Điều làm cho tất cả mọi người nghẹn lời là ngay cả tầng cuối cùng đều sắp xếp người, đây là coi trọng Diệp Phàm tới mức nào?
Đây là tiết tấu tất cả thiên tài trong học phủ cùng luyện tập với một người sao? Hoặc nói, trong vòng nửa giờ để cho Diệp Phàm đánh ngã tất cả thiên tài trong học phủ?
Điên cuồng, điều này quá điên cuồng. Nhưng sau điên cuồng chính là hưng phấn và chờ mong. Từ trước đến nay Thu Nguyệt làm việc đều khiến người ta không thể đoán được. Nhưng dù sao nàng cũng là cường giả Thánh Hiền, làm chuyện gì cũng tuyệt đối có đạo lý của nàng.
Bốn nàng Thu Thủy Nhi ngơ ngác nhìn thông báo của Thu Nguyệt:
- Cô cô đang làm gì vậy? Ngay cả cường giả đệ tử đứng đầu trong học phủ cũng được xếp vào tầng cuối cùng. Đây là để cho một mình Diệp Phàm đánh ngã tất cả thiên tài nổi danh trong học phủ chúng ta sao?
- Viện trưởng đúng là điên cuồng. Nếu Diệp Phàm thật sự đánh thông Vạn Đạo Tháp, sợ rằng Vạn Đạo học phủ chúng ta sẽ nổi bão.
Phùng Linh Hi bất đắc dĩ nói.
Rất nhiều người nhìn thấy cường giả thiên tài trước kia khó gặp được một lần, không khỏi kích động. Tạm thời không quan tâm Diệp Phàm có thể xông qua không, nhưng hành động này đủ khiến cho không ít người cảm giác hưng phấn khó nhịn nổi.
Diệp Phàm dĩ nhiên không biết chuyện Thu Nguyệt đã sắp xếp, hắn nhìn nữ tử dịu dàng trước mắt, một giây tiếp theo đã ra tay.
Lạc Thủy rõ ràng không phải người yếu, ý cảnh cung bạo phát, lập tức phong tỏa Diệp Phàm. Mũi tên bay vụt ra, mưa tên lập tức bao phủ cả tầng tháp.
Chiết Hiện Huyễn Ảnh Đột Tiễn!
Diệp Phàm trực tiếp hóa thành ảo ảnh, tất cả mũi tên đều tách ra hai bên người hắn. Cảnh tượng này làm cho Lạc Thủy kinh hãi, nàng cảm giác được ý cảnh cung của mình không có cách nào phong tỏa được Diệp Phàm nữa. Sao có thể như vậy được.
Lạc Thủy nhún chân nhanh chóng lùi lại, định kéo dài khoảng cách với Diệp Phàm, nhưng tốc độ của Diệp Phàm càng nhanh hơn, đồng thời phía sau hắn xuất hiện vô số hòn đá bắn nhanh về phía nàng.
Lạc Thủy kinh ngạc nhưng vẫn bình tĩnh rút chủy thủ ra, gạt bay tất cả hòn đá, đồng thời bắn ra không ít mũi tên.
Tốc độ của Diệp Phàm rất nhanh, tất cả mũi tên thậm chí không chạm tới cái bóng của hắn. Đồng thời, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, không ít mũi tên đang bay trên không trung tự nhiên chuyển hướng bay ngược trở lại.
- Phá!
Lạc Thủy quát lớn một tiếng, sau lưng của nàng chợt bay ra vô số mũi tên che kín bầu trời. Đồng thời, bóng dáng của nàng dường như hóa thành mấy trăm người, đều bắn tên như mưa về phía Diệp Phàm.
Vô số mũi tên trở thành bức tường mũi tên.
Nguyên lý của Chiết Tuyến Huyễn Ảnh Đột Tiễn là lấy tốc độ thật nhanh xuyên qua công kích của đối thủ, từ đó loại bỏ đòn tấn công của đối phương. Nhưng điều này không đại biểu cho Diệp Phàm chính là vô địch. Khi mưa tên đạt tới mức độ nhất định, Diệp Phàm thậm chí sẽ không còn không gian né tránh.
Diệp Phàm chợt dừng lại và vỗ xuống mặt đất, một phiến đá rất lớn từ dưới mặt đất bay ra.
Phụt phụt phụt phụt!
Những mũi tên điên cuồng bắn tới, gần như trong chớp mắt, phiến đá bị bắn nát, nhưng thân hình Diệp Phàm lại biến mất.
- Ở bên trái Lạc Thủy!
Có người tinh mắt kinh ngạc kêu lên, Lạc Thủy rõ ràng cũng phát hiện ra, trường cung quét ngang, bóng dáng Diệp Phàm trực tiếp bị đánh nát.
Giả à?
Vèo!
Bóng dáng Diệp Phàm lại xuất hiện, không phải cầm trường kiếm mà là chủy thủ.
Keng keng keng!
Chủy thủ trên tay trái Lạc Thủy xoay tròn và giơ ngang, hai người lập tức đấu với nhau mười chiêu, sau đó Lạc Thủy mượn lực bay ngược lại, kéo dài khoảng cách.
- Từ khi cuộc chiến đấu bắt đầu đến bây giờ mới chỉ mười hơi thở, Lạc Thủy đã biểu hiện ra tiêu chuẩn cực cao.
Có người thở dài nói. Nhưng sau đó, đám người lại bị Diệp Phàm thu hút sự chú ý.
Trường kiếm từ dưới mặt đất chợt đâm lên. Lạc Thủy không kịp phản ứng cố tránh. Nhưng vào lúc này, thân hình Diệp Phàm xuất hiện bên cạnh nàng, chủy thủ quét ngang, đặt ở trên cổ trắng nõn của Lạc Thủy.
