Nhưng sau này có lẽ hắn còn phải nhờ Lạc Tố Tố giúp chuyện khác, còn không có ấn ký trận pháp truyền âm của Lạc Tố Tố, còn phải dựa vào Lạc Tinh Nhứ để liên lạc với nàng.
Đương nhiên hắn có thể thông qua Dương Nhược Huyên nhưng trước mắt hắn không muốn để cho người của Thần Nguyên học phủ biết Dương Nhược Huyên và Lạc Tố Tố có quan hệ rất 'thân mật'.
- Được, ta không cần mười lăm ngày, hai ngày là được.
Diệp Phàm gật đầu nói, với bản lĩnh của hắn, hai ngày đủ để một đường khiêu chiến đến tầng ba mươi.
- Hai ngày...
Lạc Tinh Nhứ cảm thấy nghẹn lời. Nếu là trước kia, có thể nàng sẽ cảm thấy Diệp Phàm đang khoác lác. Nhưng sau khi nhìn thấy hắn đánh với Thu Nguyệt một trận, nàng biết rất rõ Diệp Phàm quả thật có tư cách nói những lời này.
Diệp Phàm liên tục xông qua ba mươi tầng Vạn Đạo Tháp trong hai ngày, sẽ sáng tạo ra kỳ tích trong lịch sử của Vạn Đạo học phủ. Bốn người Lạc Tinh Nhứ không biết phải nói gì. Đây thật sự là thiên kiêu yêu nghiệt có một không hai, khác với thiên kiêu bình thường các nàng.
Sau khi đã quyết định, Diệp Phàm trở lại phòng của mình, lấy ra thủy tinh truyền âm, Diệp Phàm đánh ra trận pháp.
Rất nhanh, mấy tiếng truyền âm vang lên.
Đại Lực:
- Diệp Phàm, ngươi đến Trung Linh Cảnh rồi à? Ta ở học phủ Bá Thể rất tốt, có một sư phụ Chí Tôn cảnh, học được rất nhiều thứ, tương lai lúc báo thù cho Thiên Phủ, ta tuyệt đối sẽ không kéo chân sau của ngươi.
Đây là Đại Lực truyền âm nửa tháng trước để lại. Trong khoảng thời gian này, Diệp Phàm vẫn luôn tu hành nên không mở ra thủy tinh truyền âm.
- Ta ở Vạn Đạo học phủ, một tháng sau ta sẽ đi Vạn Đạo Giới. Đến lúc đó ta sẽ xem xét công pháp luyện thể Thánh giai cho ngươi, trong khoảng thời gian này ngươi chú ý đừng bế quan quá lâu. Đúng rồi, để ý Phượng Ly Ngọc Thạch giúp ta.
Diệp Phàm truyền âm lại. Sau đó nguyên lực chuyển động, giọng nói của Đao Phỉ truyền đến:
- Diệp Phàm, Võ Đạo Tâm Nhãn của ta đã được hoàn toàn khai phá. Ha ha, lần sau gặp lại đừng để thua ta đấy. Nhưng ta biết, có lẽ cả đời này cũng không đánh lại ngươi, ngươi chính là kẻ biến thái.
- Võ Đạo Tâm Nhãn hoàn toàn khai phá là chuyện tốt, trước khi trùng kích Hợp Thánh cảnh phải tìm hiểu ý cảnh của đao, kết hợp ý cảnh của đao và Võ Đạo Tâm Nhãn, có lẽ sẽ nâng cao thực lực của ngươi cực lớn. Các ngươi đừng quá lo lắng về chuyện ở Đông Linh Cảnh, cố gắng tu hành. Sau này khi báo thù, thay ta chém đổ một học phủ.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cười nói:
- Đúng rồi, giúp ta để ý Phượng Ly Ngọc Thạch.
Diệp Phàm không nói sẽ đi học công pháp Thánh giai để truyền cho hắn. Không phải là Diệp Phàm không xem Đao Phỉ là người nhà. Hắn có thể truyền cho Đại Lực và Diệp Tàn, Diệp Quỷ, thậm chí là Vệ Linh, đã xem như Thu Nguyệt rất chiếu cố hắn rồi. Dù sao công pháp Thánh giai cũng là căn bản lập phủ của Vạn Đạo học phủ, làm người phải có chừng mực.
Nguyên lực lại chuyển động, lần này là Dương Nhược Huyên:
- Diệp Phàm, quan hệ giữa Lạc Tố Tố và ngươi thế nào, nàng rất chiếu cố ta, đúng rồi... ta có phần không đủ tài nguyên, ngươi có thể...
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi sửng sốt. Số lượng tài nguyên hắn cho mấy người tuyệt đối đủ cho bọn họ tu hành xa hoa, không thể nào không đủ dùng cho một năm. Còn nữa, hắn nghe giọng của Dương Nhược Huyên chung quy vẫn có cảm giác là lạ, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
Hắn nghĩ có Lạc Tố Tố ở đó, sẽ không có chuyện gì đâu. Hắn lấy ra một chiếc nhẫn chứa vật, để vào trong trận pháp truyền tống của đá truyền âm, trực tiếp truyền tống qua:
- Tài nguyên không đủ thì nói với ta, Nhược Huyên, ngươi cố gắng tu hành, không cần suy nghĩ quá nhiều. Một ngày nào đó ta sẽ dẫn các ngươi đi báo mối thù của Thiên Phủ.
Diệp Phàm nói xong, nguyên lực trong tay tiếp tục vận chuyển, lần này là hai người Diệp Quỷ và Diệp Tàn.
