- Nhưng… nếu trở thành phu thê với công chúa Vũ gia, lấy công pháp Vũ gia, tính mạng của ngươi cũng sẽ gặp nguy hiểm, ta sao có thể bỏ được?
Thủy Y lập tức khóc nức nở nói.
- Ha ha ha, Thủy Y, nếu ngươi nghĩ vậy là sai hoàn toàn, thân phận của ta ra sao, thế lực Vũ gia không nhỏ nhưng còn chưa tới tình trạng dám ra tay với ta. Về phần Vũ Thanh kia, ha ha, tu hành công pháp còn chưa đến nơi đến chốn, thật sự muốn thải bổ ta, người chết cũng là nàng.
Hoàng Hưng Nhiên nghe vậy không khỏi cười to nói, sau đó đột nhiên ôm Thủy Y, ngang ngược ném lên giường:
- Thủy Y không cần lo lắng, trong lòng ca ca chỉ có một mình ngươi. Nào đến đây đi, trước hôn lễ ngày mai, ca ca sẽ làm cho ngươi thoải mái một lần.
Nói xong, hắn trực tiếp nhào tới, Diệp Phàm ở trong quan tài lẳng lặng nhìn cảnh đông cung sống trước mặt, trong lòng cảm thấy kích thích, vẫn im lặng không lên tiếng. Nếu phế bỏ Hoàng Hưng Nhiên xong, hắn có thể để ở trong quan tài, nhưng Thủy Y kia là người nào? Nàng có thân phận gì trong Quan Cốc, hắn còn chưa biết.
Nếu đều phế bỏ cả hai, Thủy Y biến mất sẽ không tránh khỏi biến số, hắn không vội, coi như xem miễn phí sống đông cung, cứ xem thoải mái.
Năm phút sau, trận mưa rền gió dữ đã khép lại. Diệp Phàm nhìn Hoàng Hưng Nhiên với vẻ khinh bỉ. Người tập võ mới năm phút... thậm chí còn chẳng bằng một người phàm. Hoàng Hưng Nhiên này đúng là nát.
Chỉ có chút năng lực như vậy, không ngờ nói khoác không biết ngượng: nếu ở cùng với công chúa Vũ gia, chết sẽ là công chúa Vũ gia...
Năm phút xong việc, hai người lại ôm ấp mười phút, nói vài lời tâm tình,. Diệp Phàm cảm thấy buồn chán, ở trong quan tài cũng mệt rã rời. Là một nam nhanh như vậy, còn lưu luyến gì chứ?
Nhưng chẳng bao lâu, Diệp Phàm đã nghe được điều mình muốn nghe.
- Thật ra lần này kết thân còn có một mục đích khác.
- Mục đích gì vậy?
- Chúng ta nhận được tin tức, Vũ gia đã từng nhận được một vật kỳ lạ ở Thiên Ngoại Thiên. Đó là một cái bút, rất có khả năng là tiên khí trong truyền thuyết.
- Tiên khí?
Thủy Y kinh ngạc che miệng.
- Không sai, mục tiêu của ta lần này là tìm hiểu tung tích của vật ấy. Bằng không, ngươi nghĩ tại sao ta đáp ứng động phòng ở trên địa bàn Vũ gia?
Hoàng Hưng Nhiên khẽ gật đầu, mỉm cười nói.
- Nếu thật sự là tiên khí, Vũ gia tất nhiên sẽ che giấu rất kỹ. Nếu không tìm hiểu được thì không cần miễn cưỡng. Bằng không Vũ gia ra tay với ngươi, chẳng phải tính mạng của ngươi khó bảo toàn sao?
Thủy Y khẽ nói.
- Yên tâm đi, ta tự biết giữ chừng mực. Được rồi, ngươi đi về trước đi. Dù sao ngày mai ta phải làm đám cưới, ngươi ở lâu cũng không tiện. Lực lượng tinh báo của Vũ gia cũng không tệ.
- Được, vậy Hưng Nhiên ca ca nghỉ ngơi sớm đi.
Thủy Y gật đầu nói, sau đó lưu luyến rời khỏi phòng.
Diệp Phàm ở trong quan tài âm thầm suy nghĩ, không ngờ Quan Cốc cũng biết Bàn Long Bút của Vũ gia. Nếu vậy, hắn có thể quậy cho vũng nước này càng đục hơn. Bây giờ hắn chỉ giống như một con kiến hôi trước mắt những thế lực lớn, nhưng Diệp Phàm có thể nắm giữ rất tốt thủ đoạn mượn đao giết người, mượn lực đánh lực.
Dù sao hai nhà đều chẳng tốt lành gì, các ngươi cắn xé nhau, ta càng yên tâm tu hành, đó mới là cách tốt nhất.
Chẳng bao lâu, Hoàng Hưng Nhiên đi tới bên cạnh quan tài, mỉm cười:
- Thiên tài Siêu Phàm cảnh lại có thể đánh bại Hợp Thánh cảnh, ha ha, đúng là chất dinh dưỡng không tệ.
Hắn chậm rãi đặt tay lên trên quan tài, đột ngột trên nắp quan tài xuất hiện một lỗ rất lớn, Diệp Phàm và Hoàng Hưng Nhiên trực tiếp đối mặt.
Diệp Phàm nhếch môi cười giễu cợt, khẽ nói:
- Ta sẽ ăn công chúa Vũ gia thay ngươi!
