- Ta chưa quay về liền đâu, Lý huynh muốn đi dạo một vòng ở Đông Linh cảnh, ta đi với bọn họ, còn nữa, các ngươi cũng không cần thu mua, lần này Đông Linh cảnh xuất hiện thứ rất kém cỏi, không có nhiều đồ tốt, ta hiểu rõ người nào chiếm được kỳ ngộ, ngươi giao tài nguyên cho ta, đến lúc đó ta phụ trách thu mua.
Diệp Tàn nói tiếp, Thiên Hạ Thương Hội tất nhiên đến nơi này thu mua bảo bối, tài nguyên mang theo tuyệt đối không phải số lượng nhỏ, lão giả kia nghe vậy không hề hoài nghi giao nhẫn trữ vật cho Diệp Tàn, Diệp Tàn thản nhiên liếc qua, lập tức nhịp tim nảy lên.
Nguyên Thạch cực phẩm không dưới bốn trăm viên, Nguyên Thạch thượng phẩm và trung phẩm nhiều vô số kể, còn có gần mười linh khí tăng trưởng, hơn một trăm linh khí thông thường. Linh khí tăng trưởng là linh khí có một vài năng lực cực kỳ mạnh mẽ, do chủ nhân nuôi dưỡng trưởng thành, mà linh khí thông thường là do tế luyện trực tiếp.
Phải biết, toàn bộ bí địa Thiên Phủ cũng chỉ có hơn mười linh khí tăng trưởng, không thể không nói, tài lực của Thiên Hạ Thương Hội mạnh hơn Thiên Phủ rất nhiều.
Ngoài ra, các loại linh đan, linh thảo chất đống, Thiên Hạ Thương Hội đây là đến vì Vạn Niên Khổ Tủy.
Diệp Tàn không khách khí thu vào, nhẹ gật đầu với lão giả kia:
- Nơi này không có chuyện của các ngươi, giao nhẫn cho phụ thân ta mới là chuyện quan trọng nhất, nhân tiện đừng thông báo với phụ thân ta, đi thẳng về tự mình giao cho hắn. Vạn Niên Khổ Tủy này chính là chí bảo, các tiền bối trong Thương Hội đều rất thèm khát, trước khi phụ thân ta lấy được vật này, không thể lộ ra.
Lão giả nghe vậy nhẹ gật đầu, Diệp Tàn nói rất có đạo lý, một khi hắn truyền tin trở về, rất có thể sẽ bị trưởng lão Thương Hội biết được, đến lúc đó sẽ có chút phiền toái, không bằng trực tiếp nói trước mặt hội trưởng, phân chia như thế nào cứ giao cho hội trưởng quyết định.
Trong lòng âm thầm khen tiểu thiếu gia thông minh, sau đó lão giả chắp tay, dẫn đầu người Thiên Hạ Thương Hội rời đi.
Đãng Thải Nhi và Thanh Diệp ở phía sau có chút sững sờ nhìn bóng lưng lão giả, có thể mua sắm ở cửa vào Đế Lâm, tài nguyên Thiên Hạ Thương Hội mang đến tuyệt đối không phải con số nhỏ, cứ vậy bị Diệp Tàn hốt hết, ba huynh đệ này thực sự là người sau hung ác hơn người trước.
Đợi người Thiên Hạ Thương Hội rời đi, Diệp Tàn không khách khí lấy chỗ của bọn họ chiếm làm của riêng, lại còn thật ra dáng ở chỗ này tiến hành thu mua bảo bối trong Đế Lâm.
Thời gian chậm rãi qua đi, Diệp Phàm đi theo Hồ trưởng lão thẳng tới trọng địa sau núi Kiếm Tông, sau khi đi qua tầng tầng trận pháp thì tới một chỗ rộng lớn trong sơn động, trong sơn động, trên một tảng đá rất lớn có vết kiếm vô cùng sắc bén xen nhau.
Hồ trưởng lão trực tiếp dẫn Diệp Phàm ra đằng sau Thạch Đầu, ngoài miệng lại cười nói:
- Lý công tử, đây cũng là đường vân đao pháp, ngươi có thể ở đây lĩnh hội một khoảng thời gian.
- Đa tạ Hồ trưởng lão, cơ duyên như thế, nếu có thể đốn ngộ, dĩ nhiên không có vấn đề, nếu không thể đốn ngộ, đó là ta không có duyên với nó, lại tốn nhiều thời gian vào chuyện vô bổ. Ta đây lập tức tìm hiểu thử.
- Được, mời Lý công tử, ta ở đối diện ngươi, nếu có chuyện gì có thể gọi ta.
- Được, đa tạ!
Nói xong, Hồ trưởng lão đi vòng qua phía sau Ma Kiếm Thạch. Vật này đối với trưởng lão Kiếm Tông mà nói, lĩnh hội một lần cũng cực kỳ khó được, lần này mượn cơ hội dẫn Lý Thương Ảnh đi tới Ma Kiếm Thạch, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Diệp Phàm không lĩnh hội, dù sao hắn không phải là Lý Thương Ảnh thật, hơn nữa thiên tài Trung Linh cảnh đều thấy Mạc Thâm chết, hắn đi ra sớm, trong thời gian ngắn sẽ không lộ tẩy, nhưng qua tầm vài ngày, chờ thiên tài Trung Linh cảnh tiêu hóa thu hoạch của riêng mình, bắt đầu đàm luận về hành trình ở Đế Lâm, cái chết của Mạc Thâm chắc chắn lộ ra.
