Vô Địch Thiên Đế

Chương 545: Mạnh tới mức không có cách nào hiểu nổi

Chương Trước Chương Tiếp

- Mau truyền âm nói với hắn biết!

Lạc Tinh Nhứ bất đắc dĩ nói. Lúc này, Thu Thủy Nhi lấy ra thủy tinh truyền âm, mở ra ấn ký trận pháp của Diệp Phàm:

- Diệp Phàm, ngươi đi nhầm cửa rồi. Chỗ ngươi vào là Giáo Học Môn. Ngươi xông đến cửa thứ ba mươi cũng không có ích lợi gì đâu.

- Hắn nhận được không?

Hoa Vũ Vân hơi mò nói.

- Không, hắn không mở thủy tinh truyền âm, vẫn đang ở bên trong, lập tức tới cửa thứ nhất rồi.

- Sao người này đần độn vậy chứ? Hắn bước vào Vạn Đạo Tháp cũng không tìm hiểu tin tức về Vạn Đạo Tháp. Hơn nữa, nhân viên tiếp đón cũng phải nhắc nhở hắn chứ?

Lạc Tinh Nhứ nói tiếp.

- Tình hình ở Vạn Đạo Các không giống với Cung Tu Các, nhân viên tiếp đón Vạn Đạo Tháp của Vạn Đạo Các là hậu bối của Hồ trưởng lão, người này thuộc lại chim không thấy mồi thì không tung cánh, với tính tình của Diệp Phàm chắc chắn sẽ không cho hắn lợi ích, cho nên mới xảy chuyện nhầm lẫn xấu hổ này.

Thu Thủy Nhi lắc đầu nói.

- Cũng không tính là nhầm lẫn xấu hổ. Các ngươi đừng quên thực lực của hắn.

Hoa Vũ Vân đột nhiên nói. Đám người Thu Thủy Nhi nghe vậy không khỏi sửng sốt. Không sai, Diệp Phàm không phải là đệ tử bình thường. Nếu người khác đi tới chỉ biết xấu mặt, nhưng Diệp Phàm, có lẽ sau ngày hôm nay, danh tiếng của hắn sẽ chấn động cả Vạn Đạo học phủ.

Theo các nàng thấy, bản thân Diệp Phàm không quá để ý tới danh tiếng, nhưng người như vậy luôn không thể che giấu được hào quang của mình.

Diệp Phàm đi vào cửa đầu tiên, một nam tử đứng phía trước cửa lớn nhìn thấy Diệp Phàm đi tới thì không khỏi kinh ngạc, sau đó nhếch môi cười nghiền ngẫm.

- Chào ngươi, sau khi ta đánh bại ngươi là có thể tiến vào cửa sau à?

Diệp Phàm chắp tay nói.

Người kia nghe vậy, lúc này đứng lên, cao giọng nói:

- Không sai, chỉ cần ngươi đánh bại ta là có thể bước vào một cánh cửa phía sau.

Tu vi của người này chỉ mới Siêu Phàm nhất trọng, chắc hẳn đã cố ý áp chế thực lực. Hắn canh giữ cửa thứ hai. Cửa thứ nhất không có bất kỳ người bảo vệ nào. Đó cũng chính là cánh cửa Diệp Phàm vừa bước vào.

Diệp Phàm cũng không nói nhiều lời, nguyên lực vận chuyển, tiếp theo nắm chặt hắn:

- Thua!

Trường kiếm trong tay nam tử này mất khống chế bay đến trên cổ của hắn. Vẻ tươi cười nghiền ngẫm trên mặt hắn biến mất, ánh mắt đầy kinh ngạc. Đây là thủ đoạn gì?

Không chỉ là hắn, tất cả đệ tử Vạn Đạo Tháp đang muốn xem kịch vui đều cảm thấy choáng váng mơ hồ. Đây là võ kỹ gì? Chẳng lẽ là đạo pháp? Cho dù là đạo pháp, cũng không thể làm cho vũ khí của đối phương rời khỏi sự khống chế nguyên lực của hắn chứ?

