Vô Địch Thiên Đế

Chương 555: Kế hoạch tu hành

Chương Trước Chương Tiếp

Si Tình Cốc là thế lực đối lập với Băng Thần Điện, tất cả đều là nữ tử, cũng là thế lực cấp chúa tể ở Trung Linh Cảnh. Hai thế lực đã tranh đấu với nhau mấy nghìn năm, bọn họ là kẻ địch trời sinh.

Một bên tu vô tình đạo, một bên là si tình đạo, đồng thời nữ tử Si Tình Cốc cũng cực kỳ nổi tiếng trong Trung Linh Cảnh. Thậm chí ở phương diện nào đó còn được hoan nghênh hơn cả Băng Thần Điện.

Bởi vì chỉ cần nữ tử ở đây yêu bọn họ, cả cuộc đời cũng không bỏ không rời, nữ nhân ở đây là bầu bạn lý tưởng nhất của tất cả nam nhân.

Nhưng không cường thế giống Băng Thần Điện, trong những năm gần đây, Si Tình Cốc đang chậm rãi xuống dốc, có thể điều này liên quan tới thói hư tật xấu của con người. Người của Băng Thần Điện xóa đi thất tình lục dục, sứ mạng của các nàng chỉ là tu đạo cùng với phục tùng thánh nữ một cách vô điều kiện, các nàng không có lòng tham, cũng không tồn tại đấu tranh nội bộ.

Nhưng tình cảm của người trong Si Tình Cốc phong phú, đồng thời cũng nắm giữ dục vọng phức tạp. Mấy trăm năm trước, thánh nữ Si Tình Cốc bị trưởng lão phế bỏ, do đó dẫn đến Si Tình Cốc phát sinh đấu tranh nội bộ. Cuối cùng trưởng lão hoàn toàn thắng lợi, Si Tình Cốc cũng bị tổn thất nặng nề.

Chẳng qua về sau, địa vị của thánh nữ Si Tình Cốc vẫn được tôn sùng nhưng không còn tối cao như ở Băng Thần Điện. Địa vị thánh nữ Si Tình Cốc dưới thái thượng trưởng lão.

Trong Si Tình Cốc không có gió tuyết bao phủ giống như Băng Thần Điện, ở đây có vô số bông hoa xinh đẹp tranh nhau đua nở, ở đây giống như thế ngoại đào nguyên, tuyệt đẹp lại sạch sẽ.

Lúc này ở trên đại điện của Si Tình Cốc, một nữ tử trung niên ngồi trên cùng, người này cũng là người cầm quyền của Si Tình Cốc trước mắt, thái thượng trưởng lão Y Vân Đình.

Nữ tử ngồi phía dưới nàng cực kỳ xinh đẹp động lòng người, dáng người thướt tha, nghiêng nước nghiêng thành, mái tóc dài buông xuống, không che được gương mặt tuyệt sắc của nàng, càng không giấu được phong thái tài hoa khuynh thế của nàng.

Trên trán nữ tử này có một ấn ký phượng hoàng, thoạt nhìn hơi tà ác, đôi môi đỏ như máu giống như suối ngọt tuyệt nhất trên thế giới này, khiến người ta không nhịn được muốn thử nhấm nháp một ngụm.

Huân Y hoặc nói là Huyết Phượng Ma Hoàng!

Nữ tử ở trong Si Tình Cốc không phải đều là dáng vẻ ngây thơ, có người xinh đẹp, có người lạnh lùng tàn khốc, có người dịu dàng, Dục Tình Chủng Thần Quyết chỉ trao cho các nàng nhiệt tình với tình cảm chứ không thay đổi tính cách của một người.

Vì vậy khí chất của Huân Y cũng không tính là quá bắt mắt.

- Huân Y, ba tháng sau ngươi bước vào Chí Tôn học phủ tu hành hai tháng, đến lúc đó thánh nữ Băng Thần Điện cũng sẽ đi. Nếu ngươi có thể, giết nàng đi.

Y Vân Đình khẽ nói. Huân Y nghe vậy khẽ gật đầu, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia sát ý.

Nàng không có khả năng là Huân Y mềm yếu dễ lừa. Nàng là Huyết Phượng Ma Hoàng, là Huân Y sau khi thức tỉnh tất cả truyền thừa ký ức. Tất cả đời này chỉ là giấc mộng đối với nàng, bao gồm cả nam nhân kia, nàng sẽ quên hết tất cả.

Chỉ đáng trách, trước đây mình tự nhiên đần độn đi có tình cảm với nam nhân kia, bây giờ cũng có ảnh hưởng đối với nàng. Đúng là đáng giận, mỗi lần nàng muốn giết Diệp Phàm, luôn có một ý thức điên cuồng ngăn cản nàng, thậm chí ý thức này chậm rãi ngăn cản sự bạo ngược của nàng.

Nàng cảm giác, chỉ cần nàng nghĩ đến Diệp Phàm, 'Huân Y' dường như nắm giữ lực lượng vô cùng, loại tâm tình thay đổi này xuất hiện từ sâu trong nội tâm của nàng. Nàng cùng bản thân Huân Y chính là một người, hai loại tính cách dung hợp, tương tự với nhân cách phân liệt.

Nàng không có cách nào khống chế tình cảm nảy sinh trong lòng. Cho nên điều nàng muốn làm là vĩnh viễn không gặp lại Diệp Phàm, chỉ có vậy, nàng mới có khả năng chậm rãi dung hợp thành nàng hoàn chỉnh.

