- Diệp Phàm!!
Dương Thiệu Đế kinh ngạc kêu lên, không chỉ gã, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên và kỳ lạ nhìn hắn, sau đó, Dương Thiệu Đế nở một nụ cười lạnh, nếu là trước đây, có lẽ gã vẫn sợ Diệp Phàm ba phần, nhưng bây giờ, Diệp Phàm trong mắt gã chẳng là cái thá gì.
Sau khi có được Á Long truyền thừa, thực lực của Dương Thiệu Đế đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, phóng mắt khắp toàn bộ Đông Linh Cảnh cũng không có ai siêu việt hơn gã.
Diệp Phàm xuất hiện ở đây chắc chắn là muốn chết.
- Vốn dĩ ta cho rằng ngươi sẽ âm thầm trốn đi, không nghĩ đến, ngươi vậy mà dám phách lối xuất hiện trước mặt ta, ngươi muốn tìm chết đúng không?
Dương Thiệu Đế đè kinh ngạc xuống, sau đó đắc ý nói.
Các đệ tử Kiếm Tông và Thần Hỏa Sơn Trang nhanh chóng vây quanh Diệp Phàm, Lục Đồ càng đằng đằng sát khí, không phải chỉ một mình Dương Thiệu Đế có được kỳ ngộ, gã ta cũng có truyền thừa của riêng mình, một người có thực lực mạnh mẽ đương nhiên sẽ đi cùng với lòng tự tin bành trướng.
Bọn họ đều có được cơ duyên của mình, Diệp Phàm cũng có thể có, đương nhiên, cơ duyên không phải lúc nào cũng xuất hiện đầy đường, Diệp Phàm không lấy được cũng rất bình thường, coi như Diệp Phàm lấy được cũng chưa chắc đã tốt bằng bọn họ, vì vậy có được sự tự tin như thế này cũng khá hợp lý.
- Trốn? Dương Thiệu Đế, chỉ bằng ngươi, cũng xứng để ta trốn hay sao?
Diệp Phàm nghe vậy không thể không giễu cợt nói.
- Ha ha ha, cũng không biết ai ở bên ngoài trốn đông trốn tây như một con chó nhà có tang.
Dương Thiệu Đế lộ ra một nụ cười khinh thường.
- Ở giai đoạn trước mắt, ta thật sự không thể đấu lại Kiếm Tông, nhưng, ta đấu không lại cả một tông môn, chứ không phải là một thiếu chủ tông môn nho nhỏ, Dương Thiệu Đế, ta thật sự muốn biết, sau khi giết chết ngươi rồi, vẻ mặt của Dương Nhất Kiếm sẽ ra sao, nghe nói ngươi là đứa con trai độc nhất của lão nhỉ? Tông chủ Kiếm Tông đoạn hậu, đúng là một tin tức dễ nghe.
Diệp Phàm nói, sau đó khụy chân, phóng như bay về phía Dương Thiệu Đế.
- Ha ha ha, tất cả không được động, để ta cho hắn biết, cái gì mới là sức mạnh chân chính, Long Trảo!
Dương Thiệu Đế cười to một trận, sau đó, tay phải biến thành một cái vuốt rồng màu đen, vồ xuống Diệp Phàm.
Diệp Phàm không thèm né tránh, tay phải hung ác nện một quyền lên trên vuốt rồng của Dương Thiệu Đế, hai người trực tiếp nặng nề va chạm trên không, sau đó, một sức mạnh hùng hậu bộc phát từ trên người Diệp Phàm, Dương Thiệu Đế trực tiếp bị đánh bay, hung hăng đâm vào phía trên Linh thụ to lớn nơi xa.
Rầm!
Một tiếng động lớn vang lên, đôi mắt của Dương Thiệu Đế tràn ngập hoảng sợ, sức mạnh của Diệp Phàm sao có thể khủng bố đến như vậy, sau khi gã Long Hóa vẫn có thể nghiền ép gã như xưa.
- Buồn cười!
