- Cũng có yêu cầu về pháp khí sao? Pháp khí không có tác dụng gia tăng Trận Pháp Nguyên hậu thiên, lại hạn chế đẳng cấp Trận Pháp Nguyên sử dụng, khó tránh khỏi quá yếu rồi. Nói cách khác, cho dù ta có một tiên khí có thể khắc họa trận pháp, ta dung hợp một Trận Pháp Nguyên hậu thiên, tam tinh cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực của trận pháp tam tinh, còn không bằng trực tiếp sử dụng tiên khí chém người khác.
Diệp Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.
Phong Linh Nhi nghe vậy không khỏi trừng mắt nhìn Diệp Phàm:
- Trên lý thuyết, đạo khí, linh khí tăng thêm quả thật không rõ ràng, nhưng tiên khí chính là vật vốn có tiên vận, lấy tiên khí khắc họa trận pháp tam tinh, đó là trận pháp tam tinh kèm theo tiên vận, cho dù là trận pháp ngũ tinh bình thường cũng không bằng.
- Hả?
Diệp Phàm nghe vậy, trong lòng không khỏi hơi vui mừng. Trận Pháp Nguyên tiên thiên có thể gặp không thể cầu. Nhưng Trận Pháp Nguyên hậu thiên lại được khắc họa ra. Hắn cảm thấy chỉ cần có đủ tài nguyên, thật ra có thể thu được.
Bằng không chẳng phải Bàn Long Bút không có chút tác dụng nào sao?
- Nhưng ai sẽ dùng tiên khí khắc họa trận pháp tam tinh? Trừ khi trong đầu người kia đều là nước. Trên tiên khí có tiên uy, cho dù không khắc họa trận pháp, vẫn có thể đánh ra công kích cực kỳ đáng sợ. Cho dù là tiên khí khắc họa trận pháp, uy lực của đạo khí loại hình công kích bình thường cũng không thể so sánh được với nó.
- Phát động tiên khí tấn công sẽ tiêu hao nguyên lực lớn tới mức nào?
Diệp Phàm lắc đầu.
- Có thể người có được tiên khí không biết cách phát động thực lực của tiên khí?
Phong Linh Nhi cảm thấy bất đắc dĩ nói, rõ ràng cảm thấy vấn đề Diệp Phàm đưa ra rất ngu ngốc. Võ tu thực lực quá thấp thậm chí còn không thể đột phá được ngăn cách của tiên vận, làm sao nhận được tiên khí?
Giống như thiên tài tuyệt thế Vũ gia kia được tiên khí tán thành, nắm giữ năng lực luyện hóa tiên khí, nhưng ít nhất phải đạt đến Hư Cương cảnh đỉnh phong mới mong di chuyển được tiên khí. Nguyên lực của Hư Cương cảnh đỉnh phong hoàn toàn có thể phát động tiên khí.
Nàng làm sao biết được có loại công pháp nghịch thiên như Thái Sơ Hóa Vật Quyết tồn tại.
Diệp Phàm hơi xấu hổ mỉm cười, hắn thật sự không có năng lực phát động tiên uy của tiên khí, tối đa chỉ khắc họa một số trận pháp, từ đó mượn lực lượng tiên vận để tăng uy lực của trận pháp. Về phần hoàn toàn phát động tiên uy... Hắn dường như còn kém xa.
Đương nhiên, nếu mở ra Thiên Địa Thông Linh, thật ra hắn có thể tạm thời phát động tiên uy.
Sau khi cơ bản hiểu rõ công dụng của loại pháp khí khắc họa trận pháp này, Diệp Phàm nói tiếp:
- Phong tiền bối biết chỗ nào có Trận Pháp Nguyên không?
- Trận Pháp Nguyên? Vật ấy rất khó bảo tồn trong thời gian dài. Trận Pháp Nguyên tiên thiên tức là Trận Pháp Nguyên tự nhiên rời khỏi địa phương đặc biệt sẽ tự động biến mất. Trận Pháp Nguyên hậu thiên căn bản cung không đủ cầu. Dù sao loại đạo khí khắc họa trận pháp hiếm như lông phượng sừng lân, nhưng vẫn có một ít linh khí.
Phong Linh Nhi lắc đầu:
- Nếu ngươi như muốn có vật ấy, trước mắt ta không có kiến nghị nào tốt. Nhưng ta nghe nói trong Phiếu Miểu Tiên Cung có trận pháp nguyên tự nhiên đẳng cấp cực kỳ cao, cũng không biết có phải là thật hay không.
- Trước đây ta từng nghe viện trưởng nhắc qua về Phiếu Miểu Tiên Cung. Phiếu Miểu Tiên Cung này rốt cuộc ở đâu, bao giờ sẽ mở ra vậy?
- Ngươi hỏi chuyện này làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi tham gia náo nhiệt? Phiếu Miểu Tiên Cung cách cấp bậc của ngươi quá xa nhưng ta nói với ngươi cũng không sao. Phiếu Miểu Tiên Cung ở Vân Mặc Hải Giác, còn mười tháng nữa mới tới lúc mở ra.
- Ta chỉ tò mò hỏi một chút thôi. Đúng rồi tiền bối, không biết đạo khí phòng ngự của ta thế nào?
Diệp Phàm bỏ qua đề này này một cách đơn giản. Hắn biết Vân Mặc Hải Giác ở đâu. Chỗ đó cách Ly Long Cốc không xa nhưng là một địa phương hiểm yếu, cửu tử nhất sinh, cho dù mình muốn đi cũng phải chuẩn bị chu đáo.
