Không ai ngờ Diệp Phàm chẳng qua là một võ tu Siêu Phàm nhị trọng, thực lực tối đa của hắn là thế nào? Bởi vì bọn họ nhiều lần bị vả mặt, mỗi lần cho rằng Diệp Phàm không còn thủ đoạn nào nữa, hắn chung quy luôn có thể phát ra lực chiến đấu còn mạnh hơn.
Áp lực của Diệp Phàm cũng càng lúc càng lớn, bất giác mở ra ba thần văn. Lúc này, hắn đã ở tầng thứ bảy mươi.
Tầng bảy mươi mốt, đối thủ đã là cường giả Hợp Thánh lục trọng.
Giống như cùng cảnh giới khác, ngũ trọng là một ngưỡng. Sau khi đột phá ngũ trọng, thực lực sẽ phát sinh sự nhảy vọt về chất. Diệp Phàm gặp phải người cường giả Hợp Thánh lục trọng đầu tiên còn là một thiên tài luyện thể.
Diệp Phàm nhìn nam tử cường tráng giống như ngọn núi nhỏ trước mắt, cảm giác lực lượng bùng nổ này khiến hắn e dè.
Ầm!
Nam tử cường tráng lập tức biến mất, ánh mắt Diệp Phàm chợt nghiêm túc.
Thật nhanh!
Một quyền đập xuống, Diệp Phàm đúng lúc chặn lại, Mệnh Thần Thuật được điên cuồng vận chuyển, Diệp Phàm phát ra lực lượng trên vạn cân, nhưng lực lượng của đối phương còn mạnh hơn.
Diệp Phàm chưa từng thấy người nào thắng được hắn trên phương diện lực lượng, nhưng nam tử cường tráng trước mắt lại làm cho Diệp Phàm lĩnh hội được một cảm giác không thể lay động.
Ầm!
Lực lượng cực hạn nổ tung, Diệp Phàm đập mạnh về phía vách đá. Tiếng nổ mạnh cực lớn làm tất cả đệ tử Vạn Đạo Tháp thở phào nhẹ nhõm.
Không sai, bọn họ quả thật thở phào nhẹ nhõm. Diệp Phàm biểu hiện ra thực lực thật đáng sợ. Bọn họ thật sự sợ Diệp Phàm sẽ đánh thông Vạn Đạo Tháp, vậy bọn họ thật sự không có cách nào tiếp nhận được sự chênh lệch này.
- Cường giả luyện thể mạnh nhất học phủ ta là Tháp Sơn, cho hỏi còn có ai nữa không?
- Diệp Phàm cuối cùng cũng thua. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy yêu nghiệt biến thái như vậy. Cho dù là đệ tử của Chí Tôn học phủ cũng không thấy mạnh hơn yêu nghiệt này đi?
- Ta xem cũng hoàn toàn phục rồi. Nhưng học phủ chúng ta xuất hiện nhân vật số một như vậy, sau này gặp phải đệ tử của học phủ khác, cuối cùng cũng không cần nghe bọn họ lải nhải trong học phủ của bọn họ có ai là thiếu niên có tư chất Chí Tôn nữa.
- Ha ha, vậy cũng tốt, Vạn Đạo học phủ chúng ta đã có yêu nghiệt nghịch thiên rồi.
Thắng sao? Không thể nào. Mọi người đã kết luận Diệp Phàm sẽ dừng lại ở đây. Dù sao với lực lượng khủng khiếp như vậy đập vào trên vách đá, cho dù là thú cổ xưa, sợ rằng cũng quá sức, sợ rằng bây giờ trưởng lão phía trên đang chạy tới cứu người.
Nhưng tất cả tiếng nói đều đột nhiên biến mất.
Rắc rắc rắc!
Bọn họ có thể nghe được rõ ràng tiếng đá vụn rơi xuống đất. Sau đó, Diệp Phàm đang bị gắn trong vách đá bước ra, cả người ngoại trừ hơi chật vật thì không có bất kỳ vết thương nào.
- A...
Một đám người hít sâu một hơi:
- Không ngờ hắn hoàn toàn không có việc gì!
- Hắn là yêu quái sao?
- Thể chất này đúng là vô địch!
Diệp Phàm xoay cơ thể rồi nhìn Tháp Sơn, trong mắt hiện lên ý chí chiến đấu, nếu không phải lần này hắn không có thời gian, hắn rất có hứng thú vui vẻ đánh với Tháp Sơn một trận thoải mái.
Vảy rồng chậm rãi bao trùm phần trái của cơ thể Diệp Phàm. Từ phía sau người hắn vươn ra một cái đuôi rồng cực lớn, long trảo khủng khiếp lóe lên ánh sáng sắc bén, sát phạt lẫm liệt.
- Huyết mạch thức tỉnh?
Có người kinh ngạc!
- Đây là huyết mạch gì vậy? Vảy rồng màu xanh, chẳng lẽ là huyết mạch Thanh Long?
- Không thể nào. Thanh Long là thần vật tới mức nào, căn bản không tồn tại ở Thiên Vũ đại lục chúng ta. Đây tuyệt đối không phải là huyết mạch Thanh Long. Nhưng không ngờ hắn tự nhiên nắm giữ vảy rồng màu xanh, cấp bậc huyết mạch tuyệt đối không thấp.
Sau khi Thanh Long Biến, lực lượng, tốc độ, phòng ngự, năng lực khôi phục sinh mạng của Diệp Phàm được nâng cao cực lớn, đuôi rồng của hắn vỗ nhẹ một cái, cả người hóa thành một bóng sáng màu xanh.
