Vô Địch Thiên Đế

Chương 512: Thu nguyệt suy đoán

Chương Trước Chương Tiếp

Nói cách khác, bây giờ trong cả Vạn Đạo Các ngoại trừ Diệp Phàm, những người khác đều ở trong Vạn Đạo Tháp, về phần trưởng lão Vạn Đạo Các, càng không có khả năng giảng đạo, những điều đó đều được ghi lại ở trong sách.

Diệp Phàm cảm thấy cạn lời. Yêu nữ này đúng là đủ yêu nghiệt, loại chuyện này cũng làm được, không trách được lúc đó mình muốn đi vào Vạn Đạo Các, vẻ mặt những trưởng lão và đệ tử kia kỳ lạ như vậy. Còn nữa, yêu nữ này lại muốn hắn không thể chuyển sang nơi khác tu luyện, nàng muốn thế nào?

Tốt xấu gì mình cũng là thiên tài siêu cấp Thần Võ lục tinh, Vạn Đạo Các này ngoại trừ tàng thư toàn diện ra, còn có gì nữa? Ngay cả một người giảng đạo cũng không có, yêu nữ này muốn chỉnh hắn sao?

Cũng may bản thân Diệp Phàm cũng không cần giảng đạo gì, trừ khi là Thánh Hiền hoặc một số Chí Tôn nghịch thiên giảng đạo, lĩnh ngộ đối với võ đạo của Chí Tôn bình thường khác thậm chí là cường giả Hư Cương cảnh rất có thể còn không bằng hắn.

Số lượng lớn tàng thư mới là mục đích thực sự của Diệp Phàm, luyện đan, luyện khí, trận pháp, luyện thể, quy nạp Linh Cương Thiên Phủ vân vân, những thứ này đều là tài phú cực lớn.

Hắn không vào được Vạn Đạo Tháp, khu trong và khu ngoài chỉ có một đệ tử là hắn, cả địa phương rộng lớn như vậy mặc cho hắn chơi đù, như vậy càng tốt, hắn thích được yên tĩnh.

Ngoại trừ những điểm đặc biệt của Vạn Đạo Các, trên sách còn ghi lại cách tiêu dùng trong Vạn Đạo học phủ. Học phủ cũng lựa chọn sử dụng chế độ điểm, trên huy hiệu của mỗi người đều có cơ chế truyền tống đặc biệt, có thể trực tiếp truyền tống thứ Diệp Phàm bỏ vào đến trong học phủ, cũng cho số điểm tương đương.

Đồng thời, trên huy hiệu vẫn có trận pháp ghi chép. Ví dụ như Diệp Phàm hoàn thành các loại khiêu chiến gì có thể được thưởng điểm, đều sẽ tự động truyền tống tới phần ghi chép

Bên trong học phủ cũng thu được điểm cùng với vật phẩm thưởng tương ứng.

Thậm chí chuyện đổi điểm cũng có thể trực tiếp thực hiện trong huy hiệu, có vật này, chỉ cần ở trong Vạn Đạo học phủ là có thể tùy ý đổi vật mình muốn.

Sau khi xem cẩn thận quyển sách nhỏ thì trời đã tối, Diệp Phàm trực tiếp đi tới trong viện, sử dụng một ít linh đan đổi điểm, lại sử dụng đổi điểm nguyên liệu nhóm lửa, trực tiếp ngồi nhóm lửa ngay trong sân.

Sau đó, hắn lấy ra thịt của Cực Sát Mãng hai đầu và bắt đầu nướng.

Keng keng keng!

Tiếng đồ bị đập liên tục vang lên. Sau đó một quả cầu thịt xù lông vỗ cánh bay từ trong phòng ra, chẳng phải đó là Đại Đế sao?

Nó ngủ từ hôm qua, bây giờ mùi thịt rắn nướng thơm phức mới làm nó tỉnh dậy và lập tức bay ra. Diệp Phàm quả thật cảm thấy nghẹn lời. Nó trừ ăn ra chính là ngủ.

- Đây là thịt gì vậy? Lão đại, ta làm thủ hạ đắc lực của ngươi, ta nhất định phải nói cho ngươi biết một chuyện nghiêm túc, ăn mảnh là vô sỉ nhất.

- Bản thân ngươi giấu không đồ cũng không thấy ngươi từng chia cho ta, ngươi có mặt mũi nói tới chuyện ăn mảnh?

- Ta là thần thú, mỗi ngày ta đều cần bổ sung năng lượng gấp ngươi vô số lần, ta ăn mảnh là chuyện đương nhiên, lão đại quả nhiên thương ta, biết ta một đường bôn ba mệt nhọc, không ngờ nướng thịt rắn.

Đại Đế nhìn thịt rắn nướng, nước bọt trào ra khỏi khóe miệng. Càng là thần thú như nó càng có yêu cầu cao về năng lượng, thịt rắn này là hung thú ngũ phẩm, có thể tưởng tượng được có sức hấp dẫn với nó thế nào.

Diệp Phàm trực tiếp đưa miếng thịt rắn lớn trên tay cho Đại Đế:

- Muốn ăn tự mình nướng.

- Lão đại, thịt rắn này còn lớn hơn ta, ngươi cảm thấy ta cầm nổi sao? Có phải ngươi bắt nạt ta vì ta quá đáng yêu không? Có phải ngươi bắt nạt ta vì ta càng được người khác yêu thích hơn ngươi không?

