Vô Địch Thiên Đế

Chương 535: Thiếu niên chí tôn

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi sáng lập ra Vạn Đạo học phủ, đạo truyền thiên hạ.

Phủ chủ Vạn Đạo học phủ không lựa chọn một số đệ tử có năng lực chậm rãi thăng cấp bồi dưỡng như các học phủ khác vậy, khi phủ chủ Vạn Đạo học phủ đời trước còn sống đã điều động nội bộ, những phủ chủ khác đều thuộc về con cháu của tổ sư gia Vạn Đạo học phủ.

Người bình thường không thể tiếp xúc với những bí văn này. Diệp Phàm đời trước biết cũng rất có hạn. Nhưng hắn biết rõ, Vạn Đạo học phủ có thể kém hơn Chí Tôn học phủ rất nhiều, nhưng nó tuyệt đối thần bí hơn bốn đại học phủ khác.

- Nếu ta không thể nào đạt tới yêu cầu thì sao?

Diệp Phàm cố nén kích động nói.

- Ha ha ha, không đạt tới yêu cầu cũng rất đơn giản, ta cần ngươi trở thành người bảo vệ Vạn Đạo học phủ.

Thu Nguyệt nói đến đây, vẻ mặt nghiêm túc, những lời đồn Diệp Phàm nghe được không phải đều là giả. Vạn Đạo học phủ đã từng là học phủ huy hoàng nhất, trong Vạn Đạo Giới, công pháp Thánh cấp cũng rất nhiều, thậm chí còn nhiều hơn Chí Tôn học phủ.

Mỗi năm đều sẽ có đệ tử của Chí Tôn học phủ đi tới Vạn Đạo học phủ Vạn Đạo Giới tìm hiểu. Đương nhiên, 90% đều tổn thương ra về. Vạn Đạo Giới không đơn giản như người khác tưởng tượng, điều kiện để tiếp xúc võ kỹ bên trong rất hà khắc.

Cho nên Vạn Đạo học phủ nắm giữ Vạn Đạo Giới nhưng tuyệt đối không có nhiều võ học Thánh giai truyền ra, đồng thời địa phương như vậy cũng nắm giữ truyền thừa khủng khiếp, Vạn Đạo học phủ tuyệt đối là bánh trái thơm ngơn đối với Chí Tôn học phủ, thế gia ẩn thế và các thế lực lớn khác.

Vì vậy mỗi phủ chủ Vạn Đạo học phủ đều sẽ có một người bảo vệ, người bảo vệ này tuyệt đối là cường giả cực kỳ đáng sợ, thậm chí có thể là cường giả tuyệt đỉnh uy hiếp được Chí Tôn học phủ.

Thu Nguyệt vốn không có ý định với Diệp Phàm về phương diện này, cho dù Diệp Phàm đã biểu hiện ra lực chiến đấu vô cùng đáng sợ, vẫn không đủ để trở thành người được đề cử làm người bảo vệ. Nhưng hôm nay, Diệp Phàm không chỉ lấy tu vi Siêu Phàm cảnh đánh nát tấm bia đá kiểm tra, đồng thời đánh bại Tử Nhứ Ngưng...

Vì vậy Thu Nguyệt đã lấy việc tùy tiện ra vào Vạn Đạo Giới làm mồi nhử, để cho Diệp Phàm cam tâm tình nguyện trở thành người bảo vệ Vạn Đạo học phủ đời tiếp theo.

- Người bảo vệ là có ý gì?

- Chờ sau khi tu vi của ngươi đạt tới Chí Tôn cảnh, ngươi nhất định phải bảo vệ học phủ một trăm năm, sau một trăm năm, ngươi có thể lập tức phi thăng.

Thu Nguyệt cao giọng nói.

Một trăm năm căn bản không là gì đối với cường giả Chí Tôn, nhưng Diệp Phàm không thể chịu nổi khoảng thời gian đó. Nếu hắn trở thành cường giả Chí Tôn, hắn có lòng tin phi thăng trong vòng ba mươi năm. Mà một khi trở thành người bảo vệ, hắn nhất định phải chờ đợi thêm bảy mươi năm.

