Vô Địch Thiên Đế

Chương 564: Bãi tha ma

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm bước vào Phần Trủng, một luồng sát khí đập vào mặt, trong tầm mắt hắn đều là sự hỗn loạn, có kẻ cưỡng đoạt nữ tử bên đường, cũng có kẻ cưỡng đoạt nam tử, còn có kẻ trực tiếp giết người đoạt bảo, ỷ mạnh hiếp yếu.

Tất cả những chuyện đáng ghê tởm không có bên ngoài lại bị ở đây xem là bình thường, đây là một thành trì không có trật tự, tất cả mọi người giết người hoàn toàn tùy thuộc vào yêu thích.

- Vị đại hiệp này, có muốn ở trọ không? Ở đây loạn như vậy, ngươi cần phải có người che chở đấy.

Một nữ tử lắc thân hình như rắn nước đi về phía Diệp Phàm. Trang phục của Diệp Phàm bây giờ tuyệt đối chẳng liên quan gì tới từ đẹp trai. Gương mặt thô lỗ ngông cuồng kèm theo sự tang thương khiến người ta thoạt nhìn có cảm giác là một người có quá khứ đau buồn.

Người như thế vậy bước vào Phần Trủng đều vì tránh né kẻ thù hoặc sự truy sát của kẻ thù. Càng là võ tu như vậy càng có một đặc điểm, đó là còn chưa đủ ác. Ở trong Phần Trủng, người không ngoan độc gần như đều thành cặn bã.

Diệp Phàm nhìn nữ tử trước mắt, ánh mắt lạnh lùng, sau đó chợt rút trường đao ra khỏi vỏ.

Keng!

Một dây câu trong suốt giống như lưỡi kiếm sắc bén vô cùng kín đáo đánh về phía Diệp Phàm, lưỡi trường đao của Diệp Phàm cản dây câu, lại có tiếng Huyền Thiết va chạm vang lên.

Dây câu uốn lượn, cuốn về phía Diệp Phàm. Diệp Phàm không lùi ngược lại tới tiến gần, lập tức lướt qua bên cạnh nữ tử xinh đẹp, trường đao xẹt qua, trên cổ của nàng lập tức xuất hiện một vết máu.

Nữ tử ngã xuống với vẻ không cam lòng, Diệp Phàm nhét trường đao trở lại trong vỏ đao. Rất nhanh đã một nam tử cõng quan tài đi ra, thu thi thể của nữ tử vào trong quan tài, sau đó cười lạnh liếc nhìn Diệp Phàm và rời đi.

Mọi người xung quanh nhìn thấy nhưng không hề có phản ứng gì. Hầu hết người chết ở Phần Trủng đều sẽ bị người Quan Cốc xem là chất dinh dưỡng, ngoại trừ một số người có tư chất cực kém sẽ bị ném vào trong bãi tha ma.

Diệp Phàm giết gọn gàng lưu loát, những người khác nhìn thấy vậy, hiểu rõ Diệp Phàm không dễ chọc, rất nhanh đã có từng tiếng cầu cứu truyền đến.

- Đại hiệp, cứu ta, cầu xin ngươi mau cứu ta!

Một nữ tử nhanh chóng chạy đến bên cạnh Diệp Phàm, ôm chân của hắn khóc lóc cầu xin. Đồng thời mấy nam tử xông tới, mỗi người đều cởi trần, nhìn nữ tử dưới chân Diệp Phàm lộ ra nụ cười tà ác.

Nữ tử trông cực kỳ xinh đẹp, trang phục cũng đẹp mắt, vô cùng mê người, khiến người ta vừa nhìn một đã không nhịn được muốn chạm vào.

Dáng vẻ như hoa lê trong mưa của nàng làm cho không ít võ tu xung quanh nảy sinh suy nghĩ không đứng đắn, ở dưới tình huống như vậy, suy nghĩ đầu tiên của người bình thường là cứu nữ tử này, sau đó nàng sẽ cảm kích mình, có lẽ sẽ lấy thân báo đáp, hoặc là mình có thể mang nàng tới nơi bí mật...

Diệp Phàm khẽ nhíu mày, sau đó trong tay xuất hiện một thanh đoản kiếm, chém thẳng về phía nữ tử!

Phụt!

Nữ tử căn bản không có kịp phản ứng đã bị giết chết, trong hai mắt của nàng chỉ có vẻ kinh ngạc và không cam lòng.

Mấy nam tử cường tráng vây quanh Diệp Phàm lập tức sửng sốt, bọn họ không phải chưa từng gặp kẻ ngoan độc, nhưng chưa từng gặp người nào ác như vậy, nếu Diệp Phàm đã ở Phần Trủng một thời gian mà làm ra hành vi này thì bọn họ còn hiểu được. Nhưng Diệp Phàm chẳng qua là người mới vừa tới...

Diệp Phàm nhìn vẻ mặt mấy nam tử cường tráng, nhếch môi giễu cợt. Trò xiếc này không thể lừa được hắn. Nữ tử này có tu vi Cương Thể tam trọng, rất nhiều nam tử trước mắt thấp nhất đều là Siêu Phàm nhất trọng, nhiều người như vậy vây bắt một nữ nhân, sẽ để cho nữ nhân này thuận lợi chạy đến bên cạnh hắn sao?

Mặt khác, nữ tử này tỏ ra đáng thương như vậy, hiển nhiên là sợ bị những nam tử này làm nhục, như vậy vấn đề lại tới, vì sao nữ tử này ăn mặc đẹp như vậy? Rõ ràng chỉ có tu vi Cương Thể tam trọng, nếu đổi thành nữ tử khác, cho dù chỉ xinh đẹp bằng một nửa nàng, tất nhiên cũng phải làm cho mình xấu tới mức không thể nhìn.