- Ngươi xem có hài lòng không?
Phong Linh Nhi lấy ra một bộ trường bào màu trắng bạc, đưa cho Diệp Phàm. Diệp Phàm nhận lấy và vận động nguyên lực, trên trường bào tự nhiên có hoa văn long xà bay lượn, phát ra tia sáng màu trắng bạc.
- Thỏa mãn, rất hài lòng! Cảm ơn tiền bối.
Diệp Phàm lập tức yêu thích không muốn rời tay. Cũng không phải bởi vì trang phục này sang trọng, mà vì hắn có thể cảm giác được tính bền dẻo của trang phục này, hơn nữa khả năng biến đổi cực mạnh, có thể căn cứ vào suy nghĩ của hắn để tự do thay đổi dáng vẻ, màu sắc và kích thước. Đừng nói là Thanh Long Biến, cho dù hoàn toàn biến thành Thương Hong, cũng không bị phá hỏng.
- Ta gọi nó là Sát Mãng Chiến Bào, đạo khí trung phẩm, bởi vì là chế luyện hậu thiên nên trong đó thiếu khả năng thăng cấp do đạo vận thiên địa ban tặng, trước mắt chỉ có tác dụng tùy ý thay đổi trạng thái, màu sắc và kích thước, còn có khả năng phòng ngự mạnh.
- Nếu dồn hết sức lực phát động có thể hình thành ảo ảnh Cực Sát Mãng hai đầu hộ thân. Năng lực phòng ngự của ảo ảnh có liên quan tới nguyên lực của ngươi đưa vào. Mặt khác, chỉ cần không phải hoàn toàn hóa thành từng mảnh, ngươi đưa nguyên lực vào, nó đều có thể tự động khôi phục.
Phong Linh Nhi tùy ý nói.
- Cảm ơn tiền bối!
Diệp Phàm lại cảm ơn. Một đạo khí trung phẩm chỉ có một năng lực Sát Mãng Hộ Chủ nhìn có vẻ không mạnh, nhưng Diệp Phàm coi trọng nhất vẫn là phương diện thay đổi trạng thái tùy ý và tính bền chắc đáng sợ.
Phong Linh Nhi thật sự hiểu được Thanh Long Biến của Diệp Phàm, vì vậy lúc nàng chế luyện, đã hy sinh không ít năng lực phòng ngự, bỏ ra không ít công sức trên phương diện khả năng thay đổi.
Không thể không nói, Diệp Phàm hết sức hài lòng về chiến bào này.
Sau khi tùy tiện nói sơ qua vài câu, Diệp Phàm từ biệt rời đi. Sau khi quay về phòng của mình, hắn thay chiến bào và thi triển Thanh Long Biến!
Chiến bào không hề có cảm giác bị xé rách, thậm chí hắn có thể cảm giác được rõ ràng chiến bào không hề có dấu hiệu quá căng trước long uy của mình.
Cuối cùng hắn đã không tốn trang phục linh khí mỗi lần thi triển Thanh Long Biến rồi. Trong lòng Diệp Phàm âm thầm vui mừng, sau đó kiểm tra năng lực Sát Mãng Hộ Chủ, hắn cũng rất hài lòng. Đạo khí tăng cường vượt xa linh khí, trong nguyên lực của hắn có năng lực ngũ hành sinh sôi không ngừng, duy trì được mức tiêu hao nguyên lực vô cùng kinh người của Sát Mãng Hộ Chủ.
Nhưng năng lực phòng ngự lại vô cùng đáng sợ. Lúc Diệp Phàm phát động Sát Mãng Hộ Chủ, cho dù là cường giả Hợp Thánh cảnh ngũ trọng bình thường cũng không thể phá được.
Diệp Phàm hài lòng sờ trang phục trên người, hoa văn mãng xà trên đó hình như kèm theo một vài thần bí và mạnh mẽ, hoa văn màu trắng bạc càng tôn thêm sự hoa lệ cho chiến bào.
Trong các võ tu ở đẳng cấp như Diệp Phàm, có rất ít người có thể tiếp xúc đến đạo khí, càng khỏi phải nói tới đạo khí phòng ngự.
Diệp Phàm mặc chiến bào, chậm rãi tiến vào tu hành. Bây giờ chỉ còn mấy ngày nữa sẽ tới lúc Vạn Đạo Giới mở ra. Trong mấy ngày này, hắn quyết định không làm gì khác, điều chỉnh tốt trạng thái để sau đó bước vào Vạn Đạo Giới dồn hết sức lực tu hành.
Mặc dù Diệp Phàm rất có lòng tin vào ngộ tính của mình, nhưng công pháp Thanh giai trong Vạn Đạo Giới tuyệt đối không dễ thu được. Bên trong chắc chắn sẽ có khiêu chiến làm cho Diệp Phàm vướng tay vướng chân.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thời điểm Vạn Đạo Giới mở ra đã cận kề. Mấy ngày qua, Lạc Tố Tố không tìm hắn, rõ ràng bên phía Dương Nhược Huyên trước mắt không có vấn đề gì quá lớn.
Cuối cùng, Thu Nguyệt truyền tin tức đến: Nhanh chóng tới chỗ ta.
Lúc này, Diệp Phàm tùy tiện rửa mặt, sau đó chạy tới đại viện của Thu Nguyệt.