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, sau khi Mệnh Thần Thuật tiến vào tầng năm, thể chất của Diệp Phàm đã gần đạt đến Siêu Phàm cảnh vô hạn, ứng phó với Dương Thiệu Đế, ngay cả Thanh Long Hóa cũng không cần dùng.
Một màn này lập tức khiến con ngươi của tất cả mọi người co rút lại, Lý Thương Ảnh bên cạnh không khỏi hoảng hốt, sau khi tiếp chiêu với Dương Thiệu Đế, hắn ta đã phát hiện chỗ kinh khủng của Dương Thiệu Đế, cho dù thực lực của người này có kém hơn hắn ta đi chăng nữa, cũng không kém cạnh quá nhiều.
Nhưng Diệp Phàm có thể một quyền tùy ý đánh bay gã, thực lực của Diệp Phàm rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
- Xông lên hết đi!
Lục Đồ hét một tiếng, tràn ngập khuôn mặt thô lỗ đều là sát khí:
- Diệp Phàm, ngươi cố ý gây khó dễ ta ở tửu lâu Kiếm Thành, hôm nay, ta phải giết ngươi.
- Hừ, nếu không phải lúc trước có một đám người ngớ ngẩn xen vào chuyện của người khác, sao ngươi có thể sống đến hôm nay, nhưng thế cũng tốt, ta diệt sạch các ngươi tại Đế Lâm này cũng được.
Diệp Phàm nghe vậy thì quát to một tiếng, Thiên Vân biến thành trường thương, sau đó, trường thương bay múa, như Thương Long dưới biển, đại khí bàng bạc.
Ngũ Tuyệt Thương!
Nhất Tuyệt Thiên Địa Động, trường thương như hàng trăm xoáy nước, mũi thương bắn ra bốn phía, đệ tử Kiếm Tông xông lên trực tiếp bị Diệp Phàm ngang ngược chém giết, cho dù đối phương chặn lại được một chiêu này, vẫn bị mũi thương của Diệp Phàm phá hủy phòng ngự đâm vào trái tim y như cũ.
Nhị Tuyệt Đoạn Bách Hà, trường thương thu lại, thân hình Diệp Phàm như sương ảo, trong chớp mắt đã bay đến bên đám người Lục Đồ, sau đó nổ một phát tận trời.
Đùng!
Lục Đồ vội vàng ngăn cản, thiên phú Linh Cương Bất Động kích phát, dưới sức mạnh đáng sợ của Diệp Phàm, Lục Đồ giống như đã mọc rễ, mạnh mẽ cản trở.
Các thiên phú Linh Cương khác của các võ tu cũng nháo nhào phát động, Phong Thứ, Vũ Trang Phản Giáp, Tàn Ảnh…
Tu sĩ Cương Thể cảnh chiến đấu đa dạng hơn tu sĩ dưới Cương Thể cảnh nhiều, ví dụ như Phong Thứ, thuộc loại thiên phú công kích, Vũ Trang Phản Giáp và Bất Động thì thuộc loại hình phòng ngự, ở trong Thiên Vũ Đại Lục, một đội ngũ phối hợp tốt có thể khiêu chiến vượt cấp.
Lục Đồ cùng với một võ tu Vũ Trang Phản Giáp khác chính diện chặn lại công kích của Diệp Phàm, mà các đệ tử phía sau vây quanh từ hai bên, phát ra công kích sắc bén.
Tam Tuyệt Âm Dương Hiện, Hỏa Diễm Bạo Liệt!
Phía trên Thiên Vân, đường hoa văn hỏa diễm phát ra một tia sáng chói mắt, ngay sau đó lập tức có hỏa diễm dâng lên, mũi thương thứ ba đã nện xuống, lần này Lục Đồ không cản được, trực tiếp bị đánh bay, cả người cưỡng ép xoay tròn một vòng trên không trung, tránh được một thương tất sát của Diệp Phàm, nhưng đệ tử Vũ Trang Phản Giáp kia thì xui xẻo hơn nhiều, trực tiếp bị mũi thương của Diệp Phàm giết chết.
