Một bên khác, thân hình Diệp Tàn bay đến bên cạnh đám người Vương Uy Phong, tiện tay giết toàn bộ thủ hạ của Dương Phiên, Dương Phiên vốn đang người đông thế mạnh lập tức chỉ còn lại có một người cô đơn.
Sắc mặt Dương Phiên trắng bạch, cảm giác tu vi bị phế sạch, hoảng sợ nảy sinh từ tận tâm can. Hắn nhìn Diệp Quỷ, không ngừng lui lại trên mặt đất, ngoài mạnh trong yếu nói:
- Các ngươi là ai? Các ngươi biết ta là ai không? Các ngươi dám đụng đến ta sẽ không ra khỏi Thiên Thành. Cha ta là thành chủ Thiên Thành Dương Hoành Chí, đại bá ta là tông chủ Kiếm Tông Dương Nhất Kiếm, các ngươi biết Kiếm Tông không? Chỉ cần ta rơi một sợi tóc, phụ thân ta sẽ tiêu diệt cả nhà các ngươi.
- A, nói như vậy, ngươi là cháu của Dương Nhất Kiếm?
Diệp Phàm nghe vậy nở nụ cười.
- Không sai, ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, đường ca ta đã chết, hương hỏa người nhà họ Dương cũng không thịnh vượng, hiện tại ta chính là đời sau duy nhất của Dương gia, nếu ngươi động đến ta, ngươi nên rõ sẽ có kết quả gì. Sau khi rời khỏi Dương gia của ta, đừng nói là ngươi ở Thiên Thành, cho dù có trốn đến Trung Linh cảnh cũng khó thoát khỏi cái chết, nếu thức thời thì thả ta, chuyện hôm nay, ta không truy cứu.
Dương Phiên nhìn sắc mặt Diệp Phàm, có chút thở phào nhẹ nhõm nói, người này hẳn là bị thân thế của hắn hù dọa.
- Giết hắn, Khấu đại ca, hắn đã giết Ngô gia gia, ta van cầu ngươi, giết hắn.
Giọng nói Lý Tuyền Tố vang lên, ánh mắt đầy thù hận sâu sắc. Lão giả chết là đòn đả kích đáng sợ đối với nàng, chỉ có giết Dương Phiên, nàng mới có thể xả được cơn giận này.
Diệp Phàm nghe vậy lấy ra một thanh trường kiếm, đưa cho Lý Tuyền Tố:
- Giết hắn, hoặc là tra tấn hắn, đều do ngươi quyết định.
Dương Phiên này cũng thú vị, vậy mà nói cho hắn tin tức dễ nghe như thế, giết hắn rất có thể sẽ khiến gia tộc Dương Nhất Kiếm đoạn hậu, vậy, không giết cũng phải giết.
Lý Tuyền Tố nghe vậy đón lấy trường kiếm, tràn đầy cảm kích nhìn Diệp Phàm một chút, sau đó quay sang hung hăng nhìn chằm chằm Dương Phiên. Dương Phiên lập tức hoảng hốt, nghiêm nghị nói:
- Các ngươi không sợ chết sao? Ta là huyết mạch duy nhất của Dương gia, giết ta, các ngươi đều phải chết, mau ngăn cản nàng... A!
Trường kiếm trên tay Lý Tuyền Tố hung hăng chém xuống cánh tay hắn, toàn bộ cánh tay trực tiếp bị chém đứt, Dương Phiên nhịn đau không được hét lên.
- A, tha mạng, tha mạng a.
Dương Phiên vội vàng cầu khẩn nói, đau đớn khiến hắn hiểu được lúc này gia thế không có một chút tác dụng nào.
Dù sao cũng ở trong Thiên Thành, tốc độ của hộ vệ phủ thành chủ rất nhanh, hàng loạt âm thanh ồn ào vang lên, tiếp theo, một cường giả Kiếm Tông Siêu Phàm cảnh nhất trọng mang theo mười mấy tên đệ tử chạy tới.
- To gan, dám động thủ với Thiếu thành chủ chúng ta, muốn chết, giết.
Cường giả Siêu Phàm cảnh kia hiển nhiên là trưởng lão Kiếm Tông. Nếu như trước đây, Dương Phiên trong mắt bọn họ chẳng là cái gì, nhưng Dương Thiệu Đế vừa chết, địa vị Dương Phiên xác thực lên cao không ít.
Hoàn cảnh của Dương gia rất đặc thù, sinh con rất khó khăn. Thê thiếp bên người Dương Nhất Kiếm và Dương Hoành Chí thành đàn, những năm gần đây ngoài Dương Thiệu Đế và Dương Phiên, hoàn toàn không có thêm đứa con nào.
- Vương trưởng lão, cứu ta,
Dương Phiên hoảng sợ nói, Lý Tuyền Tố lập tức nhìn Diệp Phàm, nàng cũng không biết hiện tại có nên giết Dương Phiên hay không, dù sao nếu Dương Phiên sống sót, có lẽ sẽ ra lệnh để bọn họ ra khỏi Thiên Thành.
- Ngươi cứ làm chuyện của ngươi, ai tới cũng không cần để tâm.
Diệp Phàm nói khẽ, nhìn về phía Diệp Quỷ và Diệp Tàn, hai người để ý thấy lập tức phóng tới.
Diệp Qỷ trực tiếp giao đấu với đệ tử bên cạnh cường giả Siêu Phàm cảnh, sau đó đánh ra Thuấn Kiếm Nhất Tự Trảm, tiếng rít kiếm bắt đầu.