Nói xong, hắn đột nhiên giơ tay phải ra, nắm tay đập tới. Trong lúc Hoàng Hưng Nhiên đang kinh ngạc, đã bị phế bỏ tu vi, đồng thời, nguyên lực cuốn ra, hoàn toàn phong tỏa hắn, hắn thậm chí không thể nói được lời nào.
Hắn hung hăng nhìn Diệp Phàm, muốn kêu lên nhưng không phát ra được tiếng. Hắn muốn giãy giụa, nhưng sau khi tu vi bị phế bỏ, hắn thậm chí còn không thể nào điều động được nguyên lực.
Trước kia Diệp Phàm muốn sử dụng trận pháp phong ấn Hoàng Hưng Nhiên, đồng thời không phế bỏ tu vi của hắn, nói vậy hắn có thể sống thêm một thời gian, để cho Diệp Phàm ung dung chạy trốn. Nhưng hôm qua hắn gặp quỷ vương và nghe được những lời Hoàng Hưng Nhiên nói, hắn quyết định thay đổi sách lược.
Hoàng Hưng Nhiên sẽ chết vào tối ngày mai, cũng chính là sau khi Diệp Phàm thu được Bàn Long Bút chạy trốn, hắn sẽ bố trí một trận pháp hỏa diễm ở trong quan tài, đến giờ nó sẽ tự cháy, thiêu chết Hoàng Hưng Nhiên. Ít nhất sẽ làm cho cường giả Quan Cốc không nhận ra được người trong quan tài là Hoàng Hưng Nhiên.
Kế hoạch cụ thể đã hiện rõ trong đầu Diệp Phàm, bây giờ chỉ còn chờ tới ngày mai sẽ diễn tốt.
Diệp Phàm cởi trang phục của Hoàng Hưng Nhiên ra, sau đó phong ấn hắn trong quan tài, đồng thời bố trí xong trận pháp. Cuối cùng sử dụng Mê Hồn Thuật đại khái tìm hiểu về Hoàng Hưng Nhiên, rồi đóng nắp quan tài lại.
Tiếp theo hắn dịch dung mình thành Hoàng Hưng Nhiên, ăn Thiên Huyễn Đan, chậm rãi đi tới trước giường.
Trên giường thoạt nhìn rối loạn. Hiển nhiên là do Hoàng Hưng Nhiên và Thủy Y vừa mây mưa gây ra. Diệp Phàm khẽ nhíu mày, sau đó ngồi ở trên ghế, lẳng lặng chờ trời sáng.
Hắn tĩnh tọa một đêm, sáng sớm hôm sau có một hạ nhân đi đến. Đó là một nữ tử trông có vẻ xinh đẹp, nàng dè dặt tới phía sau Diệp Phàm, khẽ nói:
- Công tử, đã đến giờ rồi, ngài cần phải rửa mặt thay quần áo.
Diệp Phàm nghe vậy, giơ tay kéo nữ tử vào trong lòng, tay phải không khách sao đặt ở trên người của nàng, ngoài miệng còn cười ngả ngớn nói:
- Rửa mặt trang phục thì không vội, ta làm vài chuyện trước đã.
- Công tử, đừng mà, hôm nay là ngày vui của công tử.
- Sao vậy, ngươi không muốn à?
- Không, không phải vậy. Nô tỳ không dám, công tử muốn sao cũng được.
Nữ tử kia nơm nớp lo sợ nói.
Đúng vào lúc này, một nam tử trung niên đi đến, vẻ mặt tức giận:
- Hôm nay là ngày vui của ngươi, làm việc này còn ra thể thống gì nữa. Cút ra ngoài thu dọn cho ta. Tiểu thư Vũ gia đã sắp tới, lát nữa ngươi và nàng bái đường xong, cùng nàng đi thẳng tới Vũ gia.
Nam tử không phải là ai khác, chính là chủ Quan Cốc, Hoàng Mệnh.
- Vâng.
Diệp Phàm cúi đầu nói. Hôm qua hắn sử dụng Mê Hồn Thuật đã tìm hiểu rõ tinh hình của Hoàng Hưng Nhiên. Về phần Hoàng Mệnh chính là cường giả đứng đầu Trung Linh Cảnh, muốn có được bức tranh của người này cũng không khó. Nếu không chuẩn bị những điều này, Diệp Phàm không thể có ý đồ với Bàn Long Bút.
- Hừ, được, ta không chỉ trích ngươi nữa. Chuyện lớn chuyện nhỏ ngươi phải phân biệt cho rõ ràng. Hôm nay ngươi đi tới Vũ gia, phải nhớ kỹ chuyện kia đấy.
- Ta hiểu rõ sứ mạng của ta.
- Được, đi thôi.
Hoàng Mệnh cao giọng nói, chợt liếc nhìn quan tài bên cạnh, khẽ nhíu mày nói:
- Ngươi không mang theo quan tài này sao?
- Nếu tối nay tra xét một vài chỗ đó, cõng quan tài vật không tiện.
Diệp Phàm nghe vậy khẽ nói. Vốn hắn tưởng vào đại hôn của Hoàng Hưng Nhiên, tất nhiên sẽ không cõng quan tài, nhưng hôm qua sử dụng Mê Hồn Thuật mới biết ở Quan Cốc, cõng quan tài kết hôn tuyệt đối không phải là vấn đề quá lớn, Vũ gia sẽ không nói gì.