Đến lúc đó, Mạc Bách Trần sẽ lập tức thông tri cho Dương Nhất Kiếm đầu tiên, bọn họ coi như chắp cánh khó chạy thoát.
Tính toán thời gian, thời gian Đế Lâm hoàn toàn kết thúc cũng khoảng hai ngày nữa, Lạc Tố Tố sẽ xuất hiện sớm thôi.
Tại sao phải chờ Lạc Tố Tố, điều này hiển nhiên, bản thân Lý Thương Ảnh đến là vì Lạc Tố Tố, Dương Nhất Kiếm không có khả năng ngay cả tin tức này cũng không biết. Nếu Lý Thương Ảnh vứt bỏ Lạc Tố Tố trực tiếp rời đi tất nhiên sẽ khiến Dương Nhất Kiếm hoài nghi.
Thậm chí ngay cả việc Diệp Phàm tiến lên chủ động chào hỏi cũng nhất định phải đi theo quy trình. Nếu sau khi bọn họ đi ra liền lặng lẽ rời đi hoặc trực tiếp tiến về Thiên Hạ Thương Hội, tuyệt đối sẽ làm cho Dương Nhất Kiếm nghi hoặc.
Diệp Phàm bắt đầu tiếp xúc với Ma Kiếm Thạch, mô phỏng đạo vận trong đó, sau đó hắn lấy ra một cái kim thạch như ý.
Kim thạch như ý này chính là vật liệu luyện khí trong bí cảnh Thiên Phủ. Nó có một đặc điểm rất kỳ lạ, cái kia chính là có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ trong một phạm vi nhất định.
Diệp Phàm bắt đầu luyện hóa kim thạch như ý, đồng thời căn cứ ký ức vừa rồi, khắc hoạ một chút vết đao và vết kiếm.
Tiếp theo, Diệp Phàm vận chuyển Thái Sơ Hóa Vật Quyết, bắt đầu luyện hóa đạo vận của kim thạch như ý và đạo vận của Ma Kiếm Thạch thành một. Hồ trưởng lão hiển nhiên đặt tất cả tâm thần vào việc lĩnh hội Ma Kiếm Thạch nên không chú ý tình hình của Diệp Phàm, dù sao với hắn, cơ hội thế này tuyệt đối là cầu còn không được.
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, Diệp Phàm cũng hoàn toàn luyện chế ra cao mô phỏng bản Ma Kiếm Thạch, đồng thời không ngừng luyện hóa Ma Kiếm Thạch, dưới đạo vận đồng dạng, Ma Kiếm Thạch hiển nhiên sẽ không có bất kỳ bài xích với Diệp Phàm. Dương Nhất Kiếm nghĩ không sai, dù cường giả chí tôn cũng không lấy được Ma Kiếm Thạch này.
Nhưng Diệp Phàm có thể, Diệp Phàm có được Thái Sơ Hóa Vật Quyết, có thứ gì mà không lấy được, thời gian một ngày một đêm, Diệp Phàm đã tùy thời lấy đi năng lực của Ma Kiếm Thạch.
Sáng sớm ngày thứ hai, một bóng người đi tới trước sơn động Ma Kiếm Thạch, cao giọng nói:
- Hồ trưởng lão!
- Chuyện gì?
Hồ trưởng lão nghe vậy lập tức có chút bất mãn nói, hắn đang bắt đầu tìm hiểu lại bị người quấy rầy đương nhiên có chút khó chịu.
- Mạc công tử bảo tiểu nhân truyền lời với Lý công tử, Lạc cô nương đã từ trong Đế Lâm... A!
Đột ngột một tiếng hét thảm, Hồ trưởng lão giật mình, tiếp theo nguyên lực vận chuyển, cả người bắn ra ngoài động.
Nhưng lúc này, Diệp Phàm đột ngột đứng dậy, tay phải vung lên, Ma Kiếm Thạch trực tiếp biến mất tiến vào Thái Sơ giới trong đan điền hắn, sau đó hắn ném kim thạch như ý ra, kim thạch như ý nhanh chóng biến to rồi hóa thành Ma Kiếm Thạch tương tự, tọa lạc ở chỗ Ma Kiếm Thạch thật ban đầu.
Nếu không cẩn thận lĩnh hội và quan sát, rất khó nhận ra vật này khác biệt với Ma Kiếm Thạch.
Đồng thời, giọng Hồ trưởng lão vang lên:
- Thứ vô dụng, làm sao đá tự nổi lên, rõ ràng là ngươi không cẩn thận ngã xuống.
Khóe miệng Diệp Phàm lộ ra mỉm cười, đương nhiên là Diệp Phàm dùng Khống Mệnh Thuật khống chế tảng đá, hắn muốn đổi Ma Kiếm Thạch, dĩ nhiên phải dụ Hồ trưởng lão ra ngoài.
Hồ trưởng lão vội vàng đuổi ra bên ngoài, giờ phút này đang giận dữ mắng mỏ một tên đệ tử, mặt mũi đệ tử kia tràn đầy ủy khuất và nghi hoặc, không dám hé răng.
Diệp Phàm lập tức cao giọng nói:
- Hồ trưởng lão, xảy ra chuyện gì?
- Không có gì, chỉ là đệ tử không cẩn thận ngã xuống, lão phu còn tưởng rằng có người xông vào trọng địa Kiếm Tông ta.
Hồ trưởng lão liền lắc đầu nói.