Vô Địch Thiên Đế

Chương 568: Phiếu miểu tiên cung

Chương Trước Chương Tiếp

Người của Vũ gia rõ ràng sửng sốt, cần phải điều động Hư Cương cảnh vì một võ tu Siêu Phàm cảnh sao?

Nhưng Vũ gia rất nhanh đã biết được nguyên nhân. Diệp Phàm phát ra lực chiến đấu rất mạnh mẽ, một đao chém bay cao thủ Vũ gia, nhưng cường giả Hư Cương cảnh của Quan Cốc ra tay, Diệp Phàm bị một chưởng đập cho thành thương nặng, cả người bay ngược về phía dưới.

Tiếp theo, cường giả Hư Cương cảnh này ném ra một quan tài, Diệp Phàm đập vào trong quan tài, trận văn vô cùng huyền diệu xuất hiện, hình thành dây xích màu đen trói chặt Diệp Phàm. Ngay sau đó, chiếc nhẫn chứa vật và trường đao Huyền Thiết của Diệp Phàm bay ra, nắp quan tài đậy lại, quan tài bay lật vài vòng đến trước mặt cường giả Hư Cương cảnh.

- Người này...

Cường giả Vũ gia kinh ngạc nói.

- Ha ha, vài ngày trước người này giết chết đệ tử Siêu Phàm cảnh của Quan Cốc ta, đồng thời chạy trốn từ trong tay đệ tử Hợp Thánh cảnh ở ngoài thành, lực chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, tư chất nghịch thiên, chính là chất dinh dưỡng thích hợp nhất cho đại công tử chúng ta lần này.

Cường giả Hư Cương cảnh cười nói. Hắn không phế bỏ tu vi của Diệp Phàm, chỉ thu vũ khí và chiếc nhẫn chứa vật của Diệp Phàm.

Dù sao chất dinh dưỡng càng hoàn chỉnh thì hiệu quả càng tốt, hắn có thể cảm giác được rõ ràng Diệp Phàm điên cuồng giãy giụa sau khi bước vào quan tài sau, nhưng căn bản không có cách nào tránh thoát dây xích trận văn của hắn.

Diệp Phàm muốn mượn cách bước vào quan tài để tiếp cận Hoàng Hưng Nhiên, suy nghĩ rất hay nhưng không dễ thực hiện như vậy. Người của Quan Cốc không ngu, Diệp Phàm tuyệt đối không phải là người đầu tiên có suy nghĩ này. Cho nên hễ là chất dinh dưỡng cho đệ tử quan trọng của Quan Cốc, đều sẽ do cường giả từ Hư Cương cảnh trở lên tự mình bố trí dây xích trận văn.

Như vậy mới có thể bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót.

Nhưng Diệp Phàm là người nào? Hắn là võ tu nghịch thiên ở Siêu Phàm cảnh có thể phát ra có thể công kích tương đương với Hư Cương cảnh. Dây xích trận văn này quả thật mạnh mẽ, đổi thành người khác tất nhiên không thể thoát ra. Nếu Diệp Phàm chỉ có một mình cũng rất khó thoát được, nhưng còn cộng thêm lực phá trận của Đại Đế thì sao?

Trước mắt, tất cả đều diễn ra không khác với dự đoán của Diệp Phàm. Hắn biểu hiện ra chiến lực nghịch thiên, chính là để tiếp cận Hoàng Hưng Nhiên, cho dù cuối cùng hắn không được đưa đến trước mặt Hoàng Hưng Nhiên, hắn vẫn có kế hoạch tiếp theo của mình.

Đương nhiên, nếu hắn bị trực tiếp đưa đến trước mặt cường giả Chí Tôn hoặc cường giả Thánh Hiền nào đó, vậy hắn chỉ có thể chờ chết. Nhưng hắn không tin cường giả Thánh Hiền cảnh hoặc cường giả Chí Tôn cảnh nào đó sẽ nhàm chán đến mức đi hấp thu một võ tu Siêu Phàm cảnh, vậy không phải là đầu bị úng nước sao.

- Người này là thiên tài có lực chiến đấu trăm năm cũng không thấy được ở thành Phần Trủng, có thể nào là yêu nghiệt của thế lực siêu cấp nào không? Hay chúng ta cho người ra ngoài hỏi thăm tin tức.

Một cường giả Hư Cương cảnh của Vũ gia bay ra, cười nói.

- A, cần gì quan tâm hắn có phải là yêu nghiệt của thế lực siêu cấp nào không. Ha ha, tự hắn chạy tới Phần Trủng, rơi vào địa bàn của Quan Cốc ta thì không trách được chúng ta, nếu thế lực siêu cấp nào khó chịu, cứ tới đánh là được!

Cường giả Hư Cương của Quan Cốc nghe vậy không để ý nói.

- Tư chất như thế, nếu trực tiếp hấp thu thì khó tránh khỏi quá lãng phí, ngược lại không bằng để cho tam công chúa của chúng ta hấp thu một lúc, sau đó giao thi thể cho các ngươi, được không?

- Vũ huynh, loại thiên tài này càng hoàn chỉnh thì hấp thu càng tốt, ta còn không phế bỏ tu vi của hắn, chính là muốn giữ ở trạng thái hoàn chỉnh. Nếu bây giờ giao cho Vũ gia hấp thu, không tốt lắm đâu. Dù sao người này là do Quan Cốc ta tìm được trước, ngày mai sẽ là ngày vui, người này là chất dinh dưỡng tốt nhất để tặng cho đại công tử, Vũ gia không cần cướp.