Hai Diệp Phàm?
Không đúng, tính thêm cái bóng lúc trước bị Lạc Thủy đánh nát, chắc là ba!
Vẫn không đúng, bản thể Diệp Phàm xuất hiện ở cửa của tầng bốn mươi bảy. Lăng Hư Kiếm xoay tròn trên không trung, rơi vào trong vỏ kiếm phía sau Diệp Phàm, hai Diệp Phàm vây quanh bên cạnh Lạc Thủy trực tiếp biến mất.
Sát trận trong Tam Sinh Ảnh Sát Hư!
Im lặng, khu giao lưu của hình chiếu huy hiệu vốn ồn ào đã trở nên im ắng. Xét về thực lực thật sự, Lạc Thủy chưa chắc kém hơn Vương Dao, nhưng trong một chiêu cuối cùng của Diệp Phàm, bản thể thậm chí còn không xuất hiện, Lạc Thủy đã thua. Người này biến thái tới mức nào?
Thực lực cường giả ở các cửa phía sau Lạc Thủy không tăng còn giảm. Nhưng những người khác cũng hiểu rõ nguyên nhân. Tất nhiên là Thu Nguyệt còn chưa kịp đổi tất cả những người giữ cửa.
Tốc độ của Diệp Phàm rất nhanh, quét ngang từ tầng bốn mươi bảy đến tầng năm mươi.
Sau tầng năm mươi là Hợp Thánh tam trọng, vẫn không có cách nào ngăn cản được một kiếm của Diệp Phàm. Mãi đến tầng năm mươi bốn, một nam tử xuất hiện đã khiến tất cả đệ tử Vạn Đạo Tháp bùng nổ.
- Thiên tài Uông gia Uông Linh, ca ca của Uông Xung!
- Nghe nói sau khi Uông Xung bị Diệp Phàm đánh bại, bản thân Uông Linh đã dự định gây phiền phức cho Diệp Phàm nhưng không ngờ lại gặp được nhau ở đây.
- Mặc dù Uông Linh là Hợp Thánh tam trọng, nhưng ý cảnh của đao đã hoàn toàn thành thục, nếu mở ra đao hồn, cho dù là Hợp Thánh tứ trọng bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Chắc hẳn con đường chinh phạt của Diệp Phàm phải dừng giữa chừng rồi.
Rõ ràng danh tiếng của Uông Linh còn vang dội hơn Diệp Phàm. Đương nhiên, bây giờ hào quang của Diệp Phàm đã che phủ cả hắn. Dù sao Diệp Phàm chỉ là một Siêu Phàm nhị trọng, lại dũng mãnh như vậy thi thật vô lý, nếu hắn là Hợp Thánh tam trọng sẽ thế nào?
Không chừng có thể đánh một trận với Hư Cương cảnh.
Đây là yêu nghiệt thật sự, có thể so sánh với thiếu niên yêu nghiệt Chí Tôn.
- Diệp Phàm, nằm xuống!
Uông Linh rõ ràng không định nói nhiều với Diệp Phàm, trực tiếp ra tay.
Diệp Phàm nhìn trường đao của Uông Linh, khẽ nhíu mày. Đao hồn của người Uông gia rất phiền phức, nếu đánh thật, hắn không sợ. Nhưng thời gian của hắn thật sự có hạn. Phía sau còn có bốn mươi sáu tầng nữa. Diệp Phàm chỉ có hai mươi bảy phút, hắn không thể lãng phía quá nhiều thời gian ở những tầng đầu.
Lúc này, trên trán Diệp Phàm hiện lên một thần văn, lấy thực lực của hắn trước mắt, mở ra ba tầng phong ấn thần hồn trước đã không có gánh nặng nào nữa. Cho dù không có Sinh Mệnh Kính Tượng cũng không sao.
Tu vi Diệp Phàm lập tức tăng vọt. Hai tay hắn đánh ra một ấn quyết rất huyền ảo, một ấn ký thần bí mờ ảo xuất hiện.
Võ kỹ Thánh giai sơ cấp Luân Hồi Ấn, chiến kỹ che giấu Vô Đoạn Hư Không!
Hai tay Diệp Phàm nắm lấy Luân Hồi Ấn, đánh về phía Uông Linh đang lao tới.
Luân Hồi Ấn lập tức biến mất, khi lại xuất hiện thì đã ở trước người Uông Linh.
Lúc này, Uông Linh cảm giác gan mình như muốn nứt ra, một áp lực khủng khiếp tập kích tới, hắn không kịp suy nghĩ đã mở ra đao hồn.
Nhưng đã muộn rồi, Luân Hồi Ấn nổ mạnh, sau nguyên lực nén lại là sát phạt đạt đến mức cao nhất. Đao hồn hóa thành tấm chắn bị xá rách trong chớp mắt.
Một giây tiếp theo, Uông Linh giống như diều đứt dây đập mạnh vào phía trên vách đá của tầng tháp.
Chỉ dùng hai giây, Diệp Phàm bước vào tầng năm mươi lăm.
Những trận chiến đấu sau, Diệp Phàm gần như đều hoàn thành trong thời gian ngắn nhất. Luân Hồi Ấn vừa ra, căn bản không có đối thủ.
Không ngừng có cường giả thiên tài nổi danh xuất hiện. Mỗi lần xuất hiện một người, đám đông lại kinh ngạc kêu lên một tiếng. Nhưng sau khi nhìn thiên tài vô địch phía trước lần lượt bị Diệp Phàm ngược, rất nhiều đệ tử dần dần mất cảm giác.