương thần ấn tổng cộng chia làm ba ấn, Luân Hồi ấn có tính công kích, thủ đoạn công kích và Luân Hồi ấn hoàn toàn nhất trí, có điều uy lực càng mạnh hơn so với trước đó.
Hoàng Thiên ấn có tính phòng ngự, thay đổi ấn quyết, có thể đánh ra Hoàng Thiên ấn phía trước mình, ấn này có thể hấp thu toàn bộ công kích của đối phương, đồng thời sau khi ấn này đạt tới trạng thái hoàn mỹ, có thể ngăn cách bất luận giam cầm và cảm giác, địch nhân không cách nào dùng khí thế khóa chặt Diệp Phàm.
Nói cách khác, chỉ cần có được ấn này, Diệp Phàm có thể lập tức biến mất trong cảm nhận của kẻ thù, bậc công hiệu nghịch thiên này, không hổ là võ kỹ Thánh Giai cao cấp.
Ấn cuối cùng là Minh Vương ấn, ấn này không phải ấn pháp ứng phó địch nhân, mà là trực tiếp khắc họa trên người mình, Minh Vương ấn có thể tăng lực lượng, tốc độ, phòng ngự chờ của Diệp Phàm trên diện rộng.
Chiến kỹ ẩn tàng Tử Minh Chi Nguyên!
Có thể hấp thu chi lực Tử Minh bên trong Thiên Đạo, do đó làm cho Minh Vương thần ấn phát sinh chất biến hóa, Luân Hồi Ấn có thể sử dụng Vô Đoạn Hư Không, Hoàng Thiên Ấn có thể sử dụng Quỷ Ảnh Vô Tung, Minh Vương Ấn có thể sử dụng Ấn Pháp Tự Như.
Vô Đoạn Hư Không, không cần nói nhiều, chiến kỹ ẩn tàng của Luân Hồi Ấn, có thể làm cho Luân Hồi Ấn vượt qua không gian mười mét lập tức xuất hiện ở trước mặt địch nhân.
Quỷ Ảnh Vô Tung, bao phủ phía dưới Hoàng Thiên Ấn, Diệp Phàm không ở trạng thái bị nhận biết và không bị khống chế, đương nhiên, nơi này không bị nhận biết là nói tương đối, nếu thực lực kẻ thù đủ mạnh vẫn có thể đột phá phong tỏa của Hoàng Thiên Ấn để biết vị trí của Diệp Phàm.
Ấn Phát Tự Như thì có thể tùy ý thêm một loại năng lực vào Minh Vương ấn, ví dụ như lúc Diệp Phàm khắc họa Minh Vương Ấn với mình, các loại phương diện của hắn như lực lượng, tốc độ, lực phòng ngự, sức khôi phục đều sẽ tăng cường khoảng gấp đôi, nếu như sử dụng Ấn Phát Tự Như, hắn có thể từ bỏ cường hóa các loại phương diện như lực lượng, phòng ngự, khôi phục, hoàn toàn cường hóa tốc độ.
Từ đố khiến cho tốc độ đạt được gấp ba, thậm chí nhiều hơn bội số tăng lên.
Minh Vương thần ấn tuyệt đối còn cường hoành hơn Thánh Giai công pháp cao cấp không ít, trong lòng Diệp Phàm âm thầm cao hứng, lúc này mới là bia đá thứ nhất đã để cho hắn thu hoạch nhiều như vậy, phía sau còn sáu bia đá, nếu toàn bộ nắm giữ, thực lực của hắn đạt được sẽ tăng càng mạnh.