Vô Địch Thiên Đế

Chương 560: Phần trủng

Chương Trước Chương Tiếp

Vẫn Linh Bàn không phải là vật chính quy, nhưng lại là chìa khoá quan trọng nhất để mở ra một bí cảnh.

Bí cảnh này không phải gì khác, chính là nơi đời trước Diệp Phàm nhận được Đan Môn Quyết. Bí cảnh này ở Đông Linh Cảnh, đời trước người mở ra bí cảnh này theo thứ tự là truyền nhân Vũ gia, truyền nhân Lạc gia, cùng với người của Kiếm Tông.

Mà muốn mở ra bí cảnh cần phải ba thứ hợp nhất, ba thứ này theo thứ tự là Vẫn Linh Bàn của Vũ gia, Bạch Thủy Ngọc của Lạc gia, Vô Ngân Kiếm của Kiếm Tông.

Đời trước Diệp Phàm lấy một tư chất phế vật nhờ cơ duyên xảo hợp mới bước vào bí địa, cuối cùng thu được Đan Môn Quyết. Nhưng hắn chẳng qua chỉ nhận được bảo vật ở một di tích hẻo lánh trong bí cảnh thôi. Trong bí cảnh kia không thiếu những cung điện nguy nga, có bảo vật tốt hơn mà hắn vô duyên nhìn thấy.

Đời này, hắn muốn trở thành người mở cửa, trở thành người bước vào cung điện cao nhất, thu được bảo bối tốt nhất.

Hắn cần Vẫn Linh Bàn của Vũ gia. Còn Vô Ngân Kiếm của Kiếm Tông, chờ hắn tiêu diệt Kiếm Tông xong, tất nhiên không thành vấn đề. Về Bạch Thủy Ngọc của Lạc gia, hắn có thể hợp tác với Lạc Tố Tố.

- Ngươi có bản đồ ở Phần Trủng không?

Diệp Phàm hỏi. Đời trước cho dù hắn là Chí Tôn nhưng chưa từng bước vào Phần Trủng, vì vậy mới hỏi.

- Ngươi thật sự muốn đi tới Phần Trủng sao?

- Không sai!

- Ngươi điên à? Đó là Phần Trủng, người Quan Cốc đang tìm ngươi, ngươi đi tới đó chính là dê vào miệng cọp. Ngươi làm vậy chỉ vì một đạo khí trung phẩm có đáng giá không? Ta biết đạo khí trung phẩm đặc biệt quý giá, nhưng mạng người còn quan trọng hơn.

Lạc Tố Tố không nhịn được cao giọng nói.

- Ta đi tất nhiên phải có lý do riêng của ta. Ngươi quan tâm ta như vậy làm gì? Chẳng lẽ ngươi thích ta sao?

Lúc này, Diệp Phàm cảm thấy buồn cười nói.

- Ngươi nghĩ thật hay!

Lạc Tố Tố khó chịu, sau đó cao giọng nói:

- Ta thấy ngươi sống không dễ dàng gì, chúng ta tốt xấu gì cũng xem là bằng hữu, không hy vọng ngươi đi chịu chết thôi. Bản thân ngươi muốn đi chết, ta không quản. Đây là bản đồ Phần Trủng, ta khuyên ngươi một câu cuối cùng, mỗi thế lực cấp chúa tể đều không đơn giản đâu.

- Cảm ơn!

Diệp Phàm nghiêm túc nói, sau đó nhận lấy bản đồ do Lạc Tố Tố truyền tống qua huy hiệu của Lạc Tinh Nhứ. Bên kia, Lạc Tố Tố trực tiếp tắt trận pháp, rõ ràng rất khó chịu về hành vi chịu chết của Diệp Phàm.

Lạc Tinh Nhứ nhìn Diệp Phàm với ánh mắt kỳ lạ. Đây là lần đầu tiên muội muội nàng quan tâm tới an nguy của một nam nhân. Không ngờ nam nhân này chỉ chú ý tới bản đồ do Lạc Tố Tố truyền tống tới. Có phải người này bị ngốc không? Vì sao muội muội nàng khó chịu? Rõ ràng Diệp Phàm có vị trí đặc biệt đối với nàng. Dổi lại thành bất kỳ một nam nhân nào khác, chắc hẳn sẽ nắm lấy cơ hội này nói chuyện với Lạc Tố Tố nhiều hơn.

- Cảm ơn!

Diệp Phàm giao huy hiệu cho Lạc Tinh Nhứ và nói cảm ơn. Lạc Tinh Nhứ nhận lấy huy hiệu, không nhịn được nói:

- Muội muội ta hình như mất hứng. Ngươi có muốn nói chuyện thêm với nàng qua thủy tinh truyền âm không?

- Mất hứng? Nàng có gì mất hứng chứ? Chỉ là một bản đồ thôi, nàng sẽ không nhỏ mọn như vậy chứ?

Diệp Phàm nghe vậy lập tức nghi ngờ nói.

- ...

Lạc Tinh Nhứ cảm thấy nghẹn lời.

- Ngươi không cần ấn ký trận pháp truyền âm của muội muội ta sao? Như vậy sau này ngươi có chuyện gì tìm nàng cũng tiện hơn.

Lạc Tinh Nhứ nhìn dáng vẻ nghi ngờ của Diệp Phàm, không nhịn được nhắc nhở.