Không loại bỏ nữ tử này có thể đi cùng với cường giả. Như vậy vấn đề thứ hai lại tới, ở trước mặt Diệp Phàm có không ít võ tu, vì sao nữ tử này phải vòng qua những người đó để tìm tới hắn? Phải biết con người trong lúc tuyệt vọng không có thời gian quan tâm dáng vẻ người cầu cứu ra sao hoặc trông có lương thiện.

Bọn họ sẽ tìm cách cầu cứu người gần mình nhất hoặc thoạt nhìn đáng tin nhất. Nhưng cách ăn mặc và chỗ đứng của Diệp Phàm đều không phù hợp với những điều kiện này.

Nàng mặc trang phục xinh đẹp như vậy đồng thời tìm thẳng tới chỗ hắn, vậy chỉ có một nguyên nhân, mục đích của bọn họ chính là hắn.

Tại sao lại là hắn? Bởi vì hắn là người mới bước vào Phần Trủng, rất không khéo là trong khoảng thời gian ngắn này, Diệp Phàm là một người mới duy nhất.

Người mới lại đại biểu cho người này không có kinh nghiệm sinh sống ở Phần Trủng, cũng đại biểu cho hắn nhìn không thấu được rất nhiều trò xiếc. Chỉ đáng tiếc, kinh nghiệm xử sự của Diệp Phàm phong phú tới mức nào, chỉ tùy tiện liếc nhìn qua tình hình của nữ tử này, đã kết luận nàng cùng phe vưới những nam tử cường tráng đó.

Trường đao lại vung xuống, quần áo trên người nữ tử bị cắt rách, chủy thủ trong tay áo nữ tử kia xuất hiện rất bắt mắt ở trước mặt Diệp Phàm, trên chủy thủ có hoa văn màu tím, rõ ràng phía trên có kịch độc, nếu Diệp Phàm chờ thêm một lát, chủy thủ này sẽ đâm thủng một lỗ trên đùi của hắn.

- Giết!

Ở Phần Trủng không có chuyện đe dọa, chỉ có giết chóc nguyên thủy nhất.

Dưới chân Diệp Phàm có nguyên lực vận chuyển, sau đó lập tức hóa thành tia chớp, ánh đao cắt qua không gian này, sau đó rất nhiều cường giả xông lên đều lần lượt bị chém giết.

Trường đao nhét vào vỏ, Diệp Phàm giống như người không có chuyện gì xảy ra, rời đi luôn, chỉ để lại một đám liều mạng trợn mắt hốc mồm.

- Thật... Thật mạnh!

Cường giả Hợp Thánh cảnh sẽ không tới Phần Trủng. Dù sao bọn họ thật sự cần gì, hoàn toàn có thể gia nhập vào thế lực khác là thu được. Hầu hết những người tới Phần Trủng đều là Cương Thể cảnh, Siêu Phàm cảnh.

Thực lực của Diệp Phàm đủ khiến cho bọn họ cảm giác cường thế không có cách nào địch nổi.

Diệp Phàm không dừng lại ở Phần Trủng lâu. Theo tin tức hắn nhận được, kế hoạch bắt chất dinh dưỡng sẽ diễn ra vào ngày mai, bây giờ trời sắp tối, Diệp Phàm chỉ có cả đêm để đi thu Phượng Ly Ngọc Thạch.

Hắn đi thẳng về phía bãi tha ma.

Buổi tối, trong bãi tha ma rất lạnh. Nguyên lực của Diệp Phàm tự động vận chuyển, căn cứ theo tin tức do Lạc Tố Tố cung cấp, có người đã từng thấy qua Phượng Ly Ngọc Thạch ở đây. Chỉ có điều chỗ này vô cùng kỳ lạ, luôn có những tiếng quỷ khóc vang lên khiến người kia không dám dừng lại. Tin tức mà Lạc Tố Tố nhận được không quá rõ ràng.

Diệp Phàm nhanh chóng đi tới vị trí trung tâm của bãi tha ma, nơi đây chính là nơi cực âm của Phần Trủng, cho dù là một số kẻ liều mạng trên người đầy sát khí cũng ít khi tới chỗ này. Dù sao có thể không cần động tới vật tà ác thì vẫn nên cố gắng bớt trêu chọc.

Thịch thịch thịch!

Tiếng tim đập, vang dội vừa mau vừa mạnh, giống như có một người khổng lồ đang ngủ say ở phía dưới.

Diệp Phàm lập tức sửng sốt, âm thanh kỳ lạ này vang lên quá đột ngột, biến mất cũng rất nhanh, khiến người ta tưởng như ảo giác vậy. Nhưng Diệp Phàm biết rất rõ, đây không phải là ảo giác.

Hắn thả Đại Đế từ trong Linh Thú Hoàn ra. Đại Đế đứng ở trên vai của Diệp Phàm không ngừng ngáp, tùy ý liếc nhìn xung quanh, giọng điệu trẻ con nói:

- Lão đại, sao ở đây nhiều người vậy?

Nhiều người vậy?

Diệp Phàm lập tức cảm thấy ớn lạnh, hắn không nhìn thấy một bóng người nào nhưng Đại Đế lại nhìn thấy rất nhiều người, những người này đâu phải là người, đó đều là quỷ.

Đại Đế chính là thần thú, từ khi sinh ra hai mắt của nó đã nắm giữ đạo vận do thiên đạo ban cho, Diệp Phàm là người phàm, cho dù nắm giữ nguyên lực, không sợ quỷ hồn, nhưng nếu những quỷ hồn này không chủ động xuất hiện, hắn sẽ không phát hiện được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)