Thần hồn cường giả Siêu Phàm cảnh kia lập tức có chút mê hoặc, một giây sau, kiếm khí xé rách nguyên lực hộ thể của hắn, cổ đau xót, ý thức bắt đầu tan rã.
Hắn có chút kinh ngạc che cổ, bất kể thế nào, hắn cũng không ngờ đến một võ tu Cương Thể cảnh có thể một kiếm giết hắn, hắn là Siêu Phàm nhất trọng a.
Vượt qua đại đẳng cấp vượt cấp khiêu chiến, nếu là ngày trước, Diệp Quỷ và Diệp Tàn đều làm không được, nhưng bên trong Đế Lâm, hai người đều chiếm được kỳ ngộ, có thể nói, hai người có được Đan Môn và đan điền kỳ dị, đã nâng cấp bản thân lên cấp độ tuyệt đỉnh, có lẽ còn kém thiếu niên Chí Tôn một chút, nhưng vẫn mạnh hơn rất nhiều đẳng cấp yêu nghiệt nghịch thiên của Bắc Cung Tuyết.
Nhưng Diệp Phàm tin tưởng chỉ cần dùng Vạn Niên Khổ Tủy giúp hai người bọn họ cô đọng nguyên lực, đến lúc đó dù là thiếu niên Chí Tôn đẳng cấp thiên tài lại thế nào?
Sau khi giết chết cường giả Siêu Phàm cảnh, Diệp Quỷ và Diệp Tàn đổi vị trí. Diệp Tàn đánh ra Long Quyển Cuồng Phong, đao khí gió lốc trực tiếp quét ngang, mười mấy tên đệ tử Kiếm Tông bắn máu tươi tung tóe, lập tức bị chém giết hầu như không còn.
Chỉ còn lại một đám võ tu Thiên Thành hoàn toàn sững sờ, nguyên một đám bất giác nuốt nước miếng, đây là loại quái dị gì vậy?
Một chỗ khác, hai mắt Dương Phiên bắt đầu trở nên u ám và tuyệt vọng, Lý Tuyền Tố cuối cùng đâm trường kiếm vào trái tim của hắn.
Sau khi giết Dương Phiên, trường kiếm trong tay Lý Tuyền Tố bất giác rơi xuống, trên mặt nàng tràn đầy bi thương và cô đơn, Diệp Phàm nhìn Lý Tuyền Tố, thở dài một hơi. Hắn cũng đã trải qua loại thống khổ mất đi thân nhân nên hắn hiểu được cảm giác của Lý Tuyền Tố, ở thế giới võ tu này, mạng người là rẻ mạt nhất.
Ân oán tình thù, chỉ cần nơi nào có người thì sẽ có phân tranh. Sắc đẹp, tài phú, quyền lợi, tu hành tài nguyên…, đều sẽ trở thành lý do chiến đấu, hắn không biết Lý Tuyền Tố làm sao rời khỏi Lý gia, nhưng nghĩ đến cũng không phải là hồi ức vui vẻ gì.
- Đi thôi!
Diệp Phàm ra hiệu Diệp Tàn mang theo thi thể lão giả, sau đó dẫn bọn họ rời khỏi Thiên Thành. Kiếm Tông vậy mà nắm Thiên Thành trong tay, tất nhiên có năng lực trực tiếp truyền tống tới truyền tống trận, trong thời gian ngắn có lẽ Kiếm Tông sẽ không kịp phản ứng, nhưng nếu để lâu, tình hình của họ sẽ khó khăn.
Vương Uy Phong mang theo thành viên tiêu cục Uy Phong may mắn còn sống sót theo sát ba người Diệp Phàm. Chỉ mấy tháng không gặp, Vương Uy Phong vẫn hào sảng như trước, nhưng hiển nhiên khoảng thời gian này sống cũng không tốt, cả người đều có dấu vết tang thương.
Mấy người chạy như bay về sơn mạch Thiên Thú, khi ra khỏi cửa thành bị đệ tử Kiếm Tông ngăn lại, Diệp Quỷ trực tiếp một kiếm chém giết.
...
Kiếm Tông.
Dương Nhất Kiếm nhíu mày nghe thuộc hạ báo cáo.
- Tông chủ, trước mắt đệ tử có thể phái đi trên cơ bản đều phái ra ngoài, không phát hiện tung tích Diệp Phàm, hiện tại cửa vào Trung Linh cảnh và Đông Linh cảnh đã sắp đặt rất nhiều chướng ngại, nhưng...
- Nhưng sao?
- Nhưng đã có không ít thế lực Đông Linh cảnh thể hiện bất mãn với Kiếm Tông chúng ta, không thể kéo dài phong tỏa quá lâu, nếu không sợ là xảy ra vấn đề.
- Hừ, một đám chuột nhắt mà thôi, không có gì phải sợ, đúng rồi, bên Trung Linh cảnh có tin tức gì truyền đến không? Lý Thương Ảnh trở lại Trung Linh cảnh chưa?
- Bẩm báo tông chủ, bọn người Lý công tử ở Thiên Thành đã mất đi tin tức, nhưng kỳ quái là, Trung Linh cảnh truyền tin tức đến, Lý Thương Ảnh xuất hiện ở Lý gia, là, là trực tiếp xuất hiện từ cửa vào Đế Lâm ở Trung Linh cảnh.
Nói đến đây, đệ tử kia có chút ngập ngừng.