Vô Địch Thiên Đế

Chương 457: Khổ hành cốc

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn thay đổi, hắn đè nén tất cả hận thù bản thân, hắn nhìn thấu lòng người, hắn ưa thích nhìn cái thế giới ghê tởm này, khi những kẻ giả nhân giả nghĩa xuất hiện trước mặt hắn, hắn rất thích xé toang mặt nạ của những người này.

Người không vì mình trời tru đất diệt, thế gian này làm gì có cái gì quên mình vì người. Hắn không tin, hắn gặp được rất nhiều nữ nhân, những nữ nhân này thì kiên trinh trước mặt người khác, nhưng vào thời khắc sinh tử tồn vong các nàng sẽ giống như một con chó quỳ trước mặt hắn.

Còn có cái gọi là hiệp sĩ, ha ha, cũng là một đám cướp gà trộm chó, ăn mặc quần áo chính phái, trước mặt người khác giả vờ quân tử khiêm tốn, ở sau lưng lại giống như ma quỷ, tà ác, tàn nhẫn, càng là người biểu hiện chính phái thì càng như thế.

Dương Thiệu Đế thấy nhiều lắm, hắn cảm thấy buồn nôn, thế giới này khiến hắn buồn nôn, lần này hắn bại, ha ha, cuộc đời thật tàn khốc!!

Hai mắt Dương Thiệu Đế chậm rãi nhắm lại, đến cuối cùng, hắn đều không nhìn thủy tinh ký ức của Diệp Phàm. Hắn biết rõ, Diệp Phàm sẽ giao thủy tinh này cho phụ thân hắn, trước khi chết, hắn không muốn che dấu bản thân, càng không muốn nhìn thấy Dương Nhất Kiếm chút nào, sai là hắn sao?

Sai là cái thế giới này.

Diệp Phàm không biết Dương Thiệu Đế đã sống thế nào, hắn cũng không muốn biết. Cuộc đời này, người đáng hận tất có chỗ đáng thương, nhưng Diệp Phàm không có hứng thú biết rõ chỗ đáng thương của người khác, ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu, đây là đạo của Diệp Phàm.

Hắn cũng chưa bao giờ cho mình là người tốt, cũng không muốn độ hóa cái thế giới này, muốn không bị người khác nuốt lấy, vậy phải mạnh lên, chỉ có mạnh lên, ngươi mới có thể làm chủ bản thân, ngươi mới có thể bảo vệ người bên cạnh ngươi.

Bởi vì hắn vô năng, hắn trơ mắt nhìn Thiên Phủ bị diệt, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để cho chuyện này xuất hiện lần nữa, tuyệt đối không!!

Rút trường kiếm ra, nguyên lực lưu chuyển rửa sạch huyết dịch phía trên, trường kiếm vào vỏ, Diệp Phàm thu thủy tinh ký ức vào rồi hướng về Thanh Diệp:

- Muốn chết hay là muốn sống!

Thanh Diệp nghe vậy hơi sững sờ, trên gương mặt có chút hoảng hốt, nàng vẫn cho là quan hệ giữa bản thân và Diệp Phàm coi như không tệ, không ngờ hắn lại nói ra những lời này.

- Diệp Phàm, chẳng lẽ ngươi không hề để ý tới giao tình trước kia sao?

Thanh Diệp có chút khổ sở nói, không sai, nàng là một nữ nhân có tâm cơ, nhưng nàng cũng chỉ vừa đôi mươi, nàng cũng sẽ động tình với người khác phái, mà trong tất cả người khác phái, Diệp Phàm chắc chắn là ưu tú nhất, chí ít Thanh Diệp có hảo cảm nhất định với Diệp Phàm.

- Nếu như không phải bận tâm giao tình trước kia của chúng ta, ngươi cho rằng ngươi còn có thể đứng ở chỗ này nói chuyện với ta sao?

Diệp Phàm nghe vậy lãnh đạm nói, cầm thủy tinh trong tay giao cho Thanh Diệp:

- Giao cái này cho Kiếm Tông, ta có thể không giết ngươi, nhưng ta hi vọng khi ta trở về báo thù, ngươi sẽ rời khỏi Linh Phủ, nếu không, giao tình chúng ta không gánh nổi mạng của ngươi.

Nói xong, Diệp Phàm thờ ơ nhìn Lý Thương Ảnh và Đãng Thải Nhi một chút rồi trực tiếp rời đi.

Lý Thương Ảnh nhìn bóng lưng Diệp Phàm, trong lòng âm thầm thở dài một hơi. Khí thế Diệp Phàm quá kinh khủng, người này thật sự chỉ là một Cương Thể ngũ trọng thôi sao? Thiên kiêu như thế, hắn chỉ thấy một người.

Đó chính là ca ca hắn, Lý Bách Sát.

- Người này là đệ nhất thiên tài Đông Linh cảnh.

Lý Thương Ảnh nói khẽ.

- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, ca ca ta hề kém hắn.

Đãng Thải Nhi có chút không phục nói.

- Đãng Thiên Nhai ở Tứ phủ võ hội bị Diệp Phàm một chọi năm đánh bại.

Thanh Diệp nghe vậy lắc đầu.

