Vô Địch Thiên Đế

Chương 567: Bắt

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm thu được Phượng Ly Ngọc Thạch thì rời đi luôn. Hắn trở lại trung tâm của thành, tốn một trăm nguyên thạch trung phẩm thu được một gian phòng tương đối an toàn.

Diệp Phàm ngồi ở trên giường, đánh ra ấn ký truyền âm, ấn ký trận pháp của Thu Nguyệt chớp hiện.

Hắn mở ra ấn ký trận pháp, giọng nói Thu Nguyệt truyền đến:

- Nhóc con, không ngờ địa điểm huy hiệu của ngươi là Phần Trủng, lá gan của ngươi đúng là không nhỏ.

Diệp Phàm nghe vậy lập tức nghẹn lời. Ngươi tốt xấu gì cũng là một viện trưởng, sử dụng định vị của huy hiệu như vậy mà không hề e ngại sao?

Diệp Phàm điểm vào trận pháp, đưa ra thỉnh cầu truyền âm, thỉnh cầu truyền âm nhanh chóng được chấp nhận, rõ ràng bây giờ Thu Nguyệt không vội gì.

- Nhóc con, lâu như vậy vẫn không truyền âm cho tỷ tỷ, ta còn tưởng ngươi đã gặp chuyện không may.

Giọng điệu lười biếng của Thu Nguyệt truyền đến, chắc hẳn lúc này đang ngủ.

Mặc dù người tu hành không cần ngủ nhưng ngủ cũng là một loại lạc thú, cho dù tu vi cao, rất nhiều cường giả vẫn duy trì ngủ thói quen này.

- Viện trưởng, có ai nguyền rủa người khác như ngươi sao.

Diệp Phàm bất đắc dĩ nói:

- Đây là Phượng Ly Ngọc Thạch, làm phiền viện trưởng nói với Phong tiền bối một tiếng, bảo nàng giúp ta chế luyện một món đạo khí trung phẩm.

- Ái chà, nhóc con rất có bản lĩnh, Ta còn chưa có tin tức về Phượng Ly Ngọc Thạch ngươi đã nhanh chóng có được thứ này. Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi rồi. Nhưng không phải ngươi muốn học tập luyện khí sao? Bảo sư tỷ luyện trước, ngươi sẽ không có cơ hội học tập nữa.

- Trong thời gian ngắn, ta không thể quay về được, nhưng ta quả thật rất cần đạo khí trung phẩm, đành làm phiền Phong tiền bối luyện nó được. Về phần chuyện học tập luyện khí, có số lượng lớn sách trong Luyện Khí Các, ta tin tưởng mình có thể tự học thành tài.

Diệp Phàm nói, bây giờ hắn quả thật rất cần một đạo khí trung phẩm, dù sao mỗi lần sử dụng Thanh Long Biến đều tốn một linh khí, bây giờ Diệp Phàm cũng chịu không nổi.

Về phương diện luyện khí, hắn không cần quá tinh thông, chỉ cần hiểu được một số cách luyện khí cơ bản, ít nhất lúc hắn cần một vài thứ, có thể tìm được nguyên liệu chính xác.

- Ta không quan tâm chuyện này, nhưng bây giờ ngươi đã có được Phượng Ly Ngọc Thạch, vậy thì nhanh chóng rời khỏi Phần Trủng đi. Trong khoảng thời gian này Vũ gia và Quan Cốc có chuyện lớn, Phần Trủng không an toàn.

Thu Nguyệt nghiêm túc nói.

- Là công chúa Vũ gia và công tử Quan Cốc kết thân sao?

- Ngươi nắm bắt tin tức nhanh đấy, hai thế lực này không có khả năng là thiện nam tín nữ, mỗi lần có chuyện lớn, võ tu trong Phần Trủng đều sẽ chết quá nửa, tốt nhất ngươi nên rời đi ngay tối nay.

- Ta còn có chút chuyện cần làm ở đây, trong thời gian ngắn không thể rời đi được. Nhưng lần này ta tìm viện trưởng quả thật có chút chuyện.

- A, còn có chuyện gì nữa?

- Ta cần phải đan dược thất phẩm Thiên Huyễn Đan.

- Thiên Huyễn Đan? Ngươi cần vật ấy làm gì?

- Dĩ nhiên là đi một chuyến tới Vũ gia và Quan Cốc. Viện trưởng, tuy đan dược thất phẩm này quý giá nhưng chắc hẳn không phải là vấn đề đối với ngươi.

- Nhóc con, lấy quyền hạn của ngươi không thể đổi được vật ấy.

- Cho nên ta mới tìm viện trưởng.

- Hừ, tính toán không tệ. Sao ngươi biết ta nhất định sẽ giúp ngươi?

- Bởi vì ngài là Thu Nguyệt, nữ nhân đặc biệt nhất Trung Linh Cảnh.

- Ha ha ha, nhóc con rất biết cách ăn nói đấy. Được rồi, ta cho ngươi là được. Nhưng ngươi có thứ gì để đổi?

- Bây giờ ta không có, nhưng qua một thời gian ngắn nữa sẽ có. Ta tạm thời thiếu nợ được không?

Diệp Phàm nói thẳng, bây giờ hắn ngoại trừ Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy và Vạn Niên Khổ Tủy, đã không có gì có thể lấy ra. Hắn không còn nhiều Hằng Vẫn Thiên Hà Thủy, không cần nói cũng biết tầm quan trọng của vật này, lấy ra đổi Thiên Huyễn Đan quá lãng phí. Tuy hắn Vạn Niên Khổ Tủy không thiếu, nhưng vấn đề là hắn không dám lấy ra.

