Vô Địch Thiên Đế

Chương 507: Đây là yêu nghiệt từ đâu tới

Chương Trước Chương Tiếp

- Có thể trở thành thiên tài hay không, không phải do ngươi quyết định. Nếu ngươi quả thật có thực lực, học phủ chúng ta hoan nghênh, nhưng học phủ thu đệ tử không hoàn toàn chỉ nhìn vào tư chất, ngươi có phẩm hạnh như vậy đã không thích hợp với danh hiệu thiên tài này, cấp bậc tam tinh không có duyên với ngươi.

Lạc Tinh Nhứ cao giọng nói, giọng nói rất êm tai, lại kèm theo chút lạnh lùng, một câu nói đã cướp đi tư cách làm đệ tử tam tinh của Diệp Phàm.

Ngay lập tức, có không ít người bên dưới kêu ầm lên, phần lớn là hả hê, dù sao Diệp Phàm tham dự buổi lễ thu đồ đệ thần thánh đối với bọn họ lại phách lối như thế, làm mọi người rất khó chịu, hơn nữa, dáng vẻ xài nguyên thạch như rác của người này thật sự làm người ta ghen tỵ.

Tô Trọng lại tự trách, hắn cho rằng tất cả những điều này đều là vì hắn.

Diệp Phàm không để ý, cấp bậc tam tinh hay nhị tinh không là gì với hắn, sở dĩ hắn đi tới Vạn Đạo học phủ, đầu tiên là vì một hoàn cảnh tu hành không tệ, dù sao hắn cũng có nhiều kẻ thù.

Thứ hai là vì Chí Tôn học phủ, sau lưng của hắn không có thế lực siêu cấp, muốn vào Chí Tôn học phủ thì nhất định phải thông qua năm đại học phủ.

Về phần cấp bậc tam tinh gì đó không liên quan tới hắn, lúc này tay phải của hắn ấn ở trên bia đá đo mạch, tất cả mọi người lập tức nhìn sự thay đổi trên bia đá đo mạch.

Phế phẩm, Nhân phẩm, Địa phẩm, Thiên phẩm!

Thỏa mãn yêu cầu.

Không đúng, vẫn đang tăng lên, Thiên phẩm nhất tinh, Thiên phẩm tam tinh, Thiên phẩm thất tinh...

Đây là tiết tấu muốn chạy tới Thần Võ sao?

Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, Thần Võ phẩm ở trong Trung Linh Cảnh được xem là cấp bậc thiên tài, đương nhiên, mỗi học phủ có không ít đệ tử Thần Võ phẩm, cũng chỉ có thể xem là thiên tài bình thường.

- Thần Võ, phá Thần Võ, đúng là một thiên tài, không trách được hắn phách lối như vậy.

- Dừng, hắn cũng chỉ là Thần Võ, xem hắn khoác lác chưa? Hắn có bản lĩnh thì đột phá Thần Võ ngũ tinh đi.

- Thần Võ ngũ tinh? Không thể nào, như vậy là thuộc về cấp bậc thiên kiêu rồi.

Một khi tư chất đạt đến Thần Võ phẩm, chênh lệch của mỗi tinh đều cực lớn, đồng thời Thần Võ ngũ tinh chính là một bước ngoặt, một khi đột phá Thần Võ ngũ tinh, đó chính là thiên kiêu được mỗi học phủ ra sức bồi dưỡng.

- Thần Võ tam tinh, còn đang tăng lên. Ta ngất, sẽ không phải thật sự là một yêu nghiệt tuyệt thế chứ?

- Tứ tinh, còn chưa dừng, ông trời ơi, đây là muốn nghịch thiên sao?

- Ngũ tinh, ngũ tinh rồi, sao còn chưa dừng vậy? Tim ta không chịu nổi rồi, Thiên tài Thần Võ ngũ tinh cơ bản vừa xuất hiện sẽ bị năm đại học phủ bí mật chia nhau, sao trong lễ thu đồ đệ bình thường này lại tự nhiên xuất hiện một người.

- Gì mà Thần Võ ngũ tinh chứ? Là lục tinh, lục tinh đấy. Mau tát ta một cái đi. Ta không phải nằm mơ chứ?

Cuối cùng, tư chất Diệp Phàm dừng lại ở Thần Võ lục tinh, buổi lễ thu đồ đệ trở nên ồn ào, ngay cả Lạc Tinh Nhứ cũng có phần phản ứng không kịp, Thần Võ lục tinh, tư chất của nàng mới chỉ là Thần Võ tam tinh, hai người chênh lệch đâu nhỏ.

Thiên tài như vậy, nếu bởi vì không thể đánh giá là đệ tử tam tinh từ chối bước vào Vạn Đạo học phủ, sợ rằng nàng cũng sẽ bị trách phạt, nhưng nàng đã nói ra, sao có thể đổi ý? Lạc Tinh Nhứ nghĩ tới đây, cảm thấy nam nhân trước mắt càng thêm đáng ghét, trông thì tuấn tú lại làm cho nàng khó xử như vậy.

Rõ ràng, nàng cho rằng Diệp Phàm phách lối như vậy là để làm loạn, nàng ghét nhất là loại người có tư chất lại thích khoe mẽ.

