Vô Địch Thiên Đế

Chương 544: Giáo học môn

Chương Trước Chương Tiếp

Diệp Phàm nhún người bay đến trên linh thụ rất lớn trong sân. Hắn dựa vào thân cây, lấy ra Túy Trung Tiên. Ở Trung Linh Cảnh, rượu này không tính là rượu ngon, cũng không hề có tác dụng nâng cao tu vi.

Nhưng lại rượu mạnh hàng đầu. Năm đó Bạch Khinh Ngữ lấy rượu này ra uống cùng đám người Diệp Phàm, Huân Y và Bạch Khinh Ngữ đều say tới không còn biết gì, được Diệp Phàm bế về phòng. Ngày đó, hắn nghe được Bạch Khinh Ngữ ngày thường che giấu rất sâu lại nói ra uất ức trong lòng mình, Huân Y nói ra sự bất lực của mình.

Những ngày tháng tu hành ở Thiên Phủ, Diệp Phàm đã cảm nhận được sự vui sướng trước đó chưa từng có. Hắn nhớ mang máng cảm xúc lần đầu tiên mình chạm tới Bạch Khinh Ngữ, hắn cũng nhớ sự dứt khoát và lưu luyến của Bạch Khinh Ngữ trong lúc chặn phía sau.

Con người có luân hồi, cũng có kiếp sau, nhưng Diệp Phàm đi vào trong đó có tìm được kiếp sau của các nàng? Hơn nữa, không phải ai cũng có thể được luân hồi chuyển thế, rất nhiều hồn phách bị tổn thương ở kiếp trước hoặc không tìm thấy thân thể thích họp trong lúc luân hồi, cuối cùng hồn bay phách lạc, bước vào dòng sông linh hồn.

Cũng có vài người trở thành quỷ tu, đi lại ở chỗ âm u trên đời. Diệp Phàm không biết Bạch Khinh Ngữ các nàng thế nào, nhưng lúc này, một mình hắn ngắm nhìn những ngôi sao trên bầu trời, dường như nhìn thấy giọng nói tiếng cười của Bạch Khinh Ngữ, Mộng Vũ, Lạc Tiểu Hi.

Các nàng nhìn Diệp Phàm không trách móc, chỉ có sự dịu dàng không sao tả xiết. Bạch Khinh Ngữ hàm súc, Mộng Vũ nóng cháy, Lạc Tiểu Hi sùng bái.

Ngay sau đó, bóng dáng của các nàng chậm rãi biến mất, bị một bóng người khác thay thế. Huân Y, nàng nhìn Diệp Phàm, cảm giác lưu luyến ăn sâu vào tận linh hồn, yêu thương không có cách nào xóa bỏ, thâm tình in sâu vào trong xương cốt.

Sau đó, sự dịu dàng của Huân Y chậm rãi biến mất, cuối cùng biến thành một vẻ mặt lạnh lùng tàn khốc. Hoa văn phượng hoàng trên mặt của nàng dường như có ma lực đặc biệt, thu hút ánh mắt của Diệp Phàm. Sau đó nàng vẻ giễu cợt, dường như đang nói cho Diệp Phàm biết, nàng đã tỉnh, Huân Y sẽ bị nàng xóa bỏ.

Huyết Phượng Ma Hoàng!

Diệp Phàm siết chặt tay phải, uống một ngụm rượu mạnh, thì thào nói:

- Huân Y, bất kể nàng ở chân trời góc biển, bất kể là trong luân hồi sống chết, ta đều sẽ tìm được nàng. Bất kể ngươi biến thành thế nào, ta đều sẽ tìm nàng về, cho dù phải đối địch với cả thế giới.

...

Suốt đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau, Diệp Phàm giao Đại Đế cho Hoa Vũ Vân, một mình đi Vạn Đạo Tháp.

Vạn Đạo Tháp có một trăm tầng, thoạt nhìn cực kỳ hùng vĩ, với thị giác của Diệp Phàm, cả Vạn Đạo Tháp dường như cắm thẳng vào trong trời mây vậy.

Mỗi tầng Vạn Đạo Tháp đều có hoàn cảnh tu luyện khác nhau, nhưng Diệp Phàm không mấy hứng thú, chỉ muốn vào xem thử. Diệp Phàm dứt khoát đi vào.

Tầng thứ nhất của Vạn Đạo Tháp có một quầy hàng. Sau quầy là một nam tử đang ngủ say. Diệp Phàm đi thẳng qua, gõ bàn một cái.

Nam tử kia sửng sốt, dụi mắt nhìn Diệp Phàm có vẻ khó chịu, cao giọng nói:

- Có chuyện gì vậy?

Rõ ràng hắn khó chịu vì Diệp Phàm quấy rầy giấc ngủ của hắn.

Diệp Phàm không để ý, hắn không phải là người không có tố chất, nhìn thấy người khác ngủ thì đánh thức người ta dậy. Nhưng người này đang làm công. Thời gian này thuộc về thời gian làm việc của hắn, cũng không thể vì hắn ngủ một ngày, Diệp Phàm phải chờ suốt một ngày chứ.

- Ta là đệ tử mới tiến vào Siêu Phàm cảnh, tới đây làm thủ tục bước vào Vạn Đạo Tháp.

Diệp Phàm giải thích sơ qua.

- A, truyền nguyên lực vào.

Nam tử tùy tiến ném ra một phiến đá, khẽ nói.

Lúc này, Diệp Phàm vận chuyển nguyên lực, rất nhanh, tu vi đẳng cấp Siêu Phàm nhị trọng xuất hiện. Nam tử kia liếc nhìn Diệp Phàm với vẻ xem thường, ném một lệnh bài qua:

- Đây là lệnh bài bước vào Vạn Đạo Tháp, được rồi, vào trong đi.

