Tiếp theo, đám người vội vàng từ trong biển sương nối đuôi nhau mà ra, có ít người hướng về phía Diệp Phàm chắp tay, có ít người trực tiếp rời đi, chắp tay Diệp Phàm, đương nhiên hắn sẽ hoàn lễ, không chắp tay, Diệp Phàm cũng không muốn so đo.
- Diệp Quỷ ca ca, đi theo phía sau ngươi thật nhẹ nhõm a.
Lục Bách Bách chạy tới, đáng yêu nói:
- Ta gọi Lục Bách Bách nha, nếu đến Trung Linh cảnh có người khi dễ ngươi, ngươi cứ nói tên của ta.
Diệp Quỷ nghe vậy lông mày hơi nhíu, không nói gì. Lục Bách Bách cũng không tức giận, lanh lợi mang theo người Lục gia rời đi. Ngô Nhiên Nhiên cũng nhìn Diệp Quỷ, cặp đùi đẹp thon dài kia không ngừng tản ra màu sắc sáng mê người khiến cho lòng người ngứa ngáy khó nhịn.
Lục Bách Bách có vài lời nói không sai, dáng người Ngô Nhiên Nhiên rất tuyệt.
Đợi tất cả mọi người rời đi, Diệp Phàm có chút buồn cười nhìn Diệp Quỷ, trêu ghẹo nói:
- Tam đệ, đây là mùa xuân của ngươi sao?
- Mùa xuân... mùa xuân gì, ta, ta chỉ là thấy nàng đáng thương giúp một lần.
- Ha ha ha, là thấy nàng đáng yêu chứ, người đáng thương nhiều như vậy, sao không thấy ngươi giúp người khác a.
Diệp Tàn nghe vậy không khỏi cười nói, Diệp Quỷ trong lúc nhất thời nói không ra lời, muốn tìm lý do nhưng tìm không ra.
- Nhị đệ, không nên làm khó tam đệ, ngươi cũng không phải không biết tính cách tam đệ. Trong mắt hắn, làm gì có phân chia nam nữ, hắn tất nhiên không phải bởi vì người khác đáng yêu, nhưng nói thật, ba người huynh đệ chúng ta, ta và nhị ca ngươi đều đã nếm được mùi vị nữ nhân, tam đệ ngươi cũng phải nắm chặt.
Diệp Phàm cười sang sảng nói:
- Ta xem nữ hài tử này không tệ, con mắt sạch sẽ thuần túy, không giống người có tâm cơ, hơn nữa còn dịch dung, tướng mạo ban đầu tất nhiên không kém. Nữ nhân a, loại sinh vật này là kỳ tích của tạo hóa, mùi vị giữa nam nữ, chậc chậc, tam đệ, chỉ cần ngươi thử, ngươi sẽ không ngăn được nữa.
- Chúng ta tu võ, cũng không phải làm tăng khổ hạnh, nữ nhân cũng được, tài phú cũng được, thời điểm có thể có được, cần gì cự tuyệt. Ngươi tất nhiên cũng có chút ý tứ đối với nàng, mà ta thấy nàng cũng khá là cảm mến ngươi, ở bên nhau cũng rất tốt.
- Đại ca, việc này ta liền mặc kệ, một hồi tam đệ nhịn không được muốn chém chúng ta, ha ha, lại nói, tam đệ cũng không phải ngươi, hái hoa ngắt cỏ khắp nơi.
- Sao lại nói vậy, đại ca ngươi là loại người này sao? Ta đến bây giờ chẳng phải chỉ có một mình Huân Y thôi sao.
- Ngươi liệt kê đi, Mộng Vũ có tính không?
- Cái này, Mộng Vũ... Tốt a, Mộng Vũ cũng được.
- Lạc Tiểu Hi thì sao?
- Ta coi nàng là muội muội, cầm thú, một đứa bé như vậy ngươi cũng có ý nghĩ!
- Phong chủ kia thì sao? Một nữ nhân có bệnh thích sạch sẽ đến không bình thường, vậy mà từ từ không bài xích ngươi, phong chủ khẳng định có ý đối với ngươi, còn có Bắc Cung Tuyết, vì yêu sinh hận, phải tu hành đạo vô tình. Đại ca, ngươi xem thử ngươi gieo họa cho bao nhiêu nữ nhân.
- ...
Diệp Phàm lập tức có chút im lặng, đột nhiên nói:
- Các ngươi không hiểu sự phiền phức khi quá ưu tú.
- ...
Ba người nói chuyện phiếm một phen sau đó mau chóng đuổi theo phương hướng của Vạn Niên Khổ Hải. Khí tức Băng Thần Điện khá là đặc biệt, loại băng hàn kia rất dễ dàng để cho Diệp Phàm lần theo, phương hướng các nàng cũng là Vạn Niên Khổ Hải.
Không có nhiều người ở lại Khổ Hành Cốc tìm kiếm thiên tài địa bảo, đầu tiên là vì thiên tài địa bảo bên trong Khổ Hành Cốc còn kém rất xa Vạn Niên Khổ Tủy, điểm thứ hai chính là nơi đây có rất nhiều hung thú tứ phẩm biến dị hoặc là hung thú ngũ phẩm, bây giờ là ban ngày còn tốt một chút, đến buổi tối, xác suất tử vong sẽ tăng rất cao.