Thu Nguyệt thật sự không tệ nhưng con người là động vật rất hay thay đổi. Diệp Phàm không biết nếu Thu Nguyệt phát hiện hắn có rất nhiều Vạn Niên Khổ Tủy, có thể động tâm hay không. Nhưng với suy nghĩ đề phòng biến cố xảy ra, hắn tuyệt đối không thể thể hiện ra mình còn có Vạn Niên Khổ Tủy.

- Nợ à?

Thu Nguyệt sửng sốt, nàng chưa từng thấy người nào vô sỉ như vậy. Bảo nàng vi phạm quyền hạn đổi lấy Thiên Huyễn Đan đã quá đáng ròi, nhưng quá đáng hơn là hắn còn muốn nợ.

Nhưng Thu Nguyệt mỉm cười, nam nhân này đúng là thú vị. Bản thân Thu Nguyệt là một người không hành động theo lẽ thường, nàng không thích một khi hình thành thì thế giới không thay đổi, Diệp Phàm cho nàng một cảm giác rất mới mẻ, nợ, vậy thì nợ, chỉ sợ ngươi nợ càng nhiều, không trả nổi thôi.

Đầu lưỡi của Thu Nguyệt lướt qua đôi môi hồng mê người, trên gương mặt xinh đẹp đầy ý tứ sâu xa, sau đó khẽ nói:

- Có thể nợ nhưng vẫn phải giới hạn thời gian, cần phải trả gấp đô a.

- Viện trưởng, ngươi đúng là giỏi buôn bán.

- Thế nào, không thích à?

- Cam tâm tình nguyện, cam tâm tình nguyện!

Diệp Phàm vội vàng nói. Thiên Huyễn Đan là thứ quan trọng trong chuyến đi này của hắn. Có vật ấy, cho dù là cường giả Thánh Hiền cũng không có cách nào nhìn thấu dịch dung của hắn.

Rất nhanh, trong huy hiệu đã xuất hiện Thiên Huyễn Đan. Lúc này, Diệp Phàm thu vào trong đan điền, đồng thời lấy ra chiếc nhẫn chứa vật, bỏ một số bảo bối không tệ vào bên trong đan điền, bao gồm cả huy hiệu.

Trong nhẫn chứa vật chỉ có một vài nguyên thạch cùng với tài nguyên hắn cướp được sau khi giết đệ tử Quan Cốc.

Sau đó, Diệp Phàm ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt tu hành.

Khi ánh mặt trời ngày hôm sau đầy lùi bóng tối trong Phần Trủng. Tất cả cửa thành Phần Trủng đóng lại, vô số đệ tử Vũ gia và đệ tử Quan Cốc được điều động, võ tu Phần Trủng sửng sốt, sau đó sắc mặt của mọi người biến đổi, nhanh chóng rời đi, tìm nơi bí mật để ẩn giấu.

- Làm sao có thể có nhiều đệ tử Vũ gia và đệ tử Quan Cốc như vậy? Chẳng lẽ, hai nhà có chuyện lớn phát sinh? Trời ạ, xong rồi, xong rồi!

Có một vài võ tu có kinh nghiệm phong phú kinh ngạc kêu lên. Tất cả mọi người bắt đầu hoảng sợ không chọn đường, nhất là võ tu đã ở Phần Trủng một thời gian đều tái mặt.

Hai nhà điều động đệ tử quy mô lớn như vậy, tỉ lệ tử vong của bọn họ đặc biệt cao, tất cả Phần Trủng đều rối loạn, vô số võ tu bị bắt được không cam lòng giận dữ gầm thét, liều mạng đánh trả. Tất cả mọi người hiểu rõ, lúc này bọn họ hoặc liều mạng hoặc trở thành chất dinh dưỡng.

Bị Vũ gia bắt còn đỡ, ít nhất trước khi chết không cần chịu đau khổ. Nếu bị Quan Cốc bắt được, rất có khả năng sẽ sống không bằng chết. Vì vậy, đệ tử Quan Cốc và võ tu Phần Trủng chiến đấu kịch liệt nhất, gần như hoặc mạnh mẽ đột phá vòng vây, hoặc trực tiếp chết trận, có rất ít người chịu bị bắt làm tù binh.

Quan Cốc cũng không để ý, hấp thu người sống tất nhiên có hiệu quả tốt hơn, nhưng nếu quả thật không có cách nào, hiệu quả của người chết cũng không kém bao nhiêu.

Diệp Phàm cũng ở trong nhóm đột phá vòng vây, đương nhiên so với những người khác, Diệp Phàm đột phá vòng vây càng phách lối hơn, căn bản bất kể là người của Vũ gia hay Quan Cốc ngăn cản ở trước mặt hắn, đều bị hắn dùng một đao giết chết, cảnh tượng này lập tức thu hút sự chú ý của cường giả Quan Cốc và Vũ gia.

Cường giả Quan Cốc không nghi ngờ như Vũ gia, bọn họ liếc mắt đã nhận ra Diệp Phàm. Dù sao ban đầu Diệp Phàm ở ngoài thành đã giết chết không ít đệ tử Quan Cốc, còn trốn thoát từ trong tay của cường giả Hợp Thánh cảnh.

Hai thế lực lớn đều phái ra cường giả, Vũ gia phái ra cường giả Hợp Thánh cảnh, Quan Cốc trực tiếp phái ra cường giả Hư Cương cảnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)