Vô Địch Thiên Đế

Chương 593: Tư chất quyết định tương lai

Chương Trước Chương Tiếp

- Phụt!

Tiếng cười khinh miệt của Diêu Vân Triển truyền đến, không hề che giấu. Ở bên ngoài có thể xem Thần Võ nhị tinh là cực tốt, nhưng ở trong mắt bọn họ lại chẳng khác nào tài năng tầm thường.

Vẻ mặt Vương Dao hơi khó coi, nàng hiểu rõ tư chất của mình không tính là quá cao, nàng có thể đứng đầu trong cùng thế hệ là dựa vào sự cố gắng tu hành của nàng cùng một vài kỳ ngộ.

Dường như cảm nhận được sự khinh miệt của Diêu Vân Triển, người kế tiếp sẽ kiểm tra là hắn.

- Vạn Đạo học phủ ếch ngồi đáy giếng, các ngươi mở tròn mắt ra xem thế nào là thiên tài tuyệt đỉnh nhất đi.

Diêu Vân Triển không khách khí châm chọc. Dù sao bọn họ đã xích mích, hắn không cần giữ thể diện cho đám người Diệp Phàm.

Diêu Vân Triển nói xong thì bước tới, trên tấm bia đá mờ ảo nhanh chóng phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt. Ánh sáng xông lên, một đường không hề dừng lại, đột phá trình độ Thần Võ, còn không hề nể nang vượt qua ánh sáng do Vương Dao để lại.

Vèo vèo vèo!

Ánh sáng kia không hề dừng lại, vẫn vượt đến Thần Võ lục tinh, mà tia sáng tiềm chất phía sau còn vượt qua Thần Võ thất tinh.

- Ta trời sinh đã có thiên phú Thần Võ lục tinh, sau này còn được địa bảo thiên tài rèn luyện đạt tới Thần Võ thất tinh, các ngươi...

Diêu Vân Triển dừng lại nhìn đám người Diệp Phàm, cười lạnh nói:

- Lấy gì so với ta?

Sắc mặt Diệp Phàm vẫn thản nhiên nhưng sắc mặt Tư Mã Trường Vân thoáng thay đổi. Không thể không nói, chuyện kiểm tra tư chất này đúng là kiểm tra để Chí Tôn học phủ vả mặt.

- Hừ, giả vờ bình tĩnh?

Diêu Vân Triển nhìn dáng vẻ của Diệp Phàm, không vui hừ lạnh một tiếng.

Tiếp theo ánh sáng chuyển động. Lần này là Tả Toàn.

Tả Toàn lạnh lùng đi tới trước cột ánh sáng, ánh sáng nổ vang, tiếp theo tia sáng tư chất nhanh chóng leo lên.

Thần Võ nhất tinh, Thần Võ nhị tinh... Thần Võ thất tinh!

Mà tia sáng tiềm chất phía sau cũng đạt tới Thần Võ thất tinh nhưng càng sáng hơn, rõ ràng tư chất còn mạnh hơn nhiều.

Lại một Thần Võ thất tinh, Diệp Phàm dựa vào Thần Võ lục tinh khiến cho Lạc Đồng và Hoang Thiên tranh đoạt. Chí Tôn học phủ tùy ý phái hai người đi ra đều đạt tới Thần Võ thất tinh, đây là nội tình của học phủ đứng đầu Thiên Vũ đại lục.

Tả Toàn không cao ngạo như Diêu Vân Triển nhưng cũng liếc nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói:

- Lực chiến đấu vĩnh viễn là giai đoạn hiện nay, sau này vẫn phải dựa vào tư chất. Hôm nay ngươi sỉ nhục chúng ta như vậy, sau này chưa chắc đã có tư chất đánh với chúng ta một trận?

- Từ trước đến nay, quá khứ, hiện tại, tương lai đều dựa vào nắm đấm, thiên tài bị ta phế bỏ nhiều tới mức đếm không hết.

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

- Chẳng qua là giỏi miệng lưỡi mà thôi.

Tả Toàn lắc đầu.

Người tiếp theo là Tư Mã Trường Vân. Kết quả cuối cùng là Thần Võ tứ tinh, được xem là thiên tài rất giỏi, nhưng vẫn kém hơn hai người Tả Toàn không chỉ một cấp bậc.

Diêu Vân Triển tất nhiên không khách khí giễu cợt. Tử Nhứ Ngưng không ngăn cản. Nàng đã nói qua, đến Vạn Đạo Giới, bọn họ tuyệt đối sẽ ép đám người Diệp Phàm xuống, bây giờ mới chỉ là bắt đầu.

Cuối cùng đã đến lượt Diệp Phàm. Lúc này, đám người Diêu Vân Triển đều tập trung tinh thần. Diệp Phàm biểu hiện ra chiến lực khủng khiếp như vậy, tư chất của hắn tất nhiên sẽ không quá kém. Đừng thấy bọn họ nói năng phách lối, thật ra cũng không có lòng tin thắng Diệp Phàm dễ dàng.

Nhưng cho dù bọn họ thua Diệp Phàm cũng không sao. Bọn họ biết rất rõ tư chất của Tử Nhứ Ngưng chắc chắn sẽ không thua kém bất kỳ ai.

Diệp Phàm đi tới trước cột ánh sáng, tia sáng chói mắt phát ra không hề khiến người ta kinh ngạc. Trong hai tia sáng, tia sáng tư chất bên trái cực kỳ ảm đạm, chỉ đạt đến Thiên phẩm đã dừng lại.

