- Ha ha ha, không tệ. Ở dưới lực kiếm đạo của ta, ngươi lại có thể trực tiếp ngăn cản được, tiếp theo phải xem kỹ xảo của ngươi thế nào.
Thu Nguyệt quát to một tiếng, thân hình hóa thành ảo ảnh, trong chớp mắt xung quanh Diệp Phàm bị tàn ảnh của Thu Nguyệt bao phủ, trong lúc trường kiếm vung vẩy, giống như chúa tể của khoảng không gian này.
Trường kiếm của Diệp Phàm không ngừng lượn vòng, cả người không ngừng chớp hiện trong không gian thu hẹp, tránh được phần lớn đòn tấn công của Thu Nguyệt, nếu không tránh được sẽ sử dụng trường kiếm ngăn cản.
- Tuyệt đối hư vô, ngươi có thể sử dụng tuyệt đối hư vô ở dưới Vũ Điểm Tập Sát của ta, về phương diện hiểu kỹ xảo, ngươi hoàn toàn có thể đứng đầu trong cùng thế hệ.
Thu Nguyệt kinh ngạc, tiếp theo nguyên lực tăng vọt:
- Bảy phần lực, võ kỹ Thiên giai Hỗn Nguyên Thiên Hồng Trảm.
Vèo vèo vèo!
Trường kiếm của Thu Nguyệt điên cuồng gào thét xung quanh nàng, kiếm quang dường như biến thành cầu vồng, kiếm khí khủng khiếp lại có thể dừng lại trên không trung, giống như Cuồng Phong Ảnh của Diệp Tàn vậy.
Diệp Phàm ném Lăng Hư Kiếm vào trong không trung, nó lập tức hóa thành cầu vồng bay về phía Thu Nguyệt chém xuống. Đồng thời, Thiên Vân biến thành trường côn, Thành Lũy Không Thể Phá, chiến kỹ che giấu của Phục Thiên Cửu Côn - Thiên Cương kỹ Thiên giai trung cấp!
Keng keng keng!
Kiếm khí dày đặc đều bị Diệp Phàm đỡ được, cũng không hề lùi lại một bước nào. Đồng thời, Lăng Hư Kiếm từ trên trời cao lao xuống, kiếm ý lạnh lẽo làm cho Thu Nguyệt thoáng kinh ngạc:
- Phi Kiếm Thuật?
Vèo!
Keng!
Thu Nguyệt lập tức bay ngược, ánh mắt Diệp Phàm sắc bén đáng sợ. Hắn tới đây để chiến thắng Thu Nguyệt, chứ không phải để cho Thu Nguyệt biết hắn mạnh tới mức nào. Không ngờ Thu Nguyệt muốn thử hắn, vậy hắn hoàn toàn có thể mượn cơ hội này đánh ra ưu thế, cuối cùng nghiền ép Thu Nguyệt.
Thanh Long Biến!
Nửa người Diệp Phàm trực tiếp Thanh Long hóa, đám người Thu Thủy Nhi lập tức ngây người.
Long uy!
Gào!
Ảo ảnh Thanh Long nấn ná sau lưng Diệp Phàm, ngửa cổ lên trời hét dài, dưới mức áp chế sinh mạng, áp chế từ lực kiếm đạo của Thu Nguyệt bị trung hòa, thậm chí Thu Nguyệt cảm giác thực lực bị áp chế.
Ầm!
Nàng nhún chân chợt bắn người ra, một quyền đánh xuống, Long Khiếu Quyền!
Tiếng rồng kêu to rõ ràng vang lên. Thu Nguyệt lập tức bị lạc mất phương hướng, mặc dù tỉnh táo lại cực nhanh nhưng một quyền của Diệp Phàm đã ầm ầm đánh tới. Mệnh Thần Thuật điên cuồng vận chuyển, cương lực và nguyên lực nổ tung, huyết mạch Thanh Long trao cho Diệp Phàm lực lượng không có cách nào tưởng tượng được.
Thu Nguyệt bị Diệp Phàm đánh cho trở tay không kịp, chân bước nhầm một bước, tiếp theo cả người bị đánh bay.