Diệp Phàm tất nhiên không biết suy nghĩ của Lạc Tinh Nhứ, hắn thật sự không định làm loạn, nhưng mọi người đều đi xin học, tại sao phải phân giàu nghèo. Tô Trọng không đạt tiêu chuẩn cũng không sao, tất cả mọi người có thể hiểu được, nhưng đệ tử Vạn Đạo nói ra lời lẽ khinh thường cùng với câu nói tên nhà quê kia làm cho Diệp Phàm rất không thoải mái.

Đối với người làm cho hắn khó chịu, hắn tất nhiên sẽ không để cho đối phương thoải mái.

Trong lòng Lạc Tinh Nhứ tính toán chuyện đệ tử tam tinh, cuối cùng vẫn cắn răng quyết định, cho dù Diệp Phàm từ chối bước vào Vạn Đạo học phủ, nàng cũng tuyệt đối không thỏa hiệp.

Đo tư chất xong, kế tiếp là ngộ tính, Diệp Phàm hoàn toàn thu hút sự chú ý của mọi người, dù sao Thần Võ lục tinh cũng là nhân vật thiên kiêu hàng đầu trong cả dại lục Trung Linh Cảnh, hắn còn xuất hiện ở trước mặt bọn họ, nếu là trước kia, người như thế đều là tồn tại khiến bọn họ ngưỡng mộ.

Tư chất nghịch thiên như vậy, ngộ tính, ý chí và lực chiến đấu thế nào?

Nếu tất cả đều đạt trình độ cao nhất, chẳng phải vị trước mắt này chính là thiên kiêu tuyệt đỉnh sống sao?

Rất nhanh, hoa văn ngộ tính bắt đầu phát ra ánh sáng màu vàng, ánh sáng này làm cho tất cả mọi người xúc động.

- Ánh sáng màu vàng kim chói mắt như vậy, trời ạ, loại ngộ tính này, ta chưa từng thấy qua.

Ầm ầm ầm!

Từ trong học phủ liên tục truyền đến tiếng kêu, sau đó mỗi trưởng lão có tu vi mạnh đều vội vàng chạy nhanh tới, hạ xuống trên tường viện học phủ, ai nấy đều kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

Tiếp theo, không ít trưởng lão vui mừng:

- Ngộ tính vượt xa thượng đẳng, không, vượt qua tuyệt đẳng, yêu nghiệt, đúng là một yêu nghiệt.

- Ta muốn nhận người này, các ngươi đừng tranh cướp với ta.

Một lão già cao giọng nói.

- Hoang Thiên, ngươi nghĩ thật hay, dựa vào đâu phải nhường người tài giỏi như thế cho ngươi?

Một lão già bên cạnh không phục nói, trong rất nhiều trưởng lão bay tới dây chỉ có hai vị này là cường giả Chí Tôn, tuy những người khác cũng cực kỳ coi trọng Diệp Phàm, nhưng không nói xen vào.

- Lạc Đồng, loại thiên tài này là của học phủ, không thể bị ngươi đưa tới Lạc gia được, hơn nữa, ngươi không thấy được hắn đeo kiếm sao? Kiếm tu, ta là các chủ Kiếm Tu Các của học phủ, không theo ta thì theo ngươi à? Ngươi là một cung tu xem náo nhiệt gì chứ?

Lúc này Hoang Thiên khó chịu nói, hai cường giả Chí Tôn tự mình qua cướp người, các đệ tử lập tức rối loạn. Những người này còn không biết tư chất tu hành của Diệp Phàm, chỉ vì ngộ tính đã như vậy?

Nhưng mọi người thấy ánh sáng màu vàng lóa mắt trên bia đá đo mạch, cũng không khỏi nuốt nước miếng, thật sự quá mạnh mẽ.

- Tinh Nhứ, thằng nhóc này có tư chất thế nào?

Hai đại cường giả Chí Tôn tranh cãi một lúc, đột nhiên nghĩ đến mình còn chưa biết tư chất Diệp Phàm, không khỏi hỏi.

- Gia gia, hắn là Thần Võ lục tinh.

Lạc Tinh Nhứ bất đắc dĩ nói, tuy nàng không thích Diệp Phàm nhưng không thể không nói, tư chất của người này quả thật làm cho nàng cũng có cảm giác thất bại, ngay cả gia gia cũng tự mình đi ra, nàng có thể không cho cấp bậc đệ tử tam tinh sao?

Nhưng quy định của học phủ chính là quy định, lúc hắn xếp hàng không đạt tiêu chuẩn thì không thể trở thành đệ tử cấp bậc tam tinh.

- Lạc lão quỷ, ta nói thẳng, hắn là tu kiếm, phải bước vào Kiếm Tu Các.

Hoang Thiên giận tới dựng lông, cao giọng nói.

- Hoang lão quỷ, ngươi nhỏ giọng một chút, ngươi muốn mấy lão già kia đều phát hiện sao? Mau che ánh sáng bên này đi.

Lúc này, Lạc Đồng ngăn cản nói, sau đó vung tay lên, nguyên lực hóa thành một tấm chắn che đi ánh sáng trên bia đo mạch. Cảnh tượng này làm đệ tử phía dưới sửng sốt. Đây là cường giả Chí Tôn đang tranh cướp người à? Thế giới này điên rồi sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)