Đương nhiên, nếu bàn về nguy hiểm, Vạn Niên Khổ Hải vượt xa Khổ Hành Cốc, nhưng Vạn Niên Khổ Hải có thể tùy thời câu thông lệnh bài tư cách truyền tống ra ngoài, có đường lui, mà ở Khổ Hành Cốc, kích hoạt lệnh bài tư cách không có tác dụng.
Như thế tính ra, tự nhiên là càng nhiều người tiến về Vạn Niên Khổ Hải.
Tốc độ ba người Diệp Phàm rất nhanh, trên đường đi đám người Bắc Cung Tuyết không dừng lại, giữa đường cũng có một số thi thể hung thú tam phẩm, còn có dấu vết hung thú tứ phẩm.
Ở chỗ này, trừ bỏ đám người Diệp Phàm, người có thể đánh với hung thú tứ phẩm sợ là chỉ có những đội dưới dẫn dắt của mấy thiên tài cường hoành Phùng Sinh Dương, Bắc Cung Tuyết là khá ổn thỏa.
Đây cũng là vì sao Lý Thương Ảnh chờ thiên tài Trung Linh cảnh là hợp thành nguyên một đội ngũ.
Nhưng dù vậy, một khi gặp được hung thú tứ phẩm biến dị hoặc là gặp hung thú ngũ phẩm, vẫn phải chạy trốn lấy mạng, càng nhiều người, xác suất đào thoát tự nhiên càng lớn, dù sao mồi nhử sẽ thêm rất nhiều.
Một đường chạy như bay, vận khí của ba người Diệp Phàm rất không tệ, có lẽ nguyên nhân là đi theo Băng Thần Điện, trên đường đi không có gặp hung thú. Nhưng rất nhanh, Diệp Phàm liền phát hiện lực hàn băng trở nên nồng đậm lên, là lực lượng hàn băng địa nguyên cấp.
- Hẳn là gặp đối thủ mạnh mẽ, Bắc Cung Tuyết xuất thủ, nhưng nhìn tình huống các nàng cũng không tốt, đi!
Diệp Phàm nhìn sương trắng trên mặt đất phân tích nói.
Tiếp theo, ba người gia tăng tốc độ vọt đi.
Phía trước đám người Diệp Phàm cách đó không xa, sắc mặt Bắc Cung Tuyết và đệ tử Băng Thần Điện nghiêm túc nhìn nam tử trước mắt.
Người cõng quan tài, cũng là cường giả duy nhất một thân một mình tiến vào biển sương.
- Quan Cốc chẳng lẽ muốn đối đầu với Băng Thần Điện ta?
Nữ đệ tử cầm đầu bên cạnh Bắc Cung Tuyết lạnh giọng nói.
- Quan Cốc ta còn không có hứng thú đánh với một đám nữ nhân điên đạo vô tình, nhưng ta nghe nói, lần này Thánh Nữ Băng Thần Điện chiếm được truyền thừa Vô Tình Nữ Đế, thể chất tạo thành pháp thể vô tình, bỉ nhân Hoàng Khổ, muốn mời Thánh Nữ trở thành người trong quan tài ta.
Nam tử cõng quan tài phất tay phải một cái, một cái quan tài trống không xuất hiện trên mặt đất. Hắn trần trụi nhìn chằm chằm Bắc Cung Tuyết, khàn giọng nói.
- Ngươi muốn chết, Hoàng Khổ, địa vị Thánh Nữ Băng Thần Điện ta tôn quý cỡ nào, ngươi dám to gan nói ra yêu cầu vô lễ như vậy, thật sự cho rằng chúng ta không dám giết ngươi sao?
- Giết ta, thực lực Băng Thần Điện xác thực không yếu, chỉ tiếc Thánh Nữ là hai năm này mới tìm trở về, thực lực còn kém không ít, chỉ sợ các ngươi giết không được ta, nhưng Quan Cốc ta không thích gây chuyện, không bằng... Ta giết toàn bộ các ngươi, như vậy thì không ai biết được các ngươi bị Quan Cốc ta giết.
Nói tới chỗ này, Hoàng Khổ nhếch miệng đầy răng vàng, lộ ra nụ cười rét lạnh.
Sau đó thân hình hắn hóa thành một cái bóng mờ, lập tức phóng tới đám người Bắc Cung Tuyết.
Vô số băng tuyết lập tức hội tụ chung quanh Bắc Cung Tuyết hình thành một tấm khiên băng tuyết ngăn chặn phía trước, đồng thời sau lưng băng kiếm ngưng tụ.
Tay phải cầm kiếm băng lắc lư, băng vỡ ra, lực hàn băng địa nguyên cấp trực tiếp bức lui Hoàng Khổ, đồng thời thân hình ưu mỹ bay ra, chém xuống một kiếm, không gian giống như bị xé nứt.
Phập!
Một kiếm của Bắc Cung Tuyết trực tiếp chém xuống Hoàng Khổ, nhưng ngay sau đó Bắc Cung Tuyết phát hiện vô số sương mù màu đen phát ra trênk iếm hàn băng bên, thân hình Hoàng Khổ xuất hiện sau lưng Bắc Cung Tuyết.
- Hàn băng địa nguyên cấp, xác thực đáng sợ, chỉ tiếc, ngươi quá non nớt, đi vào cho ta.
Nói xong, cái quan tài mới tinh kia đột ngột bay lên, bao phủ Bắc Cung Tuyết, tiếp theo, vô số xiềng xích màu đen xuất hiện trên không hoàn toàn trói chặt Bắc Cung Tuyết, không thể nhúc nhích.