Vô Địch Thiên Đế

Chương 536: Lực kiếm đạo

Chương Trước Chương Tiếp

Vạn Đạo học phủ dĩ nhiên không có một thiếu niên Chí Tôn nào nhưng bây giờ có rồi. Ít nhất Thu Nguyệt đánh giá Diệp Phàm như vậy, tất nhiên phải có đạo lý của nàng.

Bốn nàng đều muốn đi khiến Diệp Phàm không biết phải làm sao. Đến lúc đó, sau khi Thanh Long Biến, không thiếu được cảnh xấu hổ. Nhưng lúc duy trì trạng thái Thanh Long Biến, hắn có thể sử dụng long uy duy trì linh khí trang phục không vỡ, chờ sau khi Thanh Long Biến biến mất, hắn đến một nơi không người thay quần áo khác là được.

Nghĩ tới đây, Diệp Phàm cũng không nhiều lời. Trận đánh ngày hôm nay, Diệp Phàm rất có thể sẽ phải lấy ra hết con át chủ bài.

Bốn nàng Thu Thủy Nhi đi theo Diệp Phàm, không khách khí ngồi trên thiên hạc của Diệp Phàm.

- Ngươi cũng nên đổi tọa kỵ khác đi. Thiên hạc ở Đông Linh Cảnh được tính là tọa kỵ không tệ, nhưng ở Trung Linh Cảnh chúng ta bị xem là tọa kỵ tệ nhất.

Từ trước đến nay Thu Thủy Nhi nói chuyện tương đối thẳng thắn, Diệp Phàm nghe vậy chỉ mỉm cười, hắn thích nhớ bạn cũ, lúc hắn mới bước vào Thiên Phủ đã mua thiên hạc này, nó ở bên cạnh hắn đã mấy năm. Hắn cũng biết tốc độ của thiên hạc không đủ nhanh, nhưng chưa từng nghĩ tới chuyện đổi tọa kỵ khác.

Cho dù muốn đổi, hắn vẫn giữ lại thiên hạc, không phải lúc rất vội, ngồi ở trên thiên hạc ngao du khắp nơi cũng là một sự hưởng thụ tuyệt vời.

Thiên hạc giang cánh, lập tức phóng lên cao với tốc độ đáng sợ, làm cho Thu Thủy Nhi suýt rơi xuống, rõ ràng thiên hạc đang dùng hành động biểu đạt sự bất mãn của nó.

Bốn nàng Thu Thủy Nhi không khỏi kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, vì sao thứ gì của người này cũng trở nên đặc biệt? Các nàng biết rõ tốc độ của thiên hạc bình thường thế nào, sao có thể nhanh như vậy được?

Mấy nam nữ tập trung trong đại viện của Thu Nguyệt, trong đó có Tích Đình, Hoang Thiên, Thu Nguyệt, còn có một nữ một nam khác, mỗi người đều có tu vi rất cao, khí tức dài.

Lạc Đồng không ở đó. Rõ ràng Lạc Đồng không thuộc về mạch truyền thừa của Vạn Đạo học phủ.

- Chuyện đại khái là vậy, ta quan sát người này cẩn thận, hắn có thể nắm giữ tư cách trở thành người bảo vệ phủ chủ đời tiếp theo. Trận đánh ngày hôm nay sẽ là tiêu chuẩn phán đoán hắn, nếu hắn thật sự đánh bại ta ở tu vi Hợp Thánh tam trọng, vậy ta không cần phải nhiều lời chứ?

Thu Nguyệt khó khi nói chuyện nghiêm túc.

- Sư muội, người này mới đến học phủ chưa được một tháng đã gửi gắm kỳ vọng cao như vậy, khó tránh khỏi quá qua loa rồi. Chúng ta còn không biết phẩm chất tính cách hắn thế nào.

Lão già tuổi lớn nhất trong năm người do dự nói.

- Đại sư huynh, Vạn Đạo học phủ chúng ta bảo vệ bảo tàng như Vạn Đạo Giới, người mơ ước nhiều tới mức đếm không hết, chỉ có điều bọn họ e ngại người bảo vệ của chúng ta mạnh mẽ, không dám tùy tiện ra tay thôi. Nhưng lần trước người thần bí kia đã làm cho người bảo vệ bị thương nặng, chúng ta nhất định phải đẩy nhanh tiến độ bồi dưỡng người bảo vệ đời tiếp theo.

Lúc này, Thu Nguyệt lắc đầu nói:

- Ta thật ra có biết về phẩm hạnh của người này. Theo hành vi của hắn ở Đông Linh Cảnh, hắn là người ân oán rõ ràng, dám làm dám chịu, vẫn có thể xem là một đại trượng phu. Thiên Phủ bị hủy diệt, người này yếu thế vẫn bất khuất, chống lại mấy thế lực siêu cấp trong cả Đông Linh Cảnh, nếu hắn thật sự ra sức cho chúng ta, nhất định sẽ không lấy oán trả ơn.

Thu Nguyệt nói xong, ném ra một quyển trục ghi lại những gì Diệp Phàm từng trải qua.

Đám người nhận lấy, cẩn thận quan sát một lúc. Mười phút sau, Hoang Thiên cao giọng nói:

- Đúng là một nam tử tốt. Sư tỷ, ngươi có ký kết khế ước với hắn không?

- Tất nhiên, nếu ta quyết định bồi dưỡng hắn làm người bảo vệ, tất nhiên phải hoàn thành trận pháp khế ước, ta và hắn có đánh cược nữa.

Thu Nguyệt nói rõ chuyện nàng và Diệp Phàm đánh cược, mỉm cười nói:

- Một tháng năm võ học Thánh giai, ha ha, cũng không biết thằng nhóc này quá tự tin hay không chịu nổi trước cám dỗ.

