- Lão đại ta có nữ nhân, còn không chỉ một người đâu. Dù sao hắn có tiểu đệ đáng yêu như ta, bọn họ đều nể tình ta mà thích hắn.
Đại Đế nghe vậy, vui vẻ cắn linh quả trong lòng, nước linh quả không khách sáo chảy xuống gương mặt đầy lông của nó, rơi vào trên chân Hoa Vũ Vân.
Hoa Vũ Vân không phát hiện ra chuyện tốt Đại Đế đã làm, còn kinh ngạc nói:
- Ta còn tưởng rằng hắn không gần nữ sắc thích nam nhân!
- Nữ nhân của hắn là nhân vật ghê gớm cấp thánh nữ ở Trung Linh Cảnh đấy.
- Ngươi lại khoác lác rồi. Hừ, còn cấp thánh nữ. Diệp Phàm có ưu tú nữa cũng không tiếp xúc được những thiên chi kiêu nữ. À, Bàn Cầu nhà ngươi đã làm bẩn áo của ta rồi, xem ta có trừng trị ngươi không?
...
Diệp Phàm tắm xong, cảm giác tinh thần sảng khoái. Liên tục mười lăm ngày tu hành, lúc này ngâm trong nước thật sự có cảm giác như trộm được nửa ngày nhàn rỗi trong kiếp phù du.
Diệp Phàm lấy ra thủy tinh truyền âm, đám người Diệp Tàn còn chưa nhắn tin lại, rõ ràng mấy ngày nay bọn họ đang tu hành. Hắn cất thủy tinh truyền âm, nhắm mắt và chậm rãi thiếp đi.
Mãi đến buổi tối, Diệp Phàm mới bị tiếng gõ cửa đánh thức. Cũng may hắn là người tu võ, bằng không ngâm trong nước lâu như vậy sẽ thật sự khó chịu.
- Diệp Phàm, ngươi ở đó không?
Là giọng nói của Lạc Tinh Nhứ. Diệp Phàm đoán chắc có tin tức về Phượng Ly Ngọc Thạch tin tức, lúc này đứng lên, sử dụng nguyên lực làm khô nước, sau đó mặc quần áo vào, nhẹ nhàng vung tay phải lên, cửa phòng mở ra.
Lạc Tinh Nhứ với dáng vẻ hoạt bát đứng ở trước cửa phòng, ánh trăng bạc chiếu xuống càng tôn lên dáng vẻ hoàn mỹ vô cùng mê người của nàng.
- Sao vậy? Là tin tức về Phượng Ly Ngọc Thạch sao?
- Không sai, ngươi nói chuyện với muội muội ta sẽ biết tình huống cụ thể.
Lạc Tinh Nhứ khẽ gật đầu, lấy ra thủy tinh truyền âm giao cho Diệp Phàm, Lúc này, Diệp Phàm phát động liên kết với trận pháp truyền âm của Lạc Tố Tố. Lạc Tố Tố nhanh chóng tiếp nhận, giọng nói động lòng người vang lên:
- Diệp Phàm?
- Lạc cô nương.
- Gọi ta Tố Tố là được rồi, ngươi đang rất cần Phượng Ly Ngọc Thạch sao?
- Đúng vậy, bây giờ ta đang rất cần.
- Tính thực dụng của Phượng Ly Ngọc Thạch quá thấp, không thường thấy trên thị trường. Nhưng theo tin tức của Lạc gia, quả thật có một nơi có Phượng Ly Ngọc Thạch, chỉ có điều...
- Chỉ có điều thế nào?
- Chỉ có điều nơi đó là địa giới của Quan Cốc, Lạc gia ta cũng không có cách nào lấy được. Về phần ngươi, Quan Cốc đã biết chuyện ngươi giết Hoàng Khổ ở Đế Lâm. Trong học phủ, bọn họ có thể còn e ngại vài phần. Một khi ngươi ra khỏi học phủ, có lẽ khó giữ được tính mạng, càng khỏi phải nói tới chuyện đi tới địa cốc của Quan Cốc tìm kiếm Phượng Ly Ngọc Thạch.
- Quan Cốc?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi sửng sốt. Chẳng lẽ địa phương có Phượng Ly Ngọc Thạch là Phần Trủng?