- Quá nhanh!
- Hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc với vừa rồi. Sao hắn lắm thủ đoạn vậy?
- Tháp Sơn thua!
Giống như hắn nói, trong tâm mắt của đám người hiện ra cảnh tượng Diệp Phàm đập xuống một quyền. Cơ thể cao lớn của Tháp Sơn bị Diệp Phàm đánh lún vào trong vách đá, miệng phun ra máu tươi, khí tức giảm sút, rõ ràng đã mất đi khả năng chiến đấu.
Sau khi Thanh Long Biến, Diệp Phàm chỉ một quyền đã đánh bại cường giả luyện thể Hợp Thánh lục trọng Tháp Sơn. Tất cả mọi người kinh ngạc, với lực lượng này, còn ai có thể ngăn cản nữa?
Trong võ tu cùng đẳng cấp, cường giả luyện thể bình thường đều sẽ thắng được cường giả tu hành nguyên lực, bởi vì cường giả luyện thể mạnh nhất chính là nghiền ép đối thủ trên phương diện lực lượng và tốc độ. Ở trong tốc độ khủng khiếp này, kẻ địch thậm chí còn không có khả năng dùng được thiên phú Linh Cương, càng chưa nói tới dùng võ kỹ.
Mà bất luận là luyện thể hay tu hành nguyên lực đều không tính là mạnh nhất, song tu mới là khủng khiếp nhất. Nhất là võ tu có thành tựu cực cao trên cả phương diện nguyên lực và luyện thể, lực chiến đấu bùng nổ.
Diệp Phàm rõ ràng chính là cường giả như vậy.
Giống như mọi người dự đoán, sau khi Diệp Phàm Thanh Long Biến đã một đường trực tiếp bẻ gãy nghiền nát tới tầng thứ chín mươi mốt.
Mười tầng phía sau là mười đại cao thủ chân chính trong các đệ tử. Nếu Diệp Phàm thật sự đánh thông Vạn Đạo Tháp, nói cách khác, hắn dựa vào sức lực một người, đánh ngã tất cả thiên tài của học phủ.
Có người hi vọng Diệp Phàm có thể thắng, bởi vì kỳ tích này làm nhiệt huyết bọn họ sôi trào, cũng có vài người lắc đầu, mười người phía sau mỗi người đều là cường giả có danh tiếng chấn động một phương. Cho dù là ở trong Vạn Đạo Thần Thành, đặt trong Trung Linh Cảnh, bọn họ đều là cường giả có danh tiếng.
Sau khi Diệp Phàm Thanh Long Biến, thực lực quả thật rất mạnh, nhưng tu vi Siêu Phàm nhị trọng vẫn quá kém.
Diệp Phàm đi vào tầng thứ chín mươi mốt, đánh thông mười tầng phía sau cũng không khó, Diệp Phàm vẫn có lòng tin vào thực lực của mình. Nếu không tốt, hắn mạnh mẽ mở ra chín phong ấn thần hồn, chỉ suy yếu một tuần mà thôi.
Bây giờ vấn đề lớn nhất của hắn là thời gian, hắn không thể đánh bại cao thủ phía sau trong thời gian ngắn như những tầng trước. Bây giờ hắn chỉ còn mười lăm phút.
Tay phải của Diệp Phàm nắm lấy Lăng Hư Kiếm và chậm rãi rút ra, chỉ nghiêng xuống mặt đất.
Tất cả Vạn Đạo Tháp rất yên tĩnh. Các đệ tử Vạn Đạo Tháp đều lộ vẻ chờ mong và cảm giác không thể nói rõ. Có thể thắng không?
Nếu là trước kia, tất cả mọi người xem thường với cách nói Diệp Phàm có thể đánh thông Vạn Đạo Tháp. Nhưng Diệp Phàm nhiều lần phá tan lệ thường, phát ra thực lực không phù hợp với logic. Lúc này bọn họ trái lại cảm giác Diệp Phàm thật sự có thể làm được.
Sấm sét, ngọn lửa, hàn băng, kim sắc bén, gỗ sinh sôi, đất dày!
Sáu loại lực lượng đồng thời tập trung ở trên Lăng Hư Kiếm. Sau đó, phía sau Diệp Phàm xuất hiện một ảo ảnh Thanh Long rất cao quý. Nó ngửa cổ lên trời hét dài, long uy khủng khiếp dường như dẫn theo lực lượng thiên địa chấn động, ở trong tầng tháp phong kín sinh ra cuồng phong.
Đối thủ của Diệp Phàm là một nữ tử. Nàng nắm trường kiếm, vẻ mặt đầy nghiêm trọng.
Đuôi rồng này trực tiếp ngăn cản ý cảnh kiếm của nàng. Nam tử trước mắt chẳng qua là một võ tu Siêu Phàm cảnh.
Yêu nghiệt, hoặc phải nói là quái vật!
Ảo ảnh Thanh Long biến mất, thay vào đó là một ảo ảnh Lôi Thần!
- Đó là long uy sao?
- Là long uy, hơn nữa... Là Thanh Long uy!
- Sao có thể như vậy được...
Tất cả mọi người đã bị vô số thủ đoạn của Diệp Phàm làm cho tê dại, nhưng lúc này vẫn không khỏi chấn động.
Thanh Long uy, đây là trình độ bọn họ cố gắng cả đời vẫn không thể tiếp xúc đến. Nhưng nam tử tuấn tú trước mặt này lại nắm giữ nó.