- Kiếm Tông không vươn đến Trung Linh cảnh, nhưng Dương tông chủ, Lý gia chúng ta có thể giúp ngươi.
Diệp Phàm trầm giọng nói, chỉ cuộc trò chuyện này đã trực tiếp loại bỏ mọi lo lắng của Dương Nhất Kiếm. Dù thế nào hắn cũng không ngờ Diệp Phàm sẽ lấy thân phận Lý Thương Ảnh đến nói với hắn làm sao để đối phó với chính mình.
Diệp Phàm vẫn luôn làm những chuyện bất ngờ như thế, Đãng Thải Nhi và Thanh Diệp ở một bên đã bất lực phỉ nhổ.
- Lý gia ở Trung Linh cảnh thế lực rất mạnh, nhất là thế lực trong học phủ, điểm này Thiên Hạ Thương Hội chúng ta thua xa. Dương tông chủ, ta cảm thấy nếu như muốn giết Diệp Phàm ở Trung Linh cảnh, Lý gia ta là trợ lực rất lớn.
Diệp Tàn dịch dung thành Mạc Thâm lập tức mở miệng nói:
- Vị này là thiên tài của Lục gia Lục Vô Địch, cũng là bạn tốt của Lý huynh, nếu Lý huynh đồng ý giúp đỡ, Lục huynh đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, đến lúc đó, Diệp Phàm không thể trốn được.
Diệp Quỷ nghe vậy hờ hững nhìn Dương Nhất Kiếm, trong lòng Dương Nhất Kiếm có chút không vui, nhưng càng thêm tin chắc Diệp Quỷ chính là Lục Vô Địch, công tử đại gia tộc ở Trung Linh cảnh hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút tính cách ngạo nghễ.
Dương Nhất Kiếm hơi suy nghĩ, đề nghị của Lý Thương Ảnh hiển nhiên rất tốt, thực lực Kiếm Tông quả thực rất mạnh nhưng chỉ ở Đông Linh cảnh, nếu đặt ở Trung Linh cảnh, thật ra cũng chẳng là gì.
Mà một khi Diệp Phàm gia nhập học phủ, thân phận kia hoàn toàn khác hẳn. Kiếm Tông muốn vượt qua Linh cảnh chém giết đệ tử học phủ, đây chính là khiêu khích đối với học phủ, nhưng Lý gia, Lục gia không giống nhau, bản thân bọn họ là thế lực nhất đẳng ở Trung Linh cảnh, có sức ảnh hưởng trong học phủ, ứng phó với một đệ tử học phủ bình thường căn bản không phải vấn đề.
- Không biết Lý hiền chất cần điều kiện gì mới có thể giúp ta?
Dương Nhất Kiếm nói ngay vào điểm chính.
- Dương tông chủ người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, ta nghe nói Kiếm Tông có một khối Ma Kiếm Thạch, chính là chí bảo truyền thừa do tổ sư khai phái Kiếm Tông để lại, phía trên ghi lại đao pháp và kiếm pháp cực kỳ bá đạo. Kiếm Tông dựa vào lĩnh ngộ kiếm pháp mới trở nên mạnh mẽ, trở thành đại phái đứng đầu ở Đông Linh cảnh, đương nhiên Lý Thương Ảnh ta sẽ không đánh cắp kiếm pháp Kiếm Tông, nhưng đao pháp kia...
Khóe miệng Diệp Phàm lộ ra nụ cười sâu xa, cảm giác tay không bắt sói thật không tệ. Diệp Phàm rất rõ ràng bảo vật trấn tông của Kiếm Tông. Kiếp trước Kiếm Tông đã từng xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh, đều nhờ tìm hiểu kiếm pháp trên Ma Kiếm Thạch mà vươn lên trở thành cường giả cấp cao nhất, nghe nói đánh với Mộng Vô Cực một trận, trong thời gian ngắn bất phân thắng bại.
Diệp Phàm đoán chừng kiếm pháp đó chí ít cũng là công pháp Thiên giai cấp cao hoặc là Thánh giai, hiện tại Kiếm Tông chỉ mới tìm hiểu da lông đã có được truyền thừa nhiều năm như vậy, có thể thấy nó rất mạnh mẽ.
- Việc này...
Dương Nhất Kiếm có chút do dự, Ma Kiếm Thạch chính là chí bảo Kiếm Tông, phía trên xác thực khắc hoạ kiếm pháp và đao pháp, đao pháp bên trái, kiếm pháp ở trước mặt. Lý Thương Ảnh đưa ra yêu cầu cũng không quá phận, đao pháp kia mấy người Dương Nhất Kiếm cũng chưa bao giờ lĩnh hội, dù sao người của Kiếm Tông chuyên tu kiếm.
Cho Lý Thương Ảnh nhìn một chút thì có sao? Dù trực tiếp lấy đi Ma Kiếm Thạch, Dương Nhất Kiếm cũng không lo lắng, đừng nói chỉ là một tên Lý Thương Ảnh, dù cường giả chí tôn cũng đừng hòng lấy đi Ma Kiếm Thạch.
- Được, không thành vấn đề.
- Dương tông chủ thật có cá tính, đã như vậy, chuyện của Diệp Phàm có thể hoàn toàn giao cho Lý gia chúng ta. Tố Tố còn chưa đi ra, thế thì Mạc huynh, ngươi mang theo Lục huynh và Thanh Diệp cô nương, Thải Nhi muội muội đến Thiên Hạ Thương Hội nghỉ ngơi trước, ta đi Kiếm Tông học hỏi Ma Kiếm Thạch một lần, chờ Tố Tố đi ra chúng ta cùng nhau tham quan Đông Linh cảnh rồi trở về Trung Linh cảnh.