Ánh mắt Diệp Phàm chợt nghiêm lại, loại cảm giác đánh này, không đúng!
Vèo!
Mặt bên!
Thân pháp khủng khiếp như vậy sao?
Trong lòng Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc, Cửu Hư Mê Tung Bộ đã được xem là cực mạnh trong các loại thân pháp, dù sao võ kỹ thân pháp không giống với võ kỹ chiến đấu, cho dù là thế gia ẩn thế, cũng không biết có võ kỹ thân pháp Thánh hay không giai, Cửu Hư Mê Tung Bộ là thân pháp Thiên giai trung cấp, ở Thiên Vũ đại lục đã xem như được xếp hàng đầu.
Nhưng cho dù là Cửu Hư Mê Tung Bộ cũng không có khả năng tránh đòn tấn công của đối phương trong thời gian ngắn ngủi như thế. Lúc Diệp Phàm đánh ra một quyền này, đã tính đến đối phương biết dùng thân pháp tránh né, vì vậy Long Khiếu Chi Âm của Long Khiếu Quyền có vẻ vô cùng quan trọng
Đây tuyệt đối là thân pháp vượt qua Cửu Hư Mê Tung Bộ, thậm chí là Thánh giai!
Thân hình Diệp Phàm lập tức hóa thành hai, hình chiếu qua gương, tránh được đòn tấn công của Thu Nguyệt, đồng thời trường côn trong tay biến thành chủy thủ, sát trận trong Tam Sinh Ảnh Sát Hư!
Bóng dáng Diệp Phàm biến mất, Thu Nguyệt đánh nát kính tượng của hắn, tiếp theo, chủy thủ Diệp Phàm từ trong không trung chém ra.
- Nhóc con rất biết nắm chắc cơ hội, đáng tiếc, ngươi còn non lắm.
Thu Nguyệt quát khẽ một tiếng, tay trái đánh ra một chưởng, mấy Diệp Phàm đột ngột từ trong không trung xuất hiện đã trực tiếp vỡ nát.
- Tất cả đều là giả?
Thu Nguyệt thì thào nói, đột ngột trên mặt đất có vô số tảng đá bay lên, điên cuồng lao về phía Thu Nguyệt. Lăng Hư Kiếm không ngừng từ trên không trung vung vẩy chém tới. Bóng dáng Diệp Phàm xuất hiện cách Thu Nguyệt mười mét.
- Thật nhanh!
Phùng Linh Hi kinh ngạc nói, chỉ với chút thời gian, không ngờ Diệp Phàm đã cách Thu Nguyệt mười mét.
Tâm thần của bốn nàng đã hoàn toàn bị cuộc chiến của Diệp Phàm và Thu Nguyệt thu hút. Bọn họ vốn cho rằng đây là cuộc chiến đấu nghiêng về một phía, không ngờ lại đánh sinh động như vậy. Diệp Phàm dựa vào tu vi Siêu Phàm nhị trọng khiêu chiến vượt cấp Thu Nguyệt ở Hợp Thánh tam trọng, đây là lời nói đùa sao?
Chiến lực này đã vượt qua thiếu niên Chí Tôn. Phải biết Thu Nguyệt chính là Thánh Hiền. Lúc nàng còn trẻ cũng là thiếu niên Chí Tôn, nếu tu vi của Thu Nguyệt bây giờ là Siêu Phàm nhị trọng, có thể lập tức thua hoàn toàn không?
Thiếu niên Chí Tôn cũng chưa chắc có thể trở thành cường giả Chí Tôn. Tuy Thiên Vũ đại lục hiếm có cường giả Chí Tôn nhưng cũng không tính là ít như phượng lông sừng lân. Thiếu niên Chí Tôn đại biểu cho một số cường giả tuyệt thế có lực chiến đấu đứng đầu trong cùng thế hệ. Cho dù bọn họ trở thành Chí Tôn, cũng có thể xưng hùng trong Chí Tôn, người như thế mới là thiếu niên Chí Tôn.