Tứ Tuyệt Diệt Thương Linh, trường thương xoay tròn, hành tảo thiên quân, một thương này trực tiếp chém sạch toàn bộ các đệ tử Kiếm Tông và Thần Hỏa Sơn Trang đang vây công Diệp Phàm, Lục Đồ bay lên và Dương Thiệu Đế cũng bị đánh lui.
Diệp Phàm dừng người lại, trường thương trong tay chậm rãi biến mất, một lần nữa biến thành quyền sáo, sau đó, hắn chậm rãi đi về phía Dương Thiệu Đế và Lục Đồ.
- Các ngươi còn di ngôn gì thì nói đi.
- Diệp Phàm, ngươi thật sự muốn giết chết chúng ta? Ngươi nên biết, triệt để chọc giận hai đại thế lực sẽ xảy ra chuyện gì, nếu phụ thân biết được ta bị ngươi giết, giận chó đánh mèo lên Sở Quốc, đến lúc đó ta xem ngươi xử lý làm sao.
Dương Thiệu Đế hơi sợ hãi nói, có thể đến nơi đây, mỗi người chính là đệ tử thiên tài của các đại thế lực, những người đã vây công Diệp Phàm vừa rồi có không ít cường giả Cương Thể cảnh cửu trọng, vậy mà vẫn bị đánh bại như bẻ cành khô như thế.
Mà Diệp Phàm chỉ dùng một thanh trường thương, ai cũng biết Diệp Phàm am hiểu kiếm pháp nhất, nhưng hết lần này đến lần khác hắn chỉ dùng trường thương, có thể thấy thực lực của Diệp Phàm đã mạnh mẽ đến trình độ nào.
Dương Thiệu Đế luôn có lý giải của bản thân về thiên tài, có thể khiêu chiến vượt cấp, chính là thiên tài, mà có thể chiến đấu vượt trên một đẳng cấp, chính là thiên kiêu, mà Dương Thiệu Đế tự cho rằng mình có thể đấu một trận với cường giả Siêu Phàm cảnh, vậy gã chính là thiên kiêu.
Mặc dù không thể nói vô địch trong đồng lứa, nhưng chắc chắn không tồn tại kẻ nào cùng đẳng cấp có khả năng nghiền ép gã, nhưng Diệp Phàm đến từ đâu thế?
Long Hóa chính là chiêu thức mạnh nhất của gã, nhưng ngay cả một quyền phổ thông của Diệp Phàm cũng không thể chặn lại, vậy nếu Diệp Phàm lấy át chủ bài ra, sẽ đạt đến trình độ như thế nào?
- Giận chó đánh mèo lên Sở Quốc? Dương Thiệu Đế, chẳng lẽ ngươi thật sự nghĩ rằng Kiếm Tông độc chiếm cả Đông Linh Cảnh hay sao? Nếu Kiếm Tông của ngươi có bản lãnh này, vậy cứ thử làm xem.
Diệp Phàm nghe vậy không thể không cười lạnh nói, Đông Linh Cảnh có thể luôn luôn chung sống hòa thuận đến giờ, tất nhiên có đạo lý tồn tại, Kiếm Tông diệt Thiên Phủ, đó là vì có sự ủng hộ của Tam Đại Học Phủ và Thần Hỏa Sơn Trang, nhưng nếu diệt Sở Quốc, chỉ khiến Ngũ Đại Vương Triều cảm thấy bất an mà thôi.
Đến lúc đó xảy ra bắn ngược, Kiếm Tông sẽ nuốt không trôi, Tam Đại Học Phủ cũng sẽ vung lưỡi đao về phía Kiếm Tông, Kiếm Tông thật sự là thế lực đứng đầu Đông Linh Cảnh, nhưng một khi các thế lực Đông Linh Cảnh hợp lực với nhau, Kiếm Tông cũng không là gì cả.