- Đại ca thật có mắt nhìn, ta xác thực chiếm được sinh tử chi khí.
Diệp Tàn cao giọng nói, sau đó nói đại khái kinh nghiệm của bản thân, đồng thời nói về đồng thuật của bản thân. Không thể không nói, đồng thuật này khiến Diệp Phàm và Diệp Quỷ đều trông mà thèm cực kỳ. Diệp Tàn đương nhiên vô cùng đắc ý, cũng chỉ khi có ba huynh đệ, bọn họ mới không hề cố kỵ buông lỏng nội tâm.
- Ta cũng không biết thủy tinh này có cái gì, đại ca, ngươi xem một chút.
Diệp Tàn đưa mảnh thủy tinh không rõ kia cho Diệp Phàm, sau khi Diệp Phàm nhận lấy, mày hơi nhíu lại:
- Ta cũng chưa từng thấy mảnh thủy tinh như vậy, cứ để ở chỗ ta, để ta nghiên cứu một chút.
- Ừ, đúng rồi tam đệ, Kiếm Lăng là một trong năm kỳ địa của Đế Lâm, truyền thừa hẳn rất mạnh a.
Diệp Tàn nghe vậy nhẹ gật đầu, nhìn Diệp Quỷ nói.
Diệp Quỷ nghe vậy trực tiếp thôi động nguyên lực, Diệp Phàm và Diệp Tàn thấy thế lập tức quan sát tỉ mỉ.
- A, bên trong nguyên lực này lại có sức mạnh kiếm đạo.
Diệp Phàm kinh ngạc nói, không thể không nói, cái thế giới này rất lớn, đầy những điều kỳ diệu. Mặc dù kiến thức của Diệp Phàm rất uyên thâm, nhưng cũng không phải biết tất cả mọi chuyện, chí ít việc bên trong nguyên lực ẩn chứa sức mạnh kiếm đạo vẫn khiến hắn có chút không rõ.
- Thật đúng là không có gì giấu được đại ca, đan điền của ta và nhị ca cũng đã khôi phục, thành tựu kiếm đan, bên trong nguyên lực của ta đều có sức mạnh kiếm đạo, phàm là võ kỹ kiếm đạo, tốc độ tu hành của ta sẽ rất đáng sợ. Hơn nữa kiếm tâm của ta cũng có tăng trưởng, nếu toàn lực ứng phó, dù là Siêu Phàm cửu trọng, ta cũng có thể đánh được.
Diệp Quỷ hiếm khi lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Ngoài ra ta còn tu hành một môn kiếm kỹ Thánh cấp, chỉ có mở ra kiếm tâm mới có thể sử dụng kiếm kỹ, tên là Tru Tiên Nhất Kiếm.
- Tru Tiên Nhất Kiếm?
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi sửng sốt, sau đó kêu lên:
- Chẳng lẽ là võ kỹ thành danh của Thánh Hiền Thượng Cổ Triệu Thông Thiên?
- Cái này ta không rõ lắm, nhắc tới cũng kỳ quái, Tru Tiên Nhất Kiếm này nhất định phải kích phát kiếm tâm mới sử dụng được, mà kiếm tâm chính là thứ ta thu hoạch được trong chiến trường Bách Thánh, hai cái này vậy mà cũng có liên hệ.
Diệp Quỷ có chút mê hoặc nói.
- Kiếm Lăng này rất có thể chính là do Triệu Thông Thiên truyền lại, mà người giao phó kiếm tâm cho ngươi trong chiến trường Bách Thánh hẳn là hậu nhân của Triệu Thông Thiên. Khí vận tam đệ rất tốt, người bình thường có thể không gặp được chuyện tốt bực này, đáng tiếc kiếm này cần dùng kiếm tâm, nếu không ta cũng có thể tu hành thử.
Diệp Phàm nghe vậy cười nói.
- Nhị đệ có mắt sinh tử, Sinh Tử Đan, tam đệ có kiếm tâm, kiếm đan, mà lần này ta cũng nhờ cơ duyên xảo hợp khôi phục đan điền, ha ha, đã như thế, đến Trung Linh cảnh chí ít sẽ không bởi vì tư chất phế phẩm mà bị những học phủ kia loại bỏ.
Nói tới đây, Diệp Phàm giải thích ngắn gọn kinh nghiệm của mình, khi nói đến lúc biến thành Thanh Long, Diệp Phàm nghĩ tới Mộng Vũ, có chút thở dài, khi nói hắn đã giết Dương Thiệu Đế, Diệp Tàn và Diệp Quỷ có chút kích động.
Ba người trò chuyện không ít,sau khi trao đổi một chút tâm đắc về võ pháp, Diệp Phàm bắt đầu nghiên cứu tinh thể thần bí mà Diệp Tàn giao cho hắn.
Đi Khổ Hành Cốc cũng không cần quá mau, bên ngoài Khổ Hành Cốc có sương mù cực kỳ dày đặc, trong sương mù, vốn có Vụ Thú khủng bố, loại Vụ Thú này có thể ẩn nấp trong sương mù, sơ ý một chút, cũng sẽ bị nó đánh lén giết chết.
Sương mù càng dày đặc, thực lực bọn chúng càng mạnh, ẩn nấp càng tốt, có thể nói, khi sương mù dày đặc mà tiến vào Khổ Hành Cốc, hoàn toàn chính là muốn chết.
