Vô Địch Thiên Đế

Chương 553: Lôi sát luân trảm vô hạn

Chương Trước Chương Tiếp

Đây chính là sự khác nhau giữa bọn họ và thiên kiêu sao?

Sấm sét nổ vang, trường kiếm của Diệp Phàm lập tức chém xuống.

Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm!

Vèo!

Kiếm thứ nhất, sấm sét xé nát tất cả, nữ tử phát ra tu vi Hợp Thánh cửu trọng chặn lại!

Keng keng keng!

Ba kiếm không hề có khoảng cách thời gian, có thể thấy được tốc độ chém của Diệp Phàm thật sự rất nhanh, năm kiếm chém qua, phá vỡ, nữ tử bay ngược, nôn ra máu ngã xuống đất.

Diệp Phàm không dừng lại, kiếm thứ sáu chém ra cửa lớn ở tầng thứ chín mươi hai. Kiếm thứ bảy chém về phía đối thủ tiếp theo.

Keng keng keng keng keng!

Liếm thứ hai mươi, đối thủ thua!

Liếm thứ hai mươi mốt, cửa lớn bị chém nát, thân hình Diệp Phàm hóa thành tia chớp, một đường vừa chém vừa rời đi.

Keng keng keng keng keng!

Kiếm thứ hai mươi bảy, lại thắng.

Một đường chém ngang, một đường trực tiếp phá cửa lớn, mỗi kiếm của Diệp Phàm đều có lực công kích và tốc độ tăng lên một cách đáng sợ. Các đệ tử đều đờ đẫn nhìn những chuyện xảy ra trước mắt.

Tầng chín mươi ba, tầng chín mươi tư, mãi cho đến tầng chín mươi bảy, ảo ảnh Lôi Thần phía sau Diệp Phàm mới chậm rãi tán loạn.

- Ảo ảnh này là vốn liếng để duy trì hắn chém tới.

- Cuối cùng cũng sắp biến mất, quá khủng khiếp.

- Kiếm sau còn mạnh hơn kiếm trước, công kích kia hoàn toàn đạt tới mức Hợp Thánh cửu trọng. Hơn nữa, long uy của hắn có tác dụng áp chế cực mạnh đối với những thiên tài kia.

- Tầng chín mươi bảy, đã rất mạnh.

- Ơ, không thể như vậy được. Ảo ảnh Lôi Thần của hắn đang ngưng thực. Không đúng, thực lực của hắn đang tăng lên.

Một tiếng hét kinh ngạc vang lên, kéo tầm mắt mọi người trở lại trên thân Diệp Phàm. Chỉ thấy ảo ảnh Lôi Thần của Diệp Phàm sắp tán loạn không ngờ trở nên càng ngưng thực hơn một cách khó tin. Nguyên lực của hắn thoạt nhìn đã sắp cạn kiệt với tốc độ đáng sợ đã tăng trở lại.

Tốc độ của Diệp Phàm trở nên nhanh hơn, kiếm khí càng thêm sắc bén, sấm sét càng mạnh mẽ hơn.

Vèo vèo vèo!

Hắn chém liên tục mười kiếm, đối thủ ở tầng thứ chín mươi bảy bị đánh bại.

Diệp Phàm ngang ngược bước vào tầng thứ chín mươi tám, vẫn chém liên tục, càng chém càng mạnh, càng chém càng nhanh, nhưng rõ ràng đối thủ tầng thứ chín mươi tám đã thuộc về trình độ thiên kiêu. Bọn họ cũng có sự kiêu ngạo của mình, vừa bắt đầu đã cố hết sức ứng phó, không ngờ đánh ngang với Diệp Phàm.

Mười kiếm, hai mươi kiếm, ba mươi kiếm!

Keng!

Đòn tấn công đã tiếp cận một cách vô hạn với Hư Cương cảnh được đánh ra, đối thủ đỡ không nổi, bị đánh bại.

Lúc này, thời gian Thiên Địa Thông Linh kết thúc. Bây giờ một kiếm của Diệp Phàm sẽ tiêu hao nguyên lực bằng ba mươi kiếm trước. Không có Thiên Địa Thông Linh, hắn tối đa chỉ chém ra được hai kiếm.

Đối thủ tầng cuối cùng là cường giả đứng đầu trong đám đệ tử của Vạn Đạo học phủ. Cho dù đòn tấn công của Diệp Phàm đã đạt đến Hư Cương cảnh, vẫn không thể đánh bại hắn chỉ với hai kiếm.

Chín thần văn trên trán Diệp Phàm phát ra rất ánh sáng màu vàng kim chói mắt, sấm sét trên Lăng Hư Kiếm dường như hóa thành lôi xà. Diệp Phàm trực tiếp đụng vào cửa tầng cuối cùng.

Đến lúc này, hắn không có khả năng dùng Lăng Hư Kiếm chém võ cửa, dù sao một kiếm tiêu hao quá lớn.

Một nam tử ngạo nghễ lạnh lùng đứng đó!

Trên tay phải của hắn cầm một cây trường thương. Khi Diệp Phàm xuất hiện, hắn đã đánh ra đòn công kích mạnh nhất.

Vừa bắt đầu đã dùng hết sức ứng phó, có thể thấy được Diệp Phàm đã tạo áp lực cho hắn lớn tới mức nào.

Nguyên lực trên thân Diệp Phàm điên cuồng vận chuyển, một kiếm này, hắn nhất định phải thắng!

Ầm!

Keng!

Hai người va chạm mạnh vào nhau trên không trung, trên thân nam tử xuất hiện ánh sáng màu vàng khủng khiếp, loại bỏ tất cả công kích.