Đám người sửng sốt. Thần văn tiềm chất lại có phần bắt mắt, kéo dài mãi đến Thần Võ lục tinh.

- Ha ha ha ha, Diệp Phàm, không ngờ tư chất của ngươi chỉ có Thiên phẩm? Vô dụng, đúng là vô dụng!

Diêu Vân Triển là người đầu tiên không nhịn được cười, nói to. Hắn tự động bỏ qua tư chất Thần Võ lục tinh phía sau. Vào lúc này, tư chất Thiên phẩm khiến cho người ta cực kỳ chú ý. Đây là lý do tốt nhất để hắn giễu cợt Diệp Phàm.

- Không đáng để nhắc tới.

Tả Toàn cũng lắc đầu. Cho dù Diệp Phàm có kỳ ngộ gì làm cho tư chất đạt tới Thần Võ lục tinh, nhưng sau này tu thành đại đạo, chung quy vẫn phải chú ý tới tư chất tự nhiên. Bởi vì tư chất là do thiên đạo ban cho, cũng là căn bản quyết định một người ngộ đạo.

Sau này nâng cao tư chất chỉ giúp đỡ trên phương diện nâng cao tu vi, nhưng phương diện ngộ đạo sẽ kém hơn nhiều.

Bọn họ vốn tưởng Diệp Phàm là một yêu nghiệt, thậm chí rất có thể là tư chất Vương thể, không ngờ được lại vô dụng như vậy.

- Tư chất Thần Võ thất tinh mà chỉ có chiến lực rác rưởi như vậy, các ngươi có gì để kiêu ngạo chứ? Ta lấy tư chất Thiên phẩm bắt đầu tu võ, vẫn vượt qua các ngươi, các ngươi là phế vật trong vô dụng sao?

Diệp Phàm nghe vậy đáp lại gay gắt, hoàn toàn không xấu hổ vì mình có tư chất kém cỏi.

- Tư chất kém chính là sai, nói những lời này thì có tác dụng gì chứ? Đừng nói tư chất ngươi sai vẫn thắng được ta. Có lẽ ngươi chẳng qua có được kỳ ngộ gì đó thôi. Kỳ ngộ chỉ có thể bảo đảm ngươi huy hoàng nhất thời, sau này vẫn phải dựa vào tư chất, ngươi không có tư chất tốt, ngươi là người bị thiên đạo vứt bỏ, ngươi không xứng để so sánh với ta.

Diêu Vân Triển nghe vậy cười lạnh nói.

- Huy hoàng nhất thời?

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cười lạnh. Lời nói rất quen thuộc. Trước kia, đám người Triệu Linh Nhiên cũng đã nói vây. Hắn không giải thích rõ. Đối với bọn họ, có lẽ tư chất có thể đại biểu cho rất nhiều điều, nhưng đối với Diệp Phàm, tư chất căn bản không là gì cả.

Chỉ có nhân tài mạnh mẽ mới có tư cách sỉ nhục người khác, Diêu Vân Triển còn không xứng. Lấy tư chất ra nói, chẳng qua là một chuyện nực cười thôi. Diệp Phàm chỉ biết nói chuyện bằng nắm đấm.

- Diệp Phàm, tư chất đúng là căn bản của một người, ngươi kém xa.

Tử Nhứ Ngưng cười nói, đôi mắt đẹp thản nhiên nhìn hắn. Trước đó nàng còn lo lắng thực lực của Diệp Phàm quá mạnh mẽ, Thiên Ma Tử sẽ bị Diệp Phàm tổn thương. Bây giờ xem ra, phụ thân nói không sai, Ma Tử ca ca là người mệnh trời, Diệp Phàm chỉ là đá kê chân của hắn. Thậm chí sự mạnh mẽ của Diệp Phàm bây giờ là mệnh trời của Ma Tử ca ca.

Ma Tử ca ca cần đá kê chân mạnh mẽ, tất cả những điều này không phải chứng minh Diệp Phàm lợi hại tới mức nào.

Nghĩ thế, Tử Nhứ Ngưng cũng có phần khinh thường Diệp Phàm. Đệ tử của Chí Tôn học phủ đều có một nhận thức, tư chất quyết định tất cả.

Không sai, đây là mệnh trời. Mỗi người đều có mệnh trời, thành tựu được quyết định vào lúc mỗi người sinh ra. Tư chất, tài nguyên, gia thế vân vân. Đây là một thế giới so sánh về lúc sinh ra. Muốn nghịch thiên cải mệnh ở trong thế giới như vậy, cơ bản không có khả năng.

Tử Nhứ Ngưng nói xong, đi tới trước cột ánh sáng. Ngay sau đó, ánh sáng cực mạnh chợt hiện ra, tất cả tấm bia đá mờ ảo thay đổi, dường như hoàn toàn bị hai tia sáng bao phủ.

Thần Võ nhất tinh, Thần Võ nhị tinh... Thần Võ lục tinh... Thần Võ bát tinh, Thần Võ cửu tinh!

Đây là tư chất cao nhất có thể đo được hiện nay. Có người nói trên Thần Võ cửu tinh chính là như là tư chất nghịch thiên Vương thể vạn năm khó xuất hiện được một người.

Thần Võ cửu tinh đã gần với thiên tài cực hạn. Tư Mã Trường Vân và Vương Dao hoàn toàn ngây người. Bọn họ chưa từng gặp qua yêu nghiệt có tư chất nghịch thiên như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)