Vô Địch Thiên Đế

Chương 500: Phong lâm thương hội

Chương Trước Chương Tiếp

- Còn bốn tháng nữa, Quân Hành học phủ mới thu đồ đệ. Lần trước bọn họ thu đồ đệ là trước khi Đế Lâm mở ra.

Lâm Viện Viện cao giọng nói.

Quả nhiên là vậy. Diệp Phàm khẽ gật đầu, điều khiển thiên hạc không ngừng bay lên trên không trung, mãi cho đến khi tiến vào trong tầng mây, hắn mới lấy ra một miếng ngọc bội. Ngọc bội này chính là tín vật của Lý Thương Ảnh.

Sau khi giao miếng ngọc bội cho Lý Tuyền Tố, Diệp Phàm cao giọng nói:

- Vật này là tín vật của Lý Thương Ảnh, ngươi dựa vào vật này có thể dựa vào thế lực Lý gia ở trong thành lớn phía trước để trở lại Lý gia, đừng quên giao dịch giữa chúng ta.

- Cảm ơn Diệp đại ca, Diệp đại ca yên tâm, Tuyền Tố nhất định sẽ không phản bội ngươi.

Lý Tuyền Tố cao giọng nói.

- Ừ, chúc ngươi nhiều may mắn!

Diệp Phàm nói xong, lại lấy ra một vòng linh thú giao cho Lý Tuyền Tố. Sau khi nàng nhận lấy, trực tiếp triệu hồi ra thiên hạc, sau đó nhảy đến trên lưng con thiên hạc này. Hai con thiên hạc tách ra, theo hai hướng đi tới thành lớn trước mặt. Rõ ràng Diệp Phàm không muốn đi chung với Lý Tuyền Tố, để tránh bị người của Lý gia nghi ngờ.

Chờ tới khi hai bên cách xa một khoảng nhất định, Diệp Phàm mới điều khiển thiên hạc thay đổi phương hướng, rời xa thành lớn.

- Chúng ta không đi tới Lăng Tiêu Thành phía trước sao?

Lâm Viện Viện tò mò nói.

- Không đi, chỉ sợ Thiên Hạ thương hội đã sớm bố trí thiên la địa võng ở đó rồi. Ta đi vào chính là tự chui đầu vào lưới. Từ lúc chúng ta ra khỏi truyền tống trận, rất có khả năng đã bị người khác để mắt tới. Nhưng bây giờ bọn họ không tập trung chú ý vào chúng ta.

- Đại ca, ý của ngươi là để cho Lý Tuyền Tố giúp chúng ta chuyển sự chú ý của Thiên Hạ thương hội đi?

Diệp Tàn nghe vậy, không khỏi nghi ngờ nói.

- Không sai, lấy độ cao của chúng ta bây giờ, Thiên Hạ thương hội sẽ không phát hiện được chúng ta trong thời gian ngắn. Lý Tuyền Tố không to gan như chúng ta. Sau khi nàng một người rời đi, nhất định sẽ giảm độ cao xuống. Ta đã đặt biệt chọn một con thiên hạc có kích thước tương tự với con thiên hạc của ta để giao cho nàng, bây giờ nàng đã thành công thu hút sự chú ý của Thiên Hạ thương hội.

Diệp Phàm gật đầu nói:

- Lúc này, chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta thoát khỏi Thiên Hạ thương hội.

- A... Nàng không phải là bạn đồng hành của các ngươi à? Sao các ngươi có thể bán đứng nàng như vậy?

Lâm Viện Viện hơi giật mình nói.

- Bán đứng à? Nàng là người của Lý gia, Thiên Hạ thương hội sẽ không dám làm gì nàng. Ta giao cho nàng tín vật, chỉ cần nàng sử dụng nguyên lực phát động, rất nhanh sẽ có người của Lý gia tới đón nàng. Cho nên cho dù Thiên Hạ thương hội ngăn cản nàng, cũng không dám làm chuyện gì.

Diệp Phàm lắc đầu:

- Loại chuyện bán đứng bằng hữu như vậy, ta vẫn không làm được.

Giống như Diệp Phàm dự đoán, Lý Tuyền Tố vừa đến Lăng Tiêu Thành, đã bị người của Thiên Hạ thương hội bao vây. Nhưng sau khi biết nàng là người của Lý gia, bọn họ không chỉ không gây khó dễ, trái lại còn đưa nàng đến Lý gia.

Về phần tung tích của đám người Diệp Phàm, Thiên Hạ thương hội tất nhiên đã bị đắt manh mối.

Diệp Phàm không đi truyền tống trận, với năng lực của Thiên Hạ thương hội, tất nhiên có thể sớm sắp xếp người chờ sẵn ở các truyền tống trận lớn. Còn bốn tháng nữa mới tới thời điểm học phủ thu đồ đệ. Trong hơn bốn tháng này, Thiên Hạ thương hội tất nhiên sẽ điên cuồng tìm hắn. Dù sao một khi hắn trở thành đệ tử của học phủ, bọn họ muốn công khai đối phó với hắn cũng khó.

Bọn họ dùng thiên hạc bay nhanh suốt cả chặng đương, tốn một tháng mới bay tới Đông Hoàng Thần Thành.

- Vệ sư muội, ngươi xem ngọc trâm này thế nào?

Một giọng rất ôn hòa vang lên. Đám người Diệp Phàm vừa bước vào Đông Hoàng Thần Thành, đúng lúc nghe được lời này.

- Vệ?