Đồng tử của Diệp Phàm lập tức co lại. Ngụy Thánh giai Linh Cương phòng ngự tuyệt đối của Thiên Phủ!

Đây là Linh Cương khủng khiếp có thể làm công kích của đối thủ suy yếu 50%, một kiếm tất sát của Diệp Phàm bị ngăn cản.

Nhưng ngay sau đó, một kiếm cuối cùng của Diệp Phàm đã tới. Một kiếm này là một kiếm mạnh nhất của Diệp Phàm, sau khi chém ra một kiếm này, hắn không còn nguyên lực để chém ra kiếm tiếp theo nữa.

Ầm!

Kiếm khí càng thêm khủng khiếp, càng khó hóa giải được bạo phát. Diệp Phàm nắm trường kiếm chém mạnh xuống.

Hắn cắn chặt hàm răng, chín tầng phong ấn thần hồn được mở ra, lực lượng phản phệ này làm cho tình trạng của hắn hiện tại cực tệ, tồi tệ hơn là đối thủ mạnh mẽ.

Keng!

Chặn lại được!

Trường kiếm và trường thương liên tục va chạm trên không trung. Kiếm khí gào thét, vô số lôi quang điên cuồng lao về phía đối phương. Phòng ngự tuyệt đối màu vàng lập tức bị xé nát. Sau đó, cơn lốc nguyên lực nổ vang ở giữa hai người, Diệp Phàm và đối phương đồng thời đạp mạnh về phía vách đá.

Phụt phụt!

Hai tiếng khảm vào tường liên tục vang lên. Ngay lập tức, tất cả đệ tử của Vạn Đạo Tháp đều hoàn toàn yên tĩnh nhìn hai hố sâu trên vách tường.

Bọn họ không nhìn thấy được bóng dáng của hai người, cả hai bị lún quá sâu. Cũng may vách đá của Vạn Đạo Tháp rất dày, bằng không hai người đã bay từ trong Vạn Đạo Tháp ra ngoài.

Trong gian phòng đá cực kỳ yên tĩnh và trống trải, chỉ có hai cái lỗ nói cho đám người biết vừa rồi đã xảy ra va chạm kịch liệt tới mức nào.

- Người nào thắng?

- ... Không biết, quá... quá mạnh mẽ.

- Tư Mã Trường Vân là thiên tài đứng đầu Vạn Đạo học phủ, tu vi Hợp Thánh cửu trọng, hắn lại bị Diệp Phàm đánh tới mức độ này...

- Một giờ đánh thông Giáo Học Môn của Vạn Đạo Tháp đến tầng một trăm, còn ở dưới tình huống như vậy, cả hắn và Tư Mã Trường Vân đều bị thương. Bất kể trận này thắng hay thua, Diệp Phàm đã là ông vua không ngai của học phủ chúng ta.

Đám người nghe vậy đều im lặng. Không sai, phải biết trước lúc Diệp Phàm đấu với Tư Mã Trường Vân đã liên tục đánh bại chín mươi chín người giữ cửa, quan trọng nhất là trong một giờ, Diệp Phàm căn bản không có cả thời gian để khôi phục.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào hai hố sâu hình người trong gian phòng đá. Ngay sau đó, một bóng người chậm rãi đi ra.

- Tư Mã Trường Vân! Chung quy không có kỳ tích sao?

- Ôi, đáng tiếc!

Tất cả mọi người đều thất vọng lắc đầu. Đến lúc này, bọn họ hy vọng nhìn thấy kỳ tích, nhìn thấy một truyền kỳ quật khởi.

Nhưng rất nhanh, có tiếng ầm ĩ vang lên. Sau đó, Diệp Phàm từ trong hố bước ra.

- Chuyện này... có phải tên này đã thay quần áo không?

- Ta ngất. Chuyện quỷ gì vậy? Hắn ở trong hố thay quần áo? Có quá đang không?

- Quá ngầu, lúc này còn có thể chú ý tới dáng vẻ bề ngoài, đơn giản là nam thần của ta.

- Không được, ta sắp mê chết rồi. Diệp Phàm, ta muốn làm nữ nhân của ngươi.

Nữ sinh điên cuồng, có đôi khi tư tưởng của nữ nhân rất kỳ lạ. Các nàng cho rằng vào lúc này Diệp Phàm vẫn chú ý tới dáng vẻ bề ngoài là một chuyện đặc biệt thỏa đáng.

Còn nam nhân cho rằng đây là một chuyện đặc biệt kỳ lạ!

Chỉ có đám người Thu Thủy Nhi mới biết tại sao Diệp Phàm phải thay quần áo, không liên quan tới chuyện tranh phong độ hay dáng vẻ bề ngoài, hắn hoàn toàn là sợ cởi truồng chạy.

Gương mặt Diệp Phàm đặc biệt tái nhợt. Thanh Long Biến biến mất, cộng thêm chín thần văn cắn trả, tình trạng của hắn hiện nay rất tệ.

Tình trạng của Tư Mã Trường Vân cũng không tốt. Hắn không có thể chất biến thái như Diệp Phàm, bị phản chấn khủng khiếp như vậy, bây giờ nguyên lực của hắn chẳng còn lại bao nhiêu, hai người đều xem như dầu hết đèn tắt.

Lưng Tư Mã Trường Vân thẳng tắp, trong tay cầm trường thương, chậm rãi đi về phía Diệp Phàm. Hắn ít nhất còn có chút nguyên lực, Diệp Phàm ngay cả đứng lên cũng quá sức. Cho dù dầu hết đèn tắt, cũng là Tư Mã Trường Vân thắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)