- Thánh Nữ!
Bốn nữ tử hét lên.
Sau đó bốn người đồng thời rút trường kiếm ra, bắn hàn khí khủng bố nổ tung, vô số băng sương ngưng kết, bốn người vậy mà cực kỳ am hiểu thuật tấn công kết hợp.
Vù vù vù!
Hoàng Khổ trong lúc nhất thời bối rối, thế lực cấp chúa tể xác thực không thể khinh thường, bàn về sức chiến đấu chân thực, Bắc Cung Tuyết kém hắn không nhiều, nhưng kinh nghiệm chiến đấu vẫn còn quá yếu, lại thêm võ kỹ của Quan Cốc cực kỳ quỷ dị mới khiến nàng trở tay không kịp bị phong ấn trong quan tài.
Nhưng thực lực của bốn thiên tài Băng Thần Điện này không thể khinh thường, kinh nghiệm chiến đấu cũng khá là phong phú, hơn nữa có phương pháp hợp tác tấn công nên tình hình của Hoàng Khổ trở nên có chút khó khăn.
Không thể không nói, trước đó khi Diệp Phàm ứng phó Bắc Cung Tuyết, Diệp Quỷ hợp tác với Diệp Tàn thực sự quá kinh khủng, đánh cho những nữ đệ tử này trở tay không kịp, nếu không thật đúng là không dễ gì chế phục các nàng như vậy.
Keng keng keng!
Khí tức màu đen ăn mòn hàn băng không ngừng tan rã, Hoàng Khổ ẩn ẩn có cảm giác bị áp chế, tay phải lập tức tạo ra một pháp ấn huyền diệu, tiếp theo, hắc khí chung quanh ồ ạt tiến vào trong trán hắn.
Khí tức khủng bố bộc phát, tu vi của Hoàng Khổ lập tức càng thêm mạnh mẽ, loại thiên tài như bọn họ, ai mà không có át chủ bài gia tăng thực lực trong thời gian ngắn, gần như trong nháy mắt thực lực Hoàng Khổ tăng vọt, liền nhảy ra khỏi vòng vây của bốn nữ tử, sau đó đánh ra một cái bóng huyết chưởng màu đen.
Bốn nữ tử phát ra một tiếng lảnh lót, bức tường hàn băng xuất hiện ngăn chặn bóng chưởng, nhưng ngay sau đó, sắc mặt của bốn người tái nhợt, bóng chưởng trực tiếp nổ tung, sương mù màu máu lập tức chui vào chóp mũi của bốn người.
- Có độc!
Nữ tử cầm đầu biến sắc nói.
- Ha ha, muộn rồi!
Hoàng Khổ cười sang sảng nói, tiếp theo sát khí tăng vọt, đột ngột, hắn nhìn về rừng cây phía xa, vẫy tay một cái, quan tài bị hắn cõng lên người, sau đó lao đi.
Sau hai nhịp thở, ba bóng người từ trong rừng bay ra, chính là ba người Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhìn sắc mặt bốn nữ tử tím lại, lập tức bay tới, tay phải đập vào trên thân bốn người, nguyên lực thần văn vận chuyển, giải độc cho các nàng rồi lớn tiếng nói:
- Thánh Nữ các ngươi đâu?
- Thánh Nữ bị Hoàng Khổ bắt đi, là người cõng quan tài, hắn chạy về hướng này.
Nữ tử cầm đầu nghe vậy vội vàng nói, lúc này an nguy của Bắc Cung Tuyết mới là quan trọng nhất, ân oán giữa Diệp Phàm và các nàng không tính là gì.
Diệp Phàm nghe vậy không dừng lại, lao đi theo hướng ngón tay nàng chỉ. Diệp Tàn và Diệp Quỷ theo sát phía sau, tốc độ ba người cực nhanh, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Hoàng Khổ.
Hoàng Khổ cõng quan tài vọt đi phía trước, cảm giác được khí tức cuồng bạo sau lưng, trong đôi mắt tràn đầy hàn ý.
Ngay từ đầu, hắn đã cảm giác được khí tức trên người Diệp Phàm rất đặc biệt, loại đặc biệt là của thể chất. Công pháp tu hành của Quan Cốc là thông qua luyện hóa thể chất của thiên tài khác từ đó tăng lên tư chất và tu vi bản thân.
Hắn có thể cảm giác được thể chất Diệp Phàm rất đặc thù, dường như là bị cái gì đó cải tạo, nếu như có thể hấp thu, tuyệt đối vô cùng tốt cho hắn, nhưng Diệp Phàm hiển nhiên rất mạnh.
Vốn dĩ hắn định coi Diệp Phàm là đối tượng đánh giết cuối cùng, chỉ cần hấp thu Bắc Cung Tuyết, thêm thể chất của hai thiên tài khác, thực lực của hắn sẽ đạt tới trình độ kinh khủng, đến lúc đó đánh giết Diệp Phàm cũng càng có lòng tin.
Không ngờ người này lại chủ động tìm hắn, thực sự là xúi quẩy.
Vút vút vút!
Ba bóng người nhanh chóng tiến lại gần, khí tức kinh người khiến Hoàng Khổ dựng tóc gáy, trực giác mãnh liệt nói cho hắn biết, người này rất nguy hiểm, bản thân đấu không lại hắn.