- Trận chiến vừa rồi, Diệp Phàm có thể còn chưa dùng hết năm thành lực lượng, ta nhớ hắn có lực lượng Huyền Cấp thuộc tính thủy hỏa.

- Cái gì?

Lý Thương Ảnh nghe vậy ngây người, Đãng Thải Nhi cũng bưng bít cái miệng nhỏ nhắn.

- Vậy Mạc Thâm ca ca chẳng phải là rất nguy hiểm sao?

Đãng Thải Nhi lo lắng nói.

- Chỉ có thể cầu nguyện Mạc Thâm không gặp phải hắn, nếu không, Mạc Thâm chắc chắn phải chết, Diệp Phàm, người này mang huyết hải thâm thù, phàm là Thiên Hạ Thương Hội, Kiếm Tông, Thần Hỏa sơn trang hay người của ba học phủ, hắn đều hạ sát. Ta sở dĩ không chết là vì trước đó ta có chút giao tình với hắn, nhưng xác thực ta không thể ở lại Linh Phủ được nữa.

Thanh Diệp nói khẽ.

- Thanh Diệp cô nương, với tư chất của ngươi, dù đến Trung Linh cảnh cũng là đệ tử thiên tài, hoàn toàn có thể đi học phủ Thần Nguyên tu hành.

- Lý công tử nói đùa, nhu cầu tài nguyên từ Đông Linh cảnh tiến về Trung Linh cảnh cũng không phải ta có thể giao nổi.

- Ha ha, không sao, Lý gia ta vẫn còn có chút tình mọn, mang một người về Trung Linh cảnh không có vấn đề, lần này ra ngoài Đế Lâm, ta sẽ dẫn Thanh Diệp cô nương tiến về Trung Linh cảnh.

- Nhưng...

- Ai, Thanh Diệp cô nương cứ xem Lý mỗ như bằng hữu, không cần khách khí với ta.

- Đã như thế, đa tạ Lý công tử.

...

Tốc độ của Diệp Phàm rất nhanh, căn cứ tình báo của hắn ở kiếp trước về Đế Lâm, vị trí Vạn Niên Khổ Hải nằm ở phía đông nam Đế Lâm, nơi đó có một sơn cốc kỳ dị tên là Khổ Hành Cốc. Khổ Hành Cốc này chính là đại môn tiến vào Vạn Niên Khổ Hải, có điều nơi đây cực kỳ nguy hiểm, đại bộ phận võ tu tìm kiếm Vạn Niên Khổ Hải đều chết ở Khổ Hành Cốc.

Trung Linh cảnh khai phát Đế Lâm vượt xa Đông Linh cảnh, ở kiếp trước Diệp Phàm có được vị trí của Vạn Niên Khổ Hải, thiên tài Trung Linh cảnh đương nhiên cũng biết, lần này Đông Linh cảnh là may mắn, đi thẳng tới Thập Hồn Thạch, cho nên đám người Diệp Phàm đều thu được không ít cơ duyên.

Địa phương chân chính bên trong Đế Lâm mà Trung Linh cảnh biết rõ chính là Vạn Niên Khổ Hải, cho nên Diệp Phàm có thể đoán được một khi đến Vạn Niên Khổ Hải, hắn gặp được yêu nghiệt nghịch thiên chân chính của Trung Linh cảnh.

Ở độ tuổi này, yêu nghiệt Trung Linh cảnh tuyệt đối có thể nghiền ép Đông Linh cảnh, dù là Mộng Vô Cực cũng không có chân ở Trung Linh cảnh. Mộng Vô Cực chỉ đạt được cấp độ thiên kiêu đã trấn áp Đông Linh cảnh thông qua biến hóa sau này. Ở độ tuổi này, số lượng và chất lượng thiên tài Trung Linh cảnh xác thực ổn định hơn bốn Linh cảnh khác.

Diệp Phàm có cảm giác lần này rất có thể hắn sẽ gặp được một vài người đặc biệt, người hắn quen, hoặc là kẻ thù của hắn.

Diệp Phàm không tiến vào Khổ Hành Cốc, ở bên ngoài cách đó không xa hắn tìm được một sơn động và bế quan tu hành trong đó, tiêu hóa thực lực tăng trưởng trong khoảng thời gian này, cũng chờ đợi Diệp Tàn và Diệp Quỷ đến.

Bên trong Vạn Niên Khổ Hải có không ít nghịch thiên mới, Diệp Tàn và Diệp Quỷ không biết tình báo nơi này, đi vào cũng mù tịt, cho nên Diệp Phàm nhất định phải chờ bọn hắn cùng đến.

...

Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, ba người Lý Thương Ảnh cũng kết bạn chạy tới Khổ Hành Cốc, hiển nhiên Lý Thương Ảnh cũng biết rõ tin tức về Vạn Niên Khổ Hải, đương nhiên, tình báo của hắn không qua được Diệp Phàm nên tốn nhiều thời gian hơn.

Hung thú đáng sợ bên trong Đế Lâm nhiều vô số kể, ba người không có tốc độ và thực lực như Diệp Phàm, trên đường phải đánh nhau.

Vù vù vù!

Ba người vừa chạy trốn vừa ngăn cản truy kích của hung thú tam phẩm biến dị rết trăm chân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)