Lý Tuyền làm một quân cờ nhưng thời gian quá ngắn, chắc nàng còn chưa nhận được đãi ngộ đủ cao ở Lý gia, như vậy chỉ còn lại Lạc Tố Tố.
Trở lại Vũ Anh Viện, đám người Thu Thủy Nhi trở về phòng mình, Diệp Phàm đánh với Thu Nguyệt một trận đã khiến các nàng cũng có rất nhiều cảm ngộ.
Đại Đế trở lại trên vai Diệp Phàm ngủ, nó cơ bản cũng không có ham mê gì khác, ăn và ngủ chính là tất cả của nó. Được rồi, còn có sở thích khoác lác đánh rắm nữa.
- Lạc Tinh Nhứ.
Vào lúc bốn nàng chuẩn bị vào phòng, Diệp Phàm đột nhiên gọi Lạc Tinh Nhứ lại.
Đám người Thu Thủy Nhi không khỏi nghi ngờ nhìn Diệp Phàm. Chẳng lẽ hắn có ý với các nàng, vì sao hắn lại theo đuổi Tinh Nhứ? Theo lý thuyết, người theo đuổi tốt nhất ở đây hẳn là Thu Thủy Nhi. Dù sao nàng cũng được xem là một yêu nữ, tuyệt đối không coi trọng phương diện kia, nhất thời không cẩn thận có lẽ có thể xảy ra vài chuyện khiến người ta sung sướng.
Ngược lại Lạc Tinh Nhứ vẫn tương đối lạnh lùng, chắc hẳn là người khó theo đuổi nhất ở đây.
Quả nhiên, Lạc Tinh Nhứ khẽ nhíu mày, rõ ràng cũng không thích Diệp Phàm, lúc này dịu dàng nói:
- Có chuyện gì không? Tuy ngươi rất mạnh cũng rất ưu tú, nhưng ta không có cảm giác với ngươi.
Lời nói rất trực tiếp khiến Diệp Phàm sửng sốt, tiếp theo mệt mỏi phỉ nhổ:
- Người Lạc gia các ngươi đều tự phụ như vậy sao?
- Cái gì? Lạc gia người chúng ta sao?
Lạc Tinh Nhứ nghi ngờ.
- Chắc ngươi biết Lạc Tố Tố chứ?
- Nàng là muội muội của ta.
- Không trách được, ta và nàng ở trong Đế Lâm có chút giao tình, nàng cũng luôn cảm thấy ta sẽ làm gì đó với nàng.
Diệp Phàm nhìn Lạc Tinh Nhứ cười nói đầy ẩn ý, không phải người một nhà thì không vào một cửa.
Lạc Tinh Nhứ nghe vậy, gương mặt không khỏi đỏ lên. Rõ ràng mình đã hiểu nhầm Diệp Phàm. Chuyện này cũng không thể trách nàng được. Dù sao từ khi Diệp Phàm vào đây đều không nói chuyện với các nàng, hôm nay hắn biểu hiện ưu tú như vậy, lại chủ động tìm các nàng nói chuyện...
Dù sao bọn họ đều là thiên chi kiêu nữ, bên cạnh có nhiều người theo đuổi tới mức đếm không xuể, loại người này ban đầu không sao, chờ sau này tới thời điểm thích hợp thể hiện ra sự ưu tú của mình, mượn đó làm chiêu thức để theo đuổi các nàng, các nàng đã thấy quá nhiều rồi.
Nàng nhìn thấy đủ loại nam nhân dối trá, nhiều tới mức đếm không xuể, cho nên thật ra về phương diện nhìn nam nhân, các nàng vẫn có cách riêng của mình. Vì vậy khi Diệp Phàm chủ động gọi Lạc Tinh Nhứ lại, các nàng mới có suy nghĩ này.
Phải biết trong nhà này, bất luận là Thu Thủy Nhi, Phùng Linh Hi, Hoa Vũ Vân đều ít nhiều từng nói chuyện với Diệp Phàm, nhưng Lạc Tinh Nhứ thật sự rất ít.
- Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?
Lạc Tinh Nhứ cố giấu lúng túng nói. Đám người Thu Thủy Nhi cũng dừng lại, tò mò nhìn Diệp Phàm.
- Là thế này, ta biết Lạc gia là thế lực cực mạnh ở Trung Linh Cảnh, ta muốn nhờ ngươi nói với Lạc Tố Tố một tiếng, cứ nói Diệp Phàm ta nhờ nàng để ý tung tích của Phượng Ly Ngọc Thạch giúp.
- À, Diệp Phàm, thế lực Lạc gia chúng ta quả thật không tệ, nhưng sẽ không để ý giúp ngươi. Hơn nữa muội tư chất muội ta ở Lạc gia không ai bằng, có người nói lần này nàng ở trong Đế Lâm còn mang về Vạn Niên Khổ Tủy, bây giờ nói đứng thứ hai không ai dám đứng thứ nhất.
Lạc Tinh Nhứ cao giọng nói:
- Cho dù ngươi và nàng có chút giao tình trong Đế Lâm, nàng cũng không thể làm chuyện này giúp ngươi được.
- Yên tâm, nàng sẽ làm. Ngươi chỉ cần nói Diệp Phàm ta bảo vậy là được.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi lộ ra nụ cười tự tin, Lạc Tố Tố còn nợ hắn Vạn Niên Khổ Tủy, đây là giao dịch của bọn họ.