Sắc mặt Diệp Tàn thay đổi. Hắn và Vệ Linh đã xa nhau gần tám tháng, trong lòng tất nhiên có chút nhớ mong.

- Giang sư huynh, ta đã nói rồi, ta có người thích, mong ngươi đừng dây dưa với ta nữa. Phương Y, ta có việc phải về trước.

Giọng nói êm tai vọng tới, Diệp Tàn lập tức mỉm cười:

- Là Linh nhi.

- Đi, đi xem thử.

Diệp Phàm cũng mỉm cười nói. Sau đó, mấy người đi về phía giọng nói phát ra. Bọn họ rất nhanh đã nhìn thấy bóng dáng Vệ Linh hấp ta hấp tấp rời đi. Diệp Tàn đang muốn gọi, Vệ Linh đã bước vào một truyền tống trận và biến mất.

- Đó là truyền tống trận của Quân Hành học phủ.

Lâm Viện Viện cao giọng nói:

- Chỉ có đệ tử của Quân Hành học phủ mới có khả năng bước vào trong truyền tống trận đó.

Khi nói đến mấy từ đệ tử của Quân Hành học phủ, rõ ràng nàng hơi hâm mộ.

- Nếu ngươi là người của Đông Hoàng Thần Thành, vì sao không tới học phủ tu luyện? Chẳng lẽ học phủ có yêu cầu về mức độ tu vi sao?

Tuy chỉ thoáng gặp qua Vệ Linh có hơi đáng tiếc, nhưng đám người Diệp Phàm không tức giận. Dù sao biết Vệ Linh sống tốt, bọn họ cũng yên lòng. Chỉ cần đợi thêm ba tháng nữa, bọn họ tất nhiên có thể gặp lại.

- Học phủ không có yêu cầu về mức tu vi, chỉ cần tư chất đạt tiêu chuẩn. Cho dù là Ngưng Thể cảnh cũng có thể bước vào. Chỉ là tu luyện trong học phủ cạnh tranh quá ác liệt, chỗ ở, ăn uống mỗi ngày đều cần tới điểm, tư chất của ta chỉ có thể tính là bình thường, dựa vào bản thân ta, thậm chí không thể kiếm đủ điểm cho sinh hoạt cơ bản. Gia tộc của ta ở trong Đông Hoàng Thần Thành đang trong tình trạng bấp bênh, càng không thể ủng hộ quá nhiều cho ta được.

Lâm Viện Viện nghe vậy không khỏi mất mát lắc đầu. Diệp Phàm không nói nhiều, hắn tất nhiên có năng lực giúp đỡ Lâm Viện Viện, nhưng Diệp Phàm cũng không tính là người làm việc tốt loạn, đầu tư cũng cần phân chia giá trị đầu tư. Người giống như Lý Tuyền Tố, giá trị của nàng rất cao, cho nên Diệp Phàm đầu tư nhiều. Trước mắt, Lâm Viện Viện chưa có tác dụng rõ rệt đối với Diệp Phàm.

- Đúng rồi, ngươi còn biết gì về Quân Hành học phủ nữa?

Đám người Diệp Phàm vừa đi về phía gia tộc của Lâm Viện Viện vừa nghi ngờ hỏi.

- Đệ tử của Quân Hành học phủ mạnh có cường giả Hợp Thánh cảnh, yếu chỉ có Ngưng Thể cảnh, chiều ngang trong đó vô cùng lớn. Trong Quân Hành học phủ, đệ tử dưới Cương Thể cảnh ở khu bên ngoài, đệ tử giữa Cương Thể cảnh đến Siêu Phàm cảnh ở khu giữa, đệ tử trên Siêu Phàm cảnh và dưới Hư Cương cảnh sẽ ở tháp Quân Hành tại vị trí chính giữa.

Lâm Viện Viện nghe vậy không khỏi dịu dàng nói:

- Đệ tử mỗi khu sẽ căn cứ theo tốc độ tu hành, lực chiến đấu và tư chất của một người để chia ra làm ba tinh. Ở trong học phủ, đệ tử mỗi tinh thu được đãi ngộ cũng khác nhau, rất nhiều Thánh Địa tu luyện có quy định nghiêm ngặt về cấp bậc của đệ tử.

Diệp Phàm nghe vậy không khỏi gật đầu, sau đó tùy tiện nói chuyện về một số chuyện ở Đông Hoàng Thần Thành. Chẳng mấy chốc mấy người đã đến Lâm phủ.

- Lâm thúc, Phong Lâm thương hội của các ngươi nợ chúng ta một triệu nguyên thạch trung phẩm, khi nào trả? Hôm nay đã tới hạn cuối rồi. Nếu các ngươi vẫn không lấy ra tài nguyên, chúng ta chỉ có thể thu cửa hàng và nơi ở của các ngươi.

Một giọng nói phách lối truyền đến. Lâm Viện Viện lập tức biến sắc, vội vàng đi về phía Lâm phủ. Diệp Tàn và Diệp Quỷ liếc nhìn Diệp Phàm. Dựa theo giao hẹn, bây giờ bọn họ đã có thể rời đi. Nhưng rõ ràng gia tộc của Lâm Viện Viện đã xảy ra một vài chuyện.

Bọn họ có nên giúp không? Tình cảnh trước mắt của bọn họ cũng không tốt lắm, không giúp hiển nhiên là lựa chọn chính xác. Nhưng ngày sau, Thiên Đế Môn chung quy sẽ đến Trung Linh Cảnh phát triển. Nếu có thể khống chế được một thương hội, sẽ là trợ giúp không hề nhỏ cho Diệp Phàm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)