Đồng thời, nàng là Huyết Phượng Ma Hoàng – một trong ba đại tà thú vương của Thiên Vũ đại lục, làm sao có thể chịu được người khác gọi tới đuổi đi đối với nàng. Nếu không phải trước mắt thực lực của nàng còn kém, nàng nhất định sẽ giết sạch Si Tình Cốc.

...

Sau khi Diệp Phàm ra khỏi Vạn Đạo Tháp, đã thu được linh bia võ đạo, đồng thời còn có món nợ một trăm vạn điểm.

Hắn lấy vật trong nhẫn chứa vật trừ đông trừ tây, cuối cùng cũng trả hết nợ nần, Diệp Phàm cũng thành công trở thành một người nghèo rớt mồng tơi, nghèo chỉ còn lại có Vạn Niên Khổ Tủy quý giá nhất và một ít linh khí có khả năng trưởng thành.

Cũng may hắn không thiếu nguyên thạch cực phẩm, mấy thứ này hắn không nỡ đem đi đổi thành điểm, dù sao sử dụng mấy thứ này tu hành có thể làm ít công to.

- Diệp Phàm, Diệp Phàm!

Từng tiếng kêu điên cuồng vang lên kéo mạch suy nghĩ của Diệp Phàm trở lại. Sau đó hắn ngây ra nhìn đệ tử của học phủ chen chúc chật cứng ở trước Vạn Đạo Tháp. Hắn xoay người nhìn Vạn Đạo Tháp, chẳng lẽ hôm nay có nhân vật lớn nào giảng đạo à?

Sao bọn họ gọi tên của ta chứ?

- Diệp Phàm, ta là Tôn Ninh Ninh, ta có thể tu hành cùng với ngươi không?

Một nữ tử rất xinh đẹp nói thẳng. Ngay lập tức, không ít nữ tu đều đưa ra yêu cầu cùng tu hành với Diệp Phàm. Diệp Phàm thấy hơi đau đầu, vội vàng chen qua đám đông trở lại Vũ Anh Viện.

Sau khi đóng lại cửa lớn của Vũ Anh Viện, Diệp Phàm thở phào nhẹ nhõm. Bốn nàng Thu Thủy Nhi nhìn thấy dáng vẻ Diệp Phàm như vậy, không khỏi cười ra tiếng.

- Ai có thể nói cho ta biết, đã có chuyện gì xảy ra không?

Diệp Phàm bất đắc dĩ nói.

- Tu vi Siêu Phàm nhị trọng chỉ dùng một giờ đánh thông Vạn Đạo Tháp, ngươi nói xem đã xảy ra chuyện gì?

- Ngươi làm sao có thể biết ta đánh thông Vạn Đạo Tháp?

Diệp Phàm lập tức nghi ngờ nói. Lúc hắn truyền âm cho Thu Thủy Nhi quả thật có nói muốn khiêu chiến, nhưng hắn dường như còn chưa nói cho các nàng biết mình có thành công hay không.

- Ngươi thật sự không biết à?

- Biết gì?

- Tất cả cuộc chiến đấu trong Giáo Học Môn đều được hiện ra cho tất cả võ tu các đệ tử Vạn Đạo Tháp xem.

Thu Thủy Nhi cười duyên nói, sau đó lấy ra huy hiệu, mở ra hình chiếu của Giáo Học Môn.

Diệp Phàm lập tức há hốc mồm, huy hiệu của hắn vừa mới thăng cấp thành cấp bậc Vạn Đạo Tháp đã bắt đầu khiêu chiến, căn bản chưa từng bỏ thời gian quan sát nó. Không ngờ nó còn có chức năng này.

- Bây giờ ngươi đã thành người nổi tiếng ở Vạn Đạo học phủ rồi.

Hoa Vũ Vân khẽ nói, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ánh mắt nhìn Diệp Phàm cũng có hàm ý khác. Không thể không nói, Diệp Phàm thật sự quá ưu tú, hành động vĩ đại mà không có bất kỳ người nào có thể hoàn thành, hắn lại luôn bình tĩnh tự nhiên như vậy, cho dù thu được thành tích huy hoàng như vậy, vẫn không hề đắc ý.

- Đúng lúc ta bế quan trong khoảng thời gian này.

Diệp Phàm nghe vậy liền nói ngay. Rõ ràng, ý của hắn là muốn tránh danh tiếng này.

Bốn nàng Thu Thủy Nhi nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau, nếu người khác có được vinh quang này, chỉ ước gì người khắp thiên hạ đều biết tới, nhất là nam tu, lúc này còn không phải ra ngoài điên cuồng khoe khoang, trái ôm phải ấp, mỗi ngày mới đều vui vẻ sao?

Diệp Phàm thì hay rồi, tự nhiên muốn trốn, thật là một nam nhân thú vị.

- Buổi tối, ta sẽ dẫn các ngươi xông đến tầng bốn mươi.

Diệp Phàm vừa chuẩn bị trở về, đột nhiên nghĩ đến giao dịch giữa mình và Lạc Tinh Nhứ vẫn chưa hoàn thành.

- Không cần, cô cô ta vừa nói với chúng ta, chúng ta có thể trực tiếp bước vào tầng thứ bốn mươi để ngộ đạo, tất cả đều là nhờ có ngươi đấy.

- Không sai, ta đã nhắn tin cho muội muội ta bên kia.

Lạc Tinh Nhứ gật đầu nói, sai đó nghi ngờ nhìn Diệp Phàm:

- Ngươi và muội muội ta rốt cuộc có quan hệ thế nào, sau khi nàng nghe được tên ngươi, đã bảo gia tộc tìm được đồ thì thu mua luôn, sau đó đưa đến Vạn Đạo học phủ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)