Diệp Phàm... có vẻ hơi mạnh đấy.

- Cảm ơn.

Diệp Phàm chắp tay.

Nam tử kia nghe vậy không khỏi cười gượng, nhìn Diệp Phàm cười nói:

- Ngươi không biết chỗ này là cửa gì sao?

- Ở đây không phải là cửa Vạn Đạo Tháp sao?

Diệp Phàm kinh ngạc nói.

- Đúng, đương nhiên đúng, ngươi tới đúng chỗ rồi.

Nam tử nghe vậy lúc này cười nói và tránh đường. Cửa lớn mở ra, Diệp Phàm có hơi nghi ngờ đi vào.

Một căn phòng rất đơn sơ, chỉ có một cánh cửa, phía trước cánh cửa là một nữ tử đang ngồi tu hành.

Diệp Phàm quan sát xung quanh, không nhịn được lẩm bẩm:

- Không phải nói hoàn cảnh tu hành phía sau mỗi cửa Vạn Đạo Tháp đều sẽ mạnh hơn cửa trước à? Sao mình cảm giác không có gì thay đổi?

Bởi vì là Giáo Học Môn, cho nên lời nói của người xông tháp ở dưới tác dụng của trận pháp sẽ được phóng đại gấp rất nhiều trong hình chiếu của người xem. Không ít đệ tử suýt nữa phì cười. Hoàn cảnh tu luyện ở các tầng của Giáo Học Môn đều giống hệt nhau.

Xem ra hắn bị người tiếp đón hãm hại rồi.

Diệp Phàm nhìn nữ tử tu hành. Nữ tử kia dường như có cảm giác, lúc này đôi mắt đẹp mở ra. Khi nàng nhìn thấy huy hiệu của Diệp Phàm, ánh mắt lập tức trở nên kỳ lạ.

Nhưng nàng không nhiều lời, trực tiếp rút trường kiếm ra, ý tứ rất rõ ràng, bảo Diệp Phàm ra tay.

Diệp Phàm không suy nghĩ linh tinh nữa. Có lẽ hoàn cảnh tu hành này không phải là ở trong Vạn Đạo Tháp, mà là ghi lại tầng hắn xông tháp, do đó sau khi ra khỏi tháp, có thể ở nơi tu hành riêng.

Nói như vậy cũng có thể chấp nhận được. Bất kể thế nào, Diệp Phàm cũng không ngờ mình đã bước vào Giáo Học Môn. Mặc dù hắn đã đọc qua quyển sách nhập học, nhưng lúc hắn bước vào là đệ tử nhị tinh khu trong, trong sổ tay không ghi nhiều về tình hình của Vạn Đạo Tháp.

Cho nên hắn căn bản không biết còn có Giáo Học Môn này.

Tu vi của nữ tử trước mắt vẫn là Siêu Phàm nhất trọng nhưng khí thế rõ ràng mạnh hơn đệ tử ở tầng thứ nhất nhiều, tuyệt đối là cường giả thiên tài trong Siêu Phàm nhất trọng. Dù sao cũng là cửa trong Giáo Học Môn phải khó hơn bên Đệ Tử Môn nhiều.

Bốn mươi tầng đầu của Vạn Đạo Tháp là nơi đệ tử Siêu Phàm cảnh tu hành, trên cơ bản cứ cách bốn tầng, tu vi của người giữ cửa sẽ tăng lên nhất trọng, như vậy đến tầng thứ ba mươi ba là đệ tử Siêu Phàm cửu trọng.

Cửa ải của đệ tử Siêu Phàm cửu trọng là từ tầng thứ ba mươi ba đến tâng thứ ba mươi sáu. Cuối cùng từ tầng thứ ba mươi bảy đến tầng thứ bốn mươi, tu vi người giữ cửa là trình độ nửa bước Hợp Thánh cảnh.

