Vô Địch Thiên Đế

Chương 489: Dương nhất kiếm tức giận

Chương Trước Chương Tiếp

- Cái gì?

Dương Nhất Kiếm nghe vậy lập tức cao giọng nói, trong lòng hắn xuất hiện dự cảm không tốt.

- Đến Thiên Hạ Thương Hội hỏi thử, Mạc Thâm có xuất hiện từ cửa vào Trung Linh cảnh hay không.

- Báo!

- Tiến đến!

- Bẩm báo tông chủ, Thiên Hạ Thương Hội gửi thư.

Một tên đệ tử vội vàng đi đến, trong tay nâng một loại thủy tinh ký ức đặc biệt, loại thủy tinh này điêu khắc trận pháp hình chiếu truyền từ xa, có thể thực hành đối thoại vượt qua không gian.

Dương Nhất Kiếm làm một động tác ngẫu nhiên, thủy tinh bay lên, tiếp theo, một hình chiếu xuất hiện trước mặt Dương Nhất Kiếm, người hình chiếu chính là Mạc Bách Trần, lúc này sắc mặt Mạc Bách Trần u ám đến mức có thể nhỏ giọt. Hắn nhìn Dương Nhất Kiếm, lớn tiếng nói:

- Dương tông chủ.

- Mạc hội trưởng, ngươi chủ động phát hình chiếu tới, có chuyện gì?

- Đương nhiên là vì tên tiểu súc sinh Diệp Phàm kia, Mạc Thâm con ta bị hắn giết chết trong Đế Lâm. Hắn lại dịch dung thành bộ dáng con ta quét sạch toàn bộ tài nguyên Thương Hội ta dùng để thu mua, kẻ này thật sự đáng giận, Dương tông chủ, chúng ta đều bị lừa gạt.

- Cái gì? Ngươi nói Mạc Thâm chết rồi? Vậy trước đó vài ngày người ta gặp được ở cửa vào Đế Lâm...

- Đó là ba người Diệp Phàm giả trang, không chỉ vậy, đám tiểu bối Lý Thương Ảnh, Lục Vô Địch đều bị Diệp Phàm cưỡng ép đoạt đi tín vật và quần áo, cũng bức bách hai tiểu bối Lý Thương Ảnh, Đãng Thiên Nhai thay đổi địa điểm truyền tống, tiểu bối Đãng gia Đãng Thải Nhi và tiểu bối Lạc gia Lạc Tố Tố là con tin của hắn.

- Cái này...

Dương Nhất Kiếm nghe vậy lập tức kinh sợ, sau đó nghiêm nghị nói:

- Người đâu, nhanh chóng đi kiểm tra Ma Kiếm Thạch.

- Tuân mệnh!

Một người lĩnh mệnh chạy như bay, Dương Nhất Kiếm nhìn Mạc Bách Trần, khắp khuôn mặt tràn ngập lửa giận nói:

- Tiểu tạp chủng đáng chết, tức chết ta, tức chết ta.

- Dương tông chủ, kẻ này chưa trừ diệt, ngày sau tất thành họa lớn, tất nhiên hiện tại bọn họ còn ở Đông Linh cảnh. Ta sẽ phái ra năm tên cường giả Hợp Thánh cảnh và hai mươi tên võ tu Siêu Phàm cảnh tiến về Kiếm Tông, đi cùng các ngươi cùng nhau tìm kiếm kẻ này. Đồng thời, tình báo của Thiên Hạ Thương Hội ta có thể chia sẻ với Kiếm Tông, ta phải giết kẻ này.

Mạc Bách Trần nghiến răng nghiến lợi nói.

Dương Nhất Kiếm nghe vậy lập tức lớn tiếng nói:

- Mạc hội trưởng cứ yên tâm, dù lật tung cả Đông Linh cảnh, ta cũng nhất định phải làm thịt hắn. Lão phu tung hoành Thiên Vũ nhiều năm như vậy, lại bị một tiểu bối miệng còn hôi sữa trêu đùa như thế, thù này nếu không báo, Dương Nhất Kiếm ta còn mặt mũi nào tồn tại ở đời.

- Báo!

Lại là tin tức truyền đến, trong lòng Dương Nhất Kiếm lập tức trì trệ, dự cảm xấu càng thêm mãnh liệt, hắn cao giọng nói:

- Vào đi!

- Thiên Thành hồi báo!

- Thiên Thành?

Dương Nhất Kiếm khẽ nhíu mày, sau đó lạnh giọng nói:

- Mấy người Diệp Phàm mất tung tích ở Thiên Thành, chẳng lẽ là bọn chúng, mau nói, chuyện gì.

- Có người đại náo Thiên Thành, chém giết mười mấy tên đệ tử Kiếm Tông, một trưởng lão Siêu Phàm cảnh, còn có... Còn có Thiếu thành chủ Dương Phiên.

- Hiền chất Dương Phiên?

Dương Nhất Kiếm lập tức gầm lên giận dữ. Sau khi Dương Thiệu Đế chết, Dương Phiên chính là huyết mạch duy nhất của Dương gia. Nếu hắn và Dương Hoành Chí có thể sinh thêm một đứa cũng dễ nói, nhưng nhiều năm như vậy, hai người bọn họ quả thực không sinh được đứa nào, nếu Dương Phiên chết rồi, vậy Dương gia rất có thể sẽ thật sự đoạn hậu.

Loại tình huống như bọn họ cực kỳ hiếm thấy, có lẽ là vấn đề huyết mạch, hoặc là nguyền rủa. Dương Nhất Kiếm không rõ ràng, nhưng giờ phút này sát ý của hắn đối với Diệp Phàm đã lên tới mức không cách nào át chế.

