- Lấy ngộ tính của người này muốn chuyển sang tu luyện cung tu cũng thừa sức. Cho nên Hoang lão quỷ, hắn rốt cuộc là bước vào Kiếm Tu Các hay Cung Tu Các không phải do ngươi quyết định.
Lạc Đồng cao giọng nói, Hoang Thiên đang muốn nổi giận, Lạc Đồng vội vàng nói:
- Ngươi gấp cái gì, còn phải kiểm tra tiếp. Trước mắt chỉ mới biết được tư chất và ngộ tính của hắn, những phương diện khác còn chưa biết đã cướp người, đều hơn một trăm tuổi, có thể chút chín chắn thận trọng hay không.
Hoang Thiên nghe vậy lập tức dừng lại, hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn về phía trưởng lão Hư Cương cảnh khác:
- Không ai được phép cho báo tin cho các chủ của các ngươi, nếu không ta sẽ không tha cho các ngươi.
Các trưởng lão khác lập tức đau khổ, cười bất đắc dĩ, trong tất cả Chí Tôn của Vạn Đạo học phủ, tính tình Hoang Thiên nóng nảy nhất, sơ ý một chút, không chừng sẽ bị đánh một trận.
Nhưng với loại thiên tài này, mỗi các đều muốn, Vạn Đạo học phủ tổng cộng chia làm bảy các lớn là Kiếm Tu Các, Đao Tu Các, Thương Tu Các, Côn Tu Các, Cung Tu Các, Luyện Thể Các, Vạn Đạo Các.
Sáu các đầu không cần nhiều lời, duy nhất chỉ có Vạn Đạo Các là đặc biệt nhất, rất ít khi thu đồ đệ, một mặt là sở học trong võ các này rất tạp, gần như phải là người xem như toàn năng mới có thể khống chế được.
Thứ hai không có tinh luyện thứ gì đặc biệt, võ tu chú ý một lòng, tu hành càng nhiều, không có nghĩa là càng tốt.
Nhưng Vạn Đạo Các chính là nơi tinh túy nhất trong Vạn Đạo học phủ, ở Vạn Đạo Các, ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó, trên có các loại võ kỹ, công pháp, luyện thể, dưới có dị văn đại lục, cơ sở luyện đan luyện khí vân vân.
Vạn Đạo Các rất ít khi giảng bài, gần như đều phải dựa vào tự học, mặc dù có rất nhiều tài nguyên nhưng ai sẽ tốn nhiều thời gian như vậy để tu thứ không có tác dụng đối với mình? Nhưng không thể không nói, có thể tu hành ở Vạn Đạo Các, hoặc là con gà yếu đến bùng nổ hoặc mạnh mẽ đến khó hiểu nổi.
- Ngộ tính mạnh như vậy, không biết ý chí thế nào?
Có người khẽ nói.
- Ý chí là có thể dựa vào ngày sau rèn luyện, ta cảm thấy những tiền bối đó có lẽ không quá coi trọng ý chí như vậy.
- Ngươi sai rồi, ý chí có rèn luyện thế nào đi nữa cũng có giới hạn, ý chí của một người tuyệt đối không chỉ dựa vào rèn luyện là có thể nâng cao, ý chí đại biểu cho đạo tâm, khi tu vi thấp, có lẽ chúng ta sẽ cảm thấy ý chí không quan trọng, nhưng đạt đến trình độ Chí Tôn, bắt đầu tu hành thần hồn, tầm mắt của nó đối với bọn họ khác chúng ta.
Có người cao giọng nói, rõ ràng người này có gia thế không tệ, hiểu rõ hơn về phương diện này.
Rất nhanh, thần văn ý chí phát ra ánh sáng màu vàng, vẫn là ánh sáng màu vàng rất chói mắt, Hoang Thiên và Lạc Đồng đều rất kinh ngạc.
- Loại ý chí này là lực lượng thần hồn ngưng luyện, sao có thể như vậy được? Hắn không đạt tới Chí Tôn cảnh, làm sao có được lực thần hồn đáng sợ như thế?
Hoang Thiên không nhịn được nói, trên thế giới này thật sự có loại thiên tài như vậy sao?
- Hoang lão quỷ, cho dù là Lý Bách Sát yêu nghiệt đứng đầu Lý gia cũng chưa chắc có tư chất mạnh ngang với người này. Vạn Đạo học phủ không giống với bốn đại học phủ khác, bởi vì lý niệm dạy học khác nhau, còn không lấy ra được một yêu nghiệt tuyệt đỉnh có thể vác được cờ lớn. Nếu người này theo Cung Tu Các ta, với tài nguyên do Lạc gia ta trợ giúp, chẳng phải Vạn Đạo học phủ chúng ta sẽ có một đệ tử có thể một mình ngăn cản được một mặt sao?
Lạc Đồng vội vàng nói.
- Lạc lão quỷ, nếu là đệ tử của học phủ, học phủ tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực bồi dưỡng, Lạc gia ngươi bồi dưỡng thế nào cũng kém hơn học phủ.
Hoang Thiên không đồng ý nói, hai người đã quyết định phải bất chấp tất cả đón Diệp Phàm về trong các mình. Lúc này bên dưới đã đo đến một bước cuối cùng, kiểm tra lực chiến đấu. Lực chiến đấu này cũng không phải là kiểm tra võ kỹ, mà chỉ đơn thuần là tốc độ, lực lượng, phải biết rằng cường giả cùng đẳng cấp, khả năng kiểm soát nguyên lực càng mạnh, lực chiến đấu sẽ càng mạnh.
