Đao hồn?
Đó là con át chủ bài đáng sợ nhất của Uông gia. Một đệ tử Cương Thể thất trọng không ngờ bảo thiên tài Uông gia Siêu Phàm thất trọng mở ra đao hồn, đây là chuyện cười sao?
- Không cẩn thận bị ngươi đánh lén hai lần, ngươi thật sự tưởng ngươi mạnh lắm sao?
Uông Xung nghe vậy, vẻ mặt khó coi nói:
- Ta nói rồi, ngươi là đồ vô dụng do thế lực rác rưởi dạy dỗ ra, chính là kẻ vô dụng.
- Thật sao?
Diệp Phàm lạnh lùng nói, cương lực và nguyên lực đồng thời phát ra, lực lượng Mệnh Thần Thuật ngũ trọng hoàn toàn bùng nổ, đột ngột xông tới!
Ầm ầm ầm!
Mỗi bước chân của hắn đạp xuống, mặt đất dường như cũng muốn sụp đổ, rất nhiều nữ tu kinh hãi che miệng, loại khí thế này mới thật sự là hung thú hình người.
Bốn nàng Thu Thủy Nhi nhìn thấy ý cảnh của Diệp Phàm. Hắn với tu vi này còn không thể tập trung ra ý cảnh của kiếm, nhưng khí thế tiến thẳng không lùi vô cùng kiên định, không gì phá nổi này hoàn toàn khớp với ý cảnh hắn đã nói.
Người này lý giải về võ đạo, ý cảnh vượt xa so với những người cùng thế hệ.
- Tru Thần Nhất Đao!
Uông Xung chợt quát một tiếng, trường đao chém xuống, hắn cũng không sợ hãi, một đao này, nguyên lực ý cảnh tập trung tới cực điểm, chỉ riêng khí thế này đã khiến người khác không thể trực tiếp đối mặt.
Võ kỹ Thiên giai trung cấp Thương Khung Nhất Trảm.
Lăng Hư Kiếm của Diệp Phàm phát ra tiếng kiếm reo trong trẻo, đồng thời một lực lượng khủng khiếp bám vào trên thân kiếm của hắn, chiến kỹ che giấu Kiếm Thần Chi Lực!
Một kiếm này có thể chém trời cao!
Vèo!
Kiếm quang hiện lên, hai tia sáng va chạm mạnh vào nhau, sau đó kiếm ý phá tan trời cao, đao ý của Uông Xung trực tiếp bị đánh nát, khí tức tử vong lập tức bao phủ Uông Xung.
- Đao hồn, mở!
Uông Xung sợ hãi kêu lên, trên trường đao của hắn, vô số đao ý màu đen hình thành một tấm lá chắn vững chắc chắn một kiếm của Diệp Phàm.
Phụt. kiếm của Diệp Phàm giống như một thanh mâu cực mạnh đâm xuyên qua tất cả, đao hồn màu đen không ngừng tan rã, một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình Uông Xung chợt bay lên, lấy tốc độ đáng sợ đập vào tòa nhà phía xa. Tòa nhà kia sụp đổ.
Cả đám võ to ngỡ ngàng nhìn Diệp Phàm, chúng ta không phải đang nằm mơ chứ?
Bốn nàng Thu Thủy Nhi cũng không có cách nào tiếp nhận được sự thật này. Diệp Phàm có thể đánh bại các nàng, là vì các nàng không dùng ra con át chủ bài. Trên thực tế, các nàng không cho rằng Diệp Phàm là đối thủ của các nàng. Dù sao các nàng là con cháu gia tộc lớn, có vài con át chủ bài đủ để nghiền ép cùng cấp.
Nhưng ngày hôm nay Uông Xung lấy ra con át chủ bài mạnh nhất là đao hồn vẫn bị Diệp Phàm đánh bại, đây là đả kích lớn tới mức nào?
