- Tổng hợp lại, nếu một mình đối mặt với cung đạo và kiếm đạo, cung đạo tất nhiên mạnh hơn.
- Lời này không đúng, ba nghìn đại đạo quả thật phân chia mạnh yếu, nhưng giống như ví dụ ngươi vừa đưa ra, nói là đối phó với một số người có thực lực yếu hơn ngươi, người có thực lực tương đương chân chính giống như cường giả kiếm đạo và cường giả cung đạo cùng đẳng cấp đấu với nhau, áp chế đạo vận của hai người có thể trung hòa.
Phùng Linh Hi lắc đầu nói:
- Lúc đối mặt với nhiều đối thủ, cung đạo chỉ có thể đối phó với một người, kiếm đạo lại có thể đối phó được với đám đông, vì vậy kiếm đạo mạnh hơn.
Thực lực của mấy người đã tới Siêu Phàm cảnh, thực lực bây giờ nâng cao không chỉ là tu vi mà còn có lĩnh ngộ về đạo. Đến Hợp Thánh cảnh, các nàng lại dung hợp đạo vận đầy đủ, hình thành ý cảnh võ đạo, đây là thủ đoạn mạnh mẽ có thể hoàn toàn nghiền ép đối thủ còn chưa đạt tới Hợp Thánh cảnh.
Đồng thời, nếu đều là cường giả Hợp Thánh cảnh nhưng lĩnh ngộ không đủ về ngưng tụ ý cảnh võ đạo, cũng sẽ gặp phải tình trạng bị áp chế, thậm chí bị nghiền ép.
Đến trên Hợp Thánh cảnh, ý cảnh võ đạo có ảnh hưởng vô cùng lớn, một cường giả Hợp Thánh cảnh không có ý cảnh võ đạo, tuyệt đối không được tính là thiên tài, cho nên bốn nàng bàn luận cũng là cảm ngộ ý cảnh võ đạo.
Diệp Phàm xuất hiện rõ ràng đã khiến cho bốn nàng chú ý. Diệp Phàm không định ở lại với các nàng, đi thẳng về phía ngoài cửa. Đúng lúc đó, Thu Thủy Nhi dịu dàng nói:
- Này!
Diệp Phàm dừng lại, xoay người nhìn Thu Thủy Nhi, chỉ mình:
- Gọi ta à?
- Đương nhiên, ở đây ngoại trừ bốn người chúng ta, không phải cũng chỉ có ngươi sao? Ta còn tưởng rằng ngươi tu hành tới mức tẩu hỏa nhập ma, hóa ra còn biết đi ra à?
Thu Thủy Nhi khó chịu nói, các nàng quả thật rất khó hiểu. Diệp Phàm đi tới nơi này không ngờ trực tiếp tu hành, hoàn toàn không để ý tới bốn đại mỹ nữ các nàng. Nếu không phải mỗi ngày đều có nam tu tỏ tình ở ngoài cửa, các nàng còn thật sự tưởng mị lực của mình giảm xuống.
Người này sẽ không phải chỉ thích nam chứ?
Có khả năng thật sự chỉ thích nam lắm. Đám người Thu Thủy Nhi không khỏi nổi da gà. Diệp Phàm hoàn toàn không biết suy nghĩ của bốn nàng. Nếu biết, hắn nhất định sẽ tử hình cả bốn nữ nhân này tại chỗ, để chứng minh mình đường đường là nam tính.
Thu Thủy Nhi nói vậy chính là châm chọc, Diệp Phàm không so đo, chỉ cười bất đắc dĩ nói:
- Gọi ta có chuyện gì?
- Bốn người chúng ta đẹp không?
Diệp Phàm không ngờ câu hỏi đầu tiên của Thu Thủy Nhi là vấn đề như vậy, đây là muốn cãi nhau à?
Diệp Phàm dè dặt nhìn Thu Thủy Nhi, tính tình tiểu yêu nữ này rất giống Thu Nguyệt, hắn hoàn toàn đoán không ra, cũng không biết trong lòng nàng tính toán thế nào, vẫn phải cẩn thận hơn mới được.
- Đẹp!
- Thật à? Vậy ngươi...
Nói đến đây, Thu Thủy Nhi cắn môi, dụ dỗ nói:
- Cảm thấy ai đẹp nhất?
- Nếu ngươi khiến cho chúng ta hài lòng, có lẽ ngươi có cơ hội ở cùng trong chúng ta.
- Đều đẹp.
Diệp Phàm nói ngay, nói đùa à? Thật sự tưởng hắn là thằng nhóc chưa trải đời, bị ngươi dụ dỗ vài lời là chẳng biết phân biệt đông tây nam bắc sao? Loại nữ nhân này quan trọng nhất là tuyệt đối không thể so sánh, nhất là mấy người phụ nữ ở cùng một chỗ, tuyệt đối không thể liên quan đến vấn đề ai đẹp nhất.
- Hừ, không thú vị, ngươi lấy tu vi Cương Thể cảnh có thể đánh bại ta, chắc ngươi có lĩnh ngộ sâu sắc về đạo, xin hỏi ngươi có cách nhìn thế nào về đạo sao?
- Ta có thể có gì...
