Vô Địch Thiên Đế

Chương 479: Lấy hạt dẻ trong lò lửa

Chương Trước Chương Tiếp

Mười ngày trôi qua, Diệp Phàm vẫn ngồi dưới gốc cây giống như người chết. Thanh Diệp và Đãng Thải Nhi không đợi được nữa.

Mười lăm ngày, Diệp Phàm vẫn như thế. Khoảng thời gian này, thậm chí bọn họ còn thấy đám người Lý Thương Ảnh thắng lợi trở về đi ngang qua, họ vô cùng kinh ngạc nhìn Diệp Phàm một chút, sau đó nguyên một đám vội vã rời đi, hiển nhiên không muốn ở gần Thôn Hải Côn.

Đãng Thiên Nhai ngược lại có chút lo lắng nhìn Đãng Thải Nhi, Đãng Thải Nhi lắc đầu, ý nói bản thân không sao, nhưng hai người quả thật có chút khó hiểu rốt cuộc Diệp Phàm định làm gì.

Nghỉ ngơi cũng nghỉ ngơi nửa tháng, thực lực cũng hoàn toàn khôi phục, rốt cuộc ở chỗ này chờ cái gì? Chẳng lẽ là ngắm phong cảnh? Nơi này ngoại trừ đảo hoang cực kỳ hoa mỹ trước mắt chỉ còn nước biển tối tăm, có cái gì hay để xem?

Năm ngày nữa trôi qua, Thanh Diệp đã tới hỏi Diệp Phàm lần thứ mười:

- Diệp Phàm, chúng ta rốt cuộc đang chờ cái gì? Đám người Lý Thương Ảnh đã rời khỏi hòn đảo đi hướng khác, đồ tốt trên đảo này đều bị họ chiếm được.

Diệp Phàm nghe vậy không vội trả lời, ánh mắt sáng quắc nhìn đảo hoang trước mắt, một lát sau, khóe miệng cong ra một đường cong tuấn mỹ, cười nói:

- Ta chờ hôm nay.

- Hôm nay?

- Cụ thể là lúc này, ngươi nhìn đảo hoang trước mắt, có thấy gì không?

- A, cái này... khí tức đạo vận thần bí như vậy, đây chẳng lẽ là Vạn Niên Khổ Tủy?

Thanh Diệp hoảng sợ nói.

- Không sai, chính là Vạn Niên Khổ Tủy, xem ra vận khí chúng ta không tệ, Vạn Niên Khổ Tủy này ít nhất có hơn một đầm nước, trong đó tất nhiên tồn tại Vạn Niên Khổ Tủy Tâm.

Diệp Phàm gật đầu nói, khoảng cách này đủ rồi, hắn đã chờ hai mươi ngày, chính là chờ Thôn Hải Côn đưa ra Vạn Niên Khổ Tủy. Đây là bản năng đi săn của Thôn Hải Côn, hai mươi ngày nay, nó liên tục đổi rất nhiều thiên tài địa bảo để hấp dẫn Diệp Phàm nhưng hắn không hề bị lay động.

Hôm nay, Vạn Niên Khổ Tủy rốt cục xuất hiện, mà khoảng cách này chỉ có hơn hai trăm mét, nằm trong phạm vi Đấu Chuyển Tinh Di của Diệp Quỷ.

- Mục tiêu của ngươi là Vạn Niên Khổ Tủy?

Thanh Diệp có chút sợ hãi nói:

- Ngươi điên rồi sao, Thôn Hải Côn cố ý lấy ra Vạn Niên Khổ Tủy để dụ ngươi đi qua, đừng nói ngươi còn chưa kịp đụng tới Vạn Niên Khổ Tủy đã bị nó nuốt lấy, coi như ngươi đụng được Vạn Niên Khổ Tủy, ngươi đừng quên trước đó những người kia chết như thế nào.