Thực lực của Uông Xung tuyệt đối mạnh hơn bốn người các nàng, điều này không cần phải suy nghĩ. Diệp Phàm với thực lực thể hiện ra trước mắt vẫn nghiền ép Uông Xung. Nói cách khác, Diệp Phàm cũng có thể nghiền ép các nàng, nếu cùng cấp thì thôi, vấn đề là nam nhân trước mắt này mới là Cương Thể cảnh a,
Điên rồi, thế giới này đều điên rồi.
Ầm!
Uông Xung lao ra khỏi đống đổ nát, cả người đều là sương mù màu đen, hai mắt đỏ như máu.
Đao hồn nhập thể, đây là thuật cấm kỵ nhất của Uông gia. Sau khi sử dụng thuật này, Uông Xung sẽ rơi vào trạng thái suy yếu suốt một tháng.
- Ngươi dám bắt nạt ta, ta nhất định phải chém ngươi! Thiên Phủ, ha ha, ta đã từng nghe nói qua, đó là một học phủ rác rưởi ở Đông Linh Cảnh đã bị tiêu diệt. Ngươi không cho ta sỉ nhục, ta cứ sỉ nhục, ngươi có thể làm được gì?
Uông Xung đã hoàn toàn giận dữ. Hắn là yêu nghiệt, là thiên tài chân chính, hắn tuyệt đối không cho phép mình bị đánh bại dưới tình huống đã vượt qua người khác một cảnh giới lớn.
- Ngươi tự tìm chết!
Diệp Phàm nghe vậy phát ra tiếng gầm giận dữ, trên kiếm phong đột nhiên xuất hiện một ánh chớp, đồng thời phía sau của hắn có một ảo ảnh sấm sét rền vang giống như Lôi Thần quan sát thế gian.
Sát ý của Diệp Phàm làm cho mọi người khiếp sợ, ngay cả Uông Xung cũng có dự cảm không tốt.
Lúc này Thu Thủy Nhi bóp nát một miếng linh phù. Chuyện ở đây đã mất khống chế, Diệp Phàm rõ ràng bị chọc giận, nếu hắn thật sự giết chết thiên tài Uông gia, Vạn Đạo học phủ cũng rất khó giải quyết được.
Vèo!
Bóng dáng Diệp Phàm lập tức biến mất, kiếm pháp Thánh giai trung cấp Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm, chiến kỹ che giấu Lôi Thần Thụ Thể.
Ầm!
Lôi quang xẹt qua, kiếm thứ nhất, phòng ngự của Uông Xung trực tiếp bị đập nát, sấm sét ăn mòn, không ngờ đao hồn tan rã với tốc độ đáng sợ, loại tốc độ này làm cho tất cả mọi người không kịp phản ứng.
Kiếm thứ hai!
Vèo!
Đao hồn của Uông Xung bị đánh nát. Lần này, đám người Thu Thủy Nhi cuối cùng mới phát hiện ra Diệp Phàm đã tấn công, lập tức chấn động. Hắn làm sao có thể nhanh như vậy được?
Kiếm thứ ba!
Sấm sét chớp hiện bốn phía, trên thân Uông Xung đột ngột phát ra ánh sáng màu vàng.
- Là cấm khí hộ thể!
Bình thường, truyền nhân dòng chính của gia tộc lớn ở Trung Linh Cảnh đều sẽ có cấm khí hộ thể, đây là do cường giả Chí Tôn hoặc cường giả Thánh Hiền luyện ra, trong đó nắm giữ một phần nguyên lực của những cường giả này, có thể ngăn cản phần lớn đòn công kích trí mạng.
Nếu cấm khí bị đánh ra, như vậy chỉ có thể chứng tỏ một việc, Uông Xung đã trở thành cá nằm trên thớt. Hắn thậm chí không thể ngăn cản được trường kiếm của Diệp Phàm.
Kiếm thứ tư, kiếm thứ năm, kiếm thứ sáu...
Tốc độ Diệp Phàm rất nhanh, chỉ ba hơi thở đã chém ra hai mươi kiếm, Diệp Phàm nắm giữ Lôi Thần Phụ Thể, hoàn toàn có thể chém liên tục không ngừng. Trên mặt Uông Xung vô cùng khủng hoảng, mặc dù hắn nắm giữ cấm khí hộ thể, nhưng Diệp Phàm tấn công quá khủng khiếp, hắn sợ Diệp Phàm sẽ phá được cấm khí của hắn.