Diệp Phàm vừa muốn từ chối, đột ngột nghĩ đến phản ứng của đám người Thu Thủy Nhi lần trước, nếu hắn nói mình không có suy nghĩ gì, có phải bốn nàng lại cảm thấy hắn xem thường các nàng không? Ba nữ nhân khác còn dễ nói, nếu Thu Thủy Nhi nói bậy về mình trước mặt Thu Nguyệt, lấy tính cách của yêu nữ Thu Nguyệt, không biết còn chỉnh hắn thế nào.
Hắn vẫn cần không ít thứ trong Vạn Đạo học phủ, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, bất kể thế nào, vẫn ít chọc lão yêu nữ kia thì thỏa đáng hơn, đồng thời cũng ít chọc điểm tiểu yêu nữ này.
- Võ đạo là căn bản của một người tu hành, kiếm đạo sắc bén, thương đạo khí phách, chủy thủ đạo nhanh chóng sát phạt, mỗi một đạo đều có điểm đặc sắc của mình, mà khi những đạo này phát sinh liên hệ với thiên đạo sâu xa sẽ trở thành thế, như đao thế, kiếm thế.
Diệp Phàm vội vàng thay đổi lời nói. Đám người Thu Thủy Nhi không khỏi nghi ngờ. Rõ ràng Diệp Phàm ban đầu định nói hắn chẳng có cách nhìn gì cả. Thật ra các nàng có thể hiểu được. Dù sao Diệp Phàm chỉ là một cường giả Cương Thể cảnh, cho dù lực chiến đấu nghịch thiên, cũng chưa tiếp xúc được tới phương diện ý cảnh võ đạo này.
Thu Thủy Nhi nói vậy chỉ để làm Diệp Phàm xấu hổ, nhưng không ngờ hắn vẫn còn nói rất rõ ràng.
Ánh mắt Thu Thủy Nhi lập tức lộ vẻ thâm ý. Nàng cho rằng mình có cảm ngộ về phương diện võ đạo sâu hơn Diệp Phàm. Lần trước hắn không phải phách lối lắm sao? Lần này lại nàng nhất định phải cho hắn biết bản thân còn kém mình rất xa.
- Thế là một đạo sơ cấp, hầu hết người tu hành võ đạo đều có thể tiếp xúc được. Sau thế sau là ý, giống như kiếm ý, đao ý, thương ý vân vân. Mỗi người có cách hiểu khác nhàu về ý, điều này không có một tiêu chuẩn chính xác tuyệt đối.
- Chẳng qua mạnh hay không có liên quan tới sự cố chấp của một người. Lại lấy kiếm ý để nói, kiếm ý chính là ý của ta, kiếm của ta vì sao vung vẩy, vì bảo vệ lại hoặc là sát phạt đều có ý khác nhau.
Hắn nói đến đây, đám người Thu Thủy Nhi tự nhiên dần chìm đắm trong đó.
- Thật ra về phương diện cảnh giới ý cảnh võ đạo, rất nhiều người đều bước vào ngõ cụt, đều nói rất khó hiểu. Thật ra nó rất dễ hiểu, ta lại cầm kiếm đạo để nói, chúng ta đã có đầy đủ kiếm ý của mình, thay đổi đơn giản nhất chính là mỗi kiếm tấn công được nâng cao rất lớn, ý cảnh của kiếm chính là sử dụng nguyên lực biến kiếm ý này thành một loại tương tự với lĩnh vực.
- Ở dưới kiếm ý của ta, ta là chúa tể, lĩnh vực này gây ra áp chế cực lớn đối với kẻ địch. Đây cũng là ý cảnh của kiếm, kiếm ý chung quy là thứ hư vô mờ mịt, làm thế nào để sử dụng nguyên lực chuyển hóa thành thứ thực chất, đây chính là chuyện chúng ta cần phải làm.
- Lần đầu tiên tiếp nhận kiếm ý cần có lượng nguyên lực cực lớn, đây cũng là nguyên nhân vì sao chỉ đến Hợp Thánh cảnh mới có khả năng hình thành ý cảnh của kiếm. Chỉ cần kiếm ý cùng nguyên lực hoàn toàn dung hợp, sau này phát động sẽ không có thứ gọi là ngưỡng tu vi nữa.
- Ta vừa nghe các ngươi nói cung đạo cùng kiếm đạo, thật ra đều sai. Lời ngươi nói là cần ý cảnh cung đạo, ý cảnh cung đạo thật sự không chỉ đơn thuần phong tỏa một người, mà có thể phong tỏa quần thể, chỉ cần lúc ngươi kéo cung, tất cả mọi người sẽ là con mồi của ngươi, cho dù là tiên cũng sẽ bắn tới.
- Ý cảnh của kiếm cũng vậy, Vào lúc ngươi rút kiếm, cho dù là thần cũng không thể ngăn cản được bước chân của ta, chỉ có nắm giữ loại khí thế không gì sánh được này mới có khả năng nắm giữ được ý cảnh mạnh nhất.
- Cho nên ý cảnh mạnh hay yếu không liên quan tới sử dụng vũ khí gì, chỉ liên quan tới niềm tin của bản thân ngươi.
Đám người Thu Thủy Nhi hoàn toàn ngây ra nhìn Diệp Phàm, một võ tu Cương Thể cảnh bình thường không thể nói ra những lời giải thích như vậy được.