- Trên người Thôn Hải Côn có thể tỏa ra khí tức đồng hóa đáng sợ, có thể lập tức biến những sinh vật trên đầu nó thành năng lượng tinh thuần và hấp thu hết, nhưng loại khí đồng hóa này muốn xuất hiện cũng cần thời gian nhất định, hơn nữa kỳ thật khí đồng hóa thuộc về độc tố, mà ta, không sợ nhất chính là độc tố.

Diệp Phàm lắc đầu:

- Nếu là trước đó, có lẽ ta sẽ nhằm vào Thôn Hải Côn, nhưng bây giờ…

Nói đến đây, Diệp Phàm nhìn về phía Diệp Quỷ, ném Vạn Vật Quy Nạp Bình cho hắn:

- Tam đệ, ta cần ngươi đi lên lấy một chút Vạn Niên Khổ Tủy, chỉ cần một chút là được, lấy xong lập tức trở về.

Diệp Quỷ nghe vậy tiếp nhận Vạn Vật Quy Nạp Bình, sau khi thuần thuộc cách dùng của nó liền đi đến bên bờ, nhìn Vạn Niên Khổ Tủy trên đảo hoang.

- Các ngươi thật sự muốn đi lấy Vạn Niên Khổ Tủy, điên, các ngươi thật là đồ điên.

Thanh Diệp sững sờ nói, từ lúc vừa mới bắt đầu nhìn thấy Diệp Phàm, nàng đã biết người này điên cuồng, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ hắn điên đến mức này. Đây cũng không phải là nhổ răng cọp, đây hiển nhiên là muốn chết.

Đãng Thải Nhi cũng có chút phản ứng không kịp, ba người này thật là tên điên a.

- Nhị đệ, ta cần ngươi làm mồi nhử để thu hút lực chú ý của Thôn Hải Côn.

Diệp Phàm nói tiếp.

Diệp Tàn nghe vậy gật đầu sau đó không chút do dự bay thẳng ra hòn đảo tiến về đảo hoang. Đảo hoang kia dường như không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng Diệp Phàm biết, Diệp Tàn đã thu hút sự chú ý của nó.

- Chính là lúc này!

Diệp Phàm quát to một tiếng, thân hình Diệp Quỷ trực tiếp biến mất, đổi vị trí với một hòn đá trên đảo hoang, sau đó hắn đánh ra nguyên lực, thu lấy một phần Vạn Niên Khổ Tủy vào trong Vạn Vật Quy Nạp Bình.

Cùng lúc đó, thân hình Diệp Tàn nhanh chóng bay ngược trở về, hai tay Diệp Phàm đặt trên bờ biển Khổ Hải, hiệu quả Khống Mệnh Thuật cách không hiển nhiên không tốt bằng trực tiếp đụng vào vật phẩm.

Chẳng mấy chốc, dòng nước Khổ Hải dưới chân Diệp Tàn hung hăng đập vào lưng Diệp Tàn, hắn nhanh chóng bắn ra, đồng thời đầu lưỡi khổng lồ của Thôn Hải Côn bỗng nhiên xông ra mặt nước, cuốn lên mảng lớn nước biển sát Diệp Tàn.

Nếu không nhờ Diệp Phàm, Diệp Tàn tất nhiên trốn không thoát.

Sinh Tử Đan vận chuyển, lực tấn công nặng nề của Diệp Phàm trực tiếp chuyển hóa thành sức mạnh, tốc độ của Diệp Tàn lập tức vượt quá giới hạn bản thân, ngay khi đầu lưỡi vỗ xuống lập tức trở về đảo.

Đồng thời Diệp Quỷ lần nữa sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di về tới bờ.

Giao Vạn Vật Quy Nạp Bình cho Diệp Phàm, Diệp Phàm thản nhiên tiếp nhận, trong đôi mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Thanh Diệp và Đãng Thải Nhi có chút miệng đắng lưỡi khô, vậy mà thực sự lấy được Vạn Niên Khổ Tủy?

Mặc dù chỉ có một chút, nhưng chỉ nhiêu đó đã vượt qua tổng số thu hoạch mà bọn người Lý Thương Ảnh có được ở Vạn Niên Khổ Hải.