Nhưng Thu Nguyệt cho ra điều kiện quá mê người, với năng lực của hắn, chỉ cần thu được tư cách truyền thừa ở Vạn Đạo Giới, hình ảnh ký ức truyền thừa được truyền đến trong thần hồn của hắn, hắn có thể lập tức nắm giữ võ kỹ, thời gian một tháng với bốn bộ võ kỹ và một bộ công pháp là không khó lắm.

Nghĩ tới đây, Diệp Phàm cao giọng nói:

- Không thành vấn đề.

- Ha ha ha, nhóc con, đây là ngươi tham lam đấy. Nếu ngươi không đạt tới mục tiêu, cũng không thể hận tỷ tỷ.

- Nếu bản thân ta lựa chọn, ta tất nhiên sẽ không trách viện trưởng.

- Được, đây là trận pháp khế ước, ngươi ký kết khế ước đi.

Lúc này, Thu Nguyệt lấy ra trận pháp khế ước, gương mặt tươi cười nói. Nàng không phải hại Diệp Phàm, bản thân điều này chính là một cuộc giao dịch. Hơn nữa, người bảo vệ cũng có quyền tùy ý bước vào Vạn Đạo Giới, đổi lại thành người khác, có nằm mơ cũng muốn làm người bảo vệ.

Diệp Phàm không hề do dự, trực tiếp ký kết khế ước, sau đó lấy ra năm bình Vạn Niên Khổ Tủy giao cho Thu Nguyệt.

Thu Nguyệt thấy thế nhận lấy, bàn tay trắng mịn đặt ở trên cánh tay Diệp Phàm:

- Tỷ tỷ tâm tình tốt, chữa thương cho ngươi... Ơ, không ngờ mới đó vết thương của ngươi tự nhiên đã khôi phục lại bảy tám phần, thật đúng là một nhóc biến thái.

- Nếu vậy, ngươi trở lại nghỉ ngơi cho khỏe, sáng sớm ngày mai trực tiếp tới tiểu viện của ta.

Thu Nguyệt nói xong, rời đi luôn. Diệp Phàm nhìn theo bóng lưng của Thu Nguyệt, có phần suy ngẫm. Tuy Thu Nguyệt giúp hắn nhưng tuyệt đối không hiền lành giống vẻ bề ngoài thể hiện ra. Diệp Phàm biết rất rõ, bởi vì tư chất tốt của mình, Thu Nguyệt mới có thể giúp đỡ mình như vậy, nếu hắn là một kẻ vô dụng, hôm nay hắn chắc hẳn phải chết.

Nếu cho rằng những cường giả Thánh Hiền cảnh đều lương thiện dễ nói chuyện, vậy Diệp Phàm cách cái chết không xa. Nhưng Thu Nguyệt trợ giúp hắn là sự thật không cần tranh cãi, còn có thể tiếp xúc với nhiều cơ duyên như vậy, mặc dù những cơ duyên có mạo hiểm rất lớn, nhưng không có nguy hiểm thì lấy đâu ra thu hoạch.

Hắn liếc nhìn khu tu hành số một. Lần này hắn không thể bắt Tử Nhứ Ngưng để hỏi ra tung tích của Thiên Ma Tử nên hơi khó chịu. Chỉ có điều thực lực chưa đủ, hắn nhất định phải học cách tiếp nhận những chuyện không được như ý, Diệp Phàm không suy nghĩ nữa, lao nhanh về phía Vũ Anh Viện.

Nếu chuyện Diệp Phàm đánh bại yêu nghiệt nghịch thiên của Chí Tôn học phủ truyền tới trong học phủ, tất nhiên sẽ gây ra chấn động, nhưng Thu Nguyệt căn bản không để cho những người khác biết chuyện này.

Thời gian tu hành vốn là một tháng, bởi vì Diệp Phàm xuất quan và ra tay với Tử Nhứ Ngưng, Thu Nguyệt đã điều chỉnh thời gian chiến đấu sang ngày hôm sau. Diệp Phàm chỉ có thời gian một đêm, cũng không tăng cường gì nữa, khôi phục trạng thái đến mức cao nhất là được.

