Một kiếm này trực tiếp khiến Lục Vô Địch sững sờ. Sát ý khủng bố này dường như khiến cả người hắn bị khống chế, tử vong run rẩy khiến hắn dựng tóc gáy, sao lại mạnh như vậy?
Kiếm ý này, hung thú Siêu Phàm cảnh kia thực sự là người này giết chết, ta phải chết sao?
Lục Vô Địch có chút hối hận, chỉ có chân chính đứng trước một kiếm này hắn mới cảm nhận sâu sắc mình và Diệp Quỷ chênh lệch quá lớn. Nếu như nói Diệp Quỷ là thiên tài, hắn còn không bằng cả xuẩn tài.
- Đại ca ca, đừng giết đường ca ta có được không, van ngươi đại ca ca.
Đột ngột, một giọng nói vô cùng ngọt ngào truyền đến, tiếp theo, Lục Bách Bách đã đi tới bên người Diệp Quỷ, trong mắt to tràn đầy đơn thuần và van nài. Giọng nói kia dễ nghe mà động lòng khiến người tê dại, giống như có ma lực. Nàng dẩu miệng nhìn Diệp Quỷ, một đôi mắt biết nói lập tức hấp dẫn lực chú ý của đám người.
Vì Lục Bách Bách dịch dung nên thoạt nhìn cũng không đẹp, đương nhiên, đối với Diệp Quỷ mà nói, xinh đẹp hay không chẳng có gì khác nhau, nhưng đây là lần đầu tiên Diệp Quỷ bị một nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, giả ngây thơ.
Hắn thật sự ngừng kiếm lại, trong đôi mắt có chút phức tạp nhìn Lục Bách Bách, lại không biết nên làm thế nào. Đôi mắt nữ hài này rất thuần túy, rất sạch sẽ, cũng rất xinh đẹp, cái bộ dạng dẩu miệng khả ái kia đủ để làm tan chảy trái tim của đại hán.
Đám người Đãng Vô Nhai hoàn toàn sửng sốt, vậy cũng có thể sao?
Giả ngây thơ có thể khỏi chết sao? Diệp Quỷ nhìn thế nào cũng không giống nam nhân sẽ bị người khác giả ngây thơ cản trở a?
Diệp Phàm có chút bất đắc dĩ cười cười, Diệp Quỷ xác thực không phải người dễ dàng bị ảnh hưởng, nhưng trên thế giới này luôn có một số người rất đặc biệt, có sức ảnh hưởng rất lớn đối với ngươi. Hiển nhiên, đối với Diệp Quỷ, nữ tử này có lực sát thương như thế, ánh mắt của nàng trong giờ phút này dường như đã cùng Diệp Quỷ nói chuyện rất lâu.
- Hôm nay ta chỉ tìm Mạc Thâm, nếu còn có người nhúng tay, đừng trách ta vô tình.
Diệp Phàm cao giọng nói, hàm ý đương nhiên là tha cho Lục Vô Địch lần này. Lục Vô Địch thở dài một hơi, sao còn dám hùng hổ như trước, gấp rút chạy ra đằng sau, hắn rốt cuộc đã rõ ý của Đãng Thiên Nhai, ba người này căn bản chính là ba tên quái vật.
- Oa, cám ơn đại ca ca.
Lục Bách Bách cười nói, sau đó ánh mắt mê người nhìn Diệp Quỷ, miệng xinh xắn nói khẽ:
- Diệp... Diệp Quỷ đại ca ca, ngươi thật tuyệt.
Nói xong, tiểu nha đầu vắt chéo tay sau lưng, thẹn thùng chạy về. Diệp Quỷ có chút ngu ngơ, hắn chưa từng trải qua loại cảm giác này, rất kỳ quái. Đôi mắt nữ hài này khiến hắn có cảm giác rất đặc biệt, dường như sự lạnh lẽo của hắn có thể hòa tan trong đôi mắt này.
- Sao hả, thiên tài Trung Linh cảnh chúng ta bị Đông Linh cảnh hù chạy rồi sao?
Mạc Thâm có chút sợ hãi nói, không nói đến Diệp Phàm, vừa rồi Diệp Quỷ chỉ thể hiện chiến lực, tình cảnh lần này của hắn đã rất không ổn, hiện tại đường sống duy nhất của hắn phải dựa vào đông đảo thiên tài Trung Linh cảnh, chỉ cần đám người đồng loạt ra tay, ba người Diệp Phàm chưa chắc có thể chống đỡ được.
Rất nhiều thiên tài ít nhiều đều biết đến sự diệt vong của một thế lực lớn ở Đông Linh Cảnh, bọn họ và Mạc Thâm lại không có giao tình thâm hậu, làm sao có thể liều mạng vì hắn.
Mấy người Lý Thương Ảnh cùng đi với Mạc Thâm, nhưng hắn hiểu rõ về thực lực của Diệp Phàm còn hơn cả người khác. Trong tình huống Dương Nhất Kiếm mượn cơ thể Dương Thiệu Đế còn bị Diệp Phàm dễ dàng đánh bại, hiện tại có thêm Diệp Tàn và Diệp Quỷ, làm sao đánh?
Thực lực của Diệp Quỷ đã có thể dễ dàng chém giết hung thú Siêu Phàm cảnh nhất trọng, cảnh tượng Diệp Tàn giết Bách Thối Ngô Công hiện rõ mồn một trước mắt, không phải Lý Thương Ảnh không nặng tình nghĩa, nhưng đi lên cũng chỉ tìm chết.