- Ha ha, là, Hoàng huynh nói rất đúng, nếu dã vậy xin từ biệt.

Cường giả Vũ gia nghe vậy cũng không miễn cưỡng. Tuy Diệp Phàm biểu hiện ra chiến lực không tầm thường, nhưng cùng lắm chỉ là tình trạng của thiên tài hàng đầu, không phải Vương thể hoặc thiếu niên Chí Tôn, bọn họ không cần thiết vì một chất dinh dưỡng mà làm hai nhà không vui.

Đến chập tối, cuộc vây bắt điên cuồng mới kết thúc. Sau một ngày, mấy trăm nghìn võ giả trong Phần Trủng đã bị bắt hết mấy chục người, cư dân dịa phương trong Phần Trủng giảm mạnh. Gần một nửa số võ tu từ bên ngoài đến bị bắt làm chất dinh dưỡng.

Về phần nô lệ gần như bị quét sạch. Vũ gia suốt đêm không ngủ, từng âm thanh khó nghe truyền khắp Phần Trủng. Bầu không khí ở Quan Cốc lại nặng nề yên tĩnh, những người bị bắt hoặc đang hấp hối trong quan tài, hoặc đã trở thành thi thể.

Vào lúc xế chiều, quan tài của Diệp Phàm được đưa tới một nơi rồi dừng lại. Lúc này, Diệp Phàm đã gọi Đại Đế ra, rất nhanh lại tìm được cách phá giải dây xích trận văn, chín thần văn phát ra ánh sáng, sau đó tu vi của hắn điên cuồng nâng cao, nguyên lực đột ngột nổ tung, thoát khỏi dây xích trận văn. Sau đó, hắn giơ tay phải ra, mẩu gỗ trên nắp quan tài bắt đầu di chuyển một cách khó tin.

Cuối cùng một lỗ nhỏ không dễ nhận ra đã xuất hiện, Diệp Phàm ghé sát mắt vào đó, Mệnh Thần Thuật khiến cho thị lực của hắn được tăng cường, làm cho hắn thu được không ít tin tức qua cái lỗ nhỏ đó.

Đây là một gian phòng cực kỳ sang trọng, nhìn trang trí trong phòng chắc là nơi ở của một nhân vật lớn nào đó. Nhưng cái lỗ quá nhỏ, hắn không có cách nào nhìn được toàn cảnh gian phòng.

Diệp Phàm nghĩ đây có thể là nơi ở của Hoàng Hưng Nhiên, nơi này rất yên tĩnh, ngay cả một người hầu cũng không có. Điều này rất bình thường, lúc công tử gia tộc lớn tu hành phải tránh làm phiền, cũng rất ít khi để người khác bước vào phòng của mình.

Hắn chờ đến tối, bên ngoài mới có tiếng động truyền tới, sau đó cửa phòng mở ra, một nam một nữ đi đến.

- Hưng Nhiên ca ca, ngày mai ngươi phải làm đám cưới, ta không muốn rời xa ngươi.

Nữ tử nói với hai mắt đẫm lệ, nhìn trang phục chắc là đệ tử của Quan Cốc, hơn nữa thân phận còn không thấp.

- Thủy Y, ca ca cũng không muốn rời xa ngươi, nhưng lần này Phiếu Miểu Tiên Cung xuất hiện, chắc chắn sẽ gây ra gió tanh mưa máu. Quan Cốc ta xưa nay không hợp với bốn gia tộc lớn Vương thể. Ở Quan Cốc, chúng ta không sợ bọn họ, nhưng một khi bước vào Phiếu Miểu Tiên Cung, Quan Cốc ta sẽ bị kẻ địch bao vây bốn phía, Vũ gia vô tình là đồng mình tốt nhất, cho nên ta không muốn cũng phải làm đám cưới này.

Hoàng Hưng Nhiên là một nam tử đẹp trai, chỉ từ bề ngoài rất khó nhận ra người này sẽ là công tử Quan Cốc, trên người của hắn có khí chất và phong thái của thư sinh, nho nhã.

Phiếu Miểu Tiên Cung?

Diệp Phàm chấn động, Lăng Hư Kiếm của hắn là chìa khóa có thể mở ra Phiếu Miểu Tiên Cung, chỉ cần hắn không đi, những người này căn bản không tiến được vào Phiếu Miểu Tiên Cung.

- Nhưng ca ca, Phiếu Miểu Tiên Cung cứ trăm năm sẽ xuất hiện một lần, nhưng mỗi lần đều không có người nào bước vào được, bởi vì chìa khóa mở ra Phiếu Miểu Tiên Cung vẫn chưa từng xuất hiện, vì sao ngươi tin chắc lần này Phiếu Miểu Tiên Cung sẽ được mở ra?

Thủy Y hơi nghi ngờ nói.

- Không quan tâm lần này Phiếu Miểu Tiên Cung có thể thành công mở ra hay không, chúng ta đều phải đề phòng. Cho dù nó không ra mở, chúng ta và Vũ gia liên kết cũng không phải là chuyện xấu.

Hoàng Hưng Nhiên lắc đầu nói, Phiếu Miểu Tiên Cung là thế lực ẩn giấu trong Trung Linh Cảnh, đây không phải là chuyện gì bí mật. Có rất nhiều lời đồn về sự tồn tại của Phiếu Miểu Tiên Cung. Có người nói thời đại thượng cổ Đoạt Thiên Chí Tôn nhận được truyền thừa của tiên nhân ở Phiếu Miểu Tiên Cung, mới xưng bá ở đại lục Thiên Vũ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)