Hắn nói xong lại ngáp, nhìn Diệp Phàm với vẻ hờ hững:

- Trong Vạn Đạo Tháp có vài quy định.

Hắn nói được một nửa thì dừng lại, rõ ràng muốn đòi lợi ích từ chỗ Diệp Phàm.

Diệp Phàm khẽ nhíu mày, hắn có rất nhiều tài nguyên, cho chút lợi ích cũng không sao. Nhưng nếu người này là nhân viên của Vạn Đạo Tháp, theo chức trách phải nói quy định cho đệ tử mới vào Vạn Đạo Tháp. Thái độ làm việc của người này quá tệ thì thôi, không ngờ dùng nó để áp chế Diệp Phàm, muốn thu được lợi ích.

Diệp Phàm tất nhiên sẽ không phối hợp, lạnh lùng liếc nhìn nam tử kia rồi đi thẳng vào Vạn Đạo Tháp.

Nam tử kia nhìn Diệp Phàm, lập tức khó chịu xì một tiếng khinh miệt:

- Chỉ là một tên Siêu Phàm nhị trọng rác rưởi lại không có chút năng lực quan sát, ta cho ngươi vào trong xấu mặt.

- Ơ, không ngờ hắn bước vào Giáo Học Môn? Ha ha, tự làm tự chịu.

Nam tử nói xong, trực tiếp mở ra hình chiếu của huy hiệu. Giáo Học Môn của Vạn Đạo Tháp chính là dành cho tất cả đệ tử Vạn Đạo Tháp của Vạn Đạo học phủ, chính là nơi một số trưởng lão áp chế tu vi xuống Siêu Phàm cảnh hoặc Hợp Thánh cảnh tiến hành dạy học trong lúc xông tháp, bình thường đệ tử Vạn Đạo Tháp bước vào cánh cửa bên trái.

Cửa bên phải rõ ràng cao lớn khí thế hơn cửa bên trái rất nhiều. Diệp Phàm đương nhiên nghĩ hẳn là cửa lớn bên phải, nam tử tiếp đón kia không nhắc nhở hắn, vì vậy hắn bước thẳng vào Giáo Học Môn.

- Ơ, Vạn Đạo Tháp của Vạn Đạo Các mở khóa dạy học. Chuyện gì xảy ra vậy? Tháng này không phải là Vạn Đạo Tháp của Kiếm Tu Các dạy học sao?

- Không đúng, thời gian cũng không đúng. Ở, đây là vị trưởng lão nào vậy?

- huy hiệu trên thân người này, hình như là Vạn Đạo Các Vạn Đạo Tháp đệ tử.

- Ha ha, chắc là gã xui xẻo này đi nhầm chỗ, xem tin tức của hắn đi.

- Diệp Phàm - đệ tử Vạn Đạo Tháp của Vạn Đạo Các, tu vi Siêu Phàm nhị trọng, ha ha ha, đúng là một con dê con lạc đường.

Tất cả đệ tử Vạn Đạo Tháp của học phủ đều chấn động, ai nấy đều hình hình chiếu trên huy hiệu của mình giống như đang xem một chuyện nực cười vậy.

Tình huống đệ tử đi nhầm vào Giáo Học Môn như vậy cũng không ít. Trên cơ bản, mỗi người đều sẽ bị đánh rất thảm, chuyện này cũng rất bình thường. Dù sao thực lực người canh giữ Giáo Học Môn đều mạnh hơn người giữ cửa ở Đệ Tử Môn rất nhiều. Mặt khác, sau khi các đệ tử xông vào tháp ở tầng một sẽ có hoàn cảnh cực tốt để khôi phục nguyên lực nhưng Giáo Học Môn thì tuyệt đối không có.

Ngoại trừ những trưởng lão áp chế tu vi, đệ tử tất nhiên không xông qua được, thất bại là chuyện tất nhiên, điểm chính là lúc nào sẽ thất bại.

- Diệp Phàm hình như là học viên mới, còn là một thiên tài.

- A, ngươi vừa nói ta mới nhớ ra, trong học viên mới ₫ năm nay có một đệ tử yêu nghiệt Thần Võ lục tinh, hình như chính là Diệp Phàm này. Ha ha ha, đúng lúc để cho chúng ta xem đệ tử yêu nghiệt này có hay không hàng thật giá thật.

- Siêu Phàm nhị trọng, ta cá hắn xông qua năm cửa.

- Năm cửa? Ngươi quá đề cao hắn rồi. Chỗ này chính là Giáo Học Môn, mạnh hơn Đệ Tử Môn bao nhiêu? Siêu Phàm nhị trọng căn bản không có khả năng xông đến cửa thứ năm. Ta cá hắn chỉ xông qua ba cửa.

Đệ tử Vạn Đạo Tháp chấn động, mấy vạn người đều dừng việc trong tay, hăng hái bừng bừng chờ Diệp Phàm bị ngược.

Ở Vũ Anh Viện, Thu Thủy Nhi đột ngột kêu to:

- Sao Diệp Phàm lại xông vào Giáo Học Môn?

Ba nàng Lạc Tinh Nhứ, Phùng Linh Hi nghe vậy lúc này vây tới, ánh mắt mỗi người đều có phần bất đắc dĩ, không cần nghĩ cũng biết, hắn đi nhầm đường.

- Tên si mê võ học này đúng là đủ đần độn.

Phùng Linh Hi cảm thấy bất đắc dĩ nói, nhưng trong đôi mắt lại có chút hàm ý khác. Nói thế nào nhỉ, ở phương diện nào đó, Diệp Phàm quả thật có chút ngu ngốc một cách đáng yêu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)