Nàng có thể lựa chọn lợi dụng thế lực Lạc gia đối phó với Diệp Phàm, nhưng Lạc Tố Tố là một người thông minh, nàng biết rất rõ người như Diệp Phàm làm bằng hữu tốt hơn làm kẻ địch nhiều, cho nên nàng tuyệt đối sẽ giúp đỡ Diệp Phàm.
- Sao ngươi tự tin như vậy? Ngươi và muội muội ta rốt cuộc có quan hệ thế nào?
Lạc Tinh Nhứ lập tức nghi ngờ hỏi, trong lòng thầm suy nghĩ, chẳng lẽ muội muội và Diệp Phàm yêu nhau. Nhưng nàng lập tức từ bỏ suy nghĩ này, muội muội nàng là nhân vật thế nào, thậm chí nam nhân theo đuổi nàng còn có cả cường giả thiên tài Chí Tôn học phủ, tư chất, lực chiến đấu của Diệp Phàm quả thật không thể kém hơn thiên kiêu tuyệt đỉnh của Chí Tôn học phủ.
Nhưng hắn có không thế lực, đây là sự thật không có cách nào phủ nhận được, tư chất có mạnh hơn nữa, không đủ tài nguyên chống đỡ, chung quy không có cách nào đuổi kịp bước chân của những thiên kiêu kia. Cho dù Diệp Phàm bây giờ có gặp chút kỳ ngộ, nhưng kỳ ngộ đó chỉ có thể là giúp hắn nhất thời huy hoàng, nhưng không có cách nào làm được giữ được phong thái tài hoa lâu dài.
- Ta với nàng chỉ là bằng hữu bình thường, nhưng nàng nợ ta, cho nên nàng sẽ đáp ứng. Lạc Tinh Nhứ, làm phiền ngươi nói một tiếng.
Diệp Phàm chắp tay nói.
Lạc Tinh Nhứ nghe vậy mới gật đầu nói:
- Nếu là vậy, ta sẽ nhắn lại với nàng, nhưng ta không thể bảo đảm nàng có giúp ngươi không.
- Cảm ơn!
- Không cần, ta cũng không nhắn tin miễn phí, ta cần phải ngươi giúp ta một việc.
Lạc Tinh Nhứ cao giọng nói.
- Chỉ cần ta có thể làm được, tất nhiên sẽ không từ chối.
- Ngươi bây giờ đã là Siêu Phàm cảnh, cũng là đệ tử Vạn Đạo Tháp của Vạn Đạo Các. Bởi vì Thủy Nhi tỷ, ba người chúng ta thể bước vào Vạn Đạo Tháp xông qua tháp, bây giờ chúng ta đang kẹt ở tầng thứ ba mươi của Vạn Đạo Tháp, ta cần ngươi bước vào tầng thứ ba mươi trong vòng mười lăm ngày, sau đó dẫn chúng ta đến tầng thứ bốn mươi.
Lạc Tinh Nhứ nói tiếp:
- Chúng ta cần bia văn ngộ đạo ở tầng thứ bốn mươi của Vạn Đạo Tháp giúp đỡ.
Vạn Đạo Tháp tổng cộng có một trăm tầng, bốn mươi tầng đầu là chỗ của cường giả Siêu Phàm cảnh, mỗi tầng đều có một người giữ cửa, chỉ cần đánh bại người giữ cửa là có thể thu được tư cách tu luyện ở một tầng sau.
Vạn Đạo học phủ ủng hộ bọn họ tập hợp thành đội xông qua tháp. Đương nhiên, nếu lập đội, đối thủ của bọn họ có thể mạnh hơn một mình xông tháp rất nhiều cấp. Với tiêu chuẩn của bốn nàng trước mắt, còn chưa đến được tầng thứ bốn mươi. Nhưng ở Siêu Phàm cảnh, thực lực của các nàng đã được xem là nhóm đứng đầu học phủ. Cho dù các nàng có thể tìm một số người mạnh hơn các nàng nhưng kiên quyết không thể đưa các nàng đến tầng thứ bốn mươi.
Nếu các nàng tu hành đến Siêu Phàm cửu trọng tất nhiên không thành vấn đề. Nhưng các nàng bây giờ đang tìm hiểu ý cảnh võ đạo, bia văn ngộ đạo này đặc biệt dành riêng cho Siêu Phàm cảnh bước vào Hợp Thánh cảnh, phía trên có lý giải đối với võ đạo của các cường giả Chí Tôn, cường giả Thánh Hiền trong Vạn Đạo học phủ bao năm qua. Nếu có thể tìm hiểu được, các nàng sẽ tiếp xúc với ý cảnh võ đạo sớm hơn.
Đương nhiên, học phủ là nơi dạy dỗ người, vì sao phải thiết lập những khiêu chiến giúp tu hành tốt hơn? Mục đích tất nhiên là để cho các đệ tử không nên quá tham vọng, tu hành phải làm từng bước vững chắc.
Nhưng điều đó cũng không ngăn cản được hiện tưởng một số cường giả dẫn người yếu xông tháp. Đây cũng là nói cho rất nhiều đệ tử biết, muốn thu được tài nguyên tốt hơn, hoặc là bản thân ngươi đủ ưu tú, hoặc là ngươi phải có ưu thế mà người khác không có, ví dụ như quen biết người có tư chất mạnh hơn, đây là thế giới võ đạo.
- Vạn Đạo Tháp?
Diệp Phàm nghe vậy thì sửng sốt, hắn không mấy hứng thú với việc xông qua Vạn Đạo Tháp, dù sao hắn hoàn toàn có thể tránh khiêu chiến rắc rối đi tìm hoàn cảnh tu hành thích hợp nhất.