- Sủa hay không sủa?
Diệp Phàm cao giọng nói.
Lúc này, Diêu Vân Triển nắm thật chặt hai nắm tay, cắn chặt hàm răng. Hắn không ngờ Diệp Phàm tự nhiên không để ý tới danh tiếng của Chí Tôn học phủ, trước nguy cơ phải đối mặt với cơn giận của Chí Tôn học phủ vẫn ép hắn. Phải biết hôm nay hắn làm vậy, ngày sau Diệp Phàm tuyệt đối sẽ không dễ chịu, ít nhất phụ thân hắn sẽ giết người này.
Nhưng Diệp Phàm vẫn cứng rắn như thế, chẳng lẽ hắn không sợ chết sao?
Sợ chết, Diệp Phàm đương nhiên sợ chết. Nhưng nếu để cho hắn lựa chọn giữa hai con đường cúi mặt trước thế lực kẻ thù và chết, hắn lựa chọn chết.
Chí Tôn học phủ có mối thù giết cha hắn, nếu không phải thực lực của hắn còn chưa đủ mạnh, hôm nay sẽ không xuất hiện lựa chọn một ngàn vạn điểm.
Nếu Diệp Phàm đã hỏi, lực khế ước cũng sẽ có hiệu lực. Diêu Vân Triển nhất định phải cho hắn một đáp án xác định, hoặc là học chó sủa, hoặc là một ngàn vạn điểm, hoặc là quỵt nợ chờ thiên đạo giết chết.
- Ta...
Diêu Vân Triển cắn răng. Thủy tinh ký ức trong tay Diệp Phàm rõ ràng nói cho hắn biết, nếu hắn sủa, tuyệt đối không chỉ có mấy người ở đây biết chuyện này, nhưng nếu không sủa, vậy có thể phải thật sự chuyển một nghìn vạn điểm cho Diệp Phàm, một nghìn vạn điểm a, hắn căn bản không có.
- Lựa chọn đưa một ngàn vạn điểm bồi thường.
Tử Nhứ Ngưng cao giọng nói, sau đó lấy ra huy hiệu của mình:
- Chỗ của ta có năm trăm vạn điểm.
Diêu Vân Triển nghe vậy siết chặt hai tay. Để Tử Nhứ Ngưng bỏ điểm ra vì hắn, có thể đoán được sự sỉ nhục và áp bức trong lòng hắn thế nào. Hắn hiểu rõ, Tử Nhứ Ngưng tuyệt đối không cho phép hắn làm ra chuyện tổn hại danh tiếng của Chí Tôn học phủ. Hắn gây ra tất cả những điều này, cuối cùng phải để Tử Nhứ Ngưng ra mặt, hắn cảm giác mình thật bất tài.
Phần nhiều chính là thù hận đối với Diệp Phàm, nếu không phải vì người trước mắt này, hắn tuyệt đối sẽ không bị mất thể diện ở trước mặt Tử Nhứ Ngưng. Tất cả những điều này đều do Diệp Phàm ép. Hắn không báo mối thù này thì không phải là Diêu Vân Triển.
Diêu Vân Triển lấy ra huy hiệu của mình, trong đó có ba trăm vạn điểm, cộng thêm năm trăm vạn của Tử Nhứ Ngưng là tám trăm vạn điểm. Sau đó hắn lấy ra một vật:
- Đây là Trận Pháp Nguyên ngũ tinh, giá trị tuyệt đối vượt quá hai trăm vạn điểm, ta giao cho ngươi.
Diêu Vân Triển nói xong, chuyển tám trăm vạn điểm qua, đồng thời ném ra một trận bàn dùng để phong tỏa nguyên lực.
Diệp Phàm nhận lấy trận bàn, trong lòng lập tức sửng sốt. Hắn đang lo không biết đi đâu tìm Trận Pháp Nguyên, không ngờ Diêu Vân Triển tự nhiên đưa qua một cái. Đúng là may mắn.
Thấy Diệp Phàm thu Trận Pháp Nguyên, ánh mắt Diêu Vân Triển lóe lên sự sắc bén. Đây đúng là Trận Pháp Nguyên, nhưng không phải Trận Pháp Nguyên hoàn chỉnh.
Đây là một Trận Pháp Nguyên thất tinh không hoàn chỉnh. Nếu có thể thi triển ra, sẽ vượt xa trận pháp ngũ tinh bình thường. Chẳng qua bởi vì bản thân nó là Trận Pháp Nguyên thất tinh, cho nên ít nhất phải là giả tiên khí mới có thể hấp thu được.
Giả tiên khí? Tạm thời không nói Thiên Vũ đại lục có vật như vậy hay không, cho dù có cũng chưa chắc có thể khắc họa trận pháp. Cho dù có thể khắc họa trận pháp, ai sẽ lấy một giả tiên khí đi thi triển trận pháp thất tinh không trọn vẹn?
Trận pháp thất tinh không hoàn chỉnh chỉ có uy lực của trận pháp ngũ tinh, mạnh nhất cũng chỉ có thể ngăn chặn tu sĩ Hư Cương cảnh. Ít nhất cũng phải có tu vi Hư Cương cảnh có thể sử dụng giả tiên khí, ai sẽ đi khắc họa trận pháp không hoàn chỉnh này?
Hoặc đầu óc có vấn đề, hoặc hắn nắm giữ Trận Pháp Nguyên khác của trận pháp thất tinh hoàn chỉnh.
