Vô Địch Thiên Đế

Chương 442: Khảo nghiệm kết quả

Chương Trước Chương Tiếp

- Bệ hạ, thời gian một trăm năm chúng ta có thể nghỉ ngơi lấy lại sức, để ta có sức lượng phản kháng, một trăm năm này cũng không phải trốn tránh mà chính là nằm gai nếm mật.

Bách Lý Sát Vân cao giọng nói, đồng thời đám cường giả phía dưới cũng đồng lòng ưng thuận, đây là lấy hay bỏ, hi sinh tình cảm chân thành của hắn để thiên hạ có được một trăm năm, hay là quỳ hai gối xuống lưu lại truyền thừa Thần Chi đại lục, hoặc là mang theo tất cả mọi người huyết chiến mà chết, Thiên Chi đại lục không còn tồn tại nữa a.

Đây là một nan đề rất khó lựa chọn.

Kỳ thật đây cũng không phải nan đề, Diệp Phàm rất rõ ràng trong nội bộ hoàng cung Thiên Long có một truyền thống trận Thượng Cổ, có thể đưa hắn và người bên cạnh hắn đến tổ địa vương triều Thiên Long, đó là một thế giới khác, một thế giới mà thiên ngoại tà ma không thể nào tìm tới được.

Đến mức đại giới phải trả, đơn giản là hi sinh một đám tham sống sợ chết, hoặc có lẽ là khiến những người này đi đầu hàng, Diệp Phàm mang theo người bên cạnh mình rời đi, hà tất gì phải ở đây huyết chiến một trận?

Đối với bất kỳ người nào mà nói, đây chính là phương pháp tốt nhất, bởi vì không phải hắn từ bỏ những người này mà là bản thân những người này lựa chọn từ bỏ.

Bốn con đường phía trước, ba cái đầu đều vô cùng gian khổ, cái cuối cùng là đường sống, Diệp Phàm chỉ cần trở thành Lý Tinh Vũ, kỳ thực tính cách hay bản tính thần hồn của hắn cũng không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí tất cả tính cách của hắn đều do sự tích Diệp Phàm tạo nên, chỉ là hắn ở một nơi tối tăm bên dưới Thiên Đạo tin tưởng đó chỉ là một giấc mộng.

Lấy bản tâm của hắn đối mặt với kiếp nạn của Thần Chi đại lục, Diệp Phàm lựa chọn sẽ như thế nào? Khảo nghiệm Đế Lâm, có đôi khi thứ thật sự khảo nghiệm chính là bản tâm của con người.

Lạc Tố Tố xem như là nữ nhân của Diệp Phàm, nàng tất nhiên cũng vô cùng rõ ràng về truyền tống trận ở chỗ sâu trong Sở Hoàng cung, chỉ là nàng đã tự mình lựa chọn, nàng nguyện ý hi sinh bản thân của mình, đổi lấy hy vọng của những người còn sót lại của Thần Chi đại lục.

Diệp Phàm chậm rãi đứng lên nhìn tất cả mọi người, cao giọng nói:

- Các ngươi muốn trở thành đầu chó quỳ sống, muốn trở thành một người đứng đấy chờ chết, ta không sợ quỳ, nếu như ta quỳ có thể cứu sống được thế giới này thì cái đó không tính là gì, nhưng ta sợ nhu nhược, ta sợ cả thế giới nhu nhược.

Nói xong tay phải Diệp Phàm vung lên, toàn bộ Hoàng cung trực tiếp nổ tung, thân ảnh Diệp Phàm bay lên không trung, nhìn về Thương Khung xa xôi quát to nói:

- Tất cả người nào phản kháng, đi theo ta tới chiến một trận cuối cùng với tà ma, người lấy đại cục làm trọng đều lưu lại vương triều Thiên Long, làm một đầu chó sống sót.

Nói xong hắn nhìn về phía Lạc Tố Tố:

- Lý Tinh Vũ ta tuyệt sẽ không để cho nữ nhân của mình hi sinh để đổi lấy sinh tồn, đi theo mẫu thân các nàng đi về nhà!

- Tinh Vũ ca ca!!

Lạc Tố Tố nghe vậy trong lòng không khỏi bi thống, ngược lại quật cường lắc đầu, bay đến bên người Diệp Phàm:

- Tất nhiên ta muốn đánh, Bắc Thanh nguyện ý bồi tiếp một trận chiến với Tinh Vũ ca ca, sinh tử cùng đường, đến chết không đổi!!

- Bắc Thanh, ngươi quá ngốc!

- Đây mới chính là bộ dáng Tinh Vũ ca ca yêu thích không phải sao? Ta sợ một mình ngươi đi quá cô đơn.

- Ha ha ha, thế nhưng ta lại hy vọng ngươi sống.

- Ngươi chết rồi ta sống thế nào?

- Tốt, vậy thì bồi trẫm cũng một chỗ xem quần ma loạn vũ một chút a!

Nói xong thân hình Diệp Phàm bay thẳng về phía thiên ngoại tà ma bên ngoài tiên trận, đồng thời vô số võ tu nhao nhao đi theo phía dưới, tiên trận đã không còn có thể chống đỡ được bao lâu nữa, giống như Diệp Phàm đã nói, muốn sống thế nào, muốn chết thế nào.

Cánh cửa vào giữa thế giới thiên ngoại tà ma và thế giới Thần Chi đại lục vốn có tác dụng đồng hóa, chỉ cần cắt đứt cửa vào thì đạo pháp tắc Lục Thiên to lớn liền sẽ loại bỏ Tà Ma, đây là hy vọng duy nhất của Thần Chi đại lục, đương nhiên nếu như đám người Diệp Phàm chết rồi thì Bách Lý Sát Vân trở thành người đứng đầu vẫn có thể đầu hàng như cũ, trở thành nô lệ của Tà Ma.