- Đại ca, ngày hôm nay ta giết một công tử của Thiên Hạ thương hội, Thiên Hạ thương hội muốn động đến ta nhưng bị sư phụ ta chặn lại. Cường giả Chí Tôn đúng là lợi hại, cũng rất coi trọng ta, tư chất của ta quá mạnh không có cách nào.
Giọng điệu Diệp Tàn tương đối tùy ý, giọng nói Vệ Linh vang lên:
- Ngươi chỉ giỏi khoác lác!
- Linh nhi, tư chất của ta không mạnh sao?
- Mạnh nhưng ngươi nói vậy ở trước mặt đại ca cũng không đỏ mặt sao? Tư chất của ai có thể biến thái hơn đại ca chứ?
Vệ Linh dịu dàng nói, bởi vì nàng ở cùng với Diệp Tàn, cho nên cũng đổi sang gọi Diệp Phàm là đại ca.
- Đại ca có tư chất mạnh mẽ, ta lại có sức hấp dẫn lớn. Linh nhi, ngươi nói có phải ta càng hiểu nữ nhân hơn đại ca không.
- Bây giờ ngươi càng lúc càng vô sỉ rồi. Trước đây ta còn tưởng ngươi là một chính nhân quân tử, mỗi ngày nói năng thận trọng, hừ, ta đã nhìn nhầm ngươi rồi... À, ngươi làm gì, còn đang truyền âm cho đại ca đấy.
- Hì hì!
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi mỉm cười, nhớ tới nhị đệ của mình bình thường đều rất tùy ý, luôn trầm tĩnh thản nhiên, không ngờ ở Vệ Linh trước mặt cũng có lúc vô sỉ như vậy. Tình cảm đúng là một thứ thần kỳ.
Nhưng Diệp Phàm vẫn vui mừng khi thấy Diệp Tàn thay đổi. Bởi vì tình cảnh trước đây, hai đệ đệ của mình vẫn luôn giấu đi sự nhiệt tình. Diệp Tàn gặp được Vệ Linh mới chậm rãi để lộ ra sự rộng rãi, Diệp Phàm cũng cao hứng thay cho hắn.
- Ngươi khoe ân ái thì tới trước mặt tam đệ mà khoe, ta là nam nhân có nữ nhân, hâm mộ không được.
Diệp Phàm mỉm cười nói:
- Một tháng sau, ta sẽ đi một chuyến tới Vạn Đạo Giới, đến lúc đó lĩnh ngộ được công pháp tu hành Thánh giai sẽ truyền cho ngươi thông qua đá truyền âm. Sau khi ngươi và đệ muội, tam đệ tu hành thì hủy bỏ truyền âm, quyết không thể để cho người thứ tư biết.
- Còn nữa, giúp ta để ý tung tích cảu Phượng Ly Ngọc Thạch, cũng bảo Phong Lâm thương hội tra xét. Mặt khác, bảo bọn họ chú ý mật thiết tin tức về Si Tình Cốc và Băng Thần Điện.
Diệp Phàm nói xong, tắt truyền âm cho Diệp Tàn, mở ra truyền âm của Diệp Quỷ.
- Đại ca, ta rất khỏe!
Không gì khác, chỉ là lời truyền âm rất đơn giản nhưng đây là tính cách của Diệp Quỷ. Diệp Phàm thoáng mỉm cười, vừa định tắt truyền âm thì đột nhiên có một giọng nữ tử truyền tới:
- Diệp Quỷ ca ca, ngươi đang truyền âm cho Diệp Phàm ca ca sao? Ta cũng muốn truyền, ta cũng muốn truyền.
- Bách Bách sư muội!
- Hừ, gọi ta Bách Bách, Diệp Quỷ ca ca, ta muốn ngươi gọi ta Bách Bách.
- Bách... Bách Bách!
Truyền âm đến đây thì bị cắt đứt, trong lòng Diệp Phàm không khỏi nhớ tới thiếu nữ hoạt bát trong Đế Lâm kia. Xem ra vận đào hoa của tam đệ cũng tới rồi. Diệp Phàm mừng cho hai đệ đệ, lúc này truyền âm nói:
- Bách Bách, tam đệ của ta không giỏi ăn nói, bình thường thích đắc tội người, ngươi ở bên cạnh phải dạy hắn nhiều hơn.
Diệp Phàm nói xong thì tắt thủy tinh truyền âm, hắn không nói chuyện công pháp với Diệp Quỷ, đến lúc đó có công pháp truyền cho Diệp Tàn, Diệp Tàn tất nhiên sẽ gọi cả Diệp Quỷ, Diệp Phàm cũng không muốn làm chuyện thừa.
Mặc dù không ở trong một học phủ với hai huynh đệ nhưng Diệp Phàm có thể cảm giác được cuộc sống của bọn họ thật sự không tệ, cũng đúng, với tư chất của bọn họ chắc hẳn ở trong Quân Hành học phủ cũng rất được coi trọng, sẽ có không ít nữ tử yêu thích. Vệ Linh, Lục Bách Bách đều là thiếu nữ không tệ, Diệp Phàm mừng cho bọn họ.
Trái lại mình hình như có chút cô đơn. Với năng lực của Diệp Phàm, hắn tìm một nữ nhân ở trong Vạn Đạo học phủ rất đơn giản, chỉ cần hắn thể hiện ra thiên phú của mình, tuyệt đối sẽ có mỹ nữ yêu thương nhung nhớ.
Nhưng Diệp Phàm không suy nghĩ về phương diện này. Chẳng biết trời đã tối từ lúc nào, Đại Đế đã ngủ, Diệp Phàm mở cửa phòng, đi ra biển hoa trong sân, ngắm nhìn những ngôi sao trên bầu trời và khẽ thở dài.
Diệp Phàm cảm thấy cô độc dưới bầu trời bao la này.