- Thịt rắn này còn lớn hơn ngươi, ngươi ăn thế nào, giả vờ dễ thương với ta cũng vô dụng thôi, không nướng không có cái ăn.

Diệp Phàm nói thẳng, Đại Đế nghe vậy lập tức giơ chân trước ngắn mập ôm lấy thịt rắn, nguyên lực chuyển động giữ chắc lấy nó, sau đó ngồi ở vai Diệp Phàm nướng cũng rất thành tạo.

Diệp Phàm lấy ra một miếng thịt rắn khác, một người một thú vượt qua ngày đầu tiên tới Vạn Đạo học phủ bằng cách nướng thịt rắn. Đại Đế ngược lại nhanh trí, mỗi lần Diệp Phàm bỏ gia vị, nó đều đưa thịt rắn của mình qua, để Diệp Phàm bỏ gia vị giúp.

Lúc Diệp Phàm xoay thịt, nó cũng xoay thịt. mặc dù mới lần đầu tiên nướng thịt nhưng cũng nướng ngon lành.

Ở sâu bên trong Vạn Đạo Các, trong một cung điện xoa hoa nhất, Thu Nguyệt mỉm cười:

- Lúc này còn không đến tìm ta nói chuyện chuyển sang võ tu các khác tu luyện, vẫn rất có khí phách.

- Tích Đình, thằng nhóc tới hôm nay thế nào?

- Viện trưởng, sau khi hắn vào viện không thấy đi ra, nhưng có dùng một ít linh đan đổi thành điểm, hắn hiểu rõ cách sử dụng của huy hiệu như vậy, chắc hẳn đã xem xong quyển sách.

- Ồ, điều đó chứng tỏ hắn đã biết tình huống trước mắt của Vạn Đạo Các, bây giờ đám nhỏ rất nóng nảy, gặp phải loại chuyện như vậy thường phát điên, người này ngược lại rất có kiên trì, ha ha ha.

- Viện trưởng, như vậy có thật sự tốt không? Tư chất của người này là ưu tú nhất mà Vạn Đạo học phủ tuyển được trong mấy chục năm qua. Nếu hắn vì những nguyên nhân này mà tức giận rời khỏi học phủ...

- Nếu hắn vì chút khó khăn này mà rời đi, người như vậy cũng không đáng để ta bỏ công bỏ sức bồi dưỡng, Vạn Đạo học phủ nhận được đồ tốt dễ như vậy sao?

- Ý của viện trưởng là người này tới học phủ vì món đồ kia?

- Nếu không phải vì món đồ kia, với thiên phú của hắn, cần gì tới học phủ chúng ta? Chúng ta đều hiểu rõ tình hình của Vạn Đạo học phủ, tuy không tính là hạng chót nhưng không có gì xuất chúng, thiên kiêu chân chính sẽ lựa chọn Vạn Đạo học phủ chúng ta sao?

Thu Nguyệt cười quyến rũ:

- Đi thôi, đi xem thiên kiêu này đang làm gì.

Thu Nguyệt nói xong lập tức bay lên không trung, Tích Đình theo sát phía sau, tốc độ của hai người rất nhanh, mười phút sau đã đứng ở trên cây lớn cách viện của Diệp Phàm không xa.

- Ta ngất, Bàn Cầu, ta đi ra vệ sinh có một lát, không ngờ ngươi đã ăn hết thịt nướng của ta. Vừa rồi ai nói ăn mảnh là vô sỉ nhất chứ?

- Ta chỉ ngồi ở đây, miếng thịt nướng của ngươi tự bay vào trong bụng ta.

- Vô sỉ!

- Lão đại dạy đúng.

- Bàn Cầu, ta với ngươi không đội trời chung!

...

Thu Nguyệt ngây người nhìn mọi chuyện xảy ra trong viện của Diệp Phàm. Đây là tình huống gì vậy, điều này hoàn toàn khác với dự đoán của nàng. Hắn đang nướng thịt sao?

Sau khi hắn biết được tình hình của Vạn Đạo Các, còn có thể bình tĩnh nướng thịt như thế sao?

- Viện trưởng, thật ra không có gì kỳ lạ, nếu hắn nhằm vào món đồ kia, tất nhiên đã biết tình hình của Vạn Đạo Các, chắc là chuẩn bị tâm lý trước.

- Không, hắn tuyệt đối không biết được. Ta chưa từng nhìn nhầm người. Hắn chắc chắn biết được tin tức về món đồ kia ở đâu đó, nhưng không biết về Vạn Đạo học phủ chúng ta.

Thu Nguyệt lắc đầu, nàng vẫn còn tự tin vào bản lĩnh nhìn người của mình. Nếu Diệp Phàm biết tình hình bây giờ của Vạn Đạo Các, tuyệt đối sẽ không có vẻ mặt như vậy.

Thậm chí khi đám người Hoang Thiên lộ vẻ mặt kỳ lạ, hắn còn nghi ngờ, đây tuyệt đối không phải là biểu hiện của một người đã biết trước tình hình của Vạn Đạo Các.

Về phần vì sao nàng kết luận Diệp Phàm tới vì món đồ kia, thật sự bởi vì nàng nghĩ không ra được lý do khiến thiên kiêu như Diệp Phàm lựa chọn Vạn Đạo học phủ.

- Thằng nhóc này thật thú vị, có thể sau này chúng ta có chuyện vui rồi. Tích Đình, dạo này người chú ý hắn nhiều hơn đi.

Thu Nguyệt đột nhiên cười nói, sau đó rời đi luôn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)