Đương nhiên, không thể như vậy được, dù sao vật ấy cũng xuất từ trong tay của lão tổ trong gia tộc, nếu bị một cường giả Cương Thể cảnh chém nổ, khó tránh khỏi quá hoang đường.
Cương Thể cảnh có thể phá được sao? Không tồn tại, cho dù là Diệp Phàm cũng không làm được. Nhưng nếu tốc độ chém quá nhanh? Phải biết loại phòng ngự cấm khí như vậy đều có liên quan tới trận pháp, nguyên lực vận hành cũng cần phải có thời gian, nếu ở dưới tình hình chung, không ai có thể làm được tốc độ còn nhanh hơn tốc độ nguyên lực bổ sung.
Nhưng Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm lại khác, tốc độ kiếm này sẽ càng lúc càng nhanh, tiêu hao nguyên lực càng lúc càng nhiều, nhưng chỉ cần Diệp Phàm có thể chống đỡ được mức nguyên lực tiêu hao, tốc độ cuối cùng của hắn thậm chí có thể vượt quá Thánh Hiền.
Đương nhiên, đến loại trình độ đó, nguyên lực tiêu hao còn nhiều hơn nguyên lực Thánh Hiền ra chiêu, Diệp Phàm không có khả năng mạnh đến mức đó.
Chẳng qua đối phó với một cấm khí, Diệp Phàm vẫn có thể làm được. Uông Xung sỉ nhục Thiên Phủ như vậy, Diệp Phàm đã muốn giết hắn, đối với Diệp Phàm, kẻ địch là ai không quan trọng, quan trọng là ai chọc mình.
Ảo ảnh Lôi Thần chậm rãi tiêu tan. Đám người nhìn ra được, mỗi lần Diệp Phàm chém xuống đều tiêu hao ảo ảnh Lôi Thần này. Bây giờ nhìn ảo ảnh tiêu tan, bọn họ không khỏi thở hắt ra một hơi. Dù sao thực lực Diệp Phàm biểu hiện ra bây giờ đã quá khủng khiếp.
Hắn vẫn chỉ là một tu sĩ Cương Thể cảnh, nếu hắn đạt đến Siêu Phàm cảnh, chẳng phải có thể chém cả Hợp Thánh cảnh sao? Đương nhiên, điều này không thực tế, dù sao cường giả Hợp Thánh cảnh có thể ngưng luyện ý cảnh võ đạo, ở dưới ý cảnh võ đạo, Diệp Phàm kiên quyết không thể nào chém được với tốc độ nhanh như vậy.
- Thiên Địa Thông Linh!
Giọng nói lạnh lùng và tàn khốc của Diệp Phàm truyền đến, sau đó dường như cánh cửa thiên đạo thần bí mở ra, ảo ảnh Lôi Thần gần như đã tiêu tan không ngờ ngưng thực trở lại một cách không hợp lý, hắn chém với tốc độ nhanh hơn, cuồng bạo hơn.
- Lôi Sát Ngũ Linh Kiếm, phá!
Vèo vèo vèo!
Keng keng keng!
Mỗi tiếng động dường như đang gõ vào trái tim của tất cả mọi người, mỗi một kiếm đều giống như tử thần đang mỉm cười.
Kiếm thứ ba mươi, kiếm thứ ba mươi lăm, kiếm thứ bốn mươi lăm...
Keng!
Một tiếng này không còn trong trẻo nữa. Tất cả mọi người lập tức nhìn về phía Uông Xung đang tái mặt và câm nín, cấm khí hộ thể đã bị chém rách!
Đây là giấc mơ, đây tuyệt đối là giấc mơ, một võ tu Cương Thể cảnh chém rách cấm khí hộ thể do cường giả Chí Tôn chế luyện ra, ai có thể tin được?