Sau khi hắn trở lại Vũ Anh Viện, chỉ thấy có một mình Phùng Linh Hi, những người khác đều ra ngoài tu hành.

- Diệp Phàm?

Phùng Linh Hi kinh ngạc kêu lên. Không phải Hoa Vũ Vân đã nói hắn ra ngoài tu hành một tháng, lúc này mới hơn nửa tháng đã trở lại rồi sao?

Hôm nay chỉ có một mình nàng ở trong viện, trước kia nhiều người không cảm thấy gì, lúc này cô nam quả nữ, ngược lại làm nàng thấy không quen.

Diệp Phàm nhìn Phùng Linh Hi mỉm cười lịch sự, sau đó đi về phía gian phòng của mình, đồng thời hỏi:

- Dạo ngày Đại Đế có ngoan không?

- Ngoại trừ ngủ chính là ăn.

Phùng Linh Hi bất đắc dĩ nói, rõ ràng cũng nghẹn lời trước linh sủng cực phẩm này.

- À, cảm ơn ngươi đã chăm sóc nó trong thời gian này.

Diệp Phàm nghe vậy gật đầu nói, Đại Đế ở đây, chắc hẳn bốn người Phùng Linh Hi đều tốn không ít công sức.

- Không có việc gì, đúng rồi, ngươi là Diệp Phàm ở Đông Linh Cảnh sao?

- Không sai.

- Đệ đệ ta ở Đế Lâm từng chiến đấu với ngươi.

- Phùng Sinh Dương?

- Ừ, hắn đánh giá về ngươi không thấp, nhưng ngươi giết người của Quan Cốc, Quan Cốc từ trước đến nay đều có tính trừng mắt nhất định phải trả. Bản thân ngươi phải cẩn thận. Trong học phủ chúng ta có thiên tài của Quan Cốc.

- Cảm ơn.

Diệp Phàm chắp tay nói, sau đó trở lại trong phòng của mình, Phùng Linh Hi nhìn theo bóng lưng của Diệp Phàm với ánh mắt nghiền ngẫm. Người này có một khí chất rất đặc biệt.

Bản thân Phùng Linh Hi chính là một người si mê võ nghệ, nhìn hành vi Diệp Phàm chắc hẳn cũng là một người si mê võ nghệ, mặt khác, cảm nhận của nàng về Diệp Phàm thật ra cũng không tệ lắm.

Diệp Phàm trở lại trong phòng, thấy Đại Đế đang ngủ. Mới mấy ngày không gặp, nó trở nên sạch sẽ hơn nhiều, rõ ràng bị bốn nàng giày vò không ít, ít nhất không thể vài ba ngày mới tắm một lần như lúc đi theo Diệp Phàm.

Tu hành một đêm, thực lực của Diệp Phàm đã khôi phục lại mức aco nhất, hắn đeo Lăng Hư Kiếm ở sau người. Đại Đế bay đến trên vai Diệp Phàm, trên gương mặt béo tròn đầy vẻ lười biếng.

Diệp Phàm mở cửa phòng ra, không ngờ bốn nàng đã chờ hắn ở ngoài cửa.

- Các ngươi đây là?

Diệp Phàm hơi nghi ngờ nói.

- Cô cô ta truyền tin tức tới, bảo chúng ta đi xem ngươi bị ngược... Khiêu chiến nàng, nói là để cho ta xem thử trình độ của thiếu niên Chí Tôn mạnh thế nào.

Thu Thủy Nhi giải thích sơ qua, trong mắt đầy nghi ngờ nhìn Diệp Phàm. Không ngờ cô cô của nàng nói Diệp Phàm đã đạt đến trình độ thiếu niên Chí Tôn, không thể nói đánh giá này không cao.

Các nàng biết rõ sự mạnh mẽ của Diệp Phàm như giữa ban ngày, nhưng nói thiếu niên Chí Tôn thì khó tránh khỏi quá khoa trương.

Thiếu niên Chí Tôn đã là cấp đệ tử thiên tài trong Chí Tôn học phủ, trong năm đại học phủ không quá mười người có thể được gọi là thiếu niên người Chí Tôn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)