Vô Địch Thiên Đế

Chương 546: Lợi dụng tài nguyên

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm biểu hiện xuất sắc như vậy, tất nhiên dẫn tới không ít nữ tử yêu thích, lập tức hàn huyên, hiện tượng này tất nhiên làm cho không ít nam đệ tử rất khó chịu.

Trong đó có một số đệ tử Hợp Thánh cảnh muốn giáo huấn Diệp Phàm 'thích gây náo động' này.

Tầng thứ mười sáu, ở trong Giáo Học Môn đã là trình độ Siêu Phàm lục trọng, đến tầng thứ mười bảy sẽ là cường giả Siêu Phàm thất trọng, Khống Mệnh Thuật của Diệp Phàm quả thật mạnh mẽ, nhưng không thể trực tiếp đoạt vũ khí của cường giả Siêu Phàm thất trọng.

- Xem ra đạo pháp của hắn vô dụng rồi.

- Ha ha, ta có thể bảo đảm, bây giờ hắn sẽ nhận thua. Ví dụ như đột nhiên hỏi người giữ cửa vì sao hắn xông qua nhiều tầng như vậy, không được hưởng bất kỳ tài nguyên tu hành nào? Sau đó người giữ cửa trả lời hắn đây là Giáo Học Môn. Sau đó Diệp Phàm chợt hiểu ra, rời đi luôn.

Có người nói với giọng điệu chắc chắn, hình chiếu Giáo Học Môn này có thể trao đổi, lời nói của người này rõ ràng được không ít người tán thành. Con người có đôi khi là vậy đấy, không thể nhìn được người khác quá ưu tú.

- Diệp Phàm chẳng qua mới là tu vi Siêu Phàm nhị trọng, có thể đánh bại cường giả thiên tài Siêu Phàm lục trọng đã rất mạnh rồi. Cho dù bây giờ hắn rời khỏi đó cũng không mất mặt.

Có người nói một câu tương đối đúng trọng tâm.

- Thối lắm, không phải hắn dựa vào đạo pháp tài tình sao? Chúng ta nhìn không rõ được đạo pháp này, còn không biết có phải hắn mượn trận bàn cao cấp được giấu kín không nữa. Ta chướng mắt nhất là loại người mua danh chuộc tiếng này.

Có người khó chịu nói.

- Đúng vậy đúng vậy, bây giờ đạo pháp đã mất hiệu lực, hắn tuyệt đối phải rời đi.

Nhưng Diệp Phàm rất nhanh đã vả bôm bốp vào mặt của những người này, hắn chắp tay nói với nam tử trước mắt:

- Mời!

Nam tử kia trực tiếp lấy ra trường thương, lập tức xông về phía Diệp Phàm với tốc độ cực nhanh, khiến người ta khiếp sợ.

Nhưng trường thương trực tiếp đâm xuyên qua Diệp Phàm, hóa chỉ là một ảo ảnh. Tiếp theo, một tiếng rồng kêu vang lên, hai mắt của nam tử kia lập tức dại ra, trong một hơi thở tiếp theo, Diệp Phàm đã ở phía bên kia của nam tử, một quyền đánh bay hắn.

Ầm!

Nam tử rơi xuống đất, khóe miệng rỉ máu, chấn động nhìn Diệp Phàm, không ngờ một đệ tử Siêu Phàm nhị trọng lại đánh bại hắn dễ dàng như vậy, người này là ai?

- Cảm ơn!

Diệp Phàm cao giọng nói, sau đó chắp tay đi về phía tầng tiếp theo.

Rất nhiều đệ tử của học phủ đều sốc. Một quyền, chỉ một quyền, không ngờ hắn lấy tu vi Siêu Phàm nhị trọng đánh bại Siêu Phàm thất trọng. Lúc này, những người nói Diệp Phàm chỉ dựa vào một số thủ đoạn thấp kém, sử dụng đạo pháp kỳ lạ mới giành được thắng lợi trực tiếp im lặng.

Cho dù bọn họ không muốn thừa nhận cũng không được, Diệp Phàm quả thật rất mạnh. tư chất Thần Võ lục tinh đúng là danh tiếng không phải giả. Nhưng càng là vậy, những người này càng cho rằng Diệp Phàm cố ý bước vào Giáo Học Môn khoe khoang.

Sau tầng mười bảy là tầng mười tám, một quyền!

Tầng mười chín, một quyền!

Tầng hai mươi, một quyền!

Mãi đến tầng hai mươi lăm vẫn là một quyền.

Người giữ cửa ở tầng hai mươi lăm đã đạt đến trình độ Siêu Phàm bát trọng, tốc độ, lực lượng của Diệp Phàm quả thật đáng sợ, nhưng đáng sợ nhất là cách chiến đấu của hắn, trực tiếp đối diện, giơ tay phải lên, đối thủ đều bị đánh bại.

Sau đó đều chỉ dùng một quyền, vậy còn chơi thế nào?

Chẳng lẽ người giữ cửa trong Giáo Học Môn đều là giả, thậm chí bọn họ còn không nhìn thấy những người giữ cửa sử dụng võ kỹ.

- Có phải người này là hậu bối của cao tầng trong học phủ, nên những người giữ cửa cố ý phối hợp cho hắn khoe khoang không?

Có người không phục nói.

- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Cho dù là cháu gái của viện trưởng nữ thần Thu Thủy Nhi cũng không có đãi ngộ này, càng không cần nói tới Diệp Phàm.

- Vậy tại sao những người giữ cửa không dùng võ kỹ, thiên phú Linh Cương cũng không dùng, ta thấy rõ ràng là nhường.

- Buồn cười, khi thực lực nghiền ép, ngươi tưởng ngươi còn có cơ hội sử dụng võ kỹ à? Diệp Phàm này rõ ràng đã nghiền ép bọn họ, không phải bọn họ không dùng võ kỹ mà căn bản không có cơ hội dùng. Dùng một quyền đánh bại ngươi, ngươi có cơ hội phát huy sao?

Không ít đệ tử vẫn có mắt nhìn. Dù sao không phải người nào cũng chướng mắt Diệp Phàm, cố tìm một vài lý do hoang đường.

Trong viện của viện trưởng Vạn Đạo học phủ.

Thu Nguyệt đang chuẩn bị cho kế hoạch mở ra Vạn Đạo Giới, Tích Đình chợt biến sắc, cao giọng nói:

- Có người khiêu chiến Giáo Học Môn trong Vạn Đạo Tháp của Vạn Đạo Các, mới hai mươi phút đã đến tầng hai mươi lăm.

- A, tu vi của người này thế nào?

- Siêu Phàm nhị trọng.

- À, ta biết, tám phần là thằng nhóc kia.

- Viện trưởng đúng là hiểu rõ hắn.

- Trừ hắn ra, còn có người nào biến thái như vậy? Nhưng hắn tự nhiên xông vào Giáo Học Môn, đúng là thú vị, tám phần là nhận nhầm.

Thu Nguyệt mỉm cười nói.

- Có lẽ hắn muốn gây náo động, dù sao cũng là người trẻ tuổi.

- Người trẻ tuổi? Ở phương diện nào đó, phong cách hành sự của thằng nhóc này rất già dặn. Ta thấy hắn tới Vạn Đạo học phủ chỉ vì tu hành thôi, hắn sẽ không có hứng thú làm chuyện gây náo động này đâu.

Thu Nguyệt lắc đầu:

- Mặt khác, ta cảm thấy lần này hắn khiêu chiến Vạn Đạo Tháp có thể là do bốn con bé Thủy Nhi khuyến khích. Bốn con nhóc này vẫn muốn đến tầng thứ bốn mươi tìm hiểu bia ngộ đạo. Lần trước chúng thấy Diệp Phàm đánh với ta một trận, tất nhiên muốn lợi dụng hắn.

- Nhưng thằng nhóc Diệp Phàm này sẽ không vì nữ sắc mà giúp bọn họ, cũng không biết giữa bọn họ có giao dịch gì. Thú vị, thú vị. Đám người Thủy Nhi đang dừng lại ở tầng ba mươi đúng không?

- Đúng vậy!

- Bảo Vương Dao đi canh giữ tầng thứ ba mươi.

- Vương Dao? Nhưng nàng là cường giả Hợp Thánh nhị trọng, bảo đi canh giữ tầng thứ ba mươi thì không thích hợp.

- Ha ha ha, nếu là người khác chắc chắn không thích hợp, nhưng ngươi đừng quên người xông qua ải này là ai, với bản lĩnh của hắn, ngươi cảm thấy dưới tầng bảy mươi có ai ngăn cản được hắn sao?

Thu Nguyệt nghe vậy không khỏi cười quyến rũ:

- Đúng lúc dạo này con bé Vương Dao kia đang gặp bình cảnh. Con bé kia ở trong học phủ xuôi gió xuôi nước, trong cùng cấp không có người nào có thể đánh bại nàng, một người sống quá thuận lợi, chung quy sẽ lĩnh ngộ võ đạo kém hơn.

- Để cho nàng bị đả kích cũng có lợi cho nàng, để tránh nàng kiêu ngạo tự mãn, tu hành chậm trễ.

- Vậy, được rồi!

Tích Đình gật đầu nói. Nàng nhìn thấy rõ sự mạnh mẽ của Diệp Phàm. Có thể nói, Diệp Phàm thậm chí không cần Long Hóa cũng có thể đối phó được Vương Dao, để Vương Dao bị đánh bại một lần, sau đó đưa cho nàng xem cảnh Thu Nguyệt chiến đấu với Diệp Phàm. Đến lúc đó, Vương Dao tất nhiên sẽ thấy sự chênh lệch của mình và Diệp Phàm, nàng bị kích thích, do đó càng cấp bách tu hành hơn.

Không thể không nói, Thu Nguyệt rất biết cách lợi dụng tài nguyên.

Bọn họ không có khả năng ngăn cản Diệp Phàm, có thể nói lúc Diệp Phàm phát ra toàn bộ hỏa lực, có thể trực tiếp xông đến tầng một trăm. Về điểm này, Thu Nguyệt biết rất rõ, Tích Đình cũng hiểu rất rõ. Dù sao trước đây lúc hắn đánh với Thu Nguyệt một trận, đã đánh ra đòn công kích gần với Hư Cương cảnh.

Tầng hai mươi sáu, Diệp Phàm ra quyền thứ hai, cũng chỉ quyền thứ hai, đối thủ đã bị hắn đánh bại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)