- Đúng, là ở Phần Trủng. Phần Trủng là nơi giáp ranh giữa Quan Cốc và Vũ gia. bất kể là Quan Cốc hay Vũ gia đều có phong cách làm việc cực kỳ tà ác. Vũ gia là gia tộc song tu, vì tu hành mà ép nữ tu hoặc nam tu phát sinh quan hệ là chuyện nhiều tới mức đếm không xuể, vô cùng hèn hạ. Hơn nữa Vũ gia còn cấu kết với Quan Cốc làm việc xấu. Vũ gia thải bổ người sống đến chết. Quan Cốc hấp thu chất dinh dưỡng từ thi thể.
- Trong Phần Trủng, số người uổng mạng nhiều tới mức nào? Trong đó oán khí rất nặng. Nơi Phượng Ly Ngọc Thạch tồn tại chính là bãi tha ma trong Phần Trủng, rất có thể sẽ có một số đồ không sạch sẽ. Ngươi vì một Phượng Ly Ngọc Thạch mà mạo hiểm lớn như vậy, thật sự không đáng giá.
Giọng nói Lạc Tố Tố rất êm tai, không nghe nội dung chỉ nghe âm sắc đã đủ khiến cho nam nhân mê say.
Lạc Tinh Nhứ đứng bên cạnh cảm thấy kinh ngạc. Tuy Lạc Tố Tố nói chuyện bình thường, nhưng nàng vẫn nghe ra được Lạc Tố Tố quan tâm tới Diệp Phàm, nhất là lúc nói đến đồ không sạch sẽ, rõ ràng tâm tình có chút dao động.
Nàng không biết Diệp Phàm và Lạc Tố Tố đã xảy ra chuyện gì trong Đế Lâm.
Diệp Phàm biết rõ Phần Trủng rất nguy hiểm, vì một đạo khí trung phẩm mà mạo hiểm như vậy thì tuyệt đối không đáng. Diệp Phàm dám liều mạng nhưng không phải là kẽ lỗ mãng. Chẳng qua hắn phải đi Phần Trủng, vì Diệp Phàm từng nhận được Vũ Tự Lệnh trong khe núi Bách Quỷ ở Đế Lâm.
Diệp Phàm cướp được lệnh bài kia khi giết chết một con ác quỷ. Lúc đó, ác quỷ này muốn gây rối với Lạc Tố Tố nên bị Diệp Phàm giết chết. Mà lúc đó Diệp Phàm còn chiếm không ít lợi ích của Lạc Tố Tố.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lạc Tố Tố nhắc tới đồ không sạch sẽ, tâm trạng sẽ thay đổi.
Vũ Tự Lệnh này chính là lệnh bài của thiếu chủ Vũ gia, có quyền hạn cực lớn, còn liên quan tới một bí địa Vũ gia ở Phần Trủng.
Bí địa Vũ gia có gì? Đơn giản chỉ là một ít tài nguyên tu hành các loại. Nếu là trước kia, Diệp Phàm sẽ không để ý. Nhưng hắn còn biết một việc khác.
Vũ gia có hai bảo bối là Bàn Long Bút và Vẫn Linh Bàn.
Bàn Long Bút theo lời đồn là tiên khí. Trên đạo khí chính là tiên khí. Trong Thiên Vũ đại lục, tiên khí tuyệt đối là hiếm như lông phượng sừng lân, ngoại trừ một số thế lực siêu cấp có nội tình thâm hậu, căn bản không ai có khả năng tiếp xúc được với nó.
Đương nhiên, cho dù là tiên khí, ở dưới thiên đạo Thiên Vũ đại lục áp chế, cũng chỉ có thể phát huy ra một phần trăm uy lực, nhưng dù vậy cũng đủ hủy trời diệt đất.
Đừng tò mò tiên khí làm sao rơi vào Thiên Vũ đại lục. Mặc dù Thiên Vũ đại lục là đại lục tu chân cấp thấp, nhưng không gian trong đó nối liên với tiên giới, thậm chí là vị diện có đẳng cấp cao hơn.