- Ha ha, đừng nói như chúng ta hãm hại hắn vậy. Phải biết người bảo vệ có thể tiếp xúc được bí mật thật sự của Vạn Đạo học phủ chúng ta. Nếu hắn có thể nhận được truyền thừa, hắn bảo vệ một trăm năm căn bản không thiệt.

Hoang Thiên nghe vậy không khỏi cười nói. Những người khác cũng gật đầu.

Năm người này cộng thêm người bảo vệ đời này là truyền thừa trực hệ chân chính của Vạn Đạo học phủ. Năm người Thu Nguyệt, Tích Đình, Hoang Thiên, Phong Linh Nhi, Tư Mã Thiên Khung là sư huynh muội. Tư Mã Thiên Khung lớn nhất, cũng là cường giả Thánh Hiền. Phong Linh Nhi xếp hạng thứ hai, ba người phía sau theo thứ tự là Thu Nguyệt, Tích Đình, Hoang Thiên.

Bởi vì người bảo vệ bị thương nên không đến đó.

Xét về thực lực của năm người, dĩ nhiên là Tư Mã Thiên Khung mạnh nhất, Thu Nguyệt thứ hai. Xét về thiên phú, Thu Nguyệt mạnh nhất, Phong Linh Nhi lại là Luyện Khí Sư cao cấp nhất của học phủ.

- Ơ, tới sớm thật. Các ngươi ở đây quan sát, ta đi ra ngoài gặp thằng nhóc này trước.

Thu Nguyệt đột ngột khẽ nói.

- Sư muội cứ việc yên tâm.

Phong Linh Nhi khẽ nói.

Lúc này Thu Nguyệt từ trong cửa phòng đi ra, thiên hạc của Diệp Phàm cũng vừa hạ xuống. Mấy người từ trên thiên hạc đi xuống, hành lễ với Thu Nguyệt hành lễ.

- Thủy Nhi, bốn người các ngươi ở bên cạnh nhìn. Trong Siêu Phàm cảnh, các ngươi được xem là thiên tài đứng đầu học phủ, trận chiến này là một cơ hội học tập không tệ đối với các ngươi.

Thu Nguyệt khẽ nói rồi nhìn Diệp Phàm:

- Nhóc con, chuẩn bị xong chưa?

Diệp Phàm giao Đại Đế cho Hoa Vũ Vân, đeo Lăng Hư Kiếm đi tới phía đối diện Thu Nguyệt, cao giọng nói:

- Viện trưởng mời!

- Rất tự tin. Nếu không phải ngươi là vãn bối, nói không chừng ta thật sự sẽ bị sự quyết đoán của ngươi thu hút. Nhưng Thủy Nhi với ngươi cùng tuổi, thế nào, ngươi có muốn thử theo đuổi Thủy Nhi nhà chúng ta không?

Thu Nguyệt nháy mắt đầy quyến rũ nói.

Diệp Phàm lập tức ngẩn người. Không phải tới chiến đấu à? Sao đột nhiên nói chuyện này, có thể nghiêm túc không...

Thu Thủy Nhi đứng bên cạnh đỏ mặt, trừng mắt nhìn Thu Nguyệt, Thu Nguyệt cười càng thêm sung sướng. Tiếp theo, khí thế trên người nàng dần giảm xuống, mãi cho đến Hợp Thánh tam trọng.

- Cô cô, ngươi không phải nói sẽ áp chế thực lực xuống Hợp Thánh nhất trọng sao?

Thu Thủy Nhi không hiểu nói.

- Ta ở Hợp Thánh nhất trọng không phải là đối thủ của thằng nhóc này.

Thu Nguyệt cười nói. Bốn nàng Thu Thủy Nhi lập tức sửng sốt, tiếp theo đầy nghi ngờ nhìn Diệp Phàm, người này có thể mạnh đến mức đó sao?

Đám người không ngờ Diệp Phàm tự nhiên gật đầu. Chuyện quái gì vậy? Ngươi còn đồng ý à?

Ngay cả Thu Nguyệt cũng thấy buồn cười, thằng nhóc này đúng là tự tin.

- Năm phần lực, thử tiêu chuẩn của ngươi trước đã.

Thu Nguyệt khẽ nói rồi lập tức xông về phía Diệp Phàm, trường kiếm được rút ra khỏi vỏ, kiếm quang xé rách không khí, một kiếm vừa ra, ý cảnh của kiếm không khách khí bạo phát, không, không phải là ý cảnh của kiếm, là lực kiếm đạo mạnh hơn.

Lực kiếm đạo trực tiếp ép xuống, cho dù là Diệp Phàm cũng chịu không nổi. Hắn đời trước cũng chỉ mới cảm ngộ được ý cảnh của kiếm, cho dù cộng thêm cảm ngộ đời này, vẫn cách lực kiếm đạo khá xa. Hơn nữa, tu vi của hắn vẫn thấp hơn đối phương.

Cũng may Thu Nguyệt chỉ dùng năm phần lực, Diệp Phàm cũng rút trường kiếm ra khỏi vỏ, Mệnh Thần Thuật vận chuyển, ngăn cản!

Ầm!

Nguyên lực khủng khiếp nổ tung, mặt đất dưới chân Diệp Phàm trực tiếp xuất hiện từng vết nứt, dư âm một đòn của hai người khiến đám người Thu Thủy Nhi đều bất giác lùi về phía sau.

Ngăn cản... Ngăn cản được?

Tuy chỉ là một chém bình thường, nhưng trên đó có kèm theo lực kiếm đạo đấy. Hơn nữa, Diệp Phàm cũng không sử dụng võ kỹ, không ngờ hắn thật sự ngăn cản được. Thật đáng sợ!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)