Nhưng từ bỏ Bắc Cung Tuyết như vậy không khỏi quá thua thiệt, trong lòng Hoàng Khổ vô cùng nóng giận, hận không thể rút gân nhổ xương ba người Diệp Phàm.
Tốc độ ba người Diệp Phàm hiển nhiên rất nhanh, chí ít tốc độ Hoàng Khổ hiện tại không thể bằng bọn họ. Hoàng Khổ cắn răng, nhìn về sông lớn phía trước, đột ngột ném quan tài vào sông, đồng thời quan tài trên sông lớn trực tiếp nổ tung, nguyên lực khủng bố truyền xuống theo phương thức đặc biệt.
Trong sông lớn này có sát khí khủng bố như thế, tất nhiên có hung thú cường hoành, ba người Diệp Phàm làm hỏng chuyện tốt của hắn, nếu hắn dễ dàng giao Bắc Cung Tuyết cho bọn hắn, đây chẳng phải là quá thua thiệt.
Hoàng Khổ không hề dừng lại trực tiếp rời đi, cùng lúc đó trên dòng sông, một luồng khí tức táo bạo từ từ nổi lên rồi rơi xuống. Trên người Bắc Cung Tuyết vẫn có xiềng xích, trôi nổi trên dòng sông, trên mặt có chút tái nhợt.
Một đầu mãng xà to lớn từ sông lớn xông ra, cái đầu to giống như một tòa lầu, dài năm trượng, rộng ba trượng, những phần khác của thân thể chìm dưới đáy sông, nhưng chỉ một cái đầu cũng đã lớn đến thế, có thể thấy con mãng xà này khổng lồ đến bực nào.
Miệng lớn mở ra, khí tức tử vong ăn mòn Bắc Cung Tuyết, nàng có thể ngửi được rõ ràng mùi thối trong miệng cự mãng, hàm răng bén nhọn kia dường như đang nói cho nàng biết, cuộc đời thăng trầm của nàng đã kết thúc.
Đột ngột, một bóng người bay đến phía trước nàng, đây là, rồng?
Ầm!
Một con thần long quẫy đuôi, đuôi rồng của Diệp Phàm hung hăng đập vào trên cái miệng lớn của cự mãng, lực lượng khủng bố làm dậy sóng ngập trời. Mãng xà khổng lồ vậy mà bị một đòn này đánh bay.
- Nhị đệ tam đệ bảo vệ tốt cho Bắc Cung Tuyết.
Diệp Phàm hét lên, ánh mắt ngưng trọng, Song Đầu Cực Sát Mãng, hung thú ngũ phẩm, chiến lực chân thực tương đương với cường giả võ tu Hợp Thánh tam trọng.
Với thực lực Diệp Phàm bây giờ, giết võ tu Hợp Thánh nhất trọng không thành vấn đề, nhưng đối với võ tu Hợp Thánh tam trọng trở lên, nhất định phải dốc hết toàn lực.
Diệp Tàn và Diệp Quỷ cảm nhận được cự mãng hung bạo, cũng trở nên nghiêm túc vô cùng, tổng hợp chiến lực hai người bọn họ ước chừng ở Siêu Phàm cửu trọng, trong điều kiện Diệp Quỷ mở ra tất cả kiếm tâm có lẽ có thể đánh với cường giả Hợp Thánh cảnh một trận, nhưng Diệp Tàn chưa có chiến lực này.
Đương nhiên, năng lực phòng ngự của Diệp Quỷ thua xa Diệp Tàn. Diệp Tàn có được Sinh Tử Đan, có thể càng chiến càng hăng, tác dụng của sinh tử nhãn rất toàn diện, lực công kích không bằng Diệp Quỷ, nhưng tính toàn diện mạnh hơn.
Nhưng đó là nhằm vào Hợp Thánh nhất trọng, mà bây giờ bày ở trước mặt bọn họ là Hợp Thánh tam trọng, càng là Hợp Thánh cảnh sau này, mỗi một tầng chênh lệch cũng vô cùng to lớn.
Đưa Bắc Cung Tuyết lên bờ, cởi xiềng xích cho nàng, hai người có chút lo lắng nhìn Diệp Phàm.
Chạy, không có khả năng chạy thoát, có thể không phải tất cả hung thú đều am hiểu tốc độ, chí ít tốc độ của Song Đầu Cực Sát Mãng tuyệt đối có thể làm bọn họ tuyệt vọng.
Một trận chiến này không cách nào tránh khỏi.
Bắc Cung Tuyết có chút phức tạp nhìn Diệp Phàm, thế gian này nào có chuyện trùng hợp như vậy. Nàng vừa xảy ra chuyện Diệp Phàm liền đến, hiển nhiên ba người bọn họ vẫn đi theo sau lưng các nàng, mục tiêu đương nhiên là vì bảo hộ nàng.
Diệp Phàm nói là tuyệt tình, nhưng lại chưa bao giờ làm việc tuyệt tình, ngược lại suy nghĩ đến mình, nàng luôn tổn thương hắn hết lần này đến lần khác, Diệp Phàm...