Thân pháp vừa rồi của Thu Nguyệt vô cùng huyền diệu, Diệp Phàm không nhìn thấy rõ, cũng không nắm giữ được đạo lý.
Nhưng chỉ trong chớp mắt Diệp Phàm đã dựa vào Thiên Đế Đồ Lục tập được một chiêu Quy Nhất Thủ Kiếm Quyết này.
Đương nhiên, Diệp Phàm không định dùng chiêu này. Nếu để cho Thu Nguyệt biết hắn nắm giữ khả năng sao chép võ kỹ Thánh giai, sợ rằng vụ cá cược giữa bọn họ sẽ xuất hiện rất nhiều biến cố.
Thần Long Quét Đuôi, đuôi rồng phía sau Diệp Phàm quét một cái, tất cả hòn đá và Lăng Hư Kiếm phản công đều bị đánh bay, đồng thời, Lăng Hư Kiếm trở lại trong lòng bàn tay của hắn.
Thu Nguyệt di chuyển sang bên, tránh khe nứt trên mặt đất, sau đó trường kiếm quay lại, thức thứ hai, Trảm Linh!
Diệp Phàm chỉ cảm thấy cả người bị một khí tức khủng khiếp phong tỏa, áp lực trong không gian làm cho hắn khó có thể nhúc nhích, trong hai mắt hắn chỉ có một thanh kiếm sắc bén đang chậm rãi to dần.
Không ngờ có áp lực khủng khiếp như vậy. Diệp Phàm khẽ nhíu mày, Thiên Vân hóa thành trường đao chém xuống mặt đất, Cuồng Đao thức thứ hai, Bất Động Phật Thân!
Tường đao cực lớn vô cùng dày xuất hiện, đồng thời trên trán Diệp Phàm hiện ra ba thần văn.
Đao tường có vẻ càng thêm vững chắc, Thu Nguyệt chém xuống một kiếm, chỗ nguyên lực giao nhau nổ tung, điên cuồng cuốn ra xung quanh.
Trong phút chốc, long trảo của Diệp Phàm vỗ xuống mặt đất, vô số phiến đá rất lớn bay ra, ngăn cản phạm vi tầm nhìn của Thu Nguyệt.
Lúc này Thu Nguyệt quát một tiếng, kiếm quang cắt qua, tất cả phiến đá vỡ vụn, nhưng bóng dáng Diệp Phàm đã biến mất.
- Ở phía trên!
Thu Thủy Nhi kinh ngạc kêu lên, Thu Nguyệt rõ ràng đã phát hiện được nhưng chẳng hề vội vàng, trường đao của Diệp Phàm biến thành hai chủy thủ, võ kỹ Thiên giai Nụ Hôn Tử Thần!
Hai chủy thủ giao nhau, từ chỗ chủy thủ giao nhau xuất hiện một vòng xoáy nguyên lực, trong chớp mắt khi chủy thủ tách ra, xung quanh Diệp Phàm đã bị vô số bóng chủy thủ che kín, chợt bắn về phía Thu Nguyệt. Thu Nguyệt nhất thời hoa mắt, căn bản không thể né tránh.
- Ơ! Đây là tuyệt chiêu của Thủy Nhi. Vương tọa toàn năng của Thiên Phủ sao? Xem ra lời đồn về ngươi không giả.
Thu Nguyệt vừa nói vừa hành động, trường kiếm lướt qua trên không trung thành hình bán nguyệt, đánh nát bóng chủy thủ của Diệp Phàm.
Chiến kỹ che giấu Vô Ảnh Trảm Sát!
Chủy thủ của hai Diệp Phàm đột ngột điên cuồng xoay tròn, Diệp Phàm hóa thành ảo ảnh.
Keng keng keng keng!
Công kích liên tiếp được đánh ra, Thu Nguyệt có vẻ nghiêm trọng. Thu Thủy Nhi còn chưa hoàn toàn nắm giữ được chiến kỹ che giấu, không ngờ Diệp Phàm đã thành thạo như vậy.
Đương nhiên, mặc dù Thu Nguyệt biết Diệp Phàm có danh hiệu vương tọa toàn năng, cũng biết hắn có khả năng sao chép võ kỹ, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ Diệp Phàm thậm chí có thể sao chép được cả võ kỹ Thánh giai, cho nên nàng mới cá cược với Diệp Phàm như vậy. Dù sao trên phương diện nào đó, võ kỹ Thánh giai hơn Thiên giai rất nhiều.
Trong khoảng thời gian ngắn, mười lần chém xuống với 360 độ không góc chết, cho dù Thu Nguyệt phòng ngự kín mít vẫn không chịu nổi, chủ yếu là lực lượng của Diệp Phàm quá lớn. Sau Thanh Long Biến, Diệp Phàm giống như một con thú lớn hình người.
Keng!
Một tiếng động kỳ quái vang lên, phòng ngự của Thu Nguyệt bị đánh bại, Diệp Phàm tới sát người, lấy thành tựu đáng sợ về chủy thủ của hắn, một khi hoàn toàn gần người, ưu thế trường kiếm của Thu Nguyệt sẽ bị giảm mạnh. Dù sao Thu Nguyệt không phải là Diệp Phàm, không thể chơi mọi vũ khí thành thạo như vậy.
Tuy Diệp Phàm đang tấn công nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào chân của Thu Nguyệt. Nếu đổi lại là hắn, lúc này chiến thuật hợp lý nhất chính là sử dụng thân pháp thần bí lúc trước để tránh công kích của hắn, cũng tiến hành một vòng công kích mới, Diệp Phàm rất muốn được nhìn thấy thân pháp này,.