Lại nói, mặc dù bọn họ kết bạn đến Đông Linh cảnh, nhưng Lý Thương Ảnh đến vì Lạc Tố Tố, cũng không tính là bạn cùng sống chết với Mạc Thâm, mà Lạc Tố Tố là Đãng Thải Nhi mang đến, cũng không quan hệ nhiều với Mạc Thâm.
Người có quan hệ tốt với Mạc Thâm, phải nói tới Đãng Thải Nhi, nhưng Đãng Thải Nhi là tiêu chuẩn gì? Ca ca của nàng Đãng Thiên Nhai đã biểu thị rõ ràng sẽ không xuất thủ, chủ động yếu thế, Đãng Thải Nhi có thể làm sao?
Trong lúc nhất thời, tình hình trở nên có chút nặng nề, đương nhiên, cũng không phải Trung Linh cảnh không có ai đánh được với Diệp Phàm một trận, chỉ là thiên tài nghịch thiên chân chính đạt đến Siêu Phàm cảnh căn bản không có đến Đế Lâm. Đế Lâm có kỳ ngộ không giả, nhưng đối với những tuyệt thế thiên kiêu kia, nơi truyền thừa bọn họ có thể đi nhiều lắm.
Nhưng dù vậy, lần này tới Đế Lâm chí ít có bốn người có thể đánh bại Diệp Phàm, đám người Lý Thương Ảnh rất rõ ràng bốn yêu nghiệt nghịch thiên kia, bọn họ nhất định sẽ tới nơi này, chỉ là còn đang trên đường mà thôi, nếu như bốn người bọn họ đến, có lẽ Mạc Thâm có thể cứu.
Mạc Thâm biết rõ đám người Lý Thương Ảnh sẽ không xuất thủ, trong lòng có chút tuyệt vọng, tính toán trì hoãn thời gian chờ bốn yêu nghiệt nghịch thiên kia, có lẽ bọn họ sẽ vì cũng là người Trung Linh cảnh mà cứu hắn một mạng.
Kỳ thật mấy người Lý Thương Ảnh cũng chưa từng gặp qua bốn yêu nghiệt nghịch thiên kia, vì sao bọn họ cho rằng bốn người này rất mạnh, bởi vì bọn họ xuất hiện thật đáng sợ, hai thế gia ẩn tàng, hai thế lực cấp chúa tể.
Diệp Phàm chậm rãi đi về phía Mạc Thâm, sát khí ngưng tụ.
- Công tử Thiên Hạ Thương Hội, ha ha, ta trước hết giết vì kính!
- Diệp Phàm, ngươi kiêu ngạo gì, yêu nghiệt nghịch thiên Trung Linh cảnh chúng ta còn chưa tới, nếu không làm gì có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Sắc mặt Mạc Thâm vô cùng khó coi nói.
- Hôm nay ai tới cũng không thể cứu được ngươi!
Diệp Phàm nghe vậy hừ lạnh một tiếng, sau đó thân hình biến mất, một giây sau trực tiếp xuất trên đầu Mạc Thâm, Thiên Vân hóa thành đao vòng, điên cuồng xoay tròn.
Vù!
Đao vòng xuất thủ, cường giả Siêu Phàm cảnh cửu trọng chung quanh Mạc Thâm nhao nhao gầm thét xuất thủ, nguyên lực nổ tung, sức mạnh đao vòng sắc bén kèm theo thuộc tính Kim, binh khí của đám người trong nháy mắt bị đánh nát.
Nguyên lực hộ thể, Linh Cương phòng ngự nổ tung dưới đao vòng của Diệp Phàm giống như giấy, tiếp theo, đao vòng phát ra tiếng vang khủng bố, máu tươi tung tóe.
- Giết!
Vút vút vút!
Trong nháy mắt, cường giả thiên tài của Thiên Hạ Thương Hội đã bị Diệp Phàm giết sạch, chỉ còn lại Mạc Thâm tuyệt vọng ngồi dưới đất, tiếp theo, đao vòng trong tay Diệp Phàm phản xạ hàn quang khủng bố chém về phía Mạc Thâm.
- Ngươi giống như Dương Thiệu Đế, cũng chỉ là phần lãi.
Diệp Phàm quát lạnh một tiếng.
Một bên Đãng Thải Nhi gần như tan nát cõi lòng, lại bị Đãng Vô Nhai giữ chặt, sống chết của Mạc Thâm đã định.
Đột ngột, một đạo hàn băng bay tới, Diệp Phàm cảm giác được linh hồn run rẩy, lập tức ngọn lửa bùng lên, theo phản xạ né được đạo hàn băng kinh khủng này, gậy băng hiện lên, đụng sát thân thể Diệp Phàm đập xuống đất, sương trắng phủ lên một khoảng đất.
Lực lượng địa nguyên cấp thuộc tính hàn băng!!
Đồng tử của Diệp Phàm khẽ co lại, cường giả có thể tiến vào Đế Lâm tu vi đều ở dưới Siêu Phàm cảnh, mà người ở trình độ này lại có thể dùng sức mạnh thuộc tính Nguyên giai, đây là đáng sợ đến mức nào?
Phải biết, thuộc tính thủy hỏa của Diệp Phàm mới Huyền Cấp, đã khiến hắn có vốn liếng đánh bại cùng giai, địa nguyên cấp, đây hoàn toàn không phải hệ thống sức mạnh theo khái niệm.
- Ngươi không thể giết hắn.
Một giọng nói lãnh đạm truyền đến, âm thanh rất lạnh, giống như không có tình cảm, nhưng Diệp Phàm rất quen thuộc...
Là nàng...
Diệp Phàm bỗng nhiên xoay người nhìn về phía người mới nói.