Mặt khác, bởi vì trận pháp này không trọn vẹn, cho nên cực kỳ không ổn định, nếu linh khí hoặc đạo khí không đạt tới tiêu chuẩn dung hợp với Trận Pháp Nguyên này, rất có thể sẽ trực tiếp nổ mạnh, không chỉ có thể tổn hại linh khí hoặc đạo khí, người bình thường tuyệt đối không thể chịu được uy lực của vụ nổ.
Diệp Phàm chẳng qua chỉ là tu sĩ Siêu Phàm cảnh. Hắn muốn sử dụng Trận Pháp Nguyên này, vậy tất nhiên sẽ phải đi tìm pháp khí có thể khắc họa trận pháp, ít nhất phải có đạo khí mới có thể khắc họa được trận pháp ngũ tinh, đạo khí nổ mạnh...
Mười người Diệp Phàm cũng không đủ chết. Có thể nói chiêu này của Diêu Vân Triển cực kỳ thâm hiểm.
Nhất là nhìn thấy Diệp Phàm tươi cười, tâm trạng hắn khá hơn nhiều. Hắn rất chờ mong ngày Diệp Phàm bị nổ chết.
Diệp Phàm thu hồi Trận Pháp Nguyên. Lúc này kiểm tra tư chất vòng thứ hai đã kết thúc, giọng nói của lão già lại vang lên:
- Tấm bia đá thứ nhất, võ kỹ Thánh giai cao cấp Hoàng Thiên Ấn, khiêu chiến của truyền thừa mở ra.
Lão già nói xong, một thanh trường thương cực lớn từ phía chân trời lao xuống, nặng nề cắm vào mặt đất trước mặt mọi người.
- Người rút ra sẽ thu được tư cách truyền thừa.
Rút một cây trường thương ra?
Đám người Diệp Phàm sửng sốt. Bọn họ vốn tưởng là một trận ác chiến hoặc trắc nghiệm những phương diện khác, không ngờ sẽ là khiêu chiến đơn giản như thế, một cây trường thương mà thôi, chẳng lẽ vẫn có gì khác.
- Căn cứ trình tự kiểm tra tư chất cá nhân, người khiêu chiến đầu tiên là Tử Nhứ Ngưng?
Sau đó, lão già nói với vẻ mặt thản nhiên. Lúc này, Diêu Vân Triển và Tả Toàn mỉm cười. Vừa rồi Diệp Phàm gây áp lực quá lớn cho bọn họ, bọn họ còn thật sự sợ người khiêu chiến đầu tiên sẽ là Diệp Phàm.
Phải biết rằng, trong cùng một thời gian, chỉ một người có thể tìm hiểu một truyền thừa. Nếu Diệp Phàm thu được tư cách truyền thừa trước, vậy bọn họ sẽ trực tiếp bước vào tấm bia đá kế tiếp, bỏ qua truyền thừa của tấm bia đá này.
Nhìn như bọn họ có lời nhưng thật ra sai rồi. Bởi vì chẳng ai biết giữa những tấm bia đá có thể liên quan với nhau hay không. Sau khi bỏ qua truyền thừa ở tấm bia đá đầu tiên, có thể ảnh hưởng tới truyền thừa của những tấm bia đá sau không, bọn họ đều không biết.
Diệp Phàm không kinh ngạc trước kết quả này. Dù sao trong kiểm tra ba phần sau mạnh nhất là trên cực đẳng. Tử Nhứ Ngưng kiểm tra tất cả đều là cực đẳng, Diệp Phàm chỉ hơn nàng một cấp bậc thôi, trước mặt tư chất và tiềm chất, Diệp Phàm vẫn kém hơn nhiều.
Tổng hợp lại, Tử Nhứ Ngưng quả thật mạnh hơn Diệp Phàm. Đương nhiên Tử Nhứ Ngưng biết rất rõ, đây là chỗ sơ hở cực hạn của khiêu chiến. Nếu tổng hợp thật sự là so về tư chất, thật ra nàng kém hơn Diệp Phàm. Nhưng lúc này, nàng sẽ không khiêm nhường.
Nàng đi thẳng tới bên cạnh trường thương, nguyên lực bùng phát. Sau đó, hai tay nàng nắm lấy thanh trường thương và quát to một tiếng.
Rắc!
Mặt đất nứt ra, thanh trường thương chậm rãi di chuyển lên. Hai người Diêu Vân Triển nhất thời vô cùng hưng phấn.
Đột nhiên, từ trên trường thương phát ra một khí tức không có cách nào tưởng tượng được. Sau đó, áp lực khủng khiếp cuốn ra, trường thương nặng tựa nghìn quân, chậm rãi tuột xuống trong tay của Tử Nhứ Ngưng.
Lúc này, Tử Nhứ Ngưng sửng sốt, sau đó trong lòng cảm thấy vô cùng sốt ruột. Một khi trường thương trở về chỗ cũ, sẽ đại biểu cho nàng khiêu chiến thất bại, nhưng bất kể nàng dùng bao nhiêu nguyên lực, căn bản vẫn không lay chuyển được trường thương.
Trên cổ nàng xuất hiện hoa văn màu đen, vận chuyển nguyên lực càng thêm khủng khiếp. Tử Nhứ Ngưng cố ngăn trường thương rơi xuống, sau đú tập trung tâm thần ở trên trường thương, nàng bắt đầu tìm hiểu hoa văn đặc biệt trên trường thương.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thoáng cái đã hết một giờ. Trường thương dường như càng nặng hơn. Tử Nhứ Ngưng lại tốn sức hơn. Trường thương này đang nặng dần theo thời gian. Thời gian nàng có thể kiên trì chính là thời gian nàng tìm hiểu.