Nhưng chí ít đây không phải là sự tình Diệp Phàm nguyện ý tiếp nhận, cho nên hắn lựa chọn tình nguyện chiến tử.

Khai hỏa trận chiến là cốt khi cuối cùng của một đại lục, đối với không ít võ tu mà nói thì quyết định của Lý Tính Vũ cực kỳ ngu xuẩn, nhưng đối với một số võ tu khác mà nói thì Lý Tinh Vũ chính là tôn nghiêm cuối cùng của Thần Chi đại lục.

- Lý Tinh Vũ, ta nhìn ngươi có chút năng lực cũng không đành lòng giết ngươi, ngươi lại nhất định muốn tìm chết sao?

- Tà Ma Hoàng, muốn chiến liền chiến đi, ngươi sống một đời muốn làm việc không thẹn với lương tâm cần cái bản tâm, Lý Tinh Vũ ta cho dù hồn phi phách tán cũng tuyệt đối không làm nô lệ cho Tà Ma các ngươi.

Diệp Phàm quát to một tiếng, thanh âm vô cùng vang dội, trên người tản mát ra một cỗ khí thế kiên quyết, hào hùng của thiên hạ chúng sinh cũng không thể sánh kịp Diệp Phàm, hắn dùng hành động để nói cho tất cả mọi người hắn tuyệt đối sẽ không khom lưng uốn gối.

Lạc Bắc Thanh nhìn nam tử hào khí này khắp khuôn mặt hiện lên vẻ ngượng ngùng, đây là nam nhân của nàng, nam nhân đỉnh thiên lập địa.



Một trận ác chiến kéo dài bao lâu Diệp Phàm cũng không biết, cuối cùng hắn không thể giết vào thông đạo giữa hai thế giới, hắn chết, cùng với tình cảm chân thành Lạc Bắc Thanh của hắn cùng nhau chiến tử.

Sau đó cảm giác thần hồn xoay tròn lại ập tới lần nữa, tất cả ký ức Thần Chi đại lục chậm rãi bóc ra từ trong thần hồn của hắn trở nên mơ hồ không rõ, mà ký ức về Thiên Vũ đại lục lại giống như được giải thoát ra từ trong phong ấn.

Thời điểm Diệp Phàm lần nữa tỉnh dậy hắn vẫn lẻ loi trơ trọi đứng ở chỗ mộ phần như cũ, mọi thứ diễn ra ở Thần Chi đại lục giống như một giấc mơ hão huyền.

Khảo nghiệm sao?

Trong lòng Diệp Phàm âm thầm lạnh lẽo, đồng thời hắn phát hiện ra Lạc Tố Tố ở bên cạnh.

Lạc Tố Tố vẫn mang mạng che mặt như cũ, Diệp Phàm đến giờ vẫn một mực chưa biết bộ dáng của nàng, càng không có khả năng liên tưởng đến Lạc Bắc Thanh ở trong giấc mộng kia, nếu hắn vẫn còn ở trong giấc mộng như cũ thì hắn có thể nhận ra đôi mắt câu nhân kia của Lạc Tố Tố đang lẳng lặng dựa vào hắn.

Thế nhưng hắn đã trở về thân thể, ký ức Thần Chi đại lục mơ hồ không chịu nổi, thậm chí bộ dáng cụ thể của Lạc Bắc Thanh thế nào hắn cũng có chút mơ hồ, hiện tại điều hắn quan tâm chính là mình có phải chăng đã thông qua khảo nghiệm.

Lạc Tố Tố cũng tỉnh lại, nàng và Diệp Phàm không giống nhau, Lý Tinh Vũ và Diệp Phàm ở trong mộng giống nhau như đúc, coi như hiện tại ký ức đã mơ hồ thì nàng vẫn vô cùng rõ ràng người trong trí nhớ kia chính là Diệp Phàm.

Nàng nhớ mang máng lúc ấy Diệp Phàm đứng giữa hư không, một trận ác chiến hào hùng thiên hạ, nàng rất rõ ràng loại khảo nghiệm này chính là muốn khảo nghiệm bản tâm, nếu có một ngày Diệp Phàm thật sự đi tới cùng một cảnh địa giống Lý Tinh Vũ hắn cũng sẽ lựa chọn làm ra chuyện như vậy.

Nam nhân này, bây giờ nhìn không ra địa phương ưu tú nhưng thời điểm một ngày nào đó hắn có đầy đủ năng lực, nên có một ngày thời điểm toàn bộ thiên hạ này cần hắn đứng ra hắn nhất định sẽ không lùi bước.

Còn có câu nói kia: Lý Tinh Vũ ta tuyệt sẽ không để cho nữ nhân của mình hy sinh đổi lấy sinh tồn.

Lạc Tố Tố có hứng thú rất lớn đối với Diệp Phàm, nhưng Diệp Phàm hiển nhiên không có hứng thú lắm đối với nàng, cũng không có động thủ với nàng mà đạm thanh nói:

- Ngươi chừng nào thì đến?

- Vừa mới đến.

Lạc Tố Tố nói khẽ, Diệp Phàm nghe vậy khẽ nhíu mày, hắn không cho rằng mình ở trong mộng cảnh thì Lạc Tố Tố cũng ở đây, có lẽ nàng đã trải qua khảo nghiệm mộng cảnh khác.

Nhưng nàng có thể an toàn tỉnh lại chứng minh chính nàng cũng thông qua được, nàng cũng không tính là thù hận đối với hắn nên tất nhiên Diệp Phàm cũng không muốn gây phiền phức với nàng, chỉ đơn giản gật nhẹ đầu tiếp tục đi về toà mộ phần kia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)