Diệp Phàm không hề nhúc nhích, hoàn toàn không có cảm giác như gặp phải kẻ địch mạnh, nguyên lực vận chuyển dưới chân, sau đó hắn hóa thành tia chớp, phát động công kích trước.
Trên mặt Vương Dao hiện ra vẻ tức giận, nàng là cường giả Hợp Thánh cảnh, Diệp Phàm chỉ là Siêu Phàm cảnh, không ngờ nhiều lần phát động công kích trước, đây là xem thường nàng tới mức nào chứ?
Ý cảnh của kiếm!
Xung quanh Vương Dao có kiếm ý khủng khiếp lập tức ép về phía Diệp Phàm. Hợp Thánh cảnh mạnh nhất là gì? Chính là võ ý cảnh. Ở dưới võ ý cảnh, mười phần thực lực của đối phương tối đa chỉ có thể phát huy được ba phần.
Bản thân Vương Dao không muốn dùng võ ý cảnh, dù sao làm vậy quá bắt nạt người, nhưng Diệp Phàm khiêu khích nàng như vậy, nàng làm sao có thể chịu được.
Quả nhiên, động tác Diệp Phàm rõ ràng trở nên chậm lại. Hoặc nói là thân hình hắn đang bắn nhanh giống như rơi vào trong đầm lầy, không có cách nào di chuyển bình thường.
Vương Dao nhếch môi cười giễu cợt, nắm tay trắng mịn đánh một quyền về phía Diệp Phàm.
- Ha ha ha, hết cách rồi!
- Diệp Phàm đã thua, ý cảnh kiếm đạo, hoàn toàn là cường giả Hợp Thánh cảnh giết chết cường giả Siêu Phàm cảnh, không cần nói đạo lý.
- Diệp Phàm này quả thật dũng mãnh, vô địch dưới Hợp Thánh cảnh.
- Nói thật, tuy ta rất ghét hành vi lợi dụng Giáo Học Môn khoe khoang của người này, nhưng không thể không thừa nhận, chiến lực của hắn quả thật khủng khiếp.
Tất cả mọi người dường như đã dự đoán được kết quả, kể cả Vương Dao cũng không cho rằng Diệp Phàm còn có chiêu gì nữa. Bởi vì biểu hiện của Diệp Phàm bây giờ là tình huống bị ý cảnh của kiếm đạo áp chế, nàng đã từng giao đấu với không ít thiên tài Siêu Phàm cảnh, biết rất rõ hiệu quả của kiếm đạo ý cảnh trước mặt những người này.
Tất cả đệ tử đang xe, ngoại trừ bốn nàng Thu Thủy Nhi đều cho rằng Diệp Phàm chắc chắn sẽ thua.
- Thực lực bản thân đã mạnh mẽ còn dùng kế mưu, thằng nhóc này đúng là biết giả heo ăn hổ.
Thu Nguyệt lắc đầu. Nàng còn định chờ Vương Dao có thể ép Diệp Phàm lấy ra một chút bản lĩnh thật sự. Nhưng xem tình hình này, Diệp Phàm căn bản không muốn tốn quá nhiều sức lực để chiến đấu với Vương Dao.
Tốc độ của Vương Dao rất nhanh, Diệp Phàm đột nhiên nhếch mép cười nghiền ngẫm. Điều này làm Vương Dao thấy nặng nề. Trong phút chốc, Diệp Phàm trực tiếp biến mất, tốc độ còn nhanh hơn trước, hoàn toàn không có tình trạng bị ý cảnh kiếm đạo áp chế.
Trúng kế rồi!
Lúc này Vương Dao vội dừng lại gấp, lộn người lại phái sau nhưng đã muộn rồi!
Vô số bóng chân lập tức ép xuống, Vương Dao đỡ lấy.
Nhất Thối Bách Liệt!
Lực lớn khủng khiếp truyền đến, Vương Dao mất khống chế bay đi.
Một bước ngàn dặm, Tam Bộ Nhất Thiểm!
Thân hình Diệp Phàm dường như trở nên mờ ảo, sau đó xuất hiện ở sau lưng Vương Dao và rút trường kiếm ra khỏi vỏ. Ánh kiếm cắt qua không gian, đặt ở trên cổ của Vương Dao, đồng thời Diệp Phàm giơ tay trái ra, đặt trên eo nhỏ của Vương Dao, giữ lại cơ thể đang bay ngược của nàng.
Vương Dao ngửa người ra sau, giống như đang bị Diệp Phàm ôm, nhưng thanh kiếm sắc bén trên cổ đang nói cho nàng biết, đây không phải là một cuộc gặp gỡ lãng mạn, nàng bị Diệp Phàm đánh bại.
Diệp Phàm mặc cho mái tóc bay loạn trên trán, gương mặt điển trai không khách khí lọt vào trong tầm mắt của Vương Dao. Tiếp theo, tay trái của hắn dùng sức, đỡ Vương Dao đứng thẳng:
- Cảm ơn!
Vương Dao không kịp phản ứng, chẳng biết tại sao lại đỏ mặt, sau đó nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Phàm một lúc mới đi tới trước cửa, mở cánh cửa phía sau ra.
Mặc dù Vương Dao không cho rằng mình đấu không lại Diệp Phàm, nàng thua phần lớn là do bị Diệp Phàm lừa gạt. Nàng tưởng Diệp Phàm thật sự bị ý cảnh kiếm đạo của nàng áp chế, nhưng không ngờ hắn căn bản chỉ dụ cho nàng ra tay.