- Không cần, dù sao nàng cũng là nữ tử, nếu ta tùy ý lấy ấn ký truyền âm của nàng từ chỗ ngươi, đến lúc đó sợ rằng nàng sẽ mất hứng. Hơn nữa, ta cũng không có gì việc gấp phải tìm nàng, nếu có chuyện gì cần nàng giúp đỡ, ta tìm ngươi cũng vây thôi.

Diệp Phàm nói luôn. Bên này có Lạc Tinh Nhứ, bên kia có Dương Nhược Huyên, Diệp Phàm vẫn có cách liên hệ với Lạc Tố Tố, cho nên quả thật không cần thiết xin Lạc Tinh Nhứ ấn ký trận pháp truyền âm của Lạc Tố Tố.

Lạc Tinh Nhứ kinh ngạc, đôi môi anh đào hé mở nhìn Diệp Phàm. Hôm nay nàng mới phát hiện ra EQ của người trước mắt này đủ thấp. Nhưng một người có EQ thấp như vậy còn vừa nói đùa một câu, hỏi Lạc Tố Tố có phải nàng thích mình không.

Câu nói này thuộc về tán tỉnh người khác, chỉ có điều bây giờ xem ra...

EQ của Diệp Phàm sao? Ở phương diện nào đó, quả thật không cao, nhưng tuyệt đối không quá thấp. Chỉ là hắn có đôi khi còn lý tính hơn cảm tính, hắn không có cảm giác với Lạc Tố Tố, tất nhiên sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy. Hơn nữa, hắn biết rõ Lạc Tố Tố cũng không có cảm giác với hắn, giữa bọn họ chỉ là giao dịch.

Nếu đổi Lạc Tố Tố thành Huân Y, tán người à? Diệp Phàm sẽ làm cho Lạc Tinh Nhứ hiểu rõ, hắn không chỉ biết tán tỉnh, còn muốn đổi chỗ tán, ví dụ như... Trên giường nhỏ!

Thần Nguyên học phủ.

Lạc Tố Tố tức giận tắt đi trận pháp truyền âm, một nữ tử bên cạnh nàng mỉm cười nói:

- Đây là thiên tài đứng đầu Đông Linh Cảnh mà ngươi đã nói tới sao?

- Ừ.

- Ha ha, rất thú vị, Ngươi tức giận như vậy, sẽ không phải là thích hắn chứ?

- Ta thích hắn? Tam tỷ, ngươi nói đùa. Người này một không có tình thú, hai không có thưởng thức, ba không có gia thế, còn không hiểu thương hương tiếc ngọc, không biết cách dỗ nữ nhân, ta làm sao có thể thích hắn được.

- Vậy ngươi tức giận như vậy làm gì?

- Ta chỉ tức giận vì thấy hắn đâm đầu vào chỗ chết như vậy thôi. Dù sao ta và hắn cũng xem là bằng hữu, nhìn hắn giống như kẻ đần độn đi chịu chết, ta khó chịu không phải là bình thường sao?

- Ha ha ha!

- Tam tỷ, ngươi cười cái gì? Ta thật sự không có cảm giác gì với hắn. Ngươi cũng không biết hắn người này khốn kiếp tới mức nào đâu.

- Được rồi, được rồi, ta biết ngươi không có cảm giác. Đúng rồi, người này quả thật thú vị, không ngờ bảo Tinh Nhứ truyền âm cho ngươi, bản thân hắn không biết xin ấn ký trận pháp sao?

- Hắn không có khả năng xin ấn ký trận pháp.

Lạc Tố Tố nghe vậy không khỏi lắc đầu, nghĩ đến hành vi của Diệp Phàm ở trong Đế Lâm, bất đắc dĩ nói:

- Bởi vì hắn sợ phiền phức.

- ...

...

Trong Phần Trủng có không ít trận pháp, hơn nữa nơi đó vô cùng hỗn loạn, ngư long hỗn tạp, không có trật tự, ở đó giết chóc mới là con đường cao nhất.

Đừng tưởng Phần Trủng chính là một ngôi mộ, sai rồi. Phần Trủng thật ra là một thành trì, phần lớn người ở đây là những kẻ phạm pháp, vì trốn tránh sự truy sát mới trốn đến đây, hoặc là những nô lệ bị bán qua, càng sâu tới là một số võ tu muốn gia nhập Quan Cốc hoặc Vũ gia.

Nếu nói ở đây là một thành trì, thật ra là bãi nuôi trồng của Vũ gia và Quan Cốc, Vũ gia và Quan Cốc để lại không ít công pháp, võ kỹ đẳng cấp cực kỳ cao trong thành trì này để vào thu hút võ tu đến đây, đồng thời, hai thế lực sẽ định kỳ tìm một số chất dinh dưỡng ở trong thành trì này.

Vũ gia cần nam tu hoặc nữ tu có thể thải bổ, những người bị thải bổ mà chết sẽ trở thành chất dinh dưỡng trong quan tài Quan Cốc. Đương nhiên, Quan Cốc cũng sẽ tìm một số người sống làm chất dinh dưỡng.

Cho nên người đi tới Phần Trủng có thể sẽ bị hai thế lực lớn siêu cấp bắt đi, đồng thời ở đây có truyền thừa mà bên ngoài không có được. Có người nói một số chỗ đặc biệt còn có công pháp Thánh giai.

Đây rõ ràng là một cạm bẫy thu hút võ giả này bước vào trong, có vài người có thể nhận được cơ duyên và an toàn ra ngoài, có vài người không được gì, trở thành chất dinh dưỡng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)