Thần tiên ở phía trên đại chiến, có đôi khi không gian bị vỡ nát, một số pháp khí mạnh bị đánh vào hư không trong thông đạo, dưới cơ duyên xảo hợp rơi vào Thiên Vũ đại lục, có gì không được chứ?
Thậm chí một vài tổ tiên của gia tộc lớn lâu đời bước vào tiên giới, trở thành chúa tể của một phương, trong lòng muốn để lại truyền thừa ở thế giới tu chân, thông qua pháp lực lớn đánh tiên khí xuống cũng là chuyện rất bình thường.
Đương nhiên, Bàn Long Bút của Vũ gia không phải do tổ tiên của bọn họ đê lại cho bọn họ, mà nhận được ở một bí địa thần bí. Đồng thời, trước mắt ngoại trừ Diệp Phàm, chỉ có thành viên nòng cốt của Vũ gia biết tới Bàn Long Bút này.
Không sai, thời gian qua, Vũ gia chưa từng dùng tới Bàn Long Bút, cho nên căn bản không có ai biết. Diệp Phàm là người nắm giữ ký ức của kiếp trước mới có thể biết được. Đời trước, Vũ gia xuất hiện một vị Tà Chủ, sử dụng phương pháp dục niệm tối cao bao trùm cả một thành trì, tất cả võ tu, người phàm trong thành trì đó bị lực lượng dục niệm của hắn ảnh hưởng đã đánh mất bản thân, mất lý trí, tiến hành một số chuyện tồi tệ theo bản năng.
Vào lúc những người này bước vào trạng thái thoải mái nhất, Tà Chủ này sẽ luyện hóa tất cả, trở thành cảnh giới Chí Tôn cửu trọng.
Chí Tôn học phủ là thế lực đứng đầu Trung Linh Cảnh, kêu gọi vô số chính đạo thảo phạt. Trong trận chiến ấy, Vũ gia lấy ra Bàn Long Bút, quét ngang ngàn quân, một lần hành động đánh lui từng đợt bao vây tấn công. Không ít thế lực bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng các thế lực lục đục với nhau, sợ đầu sợ đuôi đã khiến liên minh phạt Vũ phải giải tán.
Bàn Long Bút chính là thứ khắc họa trận pháp mạnh nhất, cho dù một võ tu trận pháp rất tệ, chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, trên lý thuyết có thể thông qua Bàn Long Bút khắc tiên trận.
Đương nhiên, tài nguyên cần tới là không có cách nào tưởng tượng được, cho dù là đời trước Diệp Phàm thành tiên, vẫn không nhìn thấy Vũ gia thành công khắc ra tiên trận.
Bây giờ Diệp Phàm có Vũ Tự Lệnh ở trong tay, lại có Thái Sơ Hóa Vật Quyết, chỉ cần tiếp xúc đến Bàn Long Bút, hắn có tự tin có thể thu nó vào trong tay.
Bàn Long Bút chính là tiên khí, không thể bỏ trong chiếc nhẫn chứa vật của Thiên Vũ đại lục, lại có tiên uy đạo vận đáng sợ. Vũ gia chỉ có thể đặt nó ở bí địa. Vũ gia tuyệt đối không thể ngờ được có người biết tới sự tồn tại của Bàn Long Bút, cho nên bọn họ không quá cảnh giác.
Đây tuyệt đối là một cơ hội cực tốt đối với Diệp Phàm. Đương nhiên, nếu như có thể, Diệp Phàm chắc chắn sẽ chờ sau khi thực lực đạt tới một mức độ nhất định mới đi.
Nhưng sau khi Diệp Phàm sống lại, đã thay đổi một số quỹ tích trong lịch sử, cái khác không nói, Mộng Vô Cực là thiên kiêu trấn áp một tiên cảnh bị hắn giết chết, điều này đã đủ để ảnh hưởng tới hướng đi của tất cả Thiên Vũ đại lục.
Cho nên hắn không có cách nào bảo đảm thời điểm Vũ gia tàn sát hàng loạt dân trong thành vẫn giống như đời trước. Một phần để tránh đêm dài lắm mộng, còn vì hắn rất cần Phượng Ly Ngọc Thạch. Mặt khác chính là vì Vẫn Linh Bàn.
Cho nên, lần này hắn nhất định phải đi.