Diệp Phàm nói tiếp.
- Lý huynh quyết định như thế rất phải, nữ tử Đông Linh cảnh cũng không thua kém Trung Linh cảnh, xác thực cần nhìn ngắm một phen, ha ha, có điều bảo bối Lý huynh có được ở Đế Lâm không muốn mang về Lý gia trước sao?
Diệp Tàn có ý riêng nói.
- Không sao, ta ở trong Đế Lâm cũng không đạt được bảo bối gì, chỗ tốt chân chính cũng là một chút công pháp truyền thừa, hơn nữa, ở Đông Linh cảnh, ai dám ra tay với chúng ta.
Diệp Phàm khoát tay áo, nhìn Dương Nhất Kiếm:
- Dương tông chủ, ngươi xem...
- Hồ trưởng lão.
Dương Nhất Kiếm nghe vậy cao giọng nói, một người đàn ông trung niên lập tức đi tới, chắp tay nói:
- Tông chủ.
- Ngươi dẫn Lý hiền chất đi thăm đao pháp trên Ma Kiếm Thạch, ta còn chút việc.
Dương Nhất Kiếm nói tiếp, dù Lý Thương Ảnh đã biểu thị Diệp Phàm xuất hiện ở Trung Linh cảnh, nhưng Dương Nhất Kiếm vẫn phải phòng ngừa vạn nhất.
- Tuân mệnh!
Hồ trưởng lão nghe vậy cao giọng nói, sau đó hướng về phía Diệp Phàm cười cười:
- Lý công tử mời!
Diệp Phàm nghe vậy nhẹ gật đầu, vác Ảnh Vũ Kiếm theo sát phía sau, khóe miệng còn ra vẻ tiếc nuối nói:
- Ta vốn là tu kiếm, nếu có thể lĩnh hội kiếm pháp, sợ là thu hoạch càng nhiều, đáng tiếc.
- Công tử không cần tức giận, đao pháp ghi chép trên Ma Kiếm Thạch Kiếm Tông ta cũng vô cùng thâm ảo, nếu có thể thu hoạch được một chút cảm ngộ, cũng có chỗ tốt với kiếm pháp.
Hồ trưởng lão cười nói, vị công tử gia trước mắt này là người Lý gia ở Trung Linh cảnh, Hồ trưởng lão đương nhiên có chút nịnh bợ.
Diệp Phàm nhẹ gật đầu, hai người lập tức rời đi, những người khác dưới sự hướng dẫn của Diệp Tàn cáo từ Dương Nhất Kiếm, sau đó tiến về Thiên Hạ Thương Hội.
Đãng Thải Nhi và Thanh Diệp có chút phản ứng không kịp, Thanh Diệp lần nữa thấy được Diệp Phàm điên cuồng, người này đến cùng còn có chuyện gì không dám làm? Nếu đổi lại người khác thì đã sớm tìm lý do rời khỏi nơi này, dù sao ai cũng hiểu đạo lý đêm dài lắm mộng, nhưng Diệp Phàm hết lần này tới lần khác làm ngược lại, không chỉ không lo lắng rời đi mà còn lừa gạt Kiếm Tông.
Người này chỉ sợ muốn tiền chứ không cần tính mạng, nàng thật sự không thể hiểu nổi Diệp Phàm, dường như người này điên cuồng thăm dò mưu cầu danh lợi bên bờ sinh tử.
Kế tiếp, hành vi của Diệp Tàn càng làm cho hai người Đãng Thải Nhi khó chấp nhận, Diệp Phàm lừa gạt Kiếm Tông, còn Diệp Tàn lấy thân phận Mạc Thâm, đi tới Thiên Hạ Thương Hội thu mua một chút.
Hắn lấy xuống nhẫn trữ vật trên thi thể Mạc Thâm giao cho người phụ trách:
- Giao cái này cho phụ thân ta, đây là ta thu hoạch trong Đế Lâm.
Nói đến đây, Diệp Tàn nhỏ giọng nói:
- Có Vạn Niên Khổ Tủy!
Nơi này quả thật có Vạn Niên Khổ Tủy, nhưng chỉ là một chút xíu rất loãng, chính là Vạn Niên Khổ Tủy mà Đãng Thải Nhi và Thanh Diệp đã hấp thu qua một lần, lúc ấy thời gian quá gấp, hai người cũng không hoàn toàn hấp thu xong, còn lại bị Diệp Phàm cầm trở về, tùy ý để vào trong Vạn Vật Quy Nạp Bình trong nhẫn của Mạc Thâm. Diệp Phàm đã nói rõ kế hoạch cụ thể với hai người Diệp Quỷ khi chờ đợi Thôn Hải Côn, tất nhiên lấy thân phận Mạc Thâm và Lý Thương Ảnh đi ra, nếu không lấy được một vài thứ tốt, vậy thì hắn không phải Diệp Phàm.
Những người này không phải là muốn giết hắn sao? Hôm nay hắn muốn những người này mất cả chì lẫn chài.
Lão giả phụ trách thu mua nghe vậy trên mặt lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, vội vàng cung kính nhận giới chỉ trong tay Diệp Tàn, nhỏ giọng nói:
- Thiếu gia, ngươi không trở về Trung Linh cảnh sao?