Lần trước hắn không kịp phản ứng, lần này, hắn tuyệt đối phải quan sát rõ ràng.
Quả nhiên nguyên lực dưới chân Thu Nguyệt vận chuyển theo một tuyến đường vô cùng huyền ảo, tiếp theo biến mất, không sai, trước mắt chỉ còn lại một tàn ảnh.
Kỹ xảo này tuyệt đối là chiến kỹ che giấu, bằng không sẽ hoàn toàn vi phạm lẽ thường.
Dưới chân Diệp Phàm bắt đầu bắt chước theo cách vận hành nguyên lực của đối phương, tiếp theo, thần văn nguyên lực bắt đầu tự động hoàn thiện tất cả tuyến đường vận hành, thân hình hắn lập tức trở thành ảo ảnh.
Nhưng Diệp Phàm đúng lúc ngừng vận chuyển thân pháp. Hắn có thể lén thực hiện nhưng không thể khoe khoang, tình hình hiện tại còn nằm trong sự khống chế của hắn, nhưng nếu hắn biểu hiện ra quá mức khủng khiếp, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Võ kỹ thân pháp Thánh giai sơ cấp Vô Ảnh Vô Hình với chiến kỹ che giấu Không Gian Ảnh có thể để lại một ảo ảnh tại chỗ, bản thể lập tức xuyên qua không gian đến một phía khác của kẻ địch.
Mạnh mẽ, khủng khiếp, Diệp Phàm không thể không tán thưởng. Một chiêu này đáng sợ nhất không phải là hiệu quả của nó mà là tính tức thì, thời gian và khoảng sử dụng chiến kỹ che giấu quá ngắn, có thể nói là thần kỹ tránh né đòn tấn công của kẻ địch.
Vèo!
Kiếm khí vừa ra, lúc này Diệp Phàm chặn lại, mượn lực bay ngược về phía sau. Nhưng tốc độ của Thu Nguyệt nhanh hơn.
Quy Nhất Thủ Kiếm Quyết thức thứ ba Họa Địa Vi Lao!
Vèo vèo vèo!
Mấy chục kiếm khí sắc bén ngưng tụ thành ảo ảnh trường kiếm, tiếp theo điên cuồng bắn chụm về phía Diệp Phàm.
Trên kiếm khí còn kèm theo lực kiếm đạo với tốc độ rất nhanh, lập tức phong tỏa tất cả đường lui của Diệp Phàm.
Diệp Phàm không lùi còn lao rất nhanh về phía những kiếm khí kia, chủy thủ lượn quanh, võ kỹ Địa cấp sơ giai Ảnh Chi Phân Thân Trảm được thi triển ra.
Hai Diệp Phàm xuất hiện, kiếm khí đã lao tới người. Diệp Phàm có thể cảm giác được khí tức mạnh mẽ của kiếm khí, trên người hắn đã xuất hiện vài vết kiếm.
Chiến kỹ che giấu Chân Huyễn Song Cực Trảm!
Diệp Phàm và kính tượng đồng thời bước vào trạng thái mờ ảo trong một hơi thở, tránh thoát khỏi kiếm khí tập kích, chiến kỹ che giấu của một võ kỹ Địa giai tất nhiên tránh thoát được đòn tấn công của võ kỹ Thánh giai, thoạt nhìn không thể tưởng tượng nổi, nhưng điều này chẳng có gì kỳ lạ.
Ở trên Thiên Vũ đại lục, chỉ cần ngươi có thể ở thời điểm thích hợp nhất dùng võ kỹ thích hợp nhất, bình thường một số võ kỹ cấp thấp không đáng chú ý có chiến kỹ che giấu có thể thu được hiệu quả không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên, điều kiện trước tiên là chiến kỹ che giấu, bởi vì chiến kỹ che giấu được thiên đạo tán thành, trao cho năng lực trái với lẽ thường, có thể vượt qua khoảng cách của đẳng cấp, nếu chỉ là võ kỹ bình thường đối đầu, căn bản không thể so sánh được.
Kiếm khí của Thu Nguyệt trực tiếp xuyên qua trên cơ thể Diệp Phàm, một giây sau, nàng đã bay đến bên cạnh Diệp Phàm và chém xuống một kiếm, tất cả kiếm khí bay ra không ngờ vòng lại, lao về phía Diệp Phàm.
Hình Chiếu Qua Gương!
Diệp Phàm sớm đoán được, thân hình tách ra làm hai, sau đó thi triển Tam Bộ Nhất Thiểm, bay đến phía sau Thu Nguyệt.
Trường kiếm của Thu Nguyệt bay lượn, trong chớp mắt khi thân hình Diệp Phàm vừa xuất hiện, đã chém về phía hắn với tốc độ phản ứng nghịch thiên.
Nhưng sau đó, bóng dáng Diệp Phàm lại biến mất, ở khoảng không phía trên đầu Thu Nguyệt xuất hiện bốn Diệp Phàm, Lăng Hư Kiếm cầm trong tay thi triển ra Tứ Phương Cực Sát Trận.
Vô Ảnh Quỷ Trảm chiến kỹ che giấu Màn Trời Hắc Ám!
Cách di chuyển lạ thường lại vô cùng thần kỳ, bóng dáng biến hóa vô cùng kỳ diệu, đám người Thu Thủy Nhi có một ảo giác như đang nhìn thần tiên đánh nhau.
Thu Nguyệt chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đã mất đi tung tích của Diệp Phàm, sát phạt mạnh mẽ tập kích tới. Nhưng Thu Nguyệt hoàn toàn không hoảng sợ, trên trường kiếm phát ra ánh sáng chói lòa, hoàn toàn bao phủ Diệp Phàm.