Thực lực của người giữ cửa trong Giáo Học Môn sẽ tăng nhanh hơn, cũng càng mạnh hơn. Các đệ tử đến tầng thứ năm mới có người giữ cửa Siêu Phàm nhị trọng. Trong Giáo Học Môn ở tầng thứ ba đã xuất hiện người giữ cửa Siêu Phàm nhị trọng.

Nhưng đối với Diệp Phàm, trinh độ như vậy vẫn quá yếu, cho dù là cường giả Hợp Thánh cảnh ở trước mặt hắn cũng không tính là gì, trừ khi là thiên kiêu ở trình độ Hợp Thánh cảnh, ví dụ như Thu Nguyệt áp chế thành Hợp Thánh cảnh tam trọng mới gây áp lực cực lớn cho Diệp Phàm.

Diệp Phàm vẫn đưa tay phải ra, tiếp theo nắm hờ:

- Thua!

Vèo!

Trong ánh mắt kinh ngạc của nữ tử kia, thanh kiếm sắc bén từ trong tay của nàng rời đi, bay đến trên cổ của nàng.

Chuyện này...

Một đám người xem giống như nhìn thấy quỷ, ai cũng nhìn ra được thực lực của nữ tử này còn mạnh hơn thực lực của nam tử ở tầng thứ nhất, nhưng ở trước mặt Diệp Phàm vẫn thua sau một chiêu, hơn nữa loại thủ pháp này quả thật rợn cả người.

Diệp Phàm rất nhanh đã tới tầng thứ ba, gặp người giữ cửa Siêu Phàm nhị trọng, hắn giơ tay phải lên, bại!

Tầng thứ tư, Diệp Phàm giơ tay phải lên, bại!

Tầng thứ năm, tầng thứ sáu... tầng thứ mười sáu, Diệp Phàm giơ tay phải lên, bại!

Tất cả đệ tử xem kịch vui không thể nói được lời nào. Chẳng ai ngờ được Diệp Phàm sẽ đáng sợ như thế. Trong ánh mắt không ít nữ đệ tử sáng rực. Trong nháy mắt, Diệp Phàm đi qua mười sáu cửa, phần khí độ và cường thế này đủ để các nàng bị mê hoặc.

Bốn nàng Thu Thủy Nhi cũng nghẹn lời nhìn Diệp Phàm một đường qua ải chém tướng, nếu không phải các nàng hiểu tính cách của Diệp Phàm, còn tưởng Diệp Phàm đang cố ý khoe khoang phách lối.

Quả thật đã có không ít người cho rằng Diệp Phàm biết đó là Giáo Học Môn còn cố ý vào.

- Ta khinh thường nhất là loại người có chút bản lĩnh lại dùng cách này để khoe khoang bản thân.

- Không sai, cũng không biết tu vi Siêu Phàm nhị trọng này có phải giả không? Không chửng hắn che giấu tu vi.

- Chưa chắc đâu. Có lẽ người ta thật sự có thực lực nhưng vô tình bước vào Giáo Học Môn? Các ngươi chỉ đang ghen tỵ thôi.

- Ha ha, ta có thể bảo đảm người này tuyệt đối cố ý bước vào Giáo Học Môn. Với loại tư chất này, ngươi tưởng học phủ sẽ không nói cho hắn biết sự khác biệt giữa Giáo Học Môn và Đệ Tử Môn sao? Nếu hắn không biết đó là Giáo Học Môn, bây giờ ta sẽ chặt đầu xuống cho các ngươi làm cầu đá.

- Cần gì quan tâm xem hắn có biết hay không, ta cảm thấy hắn thật đẹp trai. Diệp Phàm à? Oa, thật phong cách.

- Ừ, ta cũng cảm thấy hắn siêu ngầu. Hắn là đệ tử của Vạn Đạo Các còn đạt tới trình độ này, quá lợi hại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)