Cho nên đây là kiểm tra mức độ đệ tử khống chế nguyên lực, tu vi càng cao, phương diện này càng có tác dụng mạnh hơn.
Rất nhiều trưởng lão đều đang chờ đợi kết quả cuối cùng, sau đó chỉ cần hỏi Diệp Phàm, để cho Diệp Phàm lựa chọn là được. Nói tới nói lui, còn không phải xem lựa chọn của Diệp Phàm sao.
Đối mặt với loại thiên tài này, lực chiến đấu kiểm tra ra tuyệt đối không thể nào quá kém được. Lạc Tinh Nhứ trực tiếp đi tới trước mặt Diệp Phàm, cao giọng nói:
- Tu vi của ngươi là Cương Thể cảnh thất trọng, ta là Siêu Phàm cảnh ngũ trọng, ta áp chế tu vi ở Cương Thể cảnh thất trọng, ngươi đánh với ta một trận.
Diệp Phàm nghe vậy khẽ gật đầu và đưa tay phải ra, ôn hòa nói:
- Mời!
Với thực lực của Diệp Phàm, cho dù Lạc Tinh Nhứ không áp chế tu vi, hắn vẫn có thể đánh bại Lạc Tinh Nhứ, nhưng không thể nghi ngờ, điều này sẽ là đả kích rất lớn đối với Lạc Tinh Nhứ. Diệp Phàm cũng chỉ thu được một chút thán phục, danh tiếng mà thôi.
Diệp Phàm không nóng lòng muốn mấy thứ này, càng không muốn đạp lên danh tiếng của Lạc Tinh Nhứ để nổi danh.
- Cẩn thận, ta lấy tu vi Siêu Phàm cảnh ngũ trọng áp chế đến Cương Thể cảnh thất trọng, bản thân đã chiếm ưu thế, ngươi đừng khinh địch.
Nói xong, Lạc Tinh Nhứ rút trường cung sau lưng ra, thiên phú Linh Cương Điệp Ảnh được phát động.
Điệp Ảnh là Linh Cương Thiên Phủ còn đáng sợ hơn Tàn Ảnh, Tàn Ảnh là để lại bóng tàn ở nơi võ tu đi ngang qua để mê hoặc kẻ địch, Điệp Ảnh căn bản là xuất hiện bóng dáng võ tu ngẫu nhiên không theo bất kỳ quy luật, cái bóng này trùng với bản thể, có thể lập tức mê hoặc kẻ địch, khiến cho kẻ địch không biết là cái bóng hay bản thể.
Lạc Tinh Nhứ sử dụng Linh Cương Thiên Phủ này trên mũi tên lông vũ, lúc kiểm tra, hai người không thể sử dụng võ kỹ, nhưng mũi tên lông vũ của Lạc Tinh Nhứ càng đáng sợ hơn cung kỹ.
Tốc độ bắn tên của nàng rất nhanh, gần như trong nháy mắt, năm sáu mũi tên lông vũ tạo thành một tấm lưới đặc biệt lao về phía Diệp Phàm, năm mũi tên lông vũ bắt đầu sinh ra ảo ảnh chồng lên nhau ngay trên không trung, thành mười mũi tên, hai mươi mũi tên. Chờ tới khi đến trước mặt Diệp Phàm, số lượng đã lên tới gần năm mươi mũi tên lông vũ.
Mặc dù trong đó chỉ có năm mũi tên lông vũ là thật, nhưng dưới tình huống số lượng nhiều như vậy, ai có thể phân biệt được?
Diệp Phàm vẫn đứng chắp hai tay sau lưng. Đám đông chỉ thấy tất cả mũi tên lông vũ điên cuồng bắn thành chùm về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm dường như choáng váng, mặc cho mũi tên lông vũ xuyên qua cơ thể.
Chuyện này?
Chẳng lẽ thiên tài như thế phải chết ở đây? Người này không phải là Cương Thể cảnh thất trọng sao? Sao thậm chí không biết đường tránh né vậy?
- Hư vô tuyệt đối!
Có người hô to, đám đông mới kịp phản ứng. Theo bọn họ thấy, Diệp Phàm dường như không hề di chuyển nhưng thật ra tốc độ của người khác quá nhanh, hư vô tuyệt đối thuộc về thân pháp tránh né cung tiễn thủ mạnh nhất, đây không thuộc về phạm trù võ kỹ, Diệp Phàm có thể sử dụng được.
Quả nhiên, tất cả ảnh chồng biến mất, năm mũi tên lông vũ bay qua bên cạnh Diệp Phàm. Hắn dường như trước sau không hề động đậy, vẫn đứng tại chỗ. Sau đó, hắn đi về phía Lạc Tinh Nhứ.
Vẻ mặt Lạc Tinh Nhứ thoáng thay đổi, lại rút ra bảy mũi tên lông vũ và bắn ra, bản thân bay nhanh về phía sau, mũi tên lông vũ không ngừng lao về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm không nhanh không chậm đi tới, tất cả mũi tên lông vũ thậm chí chẳng gặp được một tóc gáy của hắn. Lạc Tinh Nhứ vô cùng ngạc nhiên và sợ hãi, trong những mũi tên lông vũ này đều có lực Điệp Ảnh của nàng, mỗi một đợt đều giống như mưa tên, nhưng Diệp Phàm dường như căn bản không tồn tại trong hư không này, mưa tên đều xuyên qua.
Đây là sự tự tin tới mức nào?
Đây cũng là thực lực mạnh tới mức nào?
Diệp Phàm chợt hành động, nhún chân và bắn người ra, Chiết Tuyến Huyễn Ảnh Đột Tiến!