Phía trên cấp độ thiếu niên Chí Tôn là Vương thể và một số yêu nghiệt có cơ thể đặc biệt hiếm thấy, loại thiên tài này bình thường đều được gia tộc che giấu, chờ đến một ngày công thành, danh tiếng chấn động thiên hạ. Dù sao người tài giỏi như thế, rất dễ bị thế lực thù địch nhằm vào, sau đó chết non.
Chiến lực Diệp Phàm biểu hiện ra trước mắt hoàn toàn vượt qua tiêu chuẩn thiếu niên Chí Tôn, về phần có thể đạt tới cấp thiên kiêu Vương thể hay không, còn phải xem Diệp Phàm có thể đánh bại Thu Nguyệt không.
Diệp Phàm rất mạnh, nhưng làm sao có thể mạnh đến mức đó?
Bốn người Thu Thủy Nhi khó có thể tiêu hóa được sự thật này.
Vô số tảng đá bay vụt về phía Thu Nguyệt, long trảo của Diệp Phàm chống xuống mặt đất, mặt đất dưới chân Thu Nguyệt nhanh chóng nứt ra một khe lớn.
Vẻ mặt Thu Nguyệt rất khó coi, nàng áp chế tu vi xuống Hợp Thánh tam trọng, đại biểu cho nàng không thể bay trên không trung, nhưng dưới những hòn đá bắn chụm dày đặc như vậy, nàng căn bản không có cách nào lập tức rời khỏi khe nứt, sao người này có thể khống chế mặt đất, thật không thể tưởng tượng nổi.
Mười phần lực lượng bạo phát, Thu Nguyệt không mang suy nghĩ thử Diệp Phàm nữa. Nàng biết rất rõ trong tay Diệp Phàm có Ngũ Hành Đạo Bàn, một khi hắn sử dụng trận pháp vây khốn nàng, không chừng có chút sơ ý sẽ thật sự lật thuyền trong mương.
Võ kỹ Thánh giai cao cấp Quy Nhất Thủ Kiếm Quyết!
Thức thứ nhất, Phi Công!
Keng keng keng!
Lấy Thu Nguyệt làm trung tâm, tất cả công kích xung quanh nàng đều bị kéo lệch phương hướng, sau đó bắn nhanh về phía Diệp Phàm, cả Lăng Hư Kiếm cũng vậy.
Diệp Phàm vận chuyển Khống Mệnh Thuật, nhưng căn bản không có cách nào đoạt lại quyền khống chế, trong lòng không khỏi kinh hãi, một chiêu kiếm quyết này thật mạnh!
Đồng thời, trong lòng Diệp Phàm cũng hơi hưng phấn, võ kỹ đầu tiên đã tới tay!
Chiến đấu thắng thua? Căn bản không quan trọng, bằng không ngay từ lúc Thu Nguyệt bị Diệp Phàm đẩy lùi, hắn đã có thể mở ra chín ấn đánh ra Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm về phía Thu Nguyệt, ở dưới sự công kích cực nhanh của hắn, hắn hoàn toàn có thể khiến cho Thu Nguyệt không có cách nào phát huy ra được tất cả thực lực, sẽ bị Diệp Phàm chém đến khi chịu thua.
Đây là đòn sát thủ mạnh nhất của Diệp Phàm, nói là Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm nhưng chỉ có lực lượng của năm kiếm, cho dù thu được chiến kỹ che giấu, có thể chém ra ba mươi kiếm đã xem như nghịch thiên, nhưng Diệp Phàm có vô số thủ đoạn, ở trên thân Diệp Phàm nói một chiêu này không bằng nói là Lôi Sát Luân Trảm vô hạn.
Diệp Phàm làm vậy là muốn ép ra võ kỹ Thánh giai của Thu Nguyệt. Nàng sử dụng càng nhiều, Diệp Phàm nắm giữ càng nhiều hơn.
Đương nhiên, võ kỹ Thánh giai không có khả năng là con đường nát. Cho dù Thu Nguyệt là Thánh Hiền, nắm giữ Vạn Đạo Giới nghịch thiên như vậy, sợ rằng cũng không thể có quá ba loại võ kỹ Thánh giai.
Dù sao không phải người nào cũng có thiết bị hack siêu cấp như Diệp Phàm.