- Ai giết chết?

- Ba tên nam tử, đều là Cương Thể cảnh, nhưng Vương trưởng lão còn không ngăn được ngay cả một kiếm của một tên nam tử cầm kiếm trong đó.

- Chiến lực nghịch thiên như thế, ngoài tên tiểu tạp chủng Diệp Phàm kia còn có thể là ai, đáng giận. Người đâu, nhanh chóng truyền tin lệnh cho tất cả đệ tử xung quanh Thiên Thành, lấy Thiên Thành làm trung tâm, hướng bốn phía tìm kiếm, một khi phát hiện tin tức ba người Diệp Phàm, truyền tin về ngay lập tức.

- Tuân mệnh!

- Đúng rồi, bọn họ có thể sẽ dịch dung, chỉ cần chú ý người cụt một tay... Không, không phải người cụt một tay, chú ý người có khí chất lãnh khốc.

Dương Nhất Kiếm nghĩ tới trước đó gặp được ba người Lý Thương Ảnh, không có cụt tay, tất nhiên Diệp Tàn đã dùng phương pháp nào đó để hồi phục cánh tay cụt. Nếu không hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị lừa bịp như thế, thực sự là đáng giận.

Dương Nhất Kiếm cảm giác mình ngực dường như sắp nổ tung, kìm nén tức giận trong lòng, lại không cách nào phun ra ngoài, cảm giác này quả thực khiến hắn phát điên.

Nhưng lúc này, người đi xem Ma Kiếm Thạch truyền đến tin tức.

- Bẩm báo tông chủ.

- Nói!

- Ma Kiếm Thạch... Ma Kiếm Thạch bị, bị...

- Nói thì nói mau, ấp a ấp úng làm gì, mau nói, Ma Kiếm Thạch đến cùng thế nào?

- Ma Kiếm Thạch bị người khác lấy mất, đặt ở chỗ đó là kim thạch như ý.

- Cái gì?

Dương Nhất Kiếm bỗng nhiên hét lớn, sau đó khóe miệng đột ngột đột phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như đột ngột già đi mấy chục tuổi, trong đôi mắt hắn, lửa giận dường như có thể hoàn toàn thiêu đốt chính mình.

- Diệp Phàm, đáng giận, ta muốn ngươi chết, a... Diệp Phàm, ta nhất định phải rút gân nhổ xương ngươi, chém thành muôn mảnh, chúng ta không chết không thôi!

Một bên khác, Mạc Bách Trần nhìn Dương Nhất Kiếm, không khỏi có chút lạnh lùng. Tên Diệp Phàm này quá kinh khủng, bây giờ chỉ là một Cương Thể cảnh vậy mà có thể khiến cho đại thế lực như hai người bọn họ khó xử như thế. Mạc Bách Trần đau mất con trai yêu quý, nhưng dù sao hắn không chỉ có một đứa con, vẫn còn không khó chịu như Dương Nhất Kiếm.

Có lẽ thứ khiến Mạc Bách Trần đau lòng hơn là tài nguyên dồi dào kia, mà Dương Nhất Kiếm cũng không giống nhau, Ma Kiếm Thạch là bảo vật trấn phái Kiếm Tông, là vật truyền thừa của bọn họ. Diệp Phàm đây là móc đi nội tình của Kiếm Tông, Dương Nhất Kiếm có thể không tức thổ huyết sao.

Mạc Bách Trần không an ủi Dương Nhất Kiếm, tắt đi hình chiếu, Mạc Bách Trần bắt đầu phân phó thủ hạ tiến về Đông Linh cảnh hỗ trợ.

Ở Kiếm Tông, Dương Nhất Kiếm đã bị tức thành nội thương, nhưng sát ý cực hạn với Diệp Phàm đã bao trùm mọi thứ khác, ngày đó liền mở đại hội Tông Môn, phái rất nhiều đệ tử, tiến về phụ cận Thiên Thành.

Lấy Thiên Thành làm trung tâm, lần nữa chung quanh bị đệ tử Kiếm Tông phủ kín, không, lần này không chỉ là Kiếm Tông, còn có không ít dong binh. Kiếm Tông đã treo giải thưởng, phàm là có thể cung cấp tin tức về Diệp Phàm, ban thưởng một vạn viên Nguyên Thạch thượng phẩm.

Người có thể lấy được đầu người trên cổ Diệp Phàm sẽ được một trăm viên Nguyên Thạch cực phẩm.

Lập tức, toàn bộ Thiên Thành đều điên cuồng, không chỉ là Thiên Thành mà võ tu Đông Linh cảnh cũng bắt đầu tập trung về Thiên Thành. Lần này có thể nói Kiếm Tông dốc toàn lực hành động tìm kiếm Diệp Phàm, không ai biết rốt cuộc Diệp Phàm làm ra chuyện gì với Kiếm Tông khiến bọn họ trả giá cao để tìm Diệp Phàm, nhưng đám người rất rõ ràng, chỉ cần có tin tức Diệp Phàm, vận mệnh bọn họ sẽ thay đổi.

Một vạn viên Nguyên Thạch thượng phẩm, có lẽ chẳng là gì đối với Diệp Phàm, nhưng đối với võ tu bình thường, đây tuyệt đối là khoản tiền lớn không tưởng tượng được.

Không chỉ như thế, nghe nói vùng quanh Sở quốc cũng bắt đầu tấp nập xuất hiện đệ tử Kiếm Tông.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)