Huống hồ loại sương mù này còn có độc tính đáng sợ, có thể hấp thu nguyên lực, một khi tiến vào nơi đây, nếu không có thủ đoạn đặc thù, chỉ sợ còn chưa tới Vạn Niên Khổ Hải đã bị kiệt lực, tiếp theo bị khói độc hạ độc chết.
Nhưng Khổ Hành Cốc cũng không phải là tuyệt địa, sương mù này mỗi khi gặp ngày ba sao và mặt trăng thẳng hàng sẽ trở nên vô cùng mỏng manh, mà bây giờ cách ngày đó chỉ còn bảy ngày, cho nên Diệp Phàm không vội.
Nắm thủy tinh trong tay, bất luận là nguyên lực hay thần hồn đều không có cách nào tiến vào bên trong thủy tinh, nhưng vật này có thể đặt chung một chỗ với kỳ vật sinh tử kia, tất nhiên cực kỳ trân quý.
Còn có đạo vận trên đó có một loại áo nghĩa đặc thù, thần bí trân quý.
Hầu như dùng tất cả phương pháp nhưng tinh thể thần bí này vẫn không chấp nhận, thậm chí Diệp Phàm trao đổi Thiên Đế Đồ Lục, vật này vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, đương nhiên, Thiên Đế Đồ Lục cũng không có phản ứng, hiển nhiên Thiên Đế Đồ Lục cũng không muốn phản ứng với nó.
Diệp Phàm có chút đau đầu, nếu hắn cũng không có cách vậy thì Diệp Tàn và Diệp Quỷ càng không có cách, đột ngột, Diệp Phàm nghĩ tới Thái Sơ Hóa Vật Quyết.
Trong lòng hơi động một chút, một loại trực giác mãnh liệt tác động đến Diệp Phàm, giống như Thái Sơ Hóa Vật Quyết tuyệt đối có thể.
Nghĩ là làm, đạo vận trên người Diệp Phàm bắt đầu chậm rãi thay đổi, tiếp theo, một loại huyền ảo phát ra, đạo vận của hắn vậy mà bắt đầu biến thành đồng nhất với tinh thể.
Cho đến khi hoàn toàn đồng nhất, Diệp Phàm đưa nguyên lực vào lần nữa, và hắn không ngờ lần này không có bất kỳ cái gì ngăn cản, tinh thể thần bí dường như coi nó thành một phần thân thể của hắn, rất nhanh, Thái Sơ Hóa Vật Quyết bắt đầu vận chuyển theo phương thức quỷ dị, sau đó hắn dường như có quyền sử dụng tinh thể thần bí.
Cái này...
Máy gian lận?
Diệp Phàm có chút bất đắc dĩ thầm nói, từ khi gặp được Thiên Đế Đồ Lục, hắn thật sự biết cái gì là máy gian lận.
Mà Thái Sơ Hóa Vật Quyết càng đổi mới giá trị quan của hắn về máy gian lận, chỉ cần thay đổi đạo vận của mình, hắn có thể nhận được sự tán thành của bất cứ linh vật thiên địa nào.
Đây là năng lực đáng sợ đến bực nào? Phải biết, thế giới này có rất nhiều bảo bối, nhưng càng là vật quý trọng, càng có linh tính, ví như nhận chủ, ví như tự phong ấn v.v...
Rất nhiều người chiếm được bảo bối nhưng căn bản không dùng được, hoặc là chiếm được bảo bối lại không mang được, chỉ có thể trơ mắt bỏ qua, điều này thật bất lực làm sao. Nhưng Diệp Phàm có được Thái Sơ Hóa Vật Quyết hiển nhiên hoàn toàn không cần bận tâm đến phương diện này.
Vốn tưởng rằng là công pháp ba xu, không ngờ dữ dội đến trình độ này, đúng vậy, truyền thừa Đế Lăng làm sao có thể yếu kém hơn các truyền thừa khác.
Cũng không biết chủ nhân Đế Lăng rốt cuộc là ai, người này dường như có quan hệ rất đặc biệt với Thiên Đế Đồ Lục. Thiên Đế Đồ Lục, Thiên Đế, Thiên Đế, trời, đừng nói người trong mộ kia là Thiên Đế chứ?
Lắc đầu, Diệp Phàm rũ bỏ những suy nghĩ mông lung, dồn tâm trí vào tinh thể màu trắng, rất nhanh, hắn đã biết tác dụng cụ thể của tinh thể màu trắng này.
Linh Cương Đạo Tủy! !
Vật này chỉ có một tác dụng, tiến hóa thiên phú Linh Cương!!
Diệp Phàm có chút miệng đắng lưỡi khô, đây tuyệt đối là chí bảo khó lường, có thể nói nó hữu ích với bất kỳ ai, tiến hóa thiên phú Linh Cương, cũng không phải là đề cao phẩm giai thiên phú Linh Cương, mà là tăng cường năng lực thiên phú Linh Cương.
Ví dụ như Diệp Phàm là Linh Cương ngũ hành, nếu tiến hóa, ngoài ngũ hành rất có thể hắn được thêm sức mạnh thuộc tính lôi điện, âm dương v.v...
Mà Diệp Tàn tiến hóa Mệnh Vận Luân Bàn, rất có thể khiến hắn tăng cường năng lực từ một đến mười lần biến thành năm đến mười lần, hoặc là năm đến mười lăm lần và hơn thế nữa.