Hai người Thanh Diệp cho rằng Diệp Phàm sẽ rời đi, nhưng các nàng lại sai, Diệp Phàm hiển nhiên chướng mắt một chút Vạn Niên Khổ Tủy, hắn trực tiếp đổ Vạn Niên Khổ Tủy ra.

- Diệp Phàm, sau khi ra khỏi Vạn Vật Quy Nạp Bình, linh tính của những Vạn Niên Khổ Tủy này sẽ nhanh chóng biến mất.

Thanh Diệp vội vàng nói, tùy ý đổ ra như vậy, thật quá lãng phí.

- Ta biết!

Diệp Phàm hờ hững nói, sau đó cảm nhận được đạo vận của Vạn Niên Khổ Tủy, Thái Sơ Hóa Vật Quyết bắt đầu vận chuyển, rất nhanh, đạo vận của hắn giống hệt như của Vạn Niên Khổ Tủy.

Vạn Niên Khổ Tủy có linh tính, muốn thu hoạch một chút như Diệp Quỷ thì không sao, nhưng muốn thu sạch sành sanh Vạn Niên Khổ Tủy, trong thời gian ngắn chắc chắn không thể làm được.

Nhưng Diệp Phàm cũng không còn nhiều thời gian nên trước hết hắn cần nhận được Vạn Niên Khổ Tủy tán thành, như vậy hắn có thể thu hồi tất cả Vạn Niên Khổ Tủy và Vạn Niên Khổ Tủy Tâm trong thời gian rất ngắn.

Sau khi mô phỏng, Diệp Phàm ném Vạn Vật Quy Nạp Bình cho Thanh Diệp và Đãng Thải Nhi:

- Luyện hóa bọn chúng, chớ lãng phí.

Nói xong, Diệp Phàm lại đi đến bờ biển, nhìn về phía Diệp Quỷ:

- Đưa ta lên.

Thanh Diệp và Đãng Thải Nhi nhìn Vạn Vật Quy Nạp Bình trước mắt, có chút không tiếp nhận được, đây là tiết tấu gì? Đây là Vạn Niên Khổ Tủy a, cho chúng ta luyện hóa? Ngươi xác định chúng ta không nghe lầm?

Đến giờ phút này, Thanh Diệp đột nhiên nghĩ đến lần đó, bên trong cảnh, Diệp Phàm cũng thản nhiên từ bỏ truyền thừa Chí Tôn, người này rốt cuộc sao vậy, thiếu thông minh sao?

Nguyên khí nồng đậm phát ra, Thanh Diệp và Đãng Thải Nhi không có thời gian kinh ngạc, vội vàng vận chuyển công pháp, luyện hóa Vạn Niên Khổ Tủy đang tỏa ra.

Mà Diệp Quỷ xuất hiện lần nữa trên đầu đảo hoang Thôn Hải Côn, lần này Thôn Hải Côn dễ dàng phát hiện ra Diệp Quỷ, khí tức đồng hóa tỏa ra mãnh liệt, ngay sau đó, thân hình Diệp Quỷ biến mất, Diệp Phàm xuất hiện ở cái ao bên cạnh Vạn Niên Khổ Tủy.

Diệp Phàm không có thời gian để suy nghĩ, hắn vội vàng đi đến bên cạnh Vạn Niên Khổ Tủy, câu thông Thái Sơ giới, đồng thời nguyên lực điên cuồng nguyên chuyển, bắt đầu thu lấy những cái Vạn Niên Khổ Tủy này.

Diệp Phàm cũng không biết nguyên lực thần văn có thể ngăn cản khí đồng hóa hay không, nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, trên thế giới này không có nhiều chuyện chờ ngươi nắm chắc hoàn toàn mới thực hiện.

Cơ hội như vậy đặt ở trước mặt, nếu phải rụt đầu rụt cổ, không bằng từ bỏ tu võ, làm người bình thường thì hơn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)