Nếu hôm nay thực lực của Diệp Phàm không phải là Siêu Phàm nhị trọng, mà là Hợp Thánh nhị trọng, nàng tất nhiên sẽ không bị trúng kế. Nhưng thua là thua, thân phận của nàng bây giờ là người giữ cửa. Diệp Phàm thắng, vậy nàng nhất định phải mở cánh cửa này cho Diệp Phàm.
Tất cả đệ tử của Vạn Đạo Tháp đều trợn mắt há hốc mồm. Đây tuyệt đối là kết quả bọn họ không có cách nào tiếp nhận được. Diệp Phàm chỉ là Siêu Phàm nhị trọng đã đánh bại Vương Dao Hợp Thánh nhị trọng, chẳng lẽ đây là trò đùa sao?
Không ngừng có người nuốt nước miếng, cảm giác miệng dường như hơi khô, phần đông bọn họ không thể tin nổi.
- Thắng... Thắng rồi? Không ngờ Diệp Phàm thắng rồi. Ta không nhìn nhầm chứ?
- Không thể như vậy được, đó là nữ thần Vương Dao, tồn tại tu vi Hợp Thánh nhị trọng đấy. Ngươi đùa ta à?
- Nhất định là ta hoa mắt rồi. Cái quỷ gì vậy? Diệp Phàm này còn là còn người sao?
- Diệp Phàm thắng thật rồi. Nhưng hắn chẳng qua dùng vài trò khôn vặt, cũng không phải là hắn mạnh hơn Vương Dao. Chắc hắn dã dùng cách gì đó để trung hòa lực áp chế của ý cảnh của kiếm đạo, sau đó giả vờ bị áp chế, do đó mới làm cho Vương Dao lơ là thiếu cảnh giác.
- Với tu vi Siêu Phàm nhị trọng đánh bại Hợp Thánh nhị trọng, cho dù là dùng thủ đoạn này, ta cũng phải nói người này quá mạnh mẽ.
Đám người thi nhau bàn thán, tất cả đều chờ đợi Diệp Phàm xông qua cửa Vạn Đạo Tháp phía sau. Nhưng lần này Diệp Phàm không vội bước vào cửa Vạn Đạo Tháp tầng sau mà dừng lại, lấy ra thủy tinh truyền âm.
- Hắn muốn làm gì?
- Không biết. Chắc không phải là không định xông qua tiếp chứ? Ta đang xem hay.
- Thật sự đừng nói vậy. Ta cũng bị cuộc chiến đấu của hắn thu hút. Không nói gì khác, ít nhất hắn đánh với Vương Dao một trận, không chỉ cho Vương Dao một bài học, cũng đã cho chúng ta một bài học.
Diệp Phàm lấy ra thủy tinh và mở ra trận pháp truyền âm trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người. Ngay sau đó, giọng nói Thu Thủy Nhi vang lên:
- Diệp Phàm, ngươi đi nhầm cửa rồi. Ngươi đang ở Giáo Học Môn, xông đến ba mươi cánh cửa cũng chẳng có ích gì.
Im lặng, tất cả mọi người đều im lặng. Diệp Phàm cũng im lặng. Mọi người nhìn Diệp Phàm, bọn họ cảm giác Diệp Phàm hình như sửng sốt. Lúc này, tất cả mọi người mới biết Diệp Phàm căn bản không biết đây là Giáo Học Môn, không ngờ hắn thật sự vô tình xông vào.
Nói cách khác, Diệp Phàm căn bản không phải tiến vào Giáo Học Môn để khoe khoang, mà hắn đã nhận lời Thu Thủy Nhi phải xông tới tầng ba mươi. Sau đó tên này tự nhiên dũng mãnh tốn một giờ liên tục xông qua ba mươi tầng.
- Người này vẫn... thật sự hấp dẫn!
Có nữ tử không nhịn được si mê nói.
Lúc này, những người trước đó kêu gào Diệp Phàm khoe khoang đều ngậm miệng. Bọn họ không thể nói Thu Thủy Nhi cố ý làm vậy để phối hợp với Diệp Phàm gây náo động. Sao có thể như vậy được. Thu Thủy Nhi là ai chứ? Hơn nữa, vẻ mặt Diệp Phàm không giả được, hắn sửng sốt như vậy, trước đó tuyệt đối là không biết chuyện này, thậm chí rất có khả năng hắn căn bản không biết có Giáo Học Môn này.
- Ai biết tin tức của Diệp Phàm?
Có người không nhịn được hỏi.
- Hắn là học viên mới của năm nay, lúc tiến vào là đệ tử nhị tinh khu trong của Vạn Đạo Các, tu vi ở Cương Thể thất trọng, trên buổi lễ thu đồ đệ đã đánh bại Lạc Tinh Nhứ áp chế tu vi. Nhưng nhìn chiến lực trước mắt của hắn, sợ rằng Lạc Tinh Nhứ không áp chế tu vi, hắn cũng có thể thắng được.
- Tin tức này đều quá hạn rồi. Vào hơn nửa tháng trước, hắn còn là Cương Thể thất trọng. Sau đó, Uông Xung tới cửa khiêu khích, các ngươi biết chuyện gì xảy ra không?
Có người thần thần bí bí nói.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ hắn đánh bại Uông Xung, với lực chiến đấu nghịch thiên mà hắn biểu hiện ra bây giờ cũng rất có khả năng đó. Học phủ chúng ta cuối cùng đã có